Cuộc Chiến Vương Quyền

Chương 16



Edit: Shin

Vương trữ điện hạ cao quý muốn tới tràng tu luyện quan sát kỳ thi sát hạch! Tin tức này trong buổi tối hôm đó liền truyền khắp toàn pháo đài, từ lúc sáng sớm từ trong miệng người hầu truyền ra pháo đài, đợi đến khi Edward rời giường, toàn thị trấn Dalas cũng đã biết được tin tức này.

Không phải cứ mỗi một lần quyết đấu vương trữ điện hạ đều sẽ đi coi! Vương trữ tuy rằng rất thương dân, mỗi ngày đều tiếp đón các công dân tố cầu, thế nhưng còn vị thành niên, ngoại trừ cuối năm nhất định y phải đi dự họp các hoạt động lớn, bình thường rất ít đi ra ngoài. Gia tộc Lancaster trong lòng địa vị dân chúng không thấp, hiện tại quốc gia cường thịnh, nhân dân giàu có, vài vị quốc vương cùng vương trữ không có scandal gì to tát, cho nên dân chúng phi thường chống đỡ gia tộc Lancaster thống trị. Có vương trữ xuất hiện, mọi người đều nhiệt tình đi cổ vũ.

Thế là, phi hành thú thồ Edward bay ra khỏi thành bảo, bay đi hướng về rừng rậm ngoài thành, Edward cố định trong xe phi hành thú hướng phía dưới nhìn xuống, liền nhìn thấy một đội ngũ thật dài từ cửa thành kéo dài tới lối vào con đường nhỏ đi đến rừng rậm.

"Xem ra hôm nay đến chứng kiến phong thái vương trữ có không ít người đâu." Biểu đệ Edward, August cười nói, "May là phu nhân Pell Mette kiên trì, bảo ngài mặc chính lễ lúc ra khỏi cửa."

Edward gật gù, ngày hôm nay chuyện sắp xảy ra khiến y cả một buổi tối hầu như không thể nào ngủ nổi, rời giường cả người không thoải mái, chỉ muốn tìm một bộ thường phục đơn giản để mặc, nhưng mà tuân thủ nghiêm ngặt lễ tiết nữ bá tước Pell Mette kiên quyết ép buộc Edward mặc lễ phục chỉnh trang.

William sắc mặt trắng bệch, hai tay nắm chặt thành nắm đấm đặt trên bắp đùi mình, thật giống như không phải hắn đi tham gia kỳ thi cuối sát hạch đơn giản, mà là trong đế quốc Kaz Bert ba năm một lần thi đấu giải thú nhân toàn đế quốc. Edward sờ lên sau gáy con thú nhỏ, an ủi: "Chớ sốt sắng, không có gì to tát."

William ngẩng đầu lên, vẻ mặt kiên định nói: "Ta nhất định sẽ nắm giữ hạng nhất, không cho điện hạ mất mặt!"

Đối với William tuyên ngôn, Edward không có đáp lại, chỉ là ngẩng đầu lên, quay về trong buồng xe nói với các người hầu thú nhân: "Mọi người phải toàn lực ứng phó, ta không hi vọng sau kỳ thi sát hạch, trong các ngươi có bất cứ người nào sẽ nằm trong danh sách thẩm tra tư cách người hầu."

Mọi người bận rộn ta một câu ngươi một câu biểu đạt hướng về Edward quyết tâm. Edward gật gật đầu, lại xoa xoa lông mày, y cảm thấy đầu rất nặng, bên trong mũ như có cây kim châm, theo động tác của phi hành thú, mỗi một châm như châm lên đỉnh đầu mình.

"Tối hôm qua ngài ngủ không ngon giấc sao?" August lập tức phát hiện Edward cật lực che giấu không khỏe của mình, "Dáng vẻ của ngài xem ra không thoải mái, nếu không đem kỳ sát hạch dời lại một chút, để ngài nghỉ ngơi một lúc."

"Cảm ơn lòng tốt của ngươi, biểu đệ August." Edward lễ phép cười cợt, "Có điều tất cả vẫn tiến hành như thường lệ đi, không thể để cho mọi người cùng phải chờ như ta."

"Vậy hãy để cho ta vì ngài pha một ly trà đi, thả một chút bột phấn ma tinh cấp 5 vào, thế nào?" August ôn nhu cười nói. Chỉ có số ít gia tộc tài phú, mới có thể đem ma tinh quý giá mài thành bột phấn hòa vào bên trong trà bánh, giúp an thần đầu óc thanh tỉnh.

Khoảch cách sát hạch bắt đầu còn hơn nửa canh giờ, Edward đến trường thi đấu, đến gần cửa sổ trên ghế sa lông ngồi xuống, phất phất tay bảo tất cả mọi người đều rời đi phòng khách. Âm thanh đồng hồ quả lắc cùm cụp cùm cụp, Edward lại một lần nữa xoa xoa lông mày, phát hiện tay của mình đang nhẹ nhàng run rẩy.

Edward nhắm mắt lại, nắm chặt kim hoàn long trước ngực. Không khí lạnh lẽo từ ngoài cửa sổ thấm vào trong, quấn quýt lấy chân y, từng điểm từng điểm bò đến trên người y, chọc thủng làn da y, đâm vào trong lòng y. Y không khống chế được nhìn về phía cửa lớn trong phòng, tưởng tượng chính mình đột nhiên đứng lên, lao ra gian phòng, bò lên trên lưng phi hành thú, trở lại pháo đài. Không, không cần trở lại pháo đài, có thể chuyển sang hướng khác, bay đi, bay đến nơi càng xa càng tốt, tốt nhất rời đi quốc gia này, trốn đến nơi không ai tìm được, cùng với những âm mưu trước mắt xem như không liên quan.

Mãi đến trận sát hạch chỉ còn 10 phút nữa bắt đầu, August gõ gõ cửa phòng, mời Edward xuất phát.

Edward mang theo người hầu xuất hiện trên khán đài cao, toàn bộ khán giả lập tức bùng nổ tiếng vỗ tay nhiệt liệt cùng tiếng hoan hô. Trước khi vào chỗ, Edward nói ngắn gọn vài câu, bầu không khí sôi động lên, kỳ thi cuối sát hạch chính thức bắt đầu.

Tu luyện học tập giữa trường học thú nhân khả năng xưa nay chưa ai nghĩ tới, có một ngày sẽ có nhiều người vây xung quanh xem kỳ thi cuối sát hạch. Ngày hôm nay sát hạch trong lớp, có 2 ban thú nhân chưa đến 10 tuổi, nhìn trận thế lớn như vậy, cuộc thi còn chưa bắt đầu, mấy đứa trẻ bởi vì sốt sắng quá độ, ôm nhau khóc lên oa oa. Khiến ban sát hạch phải nhanh chóng bắt đầu cuộc thi.

Edward cũng ứng cảnh cười cợt, ánh mắt không nhịn được dừng lại trên người vị trọng tài phía trên đài. Đây chính là người muốn ám sát ta. Y nghĩ như vậy, hay bởi vì nhận mệnh, tâm tình dần dần bình tĩnh lại.

Rốt cuộc đến phiên William. Edward lập tức sắp xếp lên tinh thần, xem xét tỉ mỉ.

Hết chương 16