Cực Phẩm Tà Thiếu

Chương 197: Tu luyện



Trong hai tròng mắt của Trần Thanh Đế, tràn đầy tin tưởng vững chắc:

- Là toàn năng yêu nghiệt chân chính.

Trần Thanh Đế kiếp trước, ở Tu Chân giới cũng là nhân vật cấp bậc yêu nghiệt. Bất quá, tu vi của hắn chỉ là tiêu chuẩn hạ lưu. Cũng không tính là toàn năng yêu nghiệt.

Chủ yếu là, hắn cơ hồ đem tất cả tinh lực vùi đầu vào nghiên cứu luyện đan, luyện khí, bày trận ..., không để ý đến tu luyện.

Bằng không thì dùng thân phận luyện đan Đại Tông Sư của hắn, làm sao có thể chỉ là tu vi Kết Đan kỳ? Lại làm sao có thể bị Đan Kiếp oanh thành cặn bã?

Trần Thanh Đế có thể có được tu vi Kết Đan kỳ, cũng là vì lúc luyện đan, luyện khí, luyện phù, bày trận... Tu vi không đủ, những kỹ năng này, là không cách nào tăng lên.

Nếu có chút tu vi là được, Trần Thanh Đế kiếp trước, tuyệt đối không phải là Kết Đan kỳ, mà là một Luyện Khí kỳ cặn bã. T.r.u.y.ệ.n.Y.Y.c.o.m

Bất quá, có mất cũng có được, Trần đại thiếu là dùng tu vi Kết Đan kỳ, thành công luyện chế ra Tiên đan, loại đồ vật ngưu bức hò hét này có mấy ai làm được.

Do đó có thể thấy được, Trần Thanh Đế ở phương diện luyện đan, luyện khí, luyện phù, bày trận..., là ngưu bức cỡ nào.

Đương nhiên, nếu như không phải vì tu vi quá yếu, không có ngăn cản được Đan Kiếp, bị đạo Đan Kiếp thứ nhất oanh kích thành bụi phấn, như thế nào sẽ xuyên việt đến địa cầu?

Không có xuyên qua đến địa cầu, Trần Thanh Đế làm sao có thể biết, hắn nhận được Càn Khôn Đỉnh là không trọn vẹn? Lại làm sao có thể đạt được vỏ Càn Khôn Đỉnh?

Cuối cùng, càng là đạt được Càn Khôn Tạo Hóa Quyết chỉ tồn tại ở trong truyền thuyết?

- Thuận tu Càn Khôn Tạo Hóa Quyết, thì thành Thần! Bên trên còn ẩn chứa đại lượng pháp môn luyện chế Tiên đan, tiên trận, tiên phù,….

Trần Thanh Đế nhíu mày, trong nội tâm cuồng hỉ, thầm nghĩ:

- Nghịch tu Càn Khôn Tạo Hóa Quyết, thành Ma! Pháp môn luyện Ma khí, ma trận, ma phù,… cũng có. Đồng dạng, đều cực kỳ thâm ảo.

- Ta thuận nghịch song tu, cũng sẽ không vì đan dược, pháp bảo mà phát sầu đáng tiếc, linh khí trên địa cầu này, thật sự là quá mỏng manh. Linh thảo cùng tài liệu luyện khí chỉ sợ đều rất khó tìm.

Trần Thanh Đế lắc đầu, cười khổ không thôi.

Cho ngươi một bản thiết kế chế tác bóng đèn, ngươi đồng dạng cũng biết chế tác. Nhưng mà, không có bất kỳ tài liệu chế tác nào, ngươi chế tác như thế nào?

Bởi vì cái gọi là, con dâu giỏi cũng không thể nấu cơm không gạo a.

- Được rồi, không nghĩ nhiều như vậy, trước làm quen một chút, tu luyện Càn Khôn Tạo Hóa Quyết, cải biến công pháp của ta thoáng một phát.

Trần Thanh Đế lắc đầu, thầm nghĩ:

- Khá tốt, hiện tại ta chỉ là Luyện Khí tầng năm, sửa rất dễ dàng.

Nghĩ vậy, Trần Thanh Đế ngồi ở trên giường, bắt đầu dựa theo công pháp Càn Khôn Tạo Hóa Quyết tu luyện .

Hiện tại Trần Thanh Đế là Luyện Khí tầng năm, muốn tu luyện Càn Khôn Tạo Hóa Quyết, phải đem lộ tuyến tu hành của mình cải biến thành lộ tuyến tu hành của Càn Khôn Tạo Hóa Quyết mới được.

Đương nhiên, đây cũng là chỉ thuận tu, thành Thần!

