Cự Long Thức Tỉnh

Chương 157: Vân Khả Thiên tới rồi



“Cậu nghĩ xem, nếu không nộp tiền phạt, tạm giữ mười lăm ngày và thu bằng bằng lái xe trước, sau đó đưa đến đồn công an điều tra chuyện mấy người bán dâm chơi gái, chuyện này có thể gây phiền toái đấy, cậu nghĩ cho kỹ đi”.

Lục Hi lại cười lạnh một tiếng, coi như anh đã nhìn ra, ba người này chính là ra ngoài làm việc riêng, nếu không thì sao có thể kiểm tra xe ở nơi vắng vẻ như vậy.

Hơn nữa còn phải dùng tiền mặt nộp phạt, đây là không muốn để lại một chút chứng cứ nào, dù sau này anh có thất hứa thì cũng không làm gì được.

Bản thân Lục Hi là người sai, anh cũng nhận, nhưng bị người khác coi như kẻ ngu đần, anh không làm nổi.

Lục Hi lạnh lùng nói: “Chờ chút, tôi gọi bạn tới đưa tiền”.

“Ừ, nhanh lên chút đi”.

Đội trưởng Trương nói xong, mặt mang vẻ đắc ý, đưa điếu thuốc cho cấp dưới, hai người cùng hút trên xe.

Lúc này, Lục Hi lấy điện thoại gọi cho Vân Khả Thiên.

Sau khi điện thoại được kết nối, Lục Hi dứt khoát nói: “Tôi đang ở giao lộ Khúc Giang, bị điều tra ra lái xe khi say rượu, người ta cần năm chục ngàn tiền phạt, là tiền mặt, anh mang tới cho tôi”.

Nói xong câu này, Lục Hi liền cúp máy.

Đội trưởng Trương liếc nhìn, ông ta cười ha ha một tiếng nói: “Người anh em, có khí chất đấy”.

“Hừ hừ, người bạn này của tôi ngốc nhưng nhiều tiền, ông yên tâm đi, lát nữa sẽ đưa tiền cho ông”, Lục Hi cười nói.

“Được, vậy chúng tôi đợi”, đội trưởng Trương mặt ung dung và tự tin nói.

Ở trong tiệm tạp hóa, Vân Khả Thiên nhận điện thoại xong, mặt anh ta đầy ngơ ngác.

Qua một lúc lâu Vân Khả Thiên mới phản ứng được, anh ta nhìn Tần Lam bên cạnh và nói: “Chị Tần, anh Lục xảy ra chút chuyện, tôi phải đi ra ngoài một chuyến”.

Tần Lam nghe xong, đột nhiên ngồi dậy nói: “Chuyện gì thế?”

“Hình như là uống rượu say rồi lái xe nên bị người ta bắt, tôi qua đó xem chút”, Vân Khả Thiên nói.

Tần Lam nghe xong lại lười biếng nằm trên ghế sofa nói: “Chuyện lớn gì chứ, mau cút đi, bà đây nhìn cậu lại phiền lòng”.

Vân Khả Thiên bất đắc dĩ lắc đầu một cái, anh ta đi ra ngoài, đột nhiên lại xoay người nói: “Anh Lục bị người ta hãm hại, chị có muốn đi xem chút không?”

Tần Lam nghe xong, lập tức tinh thần tỉnh táo, cô ta vội vàng nói: “Nhất đi phải đi xem chút chứ”.

Hiếm thấy Lục Hi bị người ta gài bẫy, náo nhiệt này cô ta không thể bỏ qua.

Hai người ra cửa, lái xe đi tới đường Khúc Giang.

Vân Khả Thiên vừa lái xe, vừa gọi điện cho giám đốc phòng cảnh sát giao thông tỉnh Lưu Thiên Minh, anh ta nói lại một lần nữa nguyên lời của Lục Hi.

Những lời này ở tai người trong nghề vừa nghe liền biết là chuyện gì. Bây giờ đã không cho phép tiến hành xử phạt tại chỗ nữa, mà là viết giấy phạt, bảo đương sự đi nộp tiền phạt ở ngân hàng được chỉ định.

Hơn nữa, tiền phạt đâu có lớn như vậy, Lưu Minh Thiên vừa nghe xong cũng hiểu là tình hình gì, ông ta cũng tức đến ngứa răng.

Ngành ông ta quản trực tiếp lại có chuyện như vậy, còn để cho con trai người đứng đầu Tỉnh ủy phản ánh đến chỗ mình, quan trọng người này còn là bạn của cậu Vân.

Chuyện này nếu truyền tới tai Vân Thắng Quốc, bảo ông ta nghĩ sao về bản thân, năng lực làm việc của mình được thể hiện ở đâu, mặc kệ người dưới quyền ông ta có thể làm ra chuyện này?

