Cực Phẩm Thiên Sư

Chương 21: Người trẻ bây giờ đùa cũng hơi quá rồi đấy



Những món ăn tinh tế được bưng lên bàn ăn, rượu vang đỏ nổi tiếng được rót đầy ly, mọi người bắt đầu ăn uống linh đình, nâng cốc chúc mừng.

Trong lòng Đường Minh không ngừng suy nghĩ về chuyện của mình, tranh thủ thời gian hỏi Diệp Thanh Dương:

"Ngài Diệp, anh nhìn tòa nhà này của tôi, có thể dùng cách nào để sửa nhỉ?"

Diệp Thanh Dương một tay cầm đùi gà, một tay gắp bào ngư, ăn ngập miệng, vừa ăn vừa nói khiến khóe miệng chảy cả dầu.

"Cách thức rất đơn giản!"

"Khu đất trống ở trước mặt tòa nhà, xây hai cái ao hình chữ nhật, ánh nắng chiếu xuống mặt nước, hơi nước bốc lên, tỏa khắp phía trước và phía sau tòa nhà. Năng lượng dương hỏa sẽ suy yếu, năng lượng âm dương có thể cân bằng."

"Nếu như cảm thấy hai cái ao hơi đơn điệu, thì có thể xây thêm đài phun nước bên trong và nuôi vài con cá vàng, như vậy bố cục sẽ trở nên sống động hơn. Sức khỏe và tiền tài của anh cũng sẽ tốt và vượng lên."

Lời nói của Diệp Thanh Dương khiến mọi người cũng phải kinh ngạc.

Một vấn đề phức tạp khiến Đường Minh băn khoăn một thời gian dài như thế, mà lại được giải quyết một cách dễ dàng.

"Bậc thầy đây mà!"

Đường Minh kích động đến nỗi như muốn quỳ xuống cảm ơn Diệp Thanh Dương.

Điều này đã cứu được mạng của ông ấy lại vượng được tài vận của ông ấy lên, cứu vớt nửa đời sau của ông ấy!

Cha mẹ tái sinh cũng không thể bằng điều này!

Ông ấy nâng ly chúc Diệp Thanh Dương: "Ngài Diệp, đại ân đại đức của anh không thể nào báo đáp, tôi mời anh một chén, sau này có việc gì anh chỉ cần mở miệng, Đường mỗ tôi đây có thể làm được sẽ không từ chối nửa lời!"

Diệp Thanh Dương vung tay: "Ôi dồi, việc nhỏ!"

Theo ý của Diệp Thanh Dương mà nói, đây thực sự là một vấn đề nhỏ.

Trong pháp thuật của thiên sư tinh thông, thuật, kham, bốc, y chính là bốn kĩ thuật cơ bản, phong thủy học chính là kĩ thuật bên trong kham.

Đối với Diệp Thanh Dương mà nói, đây là kĩ thuật vô cùng cơ bản, không đáng để nhắc đến.

Hôm nào tìm được một nơi cực âm bảo dưỡng thi thể, sẽ cho các người xem tôi bắt quỷ vương, tôi sẽ không dọa mọi người sợ chết khiếp đâu!

Nhưng Diệp Thanh Dương càng bình tĩnh, thì những người này càng tôn trọng anh.

Một người hay thích khoe khoang kỹ thuật để đổi lấy tiền tài và địa vị, thì mọi người đều không thích lắm.

Nhưng Diệp Thanh Dương tài giỏi lại hết sức khiêm tốn, đúng là để bọn họ thay đổi cách nhìn.

"Thầy Diệp,vừa rồi là mắt của tôi kém, thực sự xin lỗi anh!"

"Thầy Diệp, năm nay tuổi tác của anh cũng không lớn lắm, chắc hẳn đã tu đạo từ rất lâu rồi phải không?"

"Thầy Diệp, anh có bản lĩnh như thế lại lựa chọn làm tài xế, thật sự khiêm tốn đến mức khiến người khác đáng sợ đó!"

...

Mọi người thay đổi thái độ trước đó, bắt đầu nịnh nọt.

Đùa thôi, người có thể nhìn một cái liền nhìn ra vấn đề trong phong thuỷ, đó có thể là người bình thường sao?

