Cực Phẩm Rể Quý

Chương 193: Cho ông cảm động một chút



Đồng thời, khá nhiều nền tảng video ngắn và * cũng đã phát ra một số lượng lớn video và hình ảnh ở đây. So với phương tiện truyền thông tin tức, lưu lượng truy cập của một số video ngắn mới là kinh người, còn có *, mọi người trên thế giới đều có thể biết điều gì đang xảy ra tại thời điểm này.

An Lộ đứng mũi chịu sào. Hàng loạt các loại câu hỏi sắc bén ùn ùn kéo đến, trò cười, cô ta cũng đã chuẩn bị đầy đủ, lúc đầu nhà họ La mời Lãnh Nhan đến đưa đơn kiện, từng câu từng chữ châm chọc đến An Dao cứng họng, không nói được gì. Bây giờ là lúc cô ta vì An Dao báo thù rửa hận, cô ta làm sao có thể không ăn miếng trả miếng?

Cô ta không chỉ ăn miếng trả miếng mà còn phải đào sâu tận gốc rễ và công khai chuyện của La Đại Hải mặt người dạ thú với giới truyền thông đưa tin!

"La Đại Hải, không phải ông luôn là người tích cực đối với Tử Vũ, sao có thể làm ra chuyện bại hoại đạo đức như vậy với con gái nuôi của ông được chứ? Liêm sỉ của ông, nhân phẩm của ông đâu rồi?"

"Xin hỏi ông La đây, ông có mục đích gì với con gái nuôi của mình? Chẳng lẽ là do ông mắc bệnh có ý định dâm loạn với con của mình hay sao?"

"Ông La Đại Hải, tung tích của người con trai ông đến bây giờ vẫn chưa rõ, tại sao ông còn nghĩ đến chuyện xằng bậy với con gái nuôi của mình? Có phải do con trai ông phát hiện ra hành vi không đứng đắn giữa ông và con gái nuôi, ông sợ rằng anh ta sẽ phơi bày chuyện này ra trước công chúng, nên cố tình làm cho anh ta mất tích đúng không?"

"Theo chúng tôi được biết, ông cố ý cho người sắp xếp La Lượng đến bệnh viện tâm thần. Kỳ thực anh ta không hề bị bệnh tâm thần. Hơn nữa, bệnh viện tâm thần Thanh Sơn là nơi có điều kiện và các phương diện chữa trị khác đều tệ hại nhất. Ông giàu có như vậy, tại sao không sắp xếp cho anh ta ở một bệnh viện tốt hơn một chút? Hay là ông đang nghĩ cách để tống khứ đứa con trai thừa thãi La Lượng kia đi chứ gì?"

...

Ăn miếng trả miếng, đúng là thật sự sảng khoái!

An Lộ đã chuẩn bị sẵn hai trang câu hỏi, đây mới chỉ là những câu hỏi đầu tiên ở trang đầu tiên, còn rất nhiều nội dung đặc sắc ở phía sau.

Video, Lý Húc, phóng viên...

Thông minh như La Đại Hải làm sao không hiểu được là đang bị người khác tính toán!

Trước vô số camera của các phóng viên, ông ta cũng không hề né tránh, tùy ý phóng viên quay chụp.

Trước vô số câu hỏi sắc bén của phóng viên, ông ta không trả lời cũng không né tránh, con cáo già này không chỉ xảo quyệt mà còn rất bình tĩnh, ngay cả lúc này cũng có thể xử sự một cách bình tĩnh vô cùng.

Trong một đôi mắt kinh ngạc, La Đại Hải nện từng bước chân mạnh mẽ, từng bước từng bước đi xuống, ông ta đến trước mặt An Lộ, từ trên cao nhìn xuống, trên người tản ra hơi thở nặng nề.

An Lộ cũng không chịu thua kém, vẫn sắc bén đặt câu hỏi, nhưng cô chưa kịp nói xong, La Đại Hải đột nhiên nắm lấy tờ giấy trong tay cô, rồi xé thành từng mảnh!

"Ông La, ông làm như vậy có phải là chột dạ hay không?" An Lộ cũng không chịu thua kém, cô không tin, trước mặt nhiều phóng viên như vậy, ông ta dám làm gì mình?

"Xoạt xoạt..." Những vụn giấy bị ném đi, rơi xuống như những bông tuyết.

La Đại Hải bình tĩnh đáp lại: "Lời vô căn cứ!"

Bốn chữ đơn giản cho thấy sự đa mưu túc trí của con cáo già này. Lúc này càng giải thích càng không rõ ràng, ngược lại, dáng vẻ không thẹn với lòng, sự tự tin, bình tĩnh và câu trả lời không vội vàng này lại càng khiến người ta bối rối.

Chiêu đánh Thái Cực này quả nhiên lợi hại, nhưng An Lộ cũng không phải là người ăn chay: "Sự thật đang ở trước mắt, như thế nào lại biến thành lời vô căn cứ?"

"Hừ hừ!" La Đại Hải không nói nhiều, ánh mắt thâm thúy đảo qua đám người, tựa hồ đang tìm kiếm thứ gì đó.

