Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban

Chương 507: Rõ ràng là tiểu tiên nữ!



Tôn Tiến vừa kêu như thế, ánh mắt mọi người đều nhìn sang, có người nói: “Đây không phải là Tôn thiếu sao, anh sao lại tìm đến Đại học A chúng tôi, ai là con nhỏ xấu xí?”

Nhóm công tử Đại học A này có quen với Tôn Tiến, thỉnh thoảng sẽ chơi với nhau.

Tôn Tiến nhớ lại một chút tên con nhỏ xấu của Hạ gia: “Con nhỏ xấu kia của Hạ gia không phải hôm nay nhập học Đại học A các người sao, gọi cô ta ra, nói Tôn Tiến tìm cô ta, hình như cô ta tên gì ấy nhỉ… ừm Hạ Tịch Quán.”

Hạ Tịch Quán?

Mọi người không thẻ tin hít vào một tiếng, Tôn Tiến tìm tân hoa khôi của bọn họ, tiểu tiên nữ sao?

“Tôn thiếu, anh thật sự tìm Hạ Tịch Quán sao? Ánh mắt anh có vấn đề hả! Hạ Tịch Quán xấu chỗ nào, cậu ây rõ ràng là một tiểu tiên nữ.”

Tiểu tiên nữ?

Phụt.

Tôn Tiến bật cười, Hạ gia thì sao mà sinh ra được tiểu tiên nữ?

“Có phải các anh chưa từng thấy qua tiểu tiên nữ đúng không, chưa từng thấy thì đề nghị các anh đến sát vách nhìn Lệ Yên Nhiên em họ tôi một chút, rửa sạch mắt một chút.” Tôn Tiến vô tình cười nhạo nói.

Lúc này giọng nói thanh lệ mềm mại vang lên: “Tôn Tiến, anh tìm tôi?”

Tôn Tiến ngắng đầu, chỉ thấy một thân ảnh nhỏ xinh từ trong đám người đi tới trước mặt anh ta, Hạ Tịch Quán đi ra.

Mẹ nói!

Con ngươi Tôn Tiến co rụt lại, cả người cứng tại chỗ, anh ta khiếp sợ nhìn cô gái tràn đầy tiên khí trước mát, tiểu tiên nữ!

Anh ta thực sự thấy được một tiểu tiên nữ rồi!

Cô… Cô chính là con nhỏ xấu xí kia?

Đám công tử bạn thân của Tôn Tiến mang tới cũng xem ngây người, bọn họ vốn là đến xem kịch vui, nhưng Hạ Tịch Quán thanh tú xông vào tầm mắt bọn họ, hiện tại đôi mắt đen láy ươn ướt của cô nhìn bọn họ, bình tĩnh thong dong, quả thực hút hết linh hồn nhỏ bé của bọn họ đi mắt.

Bọn họ từ trước tới nay chưa từng gặp qua cô gái có tiên khí đến thế.

“Mẹ nó Tôn thiếu, anh cũng không nói cho chúng tôi biết con gái Hạ gia là một tiểu tiên nữ.”

“Tôn thiếu, anh ăn cái gì mà hên vãi thế, vị hôn thê quá đẹp.”

“Cho dù Lệ Yên Nhiên đứng cạnh cũng thua kém cô áy”

Tôn Tiến cảm thấy mấy người phía sau quá ồn ào: “Bọn mày câm miệng lại!”

Nói xong Tôn Tiến nhìn về phía Hạ Tịch Quán, vị hôn thê của anh ta từ con nhỏ xấu xí biến thành tiểu tiên nữ, chuyện này hệt như mơ vậy, anh ta muốn cong môi cười, nhưng lại liều mạng nhịn xuống, rất sĩ diện lớn tiếng nói: “Ừ, là tôi tìm cô, cô chính là… vị hôn thê của tôi?”

“Trước kia thôi, bây giờ không phải là rồi.” Hạ Tịch Quán đáp.

Tôn Tiến ngưng trệ: “Có ý gì?”

Trong lòng bàn tay trắng noãn của Hạ Tịch Quán có chiếc vòng ngọc, cô trả vòng ngọc lại cho Tôn Tiến: “Anh tới đúng lúc lắm, tôi cũng muốn đi tìm anh rồi, đây là năm đó tín vật đính hôn hai nhà Tôn Hạ, giờ tôi trả tín vật cho anh, chúng ta giải trừ hôn ước, về sau anh đừng tới tìm tôi nữa.”

“ca Trong lòng Tôn Tiến còn đang vui sướng với nhan sắc của Hạ Tịch Quán, anh ta sao mà cam lòng từ hôn được, nhưng không ngờ đến Hạ Tịch Quán trực tiếp xối một chậu nước lạnh xuống tới, từ hôn trước.

Cho nên, là anh ta bị từ hôn?

Tôn Tiến trợn to hai mắt nhìn Hạ Tịch Quán: “Cô… con nhỏ cô đây là có ý gì, cô dám từ hôn tôi, tôi không đồng ý, lời cô nói không tính!”

Hạ Tịch Quán nhìn tên Tôn Tiến này, anh ta sẽ không phải thấy sắc nảy lòng tham, không muốn từ hôn đấy chứ!?

Hạ Tịch Quán cong môi đỏ mọng, hàng mi cánh bướm khẽ động: “Anh tức như vậy là do bị từ hôn, hay là do anh không muốn từ hôn?”

“Tôi… tôi đương nhiên tức vì cô từ hôn tôi, muốn từ hôn cũng chỉ có thể tôi từ hôn cô, là tôi muốn giải trừ hôn ước!”

“À…” Hạ Tịch Quán gật đầu: “Tôi đồng ý.”