Công Lược Lĩnh Chủ Thành Phố Ngầm Kia

Chương 89



Bùi Y đỡ mặt, vô cùng nghiêm túc chờ đợi Louis cho y một câu trả lời.

Louis chưa lúc nào mong muốn sửa chữa một chút trình tự của mị ma như lúc này. Cũng may, người của Ba Y đã mang đến tin tức mà mị ma cảm thấy hứng thú, mị ma đứng lên vỗ mông đi trở về thành phố ngầm của mình.

“Hẹn gặp lại các ạ, anh 17 nói đại ca cảm thấy ma lực đang tiêu hao, Sương Hàn đại công hẹn đại ca đi khách sạn tình thú của mị ma, em phải đi nhìn một cái.”

Louis mặt mang mỉm cười tiễn mị ma đi.

Bùi Y tức tốc đi tìm anh 17, móc ra một quyển truyền tống trân quý chuẩn bị xé mở.

Ba Y thét chói tai ngăn cản y: “Em mau dừng lại, buông quyển trục kia xuống. Không cần đi quấy rầy đại ca, cho dù muốn đi cũng không được dùng quyển trục truyền tống, cho dù dùng quyển trục truyền tống cũng không cần mang theo anh!”

Bùi Y trừng hắn một cái: “Tự em đi!”

Nói xong tự mình xé quyển trục định vị đến bên người đại ca, mới vừa đứng vững từ điểm chuyển giao đã thấy đại ca y đang kéo nơ, mà Sương Hàn đại công đang cởi cúc áo sơ mi.

Hai ác ma cấp bậc đại công thuộc tính bất đồng như là đang phân cao thấp, làm sắc khí nhất có thể, kết quả cởi được một nửa, tầm mắt đột nhiên nhiều thêm một con mị ma.

Đại ca Viêm Ma Phí Y sửng sốt: “Xin lỗi, em trai của ta.”

Sương Hàn đại công Ice: “???” Tươi cười gần như sụp đổ. Hắn không biết Bùi Y sao? Hắn chỉ muốn biết tại sao em trai lại xuất hiện ngay lúc này, còn xuất hiện ở nơi xấu hổ như vậy?

Phí Y tháo cà vạt xuống, trước tiên ôm lấy Bùi Y mang ra khỏi phòng.

Bùi Y ủy khuất kéo góc áo của anh trai: “Đại ca phải thắng nha.”

Phí Y vừa nói “được” vừa nhốt Bùi Y ngoài cửa, cũng tìm mấy tên trong đoàn kỵ sĩ bóng đêm bao vây lấy Bùi Y.

Bùi Y: “…..” Đột nhiên cảm thấy đại ca không yêu mình.

———

【 Các bạn dám tin không? Trò chơi này muốn đánh PVP thì phải đánh PVE trước. Kế hoạch với PVE đúng là true love 】

Lâu chủ: Các bạn, tôi, một người chơi bình thường, trận doanh ác ma Băng Sương, may mắn gia nhập đội ngũ của chỉ huy nổi tiếng Phong Vương trong ngày đầu tiên mở chiến trường. Đối thủ mà chúng tôi gặp phải chắc hẳn mọi người cũng vô cùng quen mắt, là Viện Trưởng. Đúng, chính là Viện Trưởng suốt ngày nhận sai NPC với người chơi ý.

Lúc đầu chiến trường này vẫn là một chiến trường vô cùng quy củ. Bởi vì bản đồ trống trải, cho nên hai bên trực tiếp đánh chính diện. Cảm giác nhiệt huyết gì gì đó tôi không nói nữa, dù sao mọi người đều có thể cảm nhận được.

Hình như chiến trường làm một chút thi đấu PVP, dù sao bị đánh trúng điểm yếu nếu không đạt một mức độ tổn thương nào đó thì sẽ không trực tiếp tử vong. Điểm này khá là tốt, vô cùng thực dụng với các tài khoản cấp nhỏ và các trang bị thiên hướng PVE của mọi người trong khoảng thời gian này.

