Cực Phẩm Binh Vương

Chương 13



Diệp Tuân không muốn làm khó mấy nhân viên bảo vệ này, ban ngày anh cũng làm bảo vệ cho nên anh biết cuộc sống của bọn họ không dễ dàng gì, cuối cùng cũng ngoan ngoãn xuống xe.

Lê Tuyết Vi liếc nhìn Diệp Tuân, cảm thấy có chút đắc ý.

Hôm nay cô đã bị anh chọc giận hết lần này đến lần khác, bây giờ cuối cùng cô cũng đã trả đũa được rồi. Cô duyên dáng bước lên xe, nghênh ngang lái xe vào trong.

Với điếu thuốc trên miệng, Diệp Tuân quay trở lại theo con đường cũ.

Khu biệt thự cách đường lớn ba bốn dặm, muốn đi bộ ra ngoài ít nhất cũng phải tốn mười phút.

Buổi tối gió hiu hiu thổi, tiếng lá cây xào xạc khiến cho người ta cảm thấy rất sảng khoái.

Đi bộ được vài phút, Diệp Tuân nhìn thấy một chiếc Land Rover màu đen đậu ở con đường phía trước.

Mui trước của chiếc Land Rover được mở ra, một người phụ nữ mặc váy đen dài đang cúi xuống xem xét các linh kiện động cơ bên trong.

Cặp mông căng tròn đầy đặn bên dưới làn váy đen trông vô cùng bắt mắt.

Đôi chân trắng như tuyết của cô ta thẳng tắp, đôi giày cao gót màu đen dưới chân trông thật quý phái và tao nhã.

Diệp Tuân đoán là xe của cô ta bị hỏng, liền đi tới cười hỏi: "Người đẹp, xe có vấn đề gì sao?"

Nghe vậy, người phụ nữ mặc váy đen đứng thẳng dậy nhìn Diệp Tuân, thấy nụ cười chân thành ấm áp của anh, cô ta khẽ cười nói: "Đúng vậy, anh có thể giúp tôi được không?"

Nhìn rõ mặt cô, hai mắt Diệp Tuân sáng lên.

Cô ta là một thiếu phụ xinh đẹp, tóc xoăn lọn nhỏ, khuôn mặt sáng bừng, kẻ viền mắt màu tím nhạt, đôi mắt trong veo như mặt hồ, dáng người đầy đặn toát ra sự quyến rũ vô cùng.

“Tất nhiên có thể”, Diệp Tuân khẽ cười nói.

Anh cúi xuống xem xét, một lúc sau mới chậm rãi nói: "Land Rover nhập khẩu từ Anh rất hiếm thấy ở trong nước, nếu xảy ra sự cố phải bảo dưỡng thì sẽ là một phiền phức lớn..." . 𝘛𝑟uyện hay luôn có 𝑡ại -- 𝘛 R Ù 𝐌 𝘛 R U 𝖸 Ệ 𝑵.V𝑵 --

Thiếu phụ váy đen xinh đẹp nở nụ cười kiều diễm nói: "Anh biết rõ về chiếc xe này như vậy, thế anh có thể sửa được không?"

"Vấn đề lớn nhất của dòng xe này chính là hộp số rất dễ xảy ra vấn đề. Thật không may đúng là hộp số của cô đã xảy ra vấn đề rồi, nhưng may mắn là cô đã gặp tôi", Diệp Tuân mỉm cười nhìn nàng, sau đó lại cúi xuống chỉnh sửa động cơ xe.

Thiếu phụ váy đen xinh đẹp cũng cúi xuống tò mò nhìn theo động tác của Diệp Tuân, cô ta vuốt lọn tóc đang xõa xuống của mình, động tác tuy đơn giản nhưng lại vô cùng khiêu khích.

"Anh có cần thêm dụng cụ không? Trong cốp sau của xe hình như có một hộp dụng cụ", cô ta nhẹ nhàng hỏi.

“Không cần”, Diệp Tuân thản nhiên đáp, vài giây sau mới đứng thẳng dậy, nhìn cô ta cười nói: “Xong rồi”.

“Nhanh như vậy mà đã sửa xong rồi sao?”, thiếu phụ xinh đẹp có chút kinh ngạc.

"Tạm thời sẽ không sao, có thể đi thêm hai ba mươi cây số trên đường cũng không thành vấn đề, nhưng tốt hơn là cô nên đến cửa hàng sửa chữa", Diệp Tuân vừa nói vừa rút ra một điếu thuốc.

"Cảm ơn anh, tôi xin một điếu được không?", thiếu phụ xinh đẹp vươn bàn tay nhỏ nhắn trắng trẻo ra.

"Thuốc của tôi không phải loại tốt, hút rất nóng. Cô chắc chắn muốn xin một điếu chứ?", Diệp Tuân hỏi.

"Chắc chắn rồi. Thuốc lá của phụ nữ rất nhạt", thiếu phụ xinh đẹp mỉm cười nói.

Diệp Tuân lấy ra một điếu thuốc, nghiêng người châm lửa cho cô ta.

Khi Diệp Tuân đốt lửa, cô ta duỗi bàn tay phải mảnh khảnh ra để chắn gió, khi khói bốc lên, một ngón tay của cô ta gõ nhẹ hai lần vào mu bàn tay của Diệp Tuân.

Diệp Tuân cười nói: “Phụ nữ hút thuốc nhiều không tốt đâu”.

“Anh cũng biết hút thuốc có hại cho sức khỏe, tại sao anh vẫn hút?”, thiếu phụ xinh đẹp hỏi.

Đôi mắt của Diệp Tuân tối đi trong giây lát, anh chỉ học cách hút thuốc trong ngục giam sau sự hy sinh của anh em để giải tỏa nỗi buồn.

Nhưng ánh mắt của anh rất nhanh đã khôi phục lại bình thường, anh thản nhiên cười nói: "Thân thể của tôi khỏe mạnh, có hút thuốc cũng không chết được".

"Tôi tên là Nạp Lan Uyển Thanh, cám ơn anh rất nhiều", thiếu phụ xinh đẹp nhạy bén nắm bắt được một thoáng đau thương của Diệp Tuân, đôi mắt sáng lên tò mò nhìn Diệp Tuân, cười hỏi: "Anh là cậu chủ nhà nào?"

"Nạp Lan Uyển Thanh?", Diệp Tuân lẩm bẩm rồi cười nói: "Đúng là một cái họ lạ. Tôi không phải là cậu chủ nhà nào cả, tôi chỉ là tài xế kiêm nhân viên bảo vệ bán thời gian".

"Lái xe kiêm bảo vệ? Anh chàng đẹp trai, anh đúng là không thành thật", Nạp Lan Uyển Thanh bật cười, tiếng cười nghe vô cùng quyến rũ.