Cưng Chiều Em Nhất

Chương 39



Edit: Thanh Hưng

Khi hai người đang trong giai đoạn tình yêu cuồng nhiệt ở chung một chỗ, thời gian luôn trôi qua cực kỳ nhanh, còn chưa có cảm giác gì thì thoáng leeq.uyd.onn một cái lại đã hơn năm giờ chiều rồi.

Hạng Việt hẹn Hề Duy gặp mặt lúc bảy giờ tối, đưa Hề Hi trở về trước, lúc đi vòng trở về lại vừa đúng tan tầm, xe bị tắc đường một lát, khi chạy tới Thượng Nhã Hiên không sớm không muộn, mới vừa sáu giờ 45", Hề Duy đã chờ ở trong phòng.

Bình thường hai người cũng sẽ hẹn ra ngoài ăn một bữa cơm uống rượu tâm sự gì đó, duy chỉ có hôm nay không khí có chút ngưng trệ. Chọn món, đợi nhân viên phục vụ đi ra, trước tiên Hề Duy rút điếu thuốc ra hút, đến lúc khói mù lượn lờ bay lên tràn ngập trong phòng thì anh ta mới lên tiếng: "A Việt, Hề Hi là mạng của tôi."

Tay nâng chén uống trà của Hạng Việt dừng một chút, giương mắt nhìn sang: "Nhưng cậu không thể theo cô ấy cả đời," Ánh mắt của anh chân thành tha thiết, "Hề Duy, tương lai cậu sẽ lấy vợ sinh con, sẽ có gia đình riêng của mình, Hề Hi cũng phải lớn lên, cho dù điều kiện của tôi không tính là rất tốt nhưng cậu hãy đặt tay lên ngực tự hỏi, chọn tôi, dù sao cũng hơn những thứ người tốt lqd biết mặt nhưng không biết lòng kia đúng không? Chúng ta đã cùng nhau lớn lên từ nhỏ, cậu cũng hiểu rất rõ tôi... đối với tình cảm tôi cũng không tùy tiện, thích cô ấy, tôi cũng vậy ngoài ý muốn, nhưng thực tế thường thường chính là thần kỳ ở chỗ này, tôi cũng vậy chưa bao giờ nghĩ tới có một ngày sẽ chuyển cô ấy từ em gái trở thành người yêu, nếu như có đường sống, tôi sẽ không để cho sinh mạng mình bị vùi lấp." Nhưng cố tình tình yêu lại như nước thủy triều, sóng lớn mãnh liệt, mênh mông nhiệt liệt, càng muốn tránh lại càng không khống chế được tim của mình, đợi đến lúc không thể lui được nữa thì cũng chỉ có thể đón đầu mà lên, thuận ý mà làm.

Hề Duy trầm mặc, trong phòng một trận im ắng yên tĩnh, nhân viên phục vụ dáng người yểu điệu gõ cửa tiến vào, chỉ huy nhân viên tạp vụ đặt món ăn lên bàn ăn: "Bào ngư hấp phô mai, hải sâm nấu thịt heo, xin từ từ dùng."

Đợi trong phòng lần nữa an tĩnh lại, Hề Duy mới tiếp tục lên tiếng, giọng nói chân thành như trước: "A Việt, cậu là người bạn tốt nhất của tôi, chúng ta là anh em tốt, có giao tình vài chục năm, nếu như cậu tha,nh.hư[ng và Hề Hi thật thích hợp, lúc này tôi sẽ không lựa chọn làm người xấu." Anh ta dừng lại chốc lát, thời gian đắn đo vừa đúng, lại nói: "Cậu khá hơn nữa cũng không thích hợp với Hề Hi. Em ấy và cậu cho dù là tính tình sở thích hay là thói quen sinh hoạt thậm chí giá trị quan cuộc sống đều có khác biệt rất lớn, A Việt, có lẽ là cậu nghiêm túc nhưng Hề Hi thì sao? Khoảng thời gian trước em ấy mới bước qua sinh nhật mười chín tuổi, cuộc sống mới vừa bắt đầu, đứa bé ở tuổi này rất hay thay đổi, sang năm tôi sẽ đưa em ấy ra nước ngoài, ở nước ngoài hấp dẫn nhiều hơn, cậu có thể xác định em ấy sẽ không di tình biệt luyến? Cho nên để tránh cho về sau bị tổn thương, hiện tại tình cảm lại không sâu, kết thúc thôi."