Về phần nghịch tu thành Ma, Trần đại thiếu chưa có tu luyện qua Ma công, giống như là một tờ giấy trắng, căn bản là không cần cải biến lộ tuyến hành công gì.

Ở phía trên ma công, Trần Thanh Đế giống như là một người không có tu vi, đã nhận được một bộ Vô Thượng ma công, có thể trực tiếp tu luyện, không có lộ tuyến gì đáng nói.

- Cái lộ tuyến hành công thuận tu này, quả nhiên đủ quỷ dị, thần diệu.

Hao tốn nửa giờ thời gian, Trần Thanh Đế thành công cải biến lộ tuyến hành công, thầm nghĩ trong lòng:

- Nếu như ta đoán không lầm, nên chuẩn bị vì nghịch tu mà làm, phòng ngừa xung đột.

Cải biến lộ tuyến hành công, kỳ thật là cải biến lộ tuyến vận hành linh khí trong cơ thể Trần Thanh Đế, tới bảo trì nhất trí với Càn Khôn Tạo Hóa Quyết.

Cải biến lộ tuyến thành công rồi, tuy Trần Thanh Đế còn chưa có bắt đầu tu luyện Càn Khôn Tạo Hóa Quyết, nhưng thuận tu cũng là tu vi Luyện Khí tầng năm.

Nghịch tu ma công, lại là mới tinh.

Trần Thanh Đế là ý định thuận nghịch song tu, thuận tu Luyện Khí tầng năm, nghịch tu một mảnh trống không, đây cũng không phải là phong cách hành sự của Trần đại thiếu.

Luyện đan, luyện khí, luyện phù,… Trần đại thiếu đều là Đại Tông Sư, hắn là một cái đều chiếu cố. Đương nhiên, cũng chính bởi vì hắn bận tâm quá nhiều, tu vi mới không có đi lên.

Hiện tại thì sao?

Tuy Trần Thanh Đế đã xuyên việt rồi, tu vi cũng yếu, nhưng mà, luyện đan, luyện khí, luyện phù, trận pháp..., vẫn là toàn năng yêu nghiệt.

Chỉ là tu vi quá yếu, hơn nữa không có tài liệu, cho nên mới không cách nào phát huy ra.

Hiện tại, Trần đại thiếu cần phải làm là tu luyện, tăng lên tu vi của mình.

Đem tất cả tinh lực đều đặt ở phía trên tu luyện, dùng ngộ tính của Trần Thanh Đế, chỉ là thuận tu, cảm giác thật sự là quá dễ dàng, hắn cũng phải đồng thời nghịch tu mới được.

Ở kiếp trước, Trần Thanh Đế cùng lúc chiếu cố nhiều phương diện như vậy. Hiện tại chỉ là thuận nghịch song tu, ở hắn xem ra, vẫn là rất đơn giản.

- Âm Đan cùng Hàn Đan, vừa vặn thích hợp nghịch tu ma công. Bất quá, Âm Đan đã không có, chỉ còn lại có một khỏa Hàn Đan.

Trần Thanh Đế vung tay lên, Hàn Đan thình lình xuất hiện bên trong Càn Khôn Đỉnh.

Càn Khôn Đỉnh là Vô Thượng pháp bảo luyện đan, còn có Vô Thượng công pháp Càn Khôn Tạo Hóa Quyết. Đồng dạng, cũng có được một không gian chứa đựng thuộc về Càn Khôn Đỉnh.

Ở kiếp trước, Trần Thanh Đế cho tới bây giờ cũng không cần Túi Trữ Vật gì, có Càn Khôn Đỉnh là đủ.

- Hiện tại tu vi của ta quá yếu, chỉ sợ không thể phục dụng Hàn Đan, cho dù là tu luyện ma công, cũng không được.

Trần Thanh Đế nhìn Hàn Đan trong tay, lắc đầu, không dám mạo hiểm.

- Trước tu luyện ma công ra chút thành tích, sau đó lại phục dụng Hàn Đan.

Nghĩ vậy, Trần Thanh Đế ném Hàn Đan vào bên trong Càn Khôn Đỉnh.

Có Càn Khôn Đỉnh phong ấn Hàn Đan, công hiệu cũng sẽ không bị xói mòn.

- Tại đây linh khí quá yếu, căn bản là không thích hợp tu luyện. Thời gian cũng không sớm, có lẽ Trương Kiều đã ngủ.

Thân thể Trần Thanh Đế khẽ động, từ trên giường lách mình, liền rời khỏi biệt thự.

Vô luận là tu luyện thuận tu chứng đạo, hay là nghịch tu thành ma, vậy phải cần linh khí, đại lượng linh khí. Không có linh khí, coi như là thiên phú ngưu bức như thế nào, công pháp sắc bén như thế nào, cũng tu luyện không ra cái gì.