Con Rể Chiến Thần

Chương 784: Thái Tử ra mặt



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Làm sao Dương Hạo Quân có thể không hiểu những tính toán của những tên này cơ chứ. Sau Khi thả bọn chúng trở vê, đợi chúng tập hợp đây đủ lực lượng nhất định sẽ quay trở lại báo thù. “Cậu ở lại, những người khác có thể cút.”

Dương Hạo Quân chỉ chỉ vào Kiều Nguyên Thu. “Cái gì? Mày muốn giam giữ tao lại.”

Kiều Nguyên Thu kinh ngạc nói. Dương Hạo Quân gật gật đầu: “Tôi không giết người vô tội, cũng không giết người bừa bãi.

Cậu, tôi sẽ không giết nữa, nhưng tội chết có thể miễn nhưng tội sống khó tha.”

“Cậu nhất định phải quỳ hết ba ngày ba đêm để nhận lỗi cho hành vi của mình.

Sau khi quỳ đủ, tôi sẽ thả cậu rời đi.”

Dương Hạo Quân vừa vây tay, Tây Phương ở bên cạnh lập tức giữ chặt Kiều Nguyên Thu. Những người khác của Đảng Thái Tử chỉ có thể mở to mắt nhìn hắn ta bị bắt lại. “Các người nhất định phải đến cứu tôi. Nhất định phải quay trở lại cứu tôi.”

Kiều Nguyên Thu gấp gáp gào to. Để hắn ta quỳ ba ngày ba đêm? Chuyện này làm sao có thể được! Hắn ta đường đường là một trong ba người đứng đầu của Đảng Thái Tử Hải Lâm đấy. Làm sao có thể quỳ trước mặt người khác chứ? Lại còn quỳ đến ba ngày ba đêm. Loại sỉ nhục như thế này làm sao hắn ta có thể chịu đựng được. Bây giờ hắn ta chỉ mong chờ mọi người có thể mang cứu binh đến cứu mình thôi. Việc Dương Hạo Quân bắt Kiều Nguyên Thu quay trở lại, tất nhiên không thể để Đoàn Lê Nguyên biết được. Vậy nên anh trực tiếp đưa người đến đại viện của quân khu. Tất cả tường bao và cửa của đại viện đều đã được tu sửa xong xuôi rồi. “Quỳ xuống!!!" Tất nhiên Kiều Nguyên Thu sẽ không chịu khuất phục. “Phi!”

Tây Phương nhấc chân đá một cước, Kiều Nguyên Thu liên quỳ trên mặt đất. Ngay sau đó cả chân và tay của hắn ta đều bị giữ chặt, hắn ta chỉ có thể quỳ ngay ngắn ở đó. Bốn phía có những con chó to canh giữ, nhìn hắn ta chằm chằm. Đau đớn, sỉ nhục cùng nhau kéo đến khiến cho một tên biến thái như Kiều Nguyên Thu cũng muốn rơi nước mắt. Vừa mới nghĩ đến hẳn ta thực sự phải quỳ ở đây ba ngày ba đêm.