Con Rể Chiến Thần

Chương 2107: Khí phách che chở học trò



Thể năng lượng thuần khiết cũng có thể sẽ chết!

Đây là cảm nhận của bọn họ lúc này! Họ thực sự sợ hãi khi chỉ có một mình!

Người phụ nữ này thật sự rất ghê gớm!

Họ chưa bao giờ gặp qua một người mạnh mẽ như vậy!

Cho nên bọn họ đã có điểm sợ hãi. Vì vậy Đoàn Hồng Thắng muốn tập hợp tất cả mọi người lại với nhau để hợp lực đối phó với nữ tổ tông này.

“Đây là lần đầu tiên chúng tôi cùng hợp lực ra tay! Chúng tôi sẽ cho bà biết năng lực của chúng tôi mạnh mẽ như thế nào!”

Ánh mắt Đoàn Hồng Thắng tràn đầy tự tin. Bọn họ có tận mấy chục người, chẳng lẽ lại không trấn áp nổi một người phụ nữ hay sao? Bọn họ đồng loạt ra tay, xuất ra những chiêu thức long trời lở đất.

Huống chi Richard còn vì bọn họ mà an bài tỉ mỉ một bộ chiến thuật hợp tác chiến đấu vô cùng hiệu quả, giúp cho bọn họ phát huy được hết tối đa sức mạnh tương ứng.

Thế nên mọi người đều đồng loạt tự tin hợp lực chiến đấu. Nếu bọn họ lại bị người phụ nữ này đánh bại một lần nữa, bọn họ quả thực là làm kinh động cả thế giới. Nghĩ vậy, mọi người càng tỏ ra khí thế hưng phần hừng hực chiến đấu. Richard và những người ở phòng thí nghiệm Chư Thần tràn đầy kỳ vọng và tự tin. Bọn họ đang rất muốn nhìn thấy một bức tranh chiến thắng. Nhìn thấy Đoàn Hồng Thắng chỉ huy tất cả mọi người đoàn kết, người phụ nữ cười lạnh một tiếng. "Chiến!”.

Bà ấy dùng chân giẫm lên mặt đất nhẹ nhàng nhảy người lên, nhất thời mặt đất liền trở nên rung chuyển dữ dội, tất cả mọi người còn chấn động chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, một luồng khí thế sợ hãi nhanh chóng lan tràn.

Mọi người đều cảm thấy có điều gì đó không ổn, như thể có điều gì đó đã xảy ra ở nơi này. “Khoan? Không đúng...cái này...sao tôi bị hạn chế tối không dùng được khí lực của mình.” Sắc mặt của Đoàn Hồng Thắng trở nên đại biến. “Tôi cũng vậy! Tôi cũng không thể khống chế được! Tôi cảm thấy có thứ gì đó đang đè lên mình.” “Tôi không thể cử động, toàn thân dường như bị thứ gì đó hạn chế.” “Có chuyện gì vậy? Chúng ta bị sao vậy?” Mọi người đều trợn tròn mắt kinh ngạc. Bọn họ đang bị hạn chế. Ngay cả sức mạnh cơ bản nhất cũng không thể sử dụng được.

Cảm giác cơ thể như yếu dần và thậm chí còn không thể di chuyển.

Điều này... Chẳng lẽ là... Bọn họ lần lượt nhìn về phía nữ tổ tông! Vừa rồi bà ta dậm chân, dường như đã làm thay đổi từ trường và các nguyên tố khác ở đây? Trực tiếp giới hạn năng lượng của bọn họ?

Làm cho năng lực cơ bản nhất của bọn họ cũng không thể phát huy được!

Nữ tổ tông nhìn họ một cách vô cảm, chậm rãi giơ tay phải lên, không nói nhiều lần liền giáng ngay xuống một cái tát.

"Bum..." Cả đất trời như rung chuyển! Gần như toàn bộ cả kinh thành đang rung chuyển. Mây đen trên bầu trời lập tức tản ra. Đoàn Hồng Thắng và hàng chục người khác bị hất thẳng xuống đất.

Một lòng bàn tay kích thước bằng khoảng bốn sân bóng đá giáng xuống mặt đất, hằn sâu cả vài mét!

Người nào có loại năng lượng này cũng đủ cường thế! Lão tổ nữ hét lên về một hướng nào đó.

“Các người nhìn thấy chưa? Đây là biện pháp giải quyết! Một đám phế vật! Chỉ việc cỏn con này cũng muốn liên lụy đến học trò của ta”

Nữ tổ tông đây là theo Thiên Sách Phủ làm việc. Bà ta lại lên tiếng. “Đây không phải là nơi các ngươi nên tới, biết điều thì mau chóng cút xa một chút!” “Kẻ nào dám đụng đến học trò của ta, bất kể là ai, ta đều giết chết!” Đúng là có khí phách che chở cho học trò của mình.