Cưng Chiều Ảnh Hậu: Bắt Cô Vợ Nhỏ Về Nhà!

Chương 106



Văn phòng làm việc của Tống Nhu và trợ lý Vương vô cùng căng thẳng. Việc tối hôm Dương Kỳ và Tô Ngọc Cầm cùng nhau rời đi ngay giữa bữa tiệc đã bị phóng viên chụp được.

Người này hoàn toàn không liên hệ để bán lại thông tin như cách các paparazzi khác thường làm mà ngay lập tức tung lên mạng. Hiện tại tin tức nhanh chóng bị lan truyền, tốc độ này thực sự có chút không bình thường dường như có ai đó ở phía sau điều khiển nó. Không những thế sau khi làm xong những chuyện này người này còn gửi email đe dọa nói sẽ tung nhiều thứ hay ho về Tô Ngọc Cầm lên trên mạng.

“Chị Nhu, em thấy người này có vấn đề!”

“Đúng vậy, nếu đơn giản chỉ là kẻ săn trộm thì mọi chuyện sẽ không diễn ra theo cách này! Nhất định có kẻ ở phía sau thao túng. Em tiếp tục theo dõi tình hình trên mạng để chị gọi lại cho Ngọc Cầm lần nữa xem sao!”

Tống Nhu nhíu mày, chị lần nữa liên lạc với Tô Ngọc Cầm nhưng vẫn không cách nào liên hệ được.

“Chị vẫn không liên lạc được Ngọc Cầm. Trước tiên tập trung ổn định tình hình đừng để mọi chuyện chuyển hướng quá xấu! Nếu không khống chế được chúng ta tìm cách khác.”

Vì cả hai nhân vật chính đều chưa có phản hồi nên phía Tống Nhu không cách nào phủ nhận nên đành im lặng khiến fan hai nhà cũng im lặng làm cho những người khác càng được nước lấn tới. Điều này càng làm chị trở nên sốt ruột. Tiểu Trần ở một bên không nhịn được vặn vẹo tay, hôm qua vốn dĩ là cô cùng chị Ngọc Cầm đi cùng nhau nhưng bởi vì có việc đột xuất nên cô về trước. Hiện tại xảy ra việc lớn như vậy, Tiểu Trần tự trách không thôi!

“Chị Nhu, để em thử cách này xem!” Tiểu Trần bỗng nhớ tới, mình có thể thông qua đường link mail tìm được ID của người đó, sau đó dựa vào ID tìm địa chỉ trên vệ tinh.

Ngoài là một cô gái nhỏ học ngành truyền thông ra, Tiểu Trần còn một biệt tài khác chính là hacker nhỏ của công ty. Sau khi gặp gỡ Đình Xuyên cô ấy càng được mài dũa nhiều hơn.

Tống Nhu nhìn động tác trên tay Tiểu Trần hiểu được cô ấy muốn làm gì vì thế liền im lặng chờ. Trong lòng thầm cầu mong tìm ra dấu vết, chị muốn xem xem ai cả gan dám động đến người của chị.

“Được, em xử lý chuyện này! Còn chuyện trên mạng chị sẽ giải quyết!” Dù thế nào đi chăng nữa gần hai mươi năm làm nghề này, ai cũng sẽ có những mối quan hệ mật thiết với báo chí. Đặc biệt là những người có tên tuổi như Tống Nhu, giới truyền thông vẫn là nể sáu phần mặt mũi. Vì vậy, sau khi Tống Nhu có lời nhờ bọn họ đều gỡ xuống.

Bên cạnh đó vẫn còn một số nhà cố chấp không bỏ, Tống Nhu im lặng nhớ kỹ những người này. Sắp tới Tô Ngọc Cầm sắp chiếu khá nhiều phim cùng nhiều quảng cáo mới. Nếu bọn họ dám ăn chia tin tức này thì nhất định phải biết hậu quả sau này là gì.

Từ sau khi đoạt được danh hiệu nữ phụ xuất sắc nhất, danh tiếng của Tô Ngọc Cầm đã vô cùng cao. Hơn nữa show tạp kỹ “Bảo bảo quy sơn!” của đài Hồ Nam với sự tham gia của cô đạt rating rất cao đặc biệt là phân đoạn có sự xuất hiện Tô Ngọc Cầm.

