Cực Phẩm Thiên Sư

Chương 6: Nữ thần khen ngợi kỹ năng lái xe của tôi ===



“Haizzl" Diệp Thanh Dương lắc đầu cười khổ.

“Cô cứ nắng mưa thất thường vậy, tôi không có thời gian để đi chung với cô nữa đó!” Lâm Thanh Dương nói: “Tôi còn phải đi tìm kiếm nữ thần trong tim của tôi nữa, mặc dù tối qua tôi đã làm chuyện có lỗi với cô ấy nhưng trái tim tôi vẫn luôn ở bên cô ấy, tin rằng cô ấy sẽ tha thứ cho tôi thôi!”

“Hừ, thằng tồi! Ngoại tình lại còn văn vở như vậy!” Lâm Quân Dao cho Diệp Thanh Dương một cái trợn trắng mắt: “Đúng rồi, không phải anh nói anh là thiên sư sao? Không lẽ người tu đạo cũng rung động ư?”

“Vì tôi đã rung động nên tu luyện chỉ mới bước vào bình cảnh, nếu không với thiên phú của tôi đã phi thăng từ lâu rồi!” Gương mặt Diệp Thanh Dương đầy ao ước nói: “Nhưng tôi thấy rất đáng, bởi vì người phụ nữ tôi thích là người phụ nữ xinh đẹp lương thiện nhất trên thế giới này!”

Nhìn dáng vẻ si tình Diệp Thanh Dương, Lâm Quân Dao hoảng hốt.

Khỏi phải nói, người đàn ông này trở nên si tình lại khá thú vị đó. Cô không nhịn được cũng nhớ đến người đó trong lòng

cô, nếu như anh biết vì bản thân bị bỏ thuốc mà mất đi đêm đầu tiên, chắc là sẽ tha thứ cho mình nhỉ?

“Cầm thú, rốt cuộc anh đã lừa bao nhiêu cô gái rồi?” Lâm Quân Dao hỏi Diệp Thanh Dương.

“Câu này của cô là ý gì?” Diệp Thanh Dương vô tội nói: “Tôi nói rồi đó là đêm đầu tiên của tôi!”

“Không, anh giống người từng trải hơn!” Lâm Quân Dao nghỉ ngờ nói.

“Tại sao?” Diệp Thanh Dương hỏi.

“Bởi vì... anh lái xe rất tốt!"

(*) Ở đây lái xe còn có nghĩa khác là chuyện giường chiếu.

Lâm Quân Dao đã nhớ đến gì đó, hai má lập tức đỏ lên.

Diệp Thanh Dương lại không hiểu: “Kỹ thuật lái xe của tôi rất bình thường mà, mấy năm trước xuống núi một lần thi bằng lái, cũng chưa từng lái xe!”

Lâm Quân Dao... Tên này đang không hiểu thật hay là giả ngu?

“Nếu như anh có bằng lái xe thì lái xe cho tôi đi, tiện thể thực hiện thỏa thuận kết hôn giả của chúng ta luôn!” Lâm Quân Dao nói.

“Điều này không được, tôi thật sự có chuyện gấp...”

“Tôi chỉ yêu cầu anh với tôi quen nhau ba tháng!” Lâm Quân Dao không quan tâm Diệp Thanh Dương nói gì, thẳng thừng cắt ngang nói: “Ba tháng này, anh cứ làm tài xế của tôi, bất cứ chuyện gì cứ để tôi sắp xếp cho anh, sau ba tháng hợp đồng tự động xóa bỏ, anh muốn đi đâu tùy anh!”

Suy cho cùng chuyện tối qua đã ồn ào đến nỗi ai cũng biết, khoảng thời gian này bắt buộc phải khống chế Diệp Thanh Dương, không thể để chuyện này lên men nữa.

Diệp Thanh Dương buông hai tay: “Người đẹp, sao cô cứ năm lấy tôi không buông, rốt cuộc tôi tốt chỗ nào, tôi sửa là được chứ gì?”

