Cự Long Thức Tỉnh

Chương 167: Cổ sư của Miêu Cương?



Lục Hi biết cổ trùng đều được nuôi dưỡng bởi cổ sư và có mối liên hệ tinh thần với cổ sư, mà sợi màu đỏ này chính là nơi chúng kết nối với nhau.

Lúc này Lục Hi nói.

“Hai người ở lại đây bảo vệ Hoắc Tư Duệ, cô ấy bây giờ đã không còn nguy hiểm gì nữa, tôi đi tìm tên cổ sư đó, cho dù là ai, nếu muốn tổn thương người bên cạnh tôi, tôi nhất định đều sẽ nhổ tận gốc chúng”.

Miwa Nozaki cùng Tần Lam gật đầu.

Lục Hi khẽ vuốt trán Hoắc Tư Duệ, nói với cô:

“Có người muốn ra tay độc ác với cô, nhưng đừng lo lắng, tôi đã kiểm soát được căn bệnh của cô, nghỉ ngơi hai ngày sẽ ổn thôi, bây giờ tôi sẽ tìm ra những tên đó, khiến bọn chúng phải hối hận vì những gì bản thân đã làm ngày hôm nay”.

Hoắc Tư Duệ nước mắt lưng tròng, chậm rãi gật đầu.

Lục Hi mỉm cười xoay người rời đi.

……

Lúc này, tại một biệt thự ở khu thành Đông của thành phố Tây Kinh, Từ Vĩnh Siêu đang cười nói vui vẻ cùng một ông già diện mạo gầy khô mặc trang phục dân tộc thiểu số.

Có năm sáu cô gái trang điểm lòe loẹt ăn mặc cực hở hang đang rúc vào bên cạnh hai người họ, không ngừng mời rượu gắp thức ăn.

Từ Vĩnh Siêu với tư cách là chủ tịch tập đoàn Đại Thịnh cũng tương đối giàu có và thân phận.

Nhưng lĩnh vực kinh doanh chính tại tập đoàn Đại Thịnh của ông ta cũng là chuỗi siêu thị, trước kia vẫn luôn bị Mĩ Liên chèn ép khiến ông ta vô cùng khó chịu.

Tập đoàn Mĩ Liên không dễ dàng gì mới vang dội sụp đổ, Từ Vĩnh Siêu mới thấy được một tia sáng ban mai, mắt thấy bản thân rất có khả năng sẽ thay thế vị trí của Mĩ Liên trở thành doanh nghiệp hàng đầu trong lĩnh vực siêu thị tại Hoa Hạ.

Nhưng một lực lượng mới xuất hiện như tập đoàn Giai Mĩ lại gắt gao đàn áp trên đầu ông ta, điều này khiến Từ Vĩnh Siêu phẫn nộ không thôi.

Ai mà không muốn trở thành người đứng đầu ngành, không muốn ngày càng kiếm được nhiều tiền, mắt thấy cơ hội tuyệt vời của bản thân cứ bị Giai Mĩ đột ngột chôn vùi như vậy, trong lòng ông ta cũng ấm ức.

Chưa kể, với sự nổi lên của Giai Mĩ, ông ta còn phát hiện ra những điều càng kinh khủng hơn nữa, siêu thị Đại Thịnh vốn vẫn chiếm một thị phần nhất định nhưng hiệu suất kinh doanh lại không ngừng giảm sút, bị Giai Mĩ đè ép ngay cả vị trí đứng thứ hai toàn ngành cũng không thể duy trì nổi.

Điều này khiến Từ Vĩnh Siêu hoảng loạn, không thể trở thành ông lớn trong ngành cũng thôi, nếu doanh số tiếp tục đi xuống như vậy không phải ông ta sẽ đứng trên bờ phá sản sao? Đây là việc ông ta tuyệt đối không thể tiếp nhận.

Nhưng nghe nói sau lưng Hoắc Tư Duệ của tập đoàn Giai Mĩ có sự ủng hộ của một tập đoàn khổng lồ, với thủ đoạn kinh doanh thông thường, Từ Vĩnh Siêu căn bản không có cách nào cạnh tranh với Giai Mĩ.

Nhưng ông trời có mắt giúp ông ta quen biết được vị trước mắt này, một bậc thầy cổ sư đến từ Miêu Cương- Ô Lạp.

Được quen biết vị đại sư này và chứng kiến khả năng khủng bố của ông ta, Từ Vĩnh Siêu lập tức vạch ra một kế hoạch thâm độc.

Tập đoàn Giai Mĩ vừa thành lập không lâu, tuy tài lực hùng hậu, nhưng nền tảng chưa vững chắc và nội bộ doanh nghiệp chưa đủ gắn kết.

Chỉ cần chủ tịch tập đoàn Giai Mĩ xảy ra chuyện, Giai Mĩ lập tức sẽ rơi vào hỗn loạn, đến lúc đó bản thân lại vận dụng số vốn tích góp trong nhiều năm này để thực hiện chiến lược cạnh tranh giá, Giai Mĩ vốn đã nhiễu loạn càng khó có thể chống đỡ nổi.