Cùng với đó, sự ủng hộ của người hâm mộ cũng tăng dần lên theo từng ngày với mức độ đáng kinh ngạc. Tất cả mọi người sau sự kiện trao giải cũng ngầm hiểu nên việc Tô Ngọc Cầm và Dương Kỳ có tin đồn hẹn hò cũng không làm họ bất ngờ.

Chỉ là một số anti fan cùng thủy quân một số nhà núp bóng người qua đường mắng chửi. Trong đó phải kể đến sự góp mặt đông đúc nhất của fan Thời Nguyệt cùng những tiểu Y Y còn sót lại.

Nhìn thấy những dòng bình luận trên, Tống Nhu bỗng nhiên cảm thấy thật cười với những người này. Có những tài khoản hôm trước còn tán dương bạn như thể bạn là vầng trăng sáng, là ngọn lửa giữa đêm đông giây sau đã có thể quay lại táp bạn một cái. Lật mặt có thể nói so với trở bánh tráng còn nhanh hơn.

“A! Chị Nhu! Tìm được rồi!” Hơn hai mươi phút trôi qua, sau một hồi nỗ lực, Tiểu Trần đã tìm được vị trí của ID đã gửi mail cho họ. Chỉ là địa chỉ này làm Tiểu Trần có chút khó hiểu, đây chẳng phải là…

“Địa chỉ nhà của Ngọc Cầm!” Tống Nhu cầm thông tin trên tay kinh ngạc hỏi lại. Đồng thời trong lòng lại rùng mình, có người ở chỗ bọn họ không biết được lén lút xâm nhập vào đời tư của nghệ sĩ đây là điều kinh khủng đến nhường nào.

Những người như vậy đối với ca sĩ, diễn viên mà nói là một điều ám ảnh. Sự xuất hiện của họ khiến nghệ sĩ gần như không có không gian riêng, đời tư dường như luôn bị rình rập. Có rất nhiều nghệ sĩ vì những người này mà mất đi sự nghiệp, tồi tệ hơn chính là mất đi tính mạng.

Cho dù có nói rằng nếu bản thân trong sạch thì không sợ người khác dòm ngó nhưng bạn thử nghĩ mà xem nếu ai đó luôn âm thầm theo dõi bạn, bám sát bạn, cảm giác như bạn ngủ cũng theo dõi bạn vậy bạn có yên tâm được không?

Nhận thức được sự nghiêm trọng của vấn đề, Tống Nhu ngay lập tức cùng Tiểu Trần và trợ lý Vương lên đường đến tìm Tô Ngọc Cầm.

Ngồi trong xe, trợ lý Vương thầm cầu nguyện ông chủ nhìn thấy tin nhắn mà mình gửi cho ông chủ. Nếu không ông chủ đừng trách bí mật mình giấu diếm bị phát hiện.

Nhưng mà trợ lý Vương lại không biết ông chủ của hắn lúc này thầm mong ba người đến nhường nào. Anh muốn nhân cơ hội này nói cho cả thế giới biết Tô Ngọc Cầm là của anh.

Trái ngược hoàn toàn với sự ngọt ngào của Dương Kỳ và Tô Ngọc Cầm, Lâm Thạch nằm trên giường bệnh cả người tản ra khí lạnh. Hắn sẽ không bao giờ để yên cho hai người này đặc biệt là Dương Kỳ, hắn muốn anh ta quỳ xuống dưới chân hắn cầu xin hắn như một con chó.

Hắn sẽ để Dương Kỳ biết cái giá khi đụng đến hắn. Ánh mắt Lâm Thạch trầm xuống không khác gì rắn độc. Chuyện hắn bị thương đến mức độ này quá mất mặt nên ngoài trợ lý của mình không hề có ai biết kế cả Thời Nguyệt. Không biết do hắn quá đa nghi hay là tình cảm của hắn dành cho cô ta nhạt dần mà hắn cảm thấy Thời Nguyệt bắt đầu thay đổi.

Giữa bọn họ dường như xuất hiện một bức màn mỏng không cách nào phá bỏ khiến quan hệ của hai người họ bắt đầu xuất hiện khoảng cách. Hơn thế nữa, hắn muốn xác định lại tình cảm trong lòng mình nên đã giấu Thời Nguyệt.