Lâm Quân Dao không trả lời, con mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm Diệp Thanh Dương, đột nhiên nói: “Tôi trả lương cho anh dựa theo lương của cấp bậc phó tổng giám đốc công ty, mỗi tháng hai trăm nghìn tệ!”

Diệp Thanh Dương...

“Một tháng hai trăm nghìn tệ? Không lẽ đây chính là bao nuôi trong truyền thuyết sao?”

“Không sai, bao nuôi anh làm tài xế cho tôi!” Lâm Quân Dao nở nụ cười quyến rũ: “Như thế nào? Chốt được rồi chứ?”

Diệp Thanh Dương cau mày bắt đầu suy nghĩ.

Tục ngữ nói có tiền là nam tử hán, không tiền là người đàn ông mệt mỏi. Ngôn Tình Sắc

Nếu đã xuống trần gian, thanh cao cho ai xem chứ?

Hơn nữa, sau này tìm nữ thần hoặc là tìm kẻ thù, không phải đều cần dùng tiền sao? Không lẽ còn dùng băng vệ sinh đi lừa đảo?

Cho nên Diệp Thanh Dương đã quyết định ba tháng này ở bên người phụ nữ này làm tài xế kiếm tiền trước, tiện thể mở rộng điều tra, hai việc đều không bị chậm trễ.

“Chốt kèo!” Diệp Thanh Dương nói, sau đó lại bổ sung một câu: “Đương nhiên, tiền hay không đều không phải vấn đề, chủ yếu là tôi muốn lái xe côi”

Lâm Quân Dao...

Lời này của anh không đúng lắm!

“Kí đi chứt”

Đôi tay trắng xanh như ngọc của Lâm Quân Dao vung lên, vứt một bản hợp đồng.

Diệp Thanh Dương cau mày: “Không ngờ cô chuẩn bị xong cả hợp đồng rồi, quả nhiên thương nhân đều xảo quyệt”

“Bớt lắm mồm, ngày mai bắt đầu đi làm, chín giờ sáng làm năm giờ tối tan làm!” Lâm Quân Dao nói: “Đúng rồi, anh tạm thời ở chung với tôi!”

Cô muốn Diệp Thanh Dương ở trong tâm mắt của cô mọi lúc, như vậy mới an toàn.

“Hả? Ở với cô?” Diệp Thanh Dương ngơ ngác: “Cô không sợ tôi lại trở thành cầm thú à?”

Lâm Quân Dao phì cười nói: “Anh trai, anh nghĩ nhiều rồi, biệt thự của tôi có bốn tầng, một tầng trừ anh ở ra còn có hai vệ sĩ nữal”

“Hai vệ sĩ có là gì?” Diệp Thanh Dương nói: “Vốn dĩ là thiên sư đội trời đạp đất không gì không thể, còn có pháp thuật bên người, lùi có bùa chú trấn hồn, tiến có võ thuật như trời đấy, nếu như thật sự muốn nắm giữ cô, đừng nói hai vệ sĩ, cho dù hai mươi người vệ sĩ, cũng vô ích!”

Lâm Quân Dao vắt chéo chân thon dài trắng, cười quyến rũ: “ y yo, thiên sư Diệp, điều này tôi lại phải xem thử bản lĩnh của anh rồi!”

“Hờ, cứ đợi xem, cô sẽ nhìn thấy thôi!” Diệp Thanh Dương ngẩng mặt đắc ý nói.

Lâm Quân Dao âm thầm nghiến răng.

Anh còn giả vờ thật nhỉ!

Lâm Quân Dao cũng không yếu thế: “Đúng rồi, tôi nhớ không nhầm thì khi thiên sư Diệp lừa tôi ở khách sạn đã dùng

băng vệ sinh!”

“Không ngờ ngày thường mà thiên sư Diệp còn mang theo món đồ đó bên cạnh, trong lòng chắc rất vặn vẹo nhỉ?”

