Cự Long Thức Tỉnh

Chương 291: Cả đời này không thể nào hưởng thụ được phụ nữ



Hai tên vệ sĩ nghe vậy thì kinh ngạc vô cùng, nhưng cũng không chút do dự mà chấp hành mệnh lệnh của Alfonso.

Bọn họ vốn dĩ là thuộc hạ của Alfonso, chẳng qua được phái đến làm vệ sĩ cho Ramos mà thôi. Mệnh lệnh của Alfonso mới là tối cao.

Lúc này, sắc mặt Ramos xám như tro tàn, cả người mềm oặt, vẻ mặt đáng sợ.

Nhưng Lục Hi đột nhiên nói: “Không vội, ông Ramos đây ngày thường thích chơi đùa phụ nữ, tôi sẽ đích thân trừng phạt ông ta, anh không cần ra tay đâu”.

Alfonso nghe vậy thì lập tức ngăn hai tên vệ sĩ lại rồi nói: “Cút!”

Hai người nghe vậy thì lập tức lui sang một bên.

Sau đó, Lục Hi cong ngón bắn ra ba khí kình vô hình, đi vào trong bụng dưới của Ramos.

Ramos chỉ cảm thấy có một sức mạnh đang khóa lại thứ gì đó trong bụng dưới mình, khó chịu vô cùng.

“Nếu ông đã thích chơi đùa phụ nữ thì tôi sẽ phạt ông cả đời này không thể nào hưởng thụ được phụ nữ nữa”, Lục Hi thản nhiên nói.

Tha hương nơi xứ lạ, con người đương nhiên sẽ nảy sinh đồng cảm lẫn nhau. Thấy Miêu Tình bị ức hiếp thì Lục Hi cũng không thể khoanh tay đứng nhìn được. Dám thực hiện quy tắc ngầm với phụ nữ Hoa Hạ thì xứng đáng bị trừng trị.

Mọi người thấy Lục Hi chỉ cong ngón búng ra mấy cái, không phát hiện ra điểm nào bất thường thì đều kinh ngạc.

Sau đó, Lục Hi lên tiếng: “Ông Ramos, ông đi đi”.

Ramos không dám tin, nhìn sang Alfonso.

Alfonso lạnh giọng nói: “Anh Lục đã tha mạng cho ông rồi thì cút đi”.

Ramos bấy giờ mới dám chắc mạng của mình còn được an ổn. Ông ta lập tức cảm ơn Lục Hi và Alfonso, sau đó quay sang xin lỗi Miêu Tình rồi mới cun cút chạy đi.

Sau khi Ramos rời khỏi thì Lục Hi mới nói với Miêu Tình: “Cô Miêu, giờ chúng ta uống vài ly được không?”

Miêu Tình sửng sốt, lúc này mới hồi thần lại, vội đáp: “Đương nhiên là được chứ anh Lục”.

Nói xong, Miêu Tình âm thầm thở phào một hơi.

Cô ấy thấy Lục Hi có uy vong khá lớn ở nơi này, hơn nữa Lục Hi cũng là một người tốt, chỉ gặp một lần mà đã tới giải vây giúp cô ấy. Xã hội bây giờ ít người như vậy lắm.

Alfonso nghe vậy thì lập tức dọn dẹp đồ thừa trên bàn đi, sau đó gọi phục vụ đưa tới một ly cà phê cao cấp và một ly rượu vang cực phẩm.

“Anh Lục muốn uống gì ạ?”, Alfonso tự coi bản thân như nhân viên phục vụ.

Lục Hi cười: “Cà phê là được rồi, anh Alfonso cũng ngồi đi”.

Alfonso lập tức nói: “Không, anh Lục, anh là vị khách mà ông Leyman tôn kính nhất, tôi không có tư cách được ngồi đối diện anh, ông Leyman mà biết thì sẽ băm thây tôi ra thành vạn mảnh mất”.

Lục Hi nghe vậy thì cũng phải mặc kệ anh ta.