Câu nói sau cùng anh ta nói cực kỳ chân thành tha thiết, thật giống như khắp nơi đều vì suy tính cho bạn tốt. Nhưng Hạng Việt lại không nhịn được có chút buồn cười, lắc đầu một cái: "Hề Duy, cậu xem, chúng ta có vài chục năm giao tình, cậu hiểu được tôi và tôi cũng biết cậu, cho nên không cần cố gắng dùng cách này mê hoặc tôi, tôi sẽ không mắc mưu." Còn kém trực tiếp nói câu: viên đạn bọc đường châm ngòi ly gián đối với anh em vô dụng.

Hề Duy bị vạch trần cũng không lúng túng, thuốc lá trong tay đã đốt đến cuối, đặt vào trong gạt tàn, cầm đũa lên bắt đầu dùng bữa. Hạng Việt cũng đồng thời cầm đũa lên, anh ăn hải sâm, nói: "Đợi lát nữa trở về cậu hãy lqd mang cho Hề Hi một phần, cô ấy thích." Loại lời nói có chút ngây thơ khiêu khích này khiến Hề Duy có chút kinh ngạc, Hạng Việt nhìn anh ta nói: "Cậu có thể không biết, là Hề Hi theo đuổi tôi, cô ấy ba phen mấy bận dụ hoặc tôi, dắt tôi xuống nước, hiện tại cậu chủ động để cho tôi lên bờ, tôi không thể đi lên, cũng không muốn thả cho cô ấy đi lên. Tôi là người ích kỷ, tinh thần không có chuyện lớn không sợ, cho nên đừng khuyên nữa, khuyên cũng không được, coi như cô ấy đơn phương muốn chia tay, không có lý do chính đáng tôi cũng sẽ không đồng ý, Hề Duy, tình cảm là chuyện hai người, người ngoài không thể nhúng tay vào, cậu nói quá ba hoa, lại hợp tình hợp lý suy nghĩ cho chúng tôi, nhưng ai biết được tương lai sẽ như thế nào? Sao cậu có thể xác định 100% tương lai của tôi và cô ấy sẽ là một vùng tăm tối? Hiện tại tôi nói, bảo anh và bạn gái hiện tại chia tay, bởi vì các người không thích hợp, cậu đồng ý không?"

Thấy Hề Duy từ kinh ngạc, cau mày, tức giận đến cuối cùng lại là kinh ngạc, Hạng Việt nói: "Không cần phải kinh ngạc, chuyện lqd cậu có bạn gái là Hề Hi nói với tôi, năm ngoái cậu cùng cô ấy đi bệnh viện thăm Hạ Y còn nhớ không? Ba người chúng ta cùng nhau ăn cơm, được nửa đường thì cậu lại có chuyện rời đi, cô ấy khóc một lúc lâu, tôi hỏi cô ấy cũng không nói, cũng là gần đây tôi mới biết thì ra khi đó cô ấy khóc là bởi vì cậu có một nửa kia để nói yêu đương rồi."

"Đừng xem cô ấy như đứa trẻ, năm nay cô ấy đã sắp hai mươi tuổi rồi, tự nhiên sẽ có năng lực phán đoán. Cho dù cậu và cô ấy sống nương tựa lẫn nhau mà lớn lên nhưng ngay cả cha mẹ cũng không thể vĩnh viễn làm bạn với đứa bé, làm anh trai, sau khi cậu kết hôn có đứa bé, trọng tâm tất nhiên phải đặt ở trên gia đình, đừng nói những lời như em gái vĩnh viễn ở vị trí thứ nhất trong lòng cậu, lúc cậu có máu mủ ruột thịt sẽ hiểu, tình cảm của con người cũng sẽ thay đổi."