Bố cục tỉ mỉ như vậy không phải là điều mà một cô bé như An Lộ có thể làm được, chắc hẳn có người đang lên kế hoạch và chỉ dẫn ở hậu trường.

Đột nhiên, ánh mắt ông ta nhìn chằm chằm vào một người đàn ông mặc quần áo bồi bàn, người đàn ông này không phải ai khác mà chính là Bàng Phi đang cải trang thành bồi bàn.

Anh đứng ở cuối đám người, không muốn bị La Đại Hải phát hiện, không ngờ con cáo già này vẫn bắt được anh.

La Đại Hải vẫn không thể tin được, Bàng Phi đã nghĩ ra kế hoạch kéo ông ta khỏi đài cao mà không làm lay một ngọn cỏ.

Những chuyện mà La Lượng đã làm trước đây, ông ta đều có thể thấy, một thằng bất tài vô dụng bị người khác dắt mũi như La Lượng tại sao đột nhiên lại có thể lợi hại được như vậy?

Ông chưa bao giờ để Bàng Phi vào mắt mình, trước đây cũng vậy, hiện tại và sau này cũng vậy.

Cho dù anh có quyền lực đến đâu, thì cũng đừng mong thoát khỏi bàn tay của ông ta!

La Đại Hải thu lại ánh mắt, mà sau lưng ông ta, màn hình lớn vẫn đang chiếu đi chiếu lại những hình ảnh về ông và La Tinh Tinh.

"Người đâu, điều tra cho tôi, tìm ra ai đang hãm hại ba con chúng ta." Chỉ là một câu đơn giản khác, nhưng đã đem thế cục kéo ra khỏi tình huống dầu sôi lửa bỏng rất nhiều.

An Lộ biết ý định của ông ta, chính là muốn đánh lừa mọi người bằng cách kêu là bị hãm hại để che đi tội danh dâm loạn con nuôi của mình, nhưng không có cửa đâu.

Quần chúng hóng hớt không quan tâm đến sự thật của là gì, họ chỉ tin vào hai mắt mình và lỗ tai của chính mình mà thôi.

Làm cho giả biến thành thật, thật biến thành giả thì thật cũng là giả thôi.

La Đại Hải muốn chứng minh video này giả, vì vậy trước tiên ông ta phải biến video này thành sự thật.

"Mọi người nhìn xem, lão già xấu xa này muốn che đậy bộ mặt xấu xí bắt đầu giở trò ra vẻ. Tôi biết ông sau khi cho người đi điều tra, nhất định sẽ nói video này là được ghép dựng nên, là ông bị hãm hại. Nhưng mà ai có thể hãm hại ông mà nhìn "chân thật" như vậy được chứ!"

"Mọi người nhìn xem, video này không hề giống cắt ghép thành. Bối cảnh này chính là ở nhà của La Đại Hải. Ơ, nhìn này, vẫn còn những bức ảnh của La Tinh Tinh trên bàn này."

"Nhà họ La được bảo vệ rất nghiêm ngặt. Ai có khả năng đến nhà ông quay video như vậy để hãm hại ông được. Ông chủ La, nam tử hán đại trượng phu, ông dám làm thì phải dám nhận đi chứ, sao lại mắc cỡ rồi. "

La Đại Hải trước đó vốn vẫn còn giữ được bình tĩnh, lần đầu tiên bị An Lộ vạch trần tâm tư cũng là lần đầu biểu lộ cảm xúc không kiềm chế được. Lửa giận bừng bừng trong mắt, nhưng bây giờ có rất nhiều phóng viên ở đại sảnh nhìn thấy, lại làm càn thì quả thật không hay.

An Lộ không buông tha cho ông ta, tuy tờ giấy đã bị rách nhưng cô ta vẫn còn nhớ nội dung của tờ giấy.

Những câu hỏi sắc bén tiếp theo khiến La Đại Hải không nói nên lời, An Lộ cũng chỉ tay về phía Lý Húc. Ông ta vừa mới bị La Đại Hải đánh đập dã man, tất cả những việc ông ta làm việc cho La Đại Hải mà lúc nãy ông ta nói ra đều được ghi lại. Không, An Lộ yêu cầu ông ta thành thật giải thích, nếu không chờ đợi ông ta chính là một nhà tù lạnh như băng!

Lý Húc đã sâu sắc ý thức được mà đối với La Đại Hải tỏ ra kinh hãi, cho dù ở trong ngục giam, ông ta vẫn có thể làm cho mình sống không yên ổn, nhất định một chữ cũng không được hé ra miệng.

An Lộ không sốt ruột, cô ta đã sớm đoán được ông ta sẽ không dễ dàng buông tay như vậy.

Nhìn thấy cô ngồi xổm xuống, ghé vào bên tai Lý Húc nói thầm vài câu không biết nói cái gì, sắc mặt Lý Húc đột nhiên trở nên kém đi: "Cút qua một bên từ từ suy nghĩ."

"Em dâu của anh khá là lợi hại đấy, ừm, tôi thích, ít nhất là đáng yêu hơn vợ anh." Cơ Như Tuyết hiếm khi đưa ra đánh giá cao như vậy với một người phụ nữ.

