Cuộc Sống Hiện Đại Của Thần Hậu Hera

Chương 51



Bất kể cuộc chiến có tàn khốc đẫm máu như thế nào, thì luôn có lúc dừng lại. Không biết qua bao lâu, cuối cùng trong thần điện cũng yên tĩnh trở lại. Tiếng vũ khí va chạm cùng tiếng mắng chửi đã ngừng hẳn. Tôi buồn chán đến chết lặng, nâng cằm nhìn binh lính dọn dẹp chiến trường. Tuy rất có nhiều vị thần đã chết đi, nhưng số lượng sống sót còn lại vẫn rất nhiều. Mặc dù, Poseidon là tên tự đại tàn bạo, nhưng hắn không phải là một vị thần không có đầu óc. Những thân tín cùng thủ hạ của hắn phần lớn đều là quái vật hoặc là các vị thần không được thừa nhận, về cơ bản không thể chèo chống được vận hành của thế giới này. Nếu hắn một mạch giết sạch toàn bộ các vị thần của Olympus, tất sẽ dẫn đến bạo loạn.

Trước đây, hắn bị Zeus trục xuất khỏi Olympus. Nỗi nhục nhã này cho đến tận bây giờ hắn vẫn không thể quên. Hắn sẽ không bỏ qua cho đám con trai, con gái của Zeus, nhưng dựa theo hiểu biết của tôi về hắn, đầu tiên hắn sẽ tận tình nhục nhã và hành hạ họ, phát tiết nỗi oán hận và cơn giận dữ bị đè nén bao năm qua.

Những vị thần mà Zeus thích nhất một kẻ cũng chưa chết. Mặc dù khắp người bọn họ loang lổ đầy bụi bặm cùng vết máu, bị bắt chéo hai tay sau lưng hay bị xiềng xích, dùng ánh mắt oán hận nhìn tôi, tôi vẫn thản nhiên đón nhận nỗi oán hận của bọn họ. Lúc trước Athena, Apollo và Dionysus đã gây nên rất nhiều phiền phức cho Poseidon, nên tôi đã dùng quyền trường đánh bại từng kẻ đầu tiên. Zeus không hổ là thần vương, không một vị thần nào có thể ngăn cản được quyền trượng của hắn, mặc cho hắn đã biến thành một cỗ thi thể.

“Kế tiếp còn có rất nhiều việc cần hoàn thành. Thế lực của Zeus không chỉ có ở mỗi nơi đây, mà còn trải rộng ở rất nhiều nơi.”

Poseidon lau vết máu trên cây đinh ba, thờ ơ nói. Trong giọng nói của hắn còn thấp thoáng một ít sát ý, u ám nhìn tôi vẫn ngồi yên trên ngai vàng, hơn nữa còn không có ý định buông chiếc quyền trượng kia ra.

“Tuy ngươi nói khoác rằng đội quân của ngươi mạnh nhường nào, thì bất kể số lượng hay sức chiến đấu, cũng đừng nghĩ đến việc so sánh với Zeus. Ta khuyên ngươi nên nhân dịp hiện tại đang khống chế được Olympus, làm giả mệnh lệnh của Zeus đi tiếp nhận đội quân của hắn ở khắp nơi, miễn cho đến lúc đó tâm phúc của hắn ở bên ngoài cùng liên hiệp lại, ngược lại sẽ bao vây Olympus.”

Tôi đứng dậy, kéo tay của Ares, ý bảo nó đi theo tôi: “Chuyện soán vị cũng không phải đơn giản có mỗi việc giết chết Zeus, chiếm lĩnh toàn bộ Olympus.”

Có lẽ, Poseidon cảm thấy hiện tại đã dẹp bỏ tảng đá ngáng đường lớn nhất, nên cũng không cố kỵ đối với tôi, vì thế hắn đã dỡ xuống toàn bộ lòng thương xót của một người anh trai, giả dối trước đây, nói thẳng ra: “Vì chuyện này nên hiện tại ta rất cần quyền trượng của Zeus, nếu nắm trong tay quyền trượng này, ta có thể khiến cho những tên phản đối ta câm miệng, ngoan ngoãn phục tùng ta. Hera yêu quý, em hãy đưa nó cho ta.