Vào thời điểm đó không chỉ có thể gia tăng thị phần của công ty, nói không chừng có thể một lần đập tan Giai Mĩ, trở thành doanh nghiệp dẫn đầu ngành, không phải là quá toàn vẹn sao?

Vì vậy ông ta đã bỏ ra một số tiền lớn mời vị đại sư này ra tay, sau đó lấy danh nghĩa người cùng nghề giao lưu mời Hoắc Tư Duệ cùng dùng bữa, trong bữa ăn kêu vị đại sư này động chút tay chân hạ cổ Hoắc Tư Duệ.

Và Ô Lạp cũng bảo đảm với ông ta, trong vòng ba ngày, Hoắc Tư Duệ nhất định sẽ bạo bệnh mà chết, hơn nữa còn không tra ra bất kỳ manh mối nào.

Mà ông ta và vị đại sư Ô Lạp này đã mở yến tiệc ở đây hai ngày, chỉ đợi tin đột ngột qua đời của Hoắc Tư Duệ liền bắt đầu kế hoạch phản kích của mình.

Mọi kế hoạch đã được sắp xếp thỏa đáng, trong lòng Từ Vĩnh Siêu cũng đã vững dạ, lúc này ông ta mới nâng ly nói với Ô Lạp:

“Đại sư, lần này may mà gặp được ông, sau khi việc này thành công, tôi nhất định sẽ cung phụng cống nạp cho ông hàng tháng”.

Chỉ thấy Ô Lạp trái ôm phải ấp, cười ha hả: “Không dám không dám”.

Đúng lúc này cửa lớn biệt thự đột nhiên bị người khác dùng sức đá mạnh vang một tiếng "rầm", Lục Hi chậm rãi đi vào.

Nhìn thấy có người dám đá cửa xông vào, đầu tiên Từ Vĩnh Siêu thoáng sửng sốt, sau đó tức giận nói: “Cậu là ai, có biết nơi này là đâu không”.

Lục Hi chậm rãi quét mắt nhìn đám người một lượt: “Vừa rồi mới biết, ông chính là Từ Vĩnh Siêu của tập đoàn Đại Thịnh?”

Bản thân vốn làm chuyện trái với lương tâm, lúc này lại nhìn thấy Lục Hi, trong lòng Từ Vĩnh Siêu liền có chút hoảng hốt, nhưng vừa nghĩ tới đại sư Ô Lạp vẫn đang ở đây, dũng khí của ông ta lập tức được vực dậy.

“Đúng thế, cậu rốt cuộc là ai, tới đây làm gì?”, Từ Vĩnh Siêu sắc bén hỏi.

Lục Hi mỉm cười, lại đưa mắt nhìn về phía Ô Lạp kia, chỉ thấy ông ta vẫn ung dung ôm ấp như cũ, không hề để ý tới Lục Hi.

“Là ông hạ cổ Hoắc Tư Duệ?”

Từ Vĩnh Siêu nghe vậy liền giật mình, sao việc này nhanh như vậy đã bị người khác biết được rồi? Đại sự Ô Lạp không phải nói không ai có thể phát hiện ra sao?

Nhưng Ô Lạp nghe được câu hỏi này của Lục Hi chỉ nở một nụ cười rét lạnh: “Nhóc con, trong chớp mắt có thể nhận ra cổ trùng của tôi, nói ra môn phái của cậu, có lẽ tôi còn có thể nể mặt đều là người cùng nghề mà tha chết cho cậu”.

“Ha ha ha ha".

Lục Hi phá lên cười.

“Chỉ dựa vào ông cũng muốn tha chết cho tôi?”

Vừa nói anh vừa búng ngón tay một cái "bốp".

Lớp bọc tinh thần lực con cổ trùng anh lưu lại trong cơ thể Hoắc Tư Duệ lúc trước bỗng nhiên khóa chắt và bắt đầu co rút lại.

Cổ trùng ngay cả tiếng kêu gào cũng không kịp phát ra đã bị vặn xoắn thành một vũng máu.

Vào lúc này, sắc mặt của Ô Lạp cũng chớp mắt thay đổi, mãnh liệt phun ra một ngụm máu tươi.

Cổ trùng được cổ sư nuôi dưỡng đều có mối liên hệ tinh thần với cổ sư, một khi cổ trùng bất ngờ chết đi, cổ sư cũng sẽ phải hứng chịu sự cắn trả nhất định, chỉ thoáng chốc Ô Lạp liền bị thương.

Lúc này chỉ thấy ông ta đẩy ra hai người phụ nữ diêm dúa bên cạnh, hung hăng nhìn Lục Hi chòng chọc: “Nhóc con được lắm, vậy mà có thể phá vỡ được cổ thuật của tôi”.

Từ Vĩnh Siêu đối diện đã có chút phát hoảng, suy cho cùng những gì ông ta làm cũng quá âm độc, bị người khác vạch trần liền thấp thỏm không yên.