Diệp Thanh Dương cười nói: “Cô sai rồi, thiên sư đây lấy đồ tại chỗ, miếng đó lén lấy từ trong túi của cô đó, không tin cô về đếm lại, chắc chắn đã thiếu một cái!”

Lâm Quân Dao nhớ lại thương hiệu của băng vệ sinh đó, đúng thật là thương hiệu cô dùng.

Khuôn mặt xinh đẹp lập tức đỏ lên: “Diệp Thanh Dương, tên khốn kiếp nhà anhI”

Buổi sáng ngày hôm sau.

Sau khi Lâm Quân Dao tỉnh dậy chải đầu rửa mặt, định xuống lầu hít thở không khí trong lành lại nhìn thấy một cảnh tượng kinh ngạc ngoài cửa sổ.

Thấy một bóng người đang ở trần ngồi thiền trên bệ đá của vườn hoa dưới lầu.

Chính là Diệp Thanh Dương.

Mặc cho gió nhẹ thổi qua, dương liễu rung rinh, bóng lưng của Diệp Thanh Dương lại như một tượng đá, không hề cử động.

Đến cả một con chim cũng tưởng anh là người giả, dừng lại đáp lên vai anh nghỉ ngơi.

Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, Lâm Quân Dao cũng không tin có người có thể vững như bàn thạch như thế.

Lúc này, Diệp Thanh Dương đột nhiên cử động.

Chỉ thấy anh đột nhiên đứng dậy, giãn gân cốt, cơ bắp cả người căng lên, xương cốt trong cơ thể kêu răng rắc.

“Hừ!”

Một cú đấm vung về phía trước, sức mạnh vẫn luôn tồn trữ lập tức bộc phát, khí thế mạnh mẽ.

Nhìn tấm lưng toàn là thịt cơ, trái tim Lâm Quân Dao đập mạnh.

Mạnh mẽ lại không mất đi sự quyến rũ, bóng lưng này nhìn có vẻ thật sự có hơi quyến rũ!

“Reng reng rengỊ”

Lúc này điện thoại của Lâm Quân Dao vang lên, là Dư Lan gọi đến.

“Chị Lan, chuyện gì vậy?”

“Giám đốc Lâm, có chuyện không hay rồi, mới sáng sớm ông Tưởng đã dẫn một nhóm người hung hãn xông vào công ty của chúng ta, còn đánh hai bảo vệ bị thương nữa!”

“Tưởng Chấn Lôi? Hắn ta muốn làm gì?” Khuôn mặt xinh đẹp của Lâm Quân Dao tràn ngập vẻ tức giận.

“Hắn ta thấy tin tức cô và người đàn ông khác qua đêm ở khách sạn, muốn ép cô cho hăn ta một lời giải thích!” Dư Lan nói.

“Cho hắn ta lời giải thích? Nực cười!” Trên mặt Lâm Quân Dao hiện lên vẻ ghét cay ghét đắng.

Tưởng Chấn Lôi - chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn Tưởng thị là vị hôn phu gia tộc sắp xếp cho Lâm Quân Dao.

Tưởng Chấn Lôi hứa nếu như Lâm Quân Dao gả cho hắn, hắn sẽ đầu tư nhà họ Lâm một tỉ, giúp đỡ tập đoàn Lâm thị xoay chuyển tình cảnh khó khăn.

Nhưng tính cách hắn nham hiểm gian xảo,từ đầu đến cuối không thực hiện lời hứa một tỉ, lại dùng danh nghĩa vị hôn phu bám theo Lâm Quân Dao cả ngày, chiếm lợi của Lâm Quân Dao đủ kiểu.

Lâm Quân Dao ghét cay ghét đắng hắn ta, nhưng vì nhà họ Lâm vẫn luôn nhẫn nhịn không bộc phát.

“Chị Lan, chị ổn định tình hình trước, bây giờ tôi qua!” Lâm Quân Dao nói.

“Được!" Dư Lan nói.