Vì vậy khi Thời Nguyệt không gọi được cho Lâm Thạch liền cho rằng hắn ta nhớ thương đến Tô Ngọc Cầm nên mới không nghe điện thoại của cô ta. Sự ghen tuông cùng đố kị trong lòng của Thời Nguyệt càng ngày càng lớn.

Đúng lúc này cô ta bỗng nhìn thấy tin tức về Tô Ngọc Cầm. Trong đầu cô ta xuất hiện ý nghĩ, ngày hôm qua, Tô Ngọc Cầm cùng Lâm Thạch gặp nhau. Hơn thế nữa giữa ba người bọn họ nhất định còn xảy ra chuyện gì đó mà cô ta không biết.

Càng nghĩ càng cảm thấy tức giận, Thời Nguyệt nghiến răng, cả gương mặt trở nên vặn vẹo xấu xí khiến Tiểu Nguyệt Hà ở bên cạnh hơi hơi run rẩy.

“Sao cô ta dám? Sao cô ta lại dám làm như vậy?” Thời Nguyệt tức giận gào thét. Chỉ cần nghĩ đến Tô Ngọc Cầm và Lâm Thạch có gì đó sau lưng cô ta, cô ta liền hận không thể giết chết Tô Ngọc Cầm.

Thứ của cô ta không được bất kỳ ai động vào!

Vừa hay lúc này, Thời Nguyệt nhìn đến dòng bình luận của một người trên weibo nói rằng Tô Ngọc Cầm từng vì vai nữ chính trong Thuần phục ả nô lệ cứng đầu mà dồn nữ diễn viên của phim vào tù. Trong đầu cô ta bỗng nảy ra một ý nghĩ đáng sợ. Có lẽ cô ta đã biết cách khiến Tô Ngọc Cầm không những không cách nào dây dưa với Lâm Thạch mà còn thân bại danh liệt.

“Chuẩn bị xe cho tôi!” Thời Nguyện phân phó Tiểu Nguyệt Hà rồi đi thẳng lên lầu, cô ta muốn chuẩn bị một chút. Ha ha, Tô Ngọc Cầm cô nhất định phải đón nhận được món quà mà tôi đã cất công chuẩn bị cho cô đó.

Ở trong một căn phòng u tối, một nữ tù nhân tóc tai lòa xòa, ánh mắt căm hận cùng ác độc nhìn về phía ti vi gằn giọng: “Tô Ngọc Cầm, tao nhất định sẽ không buông tha cho mày! Hãy đợi đó cho tao!”

Âm thanh đáng sợ đến nỗi những có mặt trong phòng không khỏi co rúm lại, bọn họ có cảm giác người phụ nữ này bị điên rồi! Đặc biệt mỗi lần nhìn thấy tin tức về cô gái tên Tô Ngọc Cầm kia, cô ta càng đáng sợ hơn.

Mặc kệ sự run rẩy của những người trong phòng, nữ tù nhân kia bỗng nhiên cười khà khà, tiếng cười làm mọi người rợn tóc gáy. Nữ tù nhân nhìn chằm chằm vào nền nhà mát lạnh, sự căm hận về Tô Ngọc Cầm đã lên đến tột độ.

Sự hối hận từng xuất hiện trong lòng cô ta dường như bị thao túng không còn gì cả. Trong lòng chỉ còn sự ghen tị và ý nghĩa hủy hoại Tô Ngọc Cầm.

“Hứa Y Y, có người gặp!” Giọng nói của cảnh sát vang lên giữa không gian u tối khiến cho những người trong phòng giam cảm thấy được cứu thoát.

Hóa ra nữ tù nhân điên khùng kia chính là Hứa Y Y - người trước kia luôn tìm cách hãm hại Tô Ngọc Cầm.

Nghe mình được gọi tên trong mắt Hứa Y Y thoáng qua tia kinh ngạc, đã gần một năm nay cô ta chưa từng được thăm nom. Là ai lại có thể vào thăm cô ta? Chẳng lẽ Dương Kỳ đã buông tha cho cô ta?

Mang theo vô vàn suy nghĩ, Hứa Y Y trầm mặt đi ra ngoài nhưng khi nhìn thấy người tới là ai cô ta lại nhíu mày.

“Đã lâu không gặp!”