Cùng Phản Diện Nói Chuyện Yêu Đương

Chương 4: Thêm dầu vào lửa



Còn chưa để Khương Tuệ Lương kịp hiểu có chuyện gì xảy ra thì cô đã thấy bản thân bị ném lên giường không khác gì cái bao cát cả, ngay sau đó Tạ Triết còn cởi áo khoác ngoài, tháo cà vạt rồi đem tay cô trói lại, hai mắt cô mở to nhìn anh, nhưng Tạ Triết vẫn rất dửng dưng.

Khương Tuệ Lương muốn mở miệng nói gì đó nhưng lại bị Tạ Triết bóp chặt miệng, anh nhíu mày nhìn cô, lạnh giọng nói:

- Chúng ta từng gặp qua rồi, cô quên rồi sao?

- Ý chú là sao? Lương Lương không hiểu...

Dù Khương Tuệ Lương muốn diễn cho tròn vai, nhưng mà diễn với boss phản diện này cũng đủ để dọa chết cô rồi. Nếu như không phải là đang diễn kịch chắc Khương Tuệ Lương đã lăn đùng ra xỉu ngay tại đây rồi không chừng... Phải ha, nếu như cô ngất xỉu thì liệu anh có buông tha cho cô lần này không nhỉ?

Nhưng Khương Tuệ Lương còn chưa kịp nghĩ xong đã cảm thấy có gì đó không đúng, cánh môi nhỏ của cô đang bị chiếm lấy, một đôi môi lạnh lẽo đang quấn lấy môi cô, cố ý đưa chiếc lưỡi nóng bỏng thăm nhập vào bên trong khoang miệng của cô... Boss phản diện... Boss phản diện đang hôn cô!

Tạ Triết đang hôn cô!

Tên thần kinh này sao tự nhiên lại hôn cô chứ?

Vốn dĩ Khương Tuệ Lương muốn đẩy anh ra, nhưng cô chợt nhớ đến hai cánh tay của mình đã bị Tạ Triết dùng cà vạt cột lại rồi, bây giờ cô chẳng thể phán kháng nữa, chỉ có thể ngậm chặt miệng mà thôi. Mà Tạ Triết là kẻ mưu tính, anh có rất nhiều cách để cô phải mở miệng ra...

Ví dụ như là hiện tại, Tạ Triết cảm thấy cô gái nhỏ đang chống đối mình, chỉ nghĩ đến đây thôi là bàn tay của anh liền lần mò xuống eo của cô, bắt đầu nhéo một cái. Làm cho Khương Tuệ Lương đau đớn mà kêu "Ah" lên một tiếng, nhân cơ hội đó anh liền đưa lưỡi của mình thăm dò khắp khoang miệng của cô, đem hết mật ngọt có trong miệng cô nuốt vào bụng.

Một nụ hôn dây dưa không dừng lại, Tạ Triết lại bắt đầu di chuyển đến tai của Khương Tuệ Lương. Bây giờ cô đã bắt đầy run rẩy rồi, nơi này rất nhạy cảm, nếu anh cứ liếm như vậy thì cô sẽ không kiềm chế được mà rên lên mất. Mà có vẻ như Tạ Triết cũng nhìn ra biểu cảm của cô, nên ngay sau đó anh còn nhẹ nhàng cắn lên tai của cô... Quả nhiên cách đó có hiệu quả, Khương Tuệ Lương vừa bị cắn liền rên rỉ một tiếng, hoàn toàn kích thích Tạ Triết đến cực hạn.

Vốn dĩ Khương Tuệ Lương nhìn thấy Tạ Triết rời khỏi người mình, cô thầm mừng vì đã thoát được một kiếp nạn rồi, nhưng ai đâu mà có ngờ. Ngay sau đó cô lại nhìn thấy Tạ Triết đang cởi áo, cơ thể rắn chắn cùng với thân hình chuẩn chỉnh của anh cũng hiện ra trước mắt, khiến cho Khương Tuệ Lương phải há hốc kinh ngạc.

