Tố Y lật sổ sách ra, bên trong ghi lại rõ ràng tất cả người và việc.
“Các vị đại nhân tự nhìn xem phía trên có tên mình không?” Hạ Triều Ca cười nhạt.
Sắc mặt Mục Cảnh Thước trắng bệch nhưng mười phần trấn định, toàn bộ Kim Loan điện đều trong khống chế của lão ta, Hạ Triều Ca nói cái gì cũng vô dụng!
Chỉ là lão ta chưa từng nghĩ tới kẻ cướp đi sổ sách không phải Hạ Thiên Túng mà là Hạ Triều Ca!
Điều này làm lão ta bất an nhất là cho tới nay, trong danh sách địch nhân chưa từng có tên công chúa điêu ngoa Hạ Triều Ca này!
Sắc mặt văn võ bá quan đều khó coi, nhưng thừa tướng chưa ngã, bọn họ cũng cố trấn định.
“Sổ sách này ai biết thật hay giả? Trưởng công chúa cứ bôi nhọ vi thần như thế không thích hợp nha?” Mục Cảnh Thước trầm mặt nói.
“Có phải là thật hay không thì điều tra sẽ rõ. Không bằng thừa tướng trở về tĩnh dưỡng đợi ta tra ra cái chân tướng, trả lại sự trong sạch cho ngươi?”
Hạ Triều Ca cười lạnh trả lại toàn bộ lời Mục Cảnh Thước.
Sắc mặt Mục Cảnh Thước trầm xuống: “Trưởng công chúa chớ vọng luận triều chính ”
“Vậy ngươi ý là để hoàng huynh ta lập lại lời nói một lần nữa?” Hạ Triều Ca cười nhạt.
Mục Cảnh Thước lúc này mới nghiêm túc quan sát Hạ Triều Ca, so với khí phách cùng uy nghi, Hạ Triều Ca đều mạnh hơn Hạ Thiên Túng cùng Hạ Hạo Miểu.