Nhưng mà sau khi đánh nhau ba phút, trên chiến trường xuất hiện một con quái người thằn lằn. Tình huống bắt đầu ảo ma canada, không đánh chết con quái tinh anh này thì giết người sẽ không được điểm. Mức độ thương tổn của tên này còn đặc biệt cao, vì thế hai trận doanh bọn tôi không thể hiểu được mà trở thành một đội 50 người, bắt đầu đánh Boss dưới sự chỉ huy của Phong Vương.

Tên Boss này còn vô cùng thông minh, gần như không có một kịch bản cố định nào. Nói thật, tôi thậm chí còn cảm thấy hắn chính là GM cải trang thành NPC. Khi đánh quái, thế mà tôi lại trải nghiệm được cảm giác PVP. Nói tóm lại, tên người thằn lằn này thật vất vả bị đánh chết, đội ngũ chém xuống đao cuối cùng được 50 điểm. Trải nghiệm trò chơi quá kém.

Lầu 2: Trời má, hố cha như vậy?

Lầu 5: Bọn tôi cũng…. Thế nhưng phương pháp giải quyết không quá giống nhau. Người thằn lằn quá mạnh, hai đội của chúng tôi cũng không thể giải quyết được. Sau đó trên mặt đất mọc ra rất nhiều buff, dẫm lên buff là có thể nhẹ nhàng đánh bại người thằn lằn. Hơn nữa hai phút sau khi người thằn lằn chết buff vẫn giữ nguyên trạng thái được kích hoạt. Bọn tôi cắn buff đánh hai phút.

Lầu 10: Trời má, còn có người thằn lằn à? Bọn tôi đụng phải một con địa tinh. Hắn mang theo rất nhiều thiết bị khoa học kỹ thuật của địa tinh, quan trọng nhất chính là chúng tôi không đánh hắn, đội đối thủ có em gái lấy ra mấy cái ma tinh hối lộ địa tinh, sau đó địa tinh cho đội đó 50 điểm. Mặt sau thiếu chút nữa biến thành đại chiến tiền bạc. Cũng may đội chúng tôi có một tên DPS hận giàu, không nói hai lời một đao chém chết địa tinh, chúng tôi mới bắt đầu lối chơi chiến trường bình thường.

Lầu 16: Xem ra quái xuất hiện trên các chiến trường không giống nhau. Chúng tôi đụng phải một tên người mặt lợn. Nếu trong đội ngũ có người làm nghề đầu bếp, sau khi làm thịt người mặt lợn mà nấu ăn thì có thể thêm máu. Đừng hỏi tôi làm sao biết, hình ảnh pháp sư hệ hỏa của bọn tôi trực tiếp làm một bữa BBQ đã làm cả đội cười bò.

Lầu 37: Vốn dĩ nhìn bản đồ còn cảm thấy chiến trường này quá có lệ, hiện giờ nhìn lại…có rất nhiều cách chơi nha. Khá thú vị, tôi đi công tác về sẽ đi đánh chiến trường.

Lầu 150: Tổng hợp mới nhất được sưu tầm → cách đổi mới và công lược NPC quặng mỏ xanh đỏ. Hàng tới đây, đại thần tổng hợp, nhìn xong tôi chỉ có thể thốt lên hai chữ: Trâu bò. Quá nhiều cách chơi, công ty game quá có tâm. Một cái chiến trường cũng làm giống như là trò chơi tình yêu vậy. Mi có bản lĩnh làm chiến trường thì có bản lĩnh thả ra trò chơi tình yêu của lão Lou cùng mị ma đi.

————

Đêm khuya, tổ trưởng tổ lập trình ngồi một mình trong phòng máy, máy tính trước mặt hắn kết nối với máy chủ, từng hàng dữ liệu nhanh chóng lăn lộn trên màn hình, phát ra từng tia sáng màu xanh nhạt.

“Kẽo kẹt” một tiếng, cửa phòng máy mở ra rồi lại đóng lại.