Đương nhiên, Bàng Phi biết An Lộ rất mạnh mẽ, người phụ nữ này đã từng làm cho mình dở khóc dở cười, lúc này chỉ là mới phát uy mà thôi, trò hay này vừa chỉ mới bắt đầu.

Người quan trọng nhất trong vở tuồng này không phải là La Đại Hải, cũng không phải Lý Húc, mà là La Tinh Tinh, người nãy giờ đang im lặng.

Vì vậy, lần này An Lộ tập trung vào La Tinh Tinh.

Cô ta biết tình cảm của La Tinh Tinh dành cho La Lượng đã đến mức biến thái khủng bố. La Lượng mất tích. Làm sao trong khoảng thời gian ngắn như vậy mà cô ta có thể đến với vòng tay của La Đại Hải chứ? Muốn tìm ra bước đột phá trong vấn đề này, nhất định phải tập trung vào tấn công La Tinh Tinh.

Câu hỏi của An Lộ vẫn như trước sắt bén châm chọc, mỗi một câu đều liên quan đến La Lượng, điều này khiến cho La Tinh Tinh, người đang nghĩ về La Lượng, rất khó để kiềm chế cảm xúc của mình.

"Câm miệng, tôi không cho phép cô nhắc đến anh trai tôi lần nữa, không cho phép cô xúc phạm anh ấy một lần nữa!" La Tinh Tinh rống lên.

An Lộ thấy được tia ánh sáng hi vọng, vội vàng hỏi: "Trước đây cô vẫn luôn miệng nói rằng người cô yêu nhất chính là La Lượng, nhưng tung tích của anh ta vẫn còn chưa rõ, cô lại lao đầu vào vòng tay của ba nuôi chính mình. La Tinh Tinh, tôi nghĩ rằng cô rõ ràng là tham lam quyền lực và tiền bạc của nhà họ La, nói rằng cái gì mà cô thích La Lượng đều là dối trá giả tạo..."

"Không, không phải..." La Tinh Tinh đẩy An Lộ ra, cảm xúc hoàn toàn mất kiểm soát: "Tôi cũng không muốn như vậy, tôi thật sự không muốn như vậy, là ông ta… ông ta ép buộc tôi. Chính là do ông ta! "

"Tách, tách, tách..." Đồng thời, máy quay trong tay phóng viên vẫn chưa dừng lại, lượng người xem trên * tăng lên nhanh chóng, các video ở nơi này trên nền tảng video ngắn cũng không ngừng tuôn ra.

La Đại Hải cuối cùng đã giận đến không thể kiềm chế, hung hăng cho La Tinh Tinh một cái tát vào mặt: "Con điên! Người đâu, dẫn nó đi!"

La Đại Hải muốn che giấu nhưng lại giấu đầu hở đuôi!

An Lộ lập tức đưa ra mấy câu hỏi bén nhọn, La Đại Hải bây giờ cũng bất chấp hình tượng hay không hình tượng nữa rồi, giơ tay lên muốn đánh An Lộ. Thời điểm ngàn cân treo sợi tóc, một bàn tay mạnh mẽ bắt lấy cổ tay của ông ta.

Khi nhận thấy La Đại Hải đang mất kiểm soát, Bàng Phi nhanh chóng chạy đến, anh đã ngăn La Đại Hải nổi giận lại.

Hai người bốn mắt nhìn nhau, là cuộc đối đầu không khoan nhượng, là trận chiến giữa sư tử và linh cẩu!

Trong trận chiến này, La Đại Hải tức giận, mất kiểm soát và ông ta đã phải chịu thất bại.

Lúc này, một tiếng sét truyền đến, An Dao và Lâm Tĩnh Chi đưa La Tinh Tinh đến bệnh viện để làm biên bản khám thai và bằng chứng cho thấy Lý Húc đã ở sau lưng làm giả sổ sách.

An Dao giơ báo cáo kiểm tra sức khỏe của La Tinh Tinh, cho thấy rằng La Tinh Tinh đã mang thai!

Mặt khác, một vài chi tiết chuyển nhượng của Lâm Tĩnh Chi rõ ràng cho thấy các thủ đoạn của Lý Húc đã ra tay trên sổ sách của công ty.

Lý Húc cả người chấn động, mới vừa rồi An Lộ nói với ông ta rằng cô ta đã nắm được bằng chứng cho thấy ông ta đã cấu kết với một số quan chức để làm trái pháp luật, trước đây ông ta còn không tin, lúc này, nhìn thấy bằng chứng trong tay Lâm Tĩnh Chi, không tin cũng không được.

Nếu như tội danh này mà kết án thì còn kinh khủng hơn là rơi vào tay của La Đại Hải!

"Tôi khai mà, tôi sẽ khai hết tất cả mọi thứ!"

"Chờ đã." Diệp Nguyên đi ra khỏi đám người, bên cạnh có hai cảnh sát mặc thường phục: "Muốn khai báo thì về đến đồn cảnh sát rồi từ từ khai báo, người đâu, mang ông ta đi!"