Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban

Chương 1014: Nhốt Cô Vào Trong



Hạ Tịch Quán ngước mắt, thân thể đồ sộ kia của Lục Hàn Đình mang theo hơi lạnh khoan khoái đi ra, anh mới vừa tắm xong, mái tóc ngắn ướt nhẹp, khoác trên người chiếc áo choàng tắm màu trắng, đai lưng bên hông có chút lỏng lẻo, lộ ra lồng ngực to lớn, trông đặc biệt trẻ tuổi anh tuần.

“Lục tổng, anh tắm xong rồi…” San San giống như không có xương, chạy tới nhào vào người Lục Hàn Đình.

Hạ Tịch Quán nhìn Lục Hàn Đình: “Lục tổng, chuyện anh sai tôi, tôi đã làm xong.”

Lục Hàn Đình cầm khăn mặt tùy ý lau lau rồi mái tóc ngắn ướt nhẹp, sau đó nhìn thoáng qua hai hộp bao cao su trên giường, đuôi mắt hẹp dài nhanh chóng nhướng lên: “Hạ tiểu thư, sao cô biết đây là size của tôi, sao cô biết tôi dùng cỡ lớn nhất?”

*..” Anh có ý gì, lầy cái này ra khoe khoang?

San San tràn đầy địch ý nhìn Hạ Tịch Quán: “Lục tổng, em ở cạnh anh đúng là không có cảm giác an toàn mà. Anh thấy đó, những con tiểu yêu tinh này đều thích nhìn chằm chằm anh, lén lút ngay cả… kích cỡ của anh cũng biết rõ, chậc chậc, mày quả thực sự không biết xấu hổ, ngay cả mua bao cao su cũng câu dẫn đần ông cho được.

Hạ Tịch Quán cạn lời, cô nói thẳng: “Lục tổng, tôi đã làm xong việc, hiện tại tôi có thể dẫn bạn tôi đi được chưa!2”

“Gấp cái gì? Tôi còn một chuyện muốn cô làm.” Lục Hàn Đình hứng thú nói.

Hạ Tịch Quán nhanh chóng nhíu mày, cô hơi hoài nghị, Lục Hàn Đình đang có ý đùa giỡn cô, chắc chắn sẽ không thả cô cùng Diệp Linh rời đi.

“Yên tâm, tôi nói lời giữ lời, làm xong chuyện này, tôi lập tức thả cô và Diệp Linh đi.” Lục Hàn Đình xem thấu suy nghĩ trong lòng cô, nên lập tức loại bỏ đi nghỉ ngờ của cô.

“Chuyện gì?”

Lục Hàn Đình dùng ánh mắt chỉ chỉ tủ quần áo bên cạnh: “Gian thay quần áo hơi bừa, cô vào dọn dẹp một chút, dọn xong tôi để cô đi.”

Đơn giản như vậy?

Hạ Tịch Quán bán tín bán nghỉ đi vào gian thay quần áo nhưng rất nhanh cô liền ý thức được không thích hợp, bởi vì gian thay quần áo căn bản không bừa bộn chút nào mà còn rất sạch sẽ, ngay cả một tí bụi cũng không có.

“Lục Hàn Đình, anh có ý gì?” Hạ Tịch Quán lập tức hỏi.

Lục Hàn Đình đứng lặng ở cạnh cửa, ngăn cô ở bên trong: “Cũng không có ý gì, chính là mời cô ở bên trong nghỉ ngơi một chút, khoảng một tiếng thôi.”

Hạ Tịch Quán nhanh chóng nghĩ tới điều gì, cô đợi ở đây, vậy anh cùng San San ở bên ngoài trong phòng làm cái gì, lẽ nào anh muốn để cô ở đây nghe âm thanh hai người làm tình sao?

Hạ Tịch Quán vì ý tưởng này hít vào một ngụm khí lạnh, sẽ không, anh tên điên này!

“Lục Hàn Đình, tôi không muốn đợi ở đây, anh thả tôi ra ngoài!” Hạ Tịch Quán nhắc chân chạy ra bên ngoài.

Nhưng không còn kịp, rằm một tiếng, gian thay quần áo đã bị Lục Hàn Đình khóa lại, cô không ra được.

Trong tằm mắt một vùng tăm tối, Hạ Tịch Quán bị khóa ở’ bên trong, cô giơ bàn tay nhỏ lên dùng sức gõ cửa: “Lục Hàn Đình, anh đến tột cùng muốn làm gì, vì sao lại nhốt tôi trong này?”

Cô có dự cảm không lành, rất không lành.

Lục Hàn Đình đứng ở ngoài cửa, lạnh mắt nhìn gian phòng đóng chặt trước mắt: “Hạ Tịch Quán, cô thông minh như vậy, cũng đã đoán được, không phải sao? Đừng nghỉ ngờ, cô đoán đúng rồi đấy, cô cứ ngoan ngoãn ở trong đó cho tôi, chậm rãi mà nghe.”

Nghe?

Hạ Tịch Quán có chút mờ mịt: “Nghe… nghe cái gì?”