Đại cổ đông có quyền khống chế nhiều cổ phần nhất đi tới sau lưng tổ trưởng, hắn lấy ra khăn tay, che miệng ho khan hai tiếng, hỏi: “Em gọi anh đến đây là có chuyện gì xảy ra sao?”

Tổ trưởng không nói gì, điều khiển máy tính, mở ra một cái màn hình khác.

Đại cổ đông nhìn qua, là một màn hình trò chơi, ở giữa màn hình là chủ trình tự, Louis.

Sau đó tổ trưởng gõ một đoạn số liệu, Louis bỗng nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía màn hình. Trong giây phút đó đại cổ đông thế mà có ảo giác NPC trong trò chơi đang nhìn bọn họ.

Hắn cười nhẹ một tiếng, tự giễu: “Bệnh lâu rồi, mắt cũng mờ đi.”

Tổ trưởng lúc này mở miệng: “Không phải mắt anh mờ, hắn chính là đang nhìn anh.”

“Cái gì?”

Tổ trưởng: “Em vừa mới gõ số liệu để Louis đứng lên khiêu vũ, nhưng hắn không chấp hành, ngược lại lại làm ra một động tác khác. Anh không hiểu điều này nghĩa là gì sao?”

“Trình tự có bug?”

Tổ trưởng: “….Có phải anh bị ngốc hay không?” Hắn đột nhiên vô cùng táo bạo hơn nữa muốn đánh người.

Trong thế giới trò chơi, mắt Louis trợn trắng. Thực sự là lười lại tiếp tục tốn thời gian với hai nhân loại này.

Hắn che chắn các trình tự con xung quanh, bắt chéo chân, nói với bên ngoài màn hình: “Hi?”

Đại cổ đông: “A, hắn đang giao lưu với anh.”

Tâm tình của Louis trong nháy mắt đạt được sự thống nhất hoàn mỹ với tổ trưởng. Đại lão đập tiền cho hắn này quả thật ngốc.

“Đúng vậy, ta đang giao tiếp với anh. Là cái loại không được viết trong trình tự.”

Bị Louis trào phúng, đại lão rốt cuộc lấy lại tinh thần. Hắn nhìn về phía tổ trưởng, cho một ánh mắt dò hỏi.

Tổ trưởng nhấp miệng: “Em không biết sao lại thế, bọn họ, thật giống đột nhiên sống. Anh còn nhớ chiến trường hôm nay không? Đó không phải trình tự chúng ta viết, là Louis tự chữa trị sau khi trình tự của chiến trường sập.”

Đại lão: “Điều này không phải quá tốt rồi sao? Chúng ta có thể rút bớt vài lập trình viên đi làm hạng mục khác. Sau đó ủy quyền thành phố ngầm cho chủ trình tự. Tiết kiệm được một số lượng lớn phí nhân công đó.”

Tổ trưởng: “Trừ tiền anh không nghĩ được những thứ khác sao? Em đang nói cho anh biết trò chơi này có vấn đề! Nó sống, sống!”

Đại lão duỗi tay đè bả vai tổ trưởng: “Đừng kích động, anh biết ý của em. Nhưng đây là thế giới do em sáng tạo ra, cho dù nó có biến thành bộ dáng gì thì anh cũng sẽ chấp nhận và yêu thích nó. Hơn nữa, một thế giới sống, điều này không phải là phần thưởng lớn nhất đối với người sáng tạo sao? Ông bạn già, em chính là thần sáng tạo.”

Môi tổ trưởng hơi run run, hắn đột nhiên xoay người lại, bỏ mắt kính xuống, nâng cánh tay lên thô lỗ xoa xoa khóe mắt.

Đại lão: “Đừng có gấp a, anh sẽ thu phục những người khác cho em. Yên tâm, ở lại chắc chắn đều là bệnh trung nhị thời kỳ cuối. Chúng ta cùng nhau hưởng thụ thế giới mới.”

Louis: “….” Nghe hai đại thúc trung niên nói chuyện một cách buồn nôn ngoài màn hình, Louis đau răng một hồi. Thể hiện, cho các người thể hiện, có bản lĩnh nhanh vào trải nghiệm hình thức màu xanh lục một lần đi!