"Cậu cảm thấy tôi và cô ấy không thích hợp, vậy cậu cảm thấy ai thích hợp? Hạ Y? Thẩm Gia? Hoặc là vị thanh niên tài giỏi đẹp trai nào đó trong vòng kia? Sau khi ra nước ngoài sẽ gặp được người nước ngoài? Nhưng cậu hãy tự hỏi lòng mình, cậu có xác định 100% người nào sẽ không bao giờ thay lòng với cô ấy, vẫn đối tốt với cô ấy hay không? Có không? Khẳng định là không có, ngay cả tôi, cậu đều không có lòng tin không phải sao?"

Hề Duy không phản bác được, nhưng Hạng Việt không vì vậy mà dừng lại: "Cậu một mực nói tôi có tính thích sạch sẽ, tính l.eq.uy.do.n tình tôi như vậy không tốt sao? Ít nhất tôi sẽ không làm ra chuyện có lỗi với cô ấy. Tương lai nếu như cô ấy thật sự thay lòng, tôi sẽ tôn trọng quyết định của cô ấy nhưng điều kiện tiên quyết là cô ấy thay lòng, mà không phải bị cậu ép thay đổi."

Lúc này nhân viên phục vụ lại gõ cửa đi vào, lục tục bưng lên thêm ba món ăn. Không khí ngột ngạt khẩn trương lúc trước tạm thời bị phá vỡ, Hạng Việt tạm ngừng thế công ngôn ngữ, Hề Duy cũng lần nữa châm thuốc.

Trong phòng lại một lần nữa an tĩnh lại, một khoảng thời gian rất dài hai người cũng không có nói chuyện với nhau nữa, Hạng Việt dùng bữa, Hề Duy hút thuốc lá, hút xong một điếu, anh ta mới lại cầm đũa lên tiếp tục ăn. Được một nửa, Hề Duy đột nhiên nói: "Trước khi ba mươi tuổi tôi không có ý định kết hôn, bạn gái bây giờ không tệ, cô ấy sẽ đối tốt với Hề Hi."

Hạng Việt đáp lại bằng một tiếng cười, Hề Duy bị loại biểu cảm ngoài cười nhưng trong không cười này của anh làm cho có chút phiền não: "Cậu không tin?"

"Vấn đề không phải là tôi tin hay không tin." Hạng Việt đặt đũa xuống: "Coi như bạn gái của cậu đối tốt với cô ấy thì thế nào đây? Hề Duy, cậu không thể lấy lý do này để bảo tôi chia tay cô ấy chứ?"

Hề Duy bị nghẹn một chút, anh ta nói cái này không phải là vì khuyên bọn họ chia tay mà là muốn nói rõ, coi như về sau mình kết hôn cũng sẽ quan tâm em gái, một nửa kia của anh ta cũng sẽ đối tốt với em gái, sẽ không để cho em gái chịu uất ức. Dĩ nhiên, cái này cùng chủ đề của ngày hôm nay có chút lệch lạc, cũng là lúc này Hề Duy mới phản ứng kịp, anh ta có chút ảo não.

Hạng Việt biết anh ta vì quan tâm nên sẽ bị loạn, đột nhiên nghe nói em gái đã từng bởi vì phát hiện anh ta có người yêu mà khóc rống, trong lòng khẳng định không dễ chịu. Suy nghĩ một chút nói: "Cậu xem, Hề Hi cũng rất tôn trọng sự lựa chọn của cậu, cậu có người yêu dĩ nhiên cô ấy không vui nhưng chưa bao giờ biểu lộ ra cái gì trước mặt cậu đúng không? Chúng ta tự cho rằng nhiều hơn cô ấy vài tuổi nên coi cô ấy như đứa bé, thật ra thì đây là một sai lầm, suy nghĩ của lqd cô ấy chín chắn hơn bất cứ ai khác, thậm chí trong một số việc còn tính tế hơn cậu và tôi. Tôi chính là bị cô ấy bắt được," thấy anh ta trừng tới đây, Hạng Việt tức cười, buông tay nói, "Tôi có thể thề với trời, trước kia tôi đối với cô ấy tuyệt đối không vượt qua tình nghĩa anh em, nhưng lúc cô ấy dụng tâm muốn hoàn thành một chuyện, không ai có thể chống cự được cô ấy, thật, cô nhóc kia quá giảo hoạt rồi, thật ra thì tôi mới đúng là người bị hại đấy."

