Cuộc Đời Của Pi

Chương 96



“Xin chào ông Patel. Tên tôi là Tomohiro Okamoto. Chúng tôi ở Vụ Đường biển của Bộ Giao thông Nhật Bản. Đây là trợ lý của tôi, Atsuro Chiba. Chúng tôi đến thăm ông về vụ đắm tàu Tsimtsum mà ông là một hành khách. Chúng ta có thể nói chuyện bây giờ được không ạ?”

“Được chứ, tất nhiên rồi.”

“Cám ơn ông. Ông nhận lời cho như vậy thật tốt quá. Này, trò Atsuro, trò chưa quen việc này, vậy phải chú ý mà học, nghe chưa.”

“Vâng, thưa thầy Okamoto.”

“Bật máy ghi âm chưa?”

“Dạ rồi."

“Được. Chao ôi, ta mệt quá! Nào, bắt đầu vào biên bản chính thức nhé, hôm nay là ngày 19 tháng 2 năm 1978. Hồ sơ số 250663, về vụ mất tàu chở hàng Tsimtsum. Ông có dễ chịu không thưa ông Patel?”

“Thưa có, cám ơn. Còn hai vị thế nào?”

“Chúng tôi rất dễ chịu.”

“Các vị đi suốt từ Tokyo sang đây ư?” . Đam Mỹ Hiện Đại

“Chúng tôi ở Long Beach, California. Chúng tôi lái xe xuống.”

“Các vị đi đường tốt chứ?”

“Chuyến đi của chúng tôi rất tuyệt. Một chuyến lái xe tuyệt đẹp.”

“Còn chuyến đi của tôi thật khủng khiếp.”

“Chúng tôi biết. Chúng tôi đã nói chuyện với cảnh sát trước khi đến dây và đã thấy chiếc xuồng.”

“Tôi thấy hơi đói.”

“Ông dùng một cái bánh ngọt nhé?”

“Ô, vâng ạ!”

“Xin mời ông.”

“Cám ơn ông.”

“Không dám, chỉ là một cái bánh thưa ông. Ông Patel này, liệu ông có thể kể cho chúng tôi những gì đã xẩy ra với ông, càng chi tiết càng tốt, được không ạ?”

“Được chứ. Tôi xin sẵn lòng hầu chuyện các vị.”