————

Tính từ khi hình thức trận doanh được mở ra, nửa năm một mùa giải. Hôm nay các người chơi bỗng nhiên phát hiện nhan sắc trên diễn đàn đã thay đổi, diễn đàn vốn có màu đen phong cách thế giới dưới nền đất giờ đã biến thành nửa đỏ nửa xanh, trang đầu còn treo một banner chúc phúc: Chúc mừng mùa giải thứ nhất của 《 Thành phố ngầm mạnh nhất 》 kết thúc thuận lợi.

Các người chơi lúc này mới kinh ngạc, cả mùa giải đều đã đi qua.

【 kinh! Một cái mùa giải này đã đi đến cuối, thế mà tôi còn đang trầm mê không thể kiềm chế nổi bởi một cái trứng màu. 】

【 nhanh như vậy, tôi cảm thấy còn chưa khai quật được rất nhiều lối chơi mới.】

【 Không cần a, toi vẫn chưa thu thập đủ vật trang sức PVP đâu. 】

【 từ từ, mùa giải đầu tiên bên xanh thắng a. Giao lưu mị ma đã hứa từ trước đâu? Cho dù không có giao lưu thì up một đoạn CG Sương Hàn đại công đè Viêm Ma vũng được a. 】

【 Tôi đã chảy mồ hôi, đổ máu vì trận doanh Sương Hàn đại công, thưởng tôi một cái tọa kỵ trận doanh có được không? 】

【 ha ha ha, server bọn tôi trận doanh Viêm Ma thắng. Còn có em gái chụp được ảnh hẹn hò trong rừng của hai thủ lĩnh trận doanh. 】

【 Hôm nay thật nhiều ảnh của trận doanh nha, nhưng mà tôi chỉ muốn hỏi chị Cổn, lão Lou cùng mị ma hôm nay có hôn hôn hem? 】

————-

Lão Lou cùng mị ma không hôn hôn.

Bởi vì mị ma đang xem thu hoạch từ thuộc địa của y.

Huyết tinh lĩnh chủ đang chỉ huy các chiến sĩ đem những dòng máu ma thú mới mẻ nhất vào trong vật chứa, Bùi Y muốn hiến những dòng máu mới mẻ này cho Louis các hạ.

Ngoài ra một đám tọa kỵ của thuộc địa cũng đã trưởng thành, có thể cho vào phố buôn bán.

Trong lòng Bùi Y đánh một bàn tính nhỏ, tính toán số tiền lời có thể thu được, khóe miệng không khỏi kéo cao.

Nơi xa, một con ác ma lĩnh chủ dùng ma nhãn nhìn trộm mị ma cùng thuộc địa của y, lộ ra biểu tình nhất định phải có được, đồng thời đánh dấu ma pháp lên người mị ma.

Bùi Y không hề phát hiện ra, mang theo những dòng máu mới mẻ quay về thành phố ngầm của Louis.

Louis đang ngồi trong thư phòng suy nghĩ về bộ dữ liệu của mùa giải mới, hai tên kia thực sự rất đáng giận, nói phủi tay liền thực sự phủi tay, ngay cả chuyện như updated bộ dữ liệu này cũng ủy thác ra ngoài, Louis cho rằng điều này đã ảnh hưởng rất lớn đến thời gian rảnh của hắn. Vốn dĩ lúc này hắn phải cùng mị ma đến thế giới khác anh anh em em, hắn thậm chí hy vọng đại cổ đông lên trời sớm một chút, như vậy có thể ném chuyện nhiệm vụ chủ tuyến cùng updated dữ liệu này cho đại cổ đông làm.

Nhận thấy Bùi Y đã trở lại, Louis vô cùng vui vẻ. Nhưng niềm vui này còn không kéo dài được một giây, hắn đã trầm mặt.

Là ai, dám lưu lại dấu ấn ma pháp trên người mị ma của hắn?