Hề Duy: "......" Anh ta có thể nói, đột nhiên cảm thấy bạn tốt nói rất có đạo lý không?

Cho dù tính toán như thế nào, nhưng vào giờ phút này Hề Duy biết, hôm nay bữa cơm này Hạng Việt thắng.

Buổi tối về đến nhà, em gái đang ngồi ở trên sofa trong phòng khách ôm gối xem ti vi. Thấy anh ta trở lại, Hề Hi nhảy xuống ghế sa lon, đi dép lẹp xẹp chạy tới, trên mặt là nụ cười lấy lòng: "Anh, anh mang hải sâm cho em à?"

Ánh mắt Hề Duy có chút thâm trầm, Hề Hi ho khan hai tiếng, ngượng ngùng sờ sờ đầu: "Mới vừa rồi Hạng Việt gọi điện thoại cho em, anh, anh đừng tức giận, bọn em không muốn lừa gạt anh, em và Hạng Việt cũng là từ ngày sinh nhật em kia mới chính thức xác định quan hệ, vẫn còn chưa được mấy ngày! Hạng Việt nói lúc này anh mới vừa tiếp nhận Hề thị khẳng định rất bận, chờ anh bận hết đợt này mới nói cho anh biết cũng không muộn."

Trong mấy câu nói tên Hạng Việt xuất hiện ba lần, Hề Duy có chút không biết nói gì, đáng lẽ đã lên kế hoạch tốt trước tiên dùng lý lẽ nói rõ, dùng tình cảm để cảm động bắt Hạng Việt lại, sau đó quay về làm tiếp công tác tư tưởng cho em gái, nào nghĩ tới bị kêu gọi đầu hàng ngược lại lại là anh ta, điều này thật sự làm cho người ta không thể không bực tức.

Gào thét trên thương trường sáu bảy năm, ngay cả những lão già lươn lẹo anh ta đều không để vào mắt, nhưng hết lần này tới tha/nh.hư9ng lần khác lại ngã lộn nhào trong chuyện của em gái, trong lòng Hề Duy khẳng định không vui được. Nhưng nếu đã thông suốt, anh ta không thừa nhận cũng không được, có lẽ Hạng Việt nói đúng, dưa hái xanh không ngọt, đã không còn lưu hành gậy đánh uyên ương nữa rồi.

Thở dài một tiếng: "Em và Hạng Việt có sự khác nhau anh không nói ra chắc em cũng rõ ràng, không nói số tuổi, riêng mọi phương diện sinh hoạt cần cọ sát cũng rất nhiều. Sang năm sau khi em tốt nghiệp đại học, anh nhất định sẽ đưa em ra nước ngoài rèn luyện, sẽ không bởi vì em nói yêu đương mà buông lỏng."

Hề Hi kéo cánh tay anh trai: "Anh yên tâm đi, trong lòng em cũng tính sau khi tốt nghiệp đại học sẽ ra nước ngoài du học, không lấy được văn bằng thạc sĩ khẳng định không trở lại! Em sẽ không bởi vì nói yêu đương mà buông tha việc học, cho nên anh, đừng nóng giận được không?"

Em gái hiểu chuyện như vậy, cuối cùng Hề Duy cũng có chút an ủi. Anh vỗ vỗ đầu của cô: "Được rồi, chuyện tình cảm anh không quản được em, em tự xem mà làm đi, nhiều lắm là tương lai lúc em khóc nhè, anh giúp em đánh cậu ta một trận hả giận."

Thật là quạ đen...... Hề Hi lườm nguýt trong lòng nhưng biết anh trai đang khó chịu cho nên cũng không dám phản bác.

Quay về phòng thì gọi điện thoại cho Hạng Việt, nói đến anh trai quạ đen, cô hừ hừ: "Cho dù anh em không coi lqd trọng hai ta, nhưng Hạng Việt, anh phải nhớ, về sau phải thật tốt với em, nếu không anh em nhất định sẽ giúp em trút giận!"

Hạng Việt bật cười, phối hợp nói: "Trong lòng anh thật là sợ, yên tâm đi, về sau em chính là nữ vương."

Hề Hi “Hứ” một tiếng: "Miệng lưỡi trơn tru, thiệt thòi em còn xem anh như nam thần đấy."