Lập tức Lưu Minh Thiên thông báo cấp dưới chuẩn bị xe, cũng thông báo cho đại đội trưởng của đại đội giám sát dẫn người qua.

Một lát sau, khi nhân viên đến đông đủ, Lưu Minh Thiên đích thân dẫn đội, xuất phát hỏa tốc đến đường Khúc Giang.

Vốn dĩ chuyện này không cần phiền toái đến người đứng đầu phòng cảnh sát giao thông, chỉ cần một người trong cục công an ra mặt là được.

Nhưng những người đó cấp bậc quá thấp, Vân Khả Thiên gần như chưa từng tiếp xúc qua với bọn họ, cũng không có cách nào liên lạc, chỉ đành kinh động đến Lưu Minh Thiên.

Nói chuyện điện thoại xong, hai người lái xe đến đường Khúc Giang, nhìn thấy chiếc xe nát của Lục Hi và một chiếc xe cảnh sát đỗ ở giao lộ, cạnh chiếc xe nát của Lục Hi còn có một cảnh sát giao thông đang canh giữ.

Vân Khả Thiên dừng xe, đi tới bên xe Lục Hi, phát hiện anh không ở trên xe, chỉ có hai cô gái xinh đẹp đang ở đó, đầu tiên anh ta có hơi sửng sốt, sau đó hỏi cảnh sát giao thông ở bên cạnh: “Người đâu?”

Cảnh sát giao thông chỉ xe cảnh sát ở phía sau rồi nói: “Ở bên trong, đi qua đi”.

Vân Khả Thiên đi đến bên cạnh xe cảnh sát, xuyên qua cửa kính xe, anh ta nhìn thấy Lục Hi đang ngồi ở hàng ghế sau, bên cạnh là một cảnh sát giao thông trẻ tuổi, chỗ ngồi tài xế đằng trước có một cảnh sát giao thông hơi lớn tuổi, lúc này ba người đều nhìn anh ta.

Vân Khả Thiên vẫy tay với Lục Hi, đánh tiếng chào hỏi: “Anh Lục, tôi tới rồi”.

“Có mang tiền tới không?”, Lục Hi nhàn nhạt nói.

Vân Khả Thiên cười một tiếng nói: “Không mang đủ, đã báo cho người khác, đang đưa đến đây rồi”.

Lục Hi gật đầu, biết là xảy ra chuyện gì nên cũng không nói nữa.

Lúc này, Tần Lam chạy tới, nhoài người vào cửa sổ nhìn Lục Hi bị quản giáo, cô ta chép miệng nói.

“Ai dô, sao thế này, say rượu lái xe để người ta bắt quả tang, còn say rượu tán gái cũng bị bắt quả tang? Anh nói xem sao anh lại bất cẩn như vậy, màn tán gái này của anh quá thất bại rồi”.

Tần Lam vừa nói vừa lắc đầu tặc lưỡi, bày ra dáng vẻ đau lòng.

Nhất thời mặt Lục Hi tối sầm, anh nghiêng đầu qua một bên, không muốn để ý tới bà cô này.

Ai mà biết Tần Lam vẫn chưa xong, cô ta tiếp tục nói.

“Anh nói xem anh lái con xe nát như vậy, còn cho hai cô gái xinh đẹp như vậy quá giang, thật sự là mộ tổ tiên cũng bốc khói xanh rồi, đáng tiếc làm sao có thể bị người ta bắt quả tang chứ? Lần tán gái này không thành rồi, thật mất mặt quá đi, thực sự tôi tiếc tay cho anh đấy”.

Tần Lam ngừng một lát thở dài thở ngắn, sau đó gật gù đắc ý.

Thấy Tần Lam vẫn chưa ngừng, Lục Hi không nhịn được cô nàng này nữa, anh thốt lên: “Bà cô này, đủ rồi đấy”.

Tần Lam nhìn Lục Hi giận dữ, cô ta cười ha ha một tiếng nói: “Có bản lĩnh thì anh đánh bọn họ đi, chỉ quát nạt tôi thì có bản lĩnh gì”.

“Con mẹ cô”.

Lục Hi bị Tần Lam chọc tức, thiếu chút nữa hộc máu.

Lúc này, Ngư Bạch và Thịnh Tư Vũ cảm thấy khổng ổn lắm, kiểm tra nồng độ rượu có cần lâu như vậy không? Cho dù Lục Hi say rượu khi lái xe, vậy thì cũng có cách xử lý, tại sao lâu như vậy rồi còn chưa có động tĩnh.

Hai người đều có chút lo lắng, họ mở cửa xe xuống muốn hỏi thăm tình hình.