Tuy nhiên Tạ Triết cũng chỉ cởi áo rồi bước lên giường, anh bắt đầu lân la trên khắp cơ thể của cô. Ở mỗi nơi đều cố ý để lại không ít dấu tích xanh đỏ cho em nhỏ nó mừng. Khi này Khương Tuệ Lương cảm thấy mọi chuyện đã đi quá xa rồi, cô cũng bắt đầu vặn vẹo cố ý phản kháng, còn run rẩy nói:

- Chú... Chú làm gì Lương Lương vậy? Chú... Chú đừng làm vậy mà...

Nhưng có vẻ như Tạ Triết không có ý dừng lại, sau đó anh còn nhẹ nhàng hôn lên môi cô, hôn lên tai cô, thấp giọng nói:

- Chẳng phải em nói người nhà có thể "ngủ" với nhau sao? Bây giờ tôi đang "ngủ" với em đó.

Đầu óc của Khương Tuệ Lương bắt đầu chạy, nếu như bây giờ có thể cô rất muốn đánh chết tên điên biến thái này, tới cả một đứa ngốc mà cũng không tha sao? Con bệnh này chắc chắn có vấn đề rồi!

- Chú... Chú ơi... Ngủ đâu có như vậy... Ngủ là nhắm mắt rồi ngủ mà? Chú... Chú đừng hôn Lương Lương nữa, chỉ có anh Âu Trực mới được hôn Lương Lương thôi.

Ọe, ôi mẹ ơi, chính cô nói ra mà cô còn thấy buồn nôn. Giờ mà nghĩ lại cảnh Phó Âu Trực chạm vào người mình cũng đủ để Khương Tuệ Lương phải lạnh sống lưng rồi.

Tuy nhiên, Tạ Triết nghe vậy càng không vui hơn, anh lại thấp giọng nói:

- "Ngủ" còn có nghĩa khác nữa đấy, em có muốn biết không?

Ê, không được rồi, cái này là lừa con nít chắc luôn! Khương Tuệ Lương thật không ngờ một người như Tạ Triết dùng mưu hèn kế bẩn như thế để lừa một con ngốc như cô luôn đó. Tạ Triết! Anh chính là dục hỏa thiêu đốt nên ăn bậy làm bừa đúng không hả?

- Còn có nghĩa khác? Là gì vậy chú?

Dừng một chút, Tạ Triết quan sát thấy Khương Tuệ Lương đang rất tập trung suy nghĩ cái gì đó, bỗng chốt gương mặt của cô lại sáng lên, còn nở một nụ cười rất vô tri, nói:

- À! Hay là giống như anh Âu Trực đã làm với Tĩnh Tĩnh hả?

- Hai người họ làm gì?

- Thì hai người họ... Nói sao ta, hừm... Tĩnh Tĩnh nằm ở dưới, còn anh Âu Trực nằm ở trên, hai người không mặc gì cả. Đúng rồi, Lương Lương còn nghe Tĩnh Tĩnh kêu cái gì mà... "Sướng quá, thích quá, nhanh hơn một chút, cho em đi". Nhưng Lương Lương hỏi thì anh Âu Trực nói rằng hai người họ ngủ với nhau. Ý chú là như vậy phải không?

Sắc mặt của Tạ Triết càng lúc càng không tốt. Vì ở cái Đế Đô này ai cũng nghĩ Khương Tuệ Tĩnh là một tiểu thư trong sạch như một bông tuyết ngày đông, ai mà có ngờ ẩn sau con người đó lại là một kẻ thấp kém như vậy chứ. Không chỉ vậy mà nhân phẩm còn thối nát, cướp bạn trai của chị gái, lừa dối hôn phu nhưng vẫn diễn thành vai bị hai.

Khương Tuệ Tĩnh, lần này Tạ Triết anh sẽ không bỏ qua dễ dàng như vậy đâu!

Nhìn Tạ Triết tức đến mức đó Khương Tuệ Lương cảm thấy rất là hả hê, bây giờ cô chỉ cần nằm bắt chéo chân ngắm kết quả thôi nhỉ?

Mới nghĩ tới thôi đã đủ sướng rơn hết cả người rồi!

#Yu~