Cảm thấy mọi người đang quỳ xuống nịnh nọt, Lâm Quân Long và Lâm Quân Dao đều có chút đắc ý.

Vốn tưởng rằng yến hội lần này sẽ rất mất mặt.

Kết quả lại trái ngược hoàn toàn, Diệp Thanh Dương không những không bị người xem thường, ngược lại còn khiến mọi người kính nể.

Bàn này ngoại trừ những người tai to mặt lớn ra, thì đều là những con cháu nối dõi của các nhân vật lớn, thân phận và địa vị đều không bình thường, Lâm Quân Long không thể khiến bọn họ nịnh hót được nhưng Diệp Thanh Dương lại rất dễ dàng làm được điều đó.

Điều này khiến Lâm Quân Dao đều vô cùng ngạc nhiên, đôi mắt đẹp của cô chăm chú nhìn Diệp Thanh Dương với vẻ tâm tình khác thường.

Tên nhóc này cao tay thật, xem ra anh không đơn giản tí nào!

Lâm Quân Dao khách sáo gắp thức ăn cho Diệp Thanh Dương: "Nào, thưởng cho anh đấy, ăn nhiều một chút nhé!"

Điều này quá là ân ái, Mã Tư Thành tức giận đến nỗi sắp nổ tung rồi.

Diệp Thanh Dương nhìn Lâm Quân Dao gắp đồ ăn liền khen:

"Uây, món bún này không tệ nha!"

Lâm Quân Dao trợn mắt.

"Đây là vi cá mập, cảm ơn!"

Diệp Thanh Dương không để ý nhiều như vậy, gắp lia lịa, ăn như chết đói, xoa cái bụng phình ra.

Lâm Quân Long cũng nhân cơ hội, đắc ý khoe khoang với mọi người nói: "Các vị, Thanh Dương của chúng tôi là một vị thiên sư kĩ thuật cao siêu, nếu như mọi người cảm thấy hứng thú về mặt này, thì có thể nói chuyện với cậu ấy nhiều chút!"

"Tốt tốt!" Có lãnh đạo hỏi trước: "Diệp thiên sư, gần đây tôi chán ăn, chóng mặt, choáng đầu hoa mắt, cậu có thể bắt mạch giúp tôi không?"

"Không cần bắt mạch đâu, nhìn tướng mạo của ông là biết liền, do ăn khuya quá nhiều!" Diệp Thanh Dương cầm cây tăm xỉa răng, thản nhiên nói: "Buổi tối sau bảy giờ trở đi không nên ăn, duy trì được ba tháng, đảm bảo tự nhiên sẽ khỏi hẳn! "

"Hả? Đơn giản vậy thôi sao?" Người kia sau khi ngạc nhiên liền uất ức mắng to: "Tôi bỏ ra bao nhiêu tiền để mời bác sĩ tư nhân thì cũng chỉ là một tên phế vật thôi!"

"Diệp thiên sư, gần đây khi đi đường lúc đêm, luôn cảm thấy đằng sau có người đi theo tôi, đột nhiên quay đầu còn có thể thấy một bóng đen lóe lên, đáng sợ lắm..."

Diệp Thanh Dương nhìn kỹ hai vai và trán người kia một chút, nói: "Ba ngọn đèn của ông đã bị tắt một, đi đường ban đêm dễ gặp phải mấy thứ bẩn thỉu, ông ra ngoài mua món trang sức đào mộc, dùng chu sa trộn lẫn máu gà ngâm bốn mươi tám giờ, sau này đi đường ban đêm ông mang theo vật nhỏ này là được! Nhớ kỹ, sau này đi đường ban đêm, tuyệt đối đừng quay đầu!"

"Cảm ơn Diệp thiên sư, cảm ơn Diệp thiên sư!"

"Diệp thiên sư, gần đây tôi đau lưng, lực bất tòng tâm..."

“Đoạn tuyệt quan hệ với tiểu tam là được rồi, người tiếp theo!"

"Diệp thiên sư, đầu tôi choáng váng hoa mắt, tôi không có tiểu tam..."

"Vậy là anh đã xem nhiều ảnh kia quá rồi!"

...

Sau khi Diệp Thanh Dương ăn no cũng không có việc gì làm, muốn ở đây giải trí chút.