Mà lúc này, sắc mặt chị Vương đã cắt không còn giọt máu.

Lục Hi này xuất hiện kéo theo một loạt biến cố, hoàn toàn đảo lộn kế hoạch và tưởng tượng của bà ta.

Không khó thấy được Alfonso và Lục Hi đều là người cực kỳ quyền thế, ít nhất là trên cơ Ramos.

Với bà ta, Ramos đã là một người quyền cao chức trọng lắm rồi, hai người này lại càng đáng sợ hơn.

Mà bà ta biết, bản thân đã để lại một ấn tượng không đẹp đẽ gì trong lòng Lục Hi.

Nhưng Lục Hi lại không thèm để ý đến bà ta, làm bà ta lo sợ bất an ngồi một bên, ngày càng hoảng loạn.

Lúc này, Ramos vội vàng quay về biệt thự của mình, gọi hai cô người mẫu quyến rũ tới phục vụ bản thân.

Nhưng đến bây giờ ông ta mới hiểu được những lời Lục Hi nói ban nãy không phải là hù dọa. Kể từ nay về sau, ông ta không còn được hưởng thụ loại sinh hoạt tươi đẹp này nữa. Tâm trí Ramos như tro tàn.

Bên cạnh ông ta chưa bao giờ thiếu người đẹp, mà từ khi ông ta không được làm chuyện đó nữa, ông ta thấy thế giới này như sụp đổ vậy. Ông ta ngã vật trên giường, đời người như vậy thì còn ý nghĩa gì nữa?

Lúc này, Lục Hi và Miêu Tình đang ngồi uống cà phê nói chuyện phiếm, Alfonso đứng hầu ở bên cạnh, còn chị Vương thì đứng ngồi không yên, vừa không dám nói lại vừa không dám đi, vẻ mặt khủng hoảng.

Sau cuộc nói chuyện, Lục Hi biết được bố Miêu Tình vì ham mê cờ bạc mà nợ người ta mấy triệu, hơn nữa người cho vay biết con gái ông ta là nữ minh tinh hạng B, nên ông ta muốn vay bao nhiêu thì được bấy nhiêu. Đến khi ông ta tỉnh ngộ ra thì đã nợ nần chồng chất.

Khi Miêu Tình biết chuyện này thì suýt chút nữa đã ngất đi.

Sự nghiệp của cô ấy chỉ vừa mới bắt đầu, còn chưa tích cóp được bao nhiêu. Hơn nữa kẻ cho vay nặng lãi còn uy hiếp cô ấy, rằng nếu không trả tiền thì sẽ phanh phui chuyện này ra.

Là một ngôi sao, nếu tin tức xấu như có một người bố mê cờ bạc bị truyền ra thì sự nghiệp của cô ấy sẽ tan thành mây khói. Cô ấy đành phải nghĩ cách khác, cho nên mới đi sang Ý.

Nhưng không ngờ bản thân vừa đến thì đã phải chịu cảnh này, nếu không có Lục Hi thì không biết cô ấy phải làm sao nữa.

Sau khi biết hết mọi chuyện, Lục Hi hỏi Alfonso: “Có thể đuổi người này ra khỏi nước Ý không?”

Lục Hi chỉ sang chị Vương đang như đứng đống lửa bên cạnh.

Alfonso gật đầu nói: “Quá đơn giản, anh Lục”,

Lục Hi gật đầu, không nói thêm gì.

Dám hãm hại đồng bào mình, không cần hỏi cũng biết chị Vương này không phải thứ tốt lành gì.

Mà Vương Lệ sau khi nghe được thì mặt xám như tro.

Bà ta tốn bao nhiêu của cải mới lôi kéo được Ramos, sau đó lợi dụng lòng sính ngoại của một số người trong nước để mở một công ty nhằm mục đích lừa những người trong nước vội muốn kiếm tiền và nổi danh.

Nếu bị đuổi đi thì bà ta sẽ mất trắng toàn bộ.