Những người giàu này ít nhiều gì cũng làm những chuyện thất đức, cho nên trong lòng đều có quỷ, rất nhiều người căn bản không có bệnh gì cả, chỉ là trong lòng có tội thôi. Diệp Thanh Dương liền trêu chọc họ một phen.

Mã Tư Thành nhìn thấy Diệp Thanh Dương bị vây quanh giống như ngôi sao nổi tiếng vậy.

Hắn tức giận nghiến răng nghiến lợi.

Đáng ghét thật!

Lại bị hắn qua mặt lần nữa!

Người phụ nữ hắn thích bị người khác chiếm lấy, hào quang hôm nay cũng bị người khác độc chiếm, ông đây không phục!

"Chết tiệt, đồ nhà quê, chẳng phải chỉ là nhìn phong thủy khám bệnh thôi sao, có cái gì hay ho chứ?"

Mã Lị bên canh bỏ điện thoại xuống, giễu lại: "Rác rưởi, thừa nhận người khác ưu tú rất khó sao hả?"

"Mày..."

"Hai đứa chúng mày đừng ầm ĩ nữa!" Ông nội Mã Vận Quốc nhanh chóng can ngăn hai người.

Thật ra trong lòng Mã Vân Quốc cũng có tâm sự, bầu tâm sự này đã khiến ông ta băn khoăn rất lâu rồi, ông ta cũng muốn mời Diệp Thanh Dương giúp giải quyết vấn đề.

Nhưng gặp trường hợp này hôm nay, tất nhiên là không tiện nói chuyện của mình trước mặt rất nhiều người, ông ta hít sâu một hơi, nói với Lâm Quân Long bên cạnh:

"Lâm lão này, cao nhân mà Lâm gia có được lần này, thật sự là đáng mừng đó!"

"Ôi, đâu có đâu có!" Lâm Quân Long nói ra: "Sau này Lâm gia vẫn phải nhờ vào sự giúp đỡ của các vị đấy!"

"Lời này của Lâm lão lại khiêm tốn rồi!" Mã Vận Quốc nói: "Lâm gia sau này có hạng mục nào cần hợp tác, cứ việc mở lời, tập đoàn Thiên Mã tôi chắc chắn sẽ không từ chối!"

"Ha ha, có lời này của anh Mã, là tôi yên tâm rồi!" Lâm Quân Long đỏ bừng mặt nói.

Những vị khách khác cũng thi nhau bày tỏ sự hữu nghị với Lâm gia, nếu có cơ hội nhất định sẽ hợp tác.

Buổi tiệc diễn ra thành công và đạt được hiệu quả ngoài sức mong đợi.

Đương nhiên, điều này cũng nhờ có Diệp Thanh Dương.

Lâm Quân Long càng nhìn càng thấy thích Diệp Thanh Dương.

Ông ấy phát hiện mỗi lần Diệp Thanh Dương xuất hiện, đều đem lại thu hoạch và bất ngờ không thể tưởng tượng nổi cho Lâm gia.

Diệp Thanh Dương này, đích thị là đại phúc tinh của Lâm gia mà!

Ông ấy gọi Lâm Quân Dao đến bên cạnh, nhỏ giọng hỏi: "Cháu định khi nào thì kết hôn với Diệp Thanh Dương vậy?"

Lâm Quân Dao sững sờ, không ngờ ông nội lại nhắc đến chuyện này, cô ấp úng nói: "Không vội không vội ạ, cháu còn chưa chơi đủ đâu!"

Lâm Quân Long trừng hai mắt: "Vớ vẩn, cháu đã bao nhiêu tuổi rồi? Ông quyết định tháng sau kết hôn, bây giờ ông sẽ mở lời mời mọi người, tháng sau là đến uống rượu mừng luôn!"

"Ông ơi! Đừng mà..."

Lâm Quân Dao nhanh chóng ngăn cản nói: "Cháu nói thật với ông nhé, cháu với anh ta là đính hôn giả, ba tháng sau hai bọn cháu không ai nợ ai, mỗi người đi một ngả!"

Lâm Quân Long...

Đính hôn giả sao?

Người tuổi trẻ bây giờ đùa cũng hơi quá rồi đấy!