Tôi bước xuống từ ngai vàng trên đài cao, nhìn hắn một cách kỳ quái: “Ngươi cho rằng ta rất ngu ngốc sao Poseidon. Nếu ta giao chiếc quyền trượng này cho ngươi, e rằng hôm nay ngay cả cánh cửa của thần điện ta cũng không bước qua nổi.”

Khóe miệng của Poseidon co quắp, trong ánh mắt hiện lên một tia sáng khác thường, nhưng rất nhanh đã bị hắn che giấu: “Vì sao em lại có thể nghĩ như vậy, lẽ nào em không tin ta?”

“Đúng thế. Ta có thể tin vào một người chồng có thể lợi dụng chính người vợ của mình, thậm chí dùng thân thể chính thân thể của nàng để mở đường cho bản thân sao.”

Tôi cười lạnh, đồng thời bảo Ares kéo Hephaestus còn đang đứng ngẩn người qua.

Từ trước đến nay, Poseidon chưa từng là một người ôn hòa nhã nhặn. Rốt cuộc hắn cũng bị tôi chọc giận, giơ vũ khí trong tay lên chỉ thẳng vào mặt tôi, hét lên giận dữ: “Ngươi giao quyền trượng của Zeus ngay ra đây, như thế ta còn có thể tha cho ngươi một con đường sống. Hừ, ngươi còn mặt mũi nói ta lợi dụng Amphitrite, kẻ tự tay giết chết chính chồng của mình còn sạch sẽ hơn ta sao. Ngươi nên thu hồi lại cái vẻ mặt của một nữ thần cao cao tự đại kia đi còn hơn. Hera, ta không phải là Zeus, có thể dễ dàng tha thứ cho việc mạo phạm của ngươi, thậm chí dù hắn đã biết rõ việc ngươi có ý định làm loạn nhưng vẫn yên tâm giao mạng sống của hắn cho ngươi. Cho nên ta rất khinh bỉ hắn, khinh bỉ hai người anh em của ta, hắn và Hades rất giống nhau, cũng chỉ vì nữ nhân mà bất chấp không màng hậu quả.”

Ares đã kéo Hephaestus đến bên này, vừa nhìn thấy mọi việc, không chút do dự rút kiếm chắn trước mặt của ta, thấp giọng nói: “Poseidon, ngươi muốn làm gì, ngươi muốn vi phạm lời hứa hẹn lúc trước sao?”

“Ha ha ha.” Poseidon cười to một cách cuồng vọng, “Tên ngu xuẩn, ngươi vẫn còn tin vào những lời hứa của ta sao? Hừ, lẽ nào ta sẽ giao ngai vàng đã sắp rơi vào tay ta cho ngươi, giao cho một tên nhóc con chỉ biết chém chém giết giết sao.”

Hắn hung tợn triệu hoán cây đinh ba, rồi đặt nó xuống mặt đất, trong thần điện trong tức khắc ngập tràn hương vị của biển cả: “Zeus đã chết, không còn bất cứ kẻ nào có thể ngăn cản ta. Giao quyền trượng ra đây.”

“Poseidon, ngươi có biết không? Mặc dù ta đau đớn oán hận Zeus như vậy, hận đến mức không tiếc phản bội, thậm chí giết chết hắn, nhưng có một điều ta không thể không thừa nhận, về mặt khí chất vương giả, hắn còn mạnh hơn ngươi rất nhiều. Chí ít, trận chiến giữa hắn và Cronos năm ấy, trong tay hắn không hề có thần khí quyền trượng. Mà chiếc thần trượng này chẳng qua chỉ là chiếc lọ đựng thần lực mấy vạn năm thần lực của hắn mà thôi.”

Tôi ra hiệu cho Ares lui xuống, không chút sợ hãi đứng trước mặt của hắn, dùng quyền trượng chỉ vào Poseidon, ngẩng cao đầu: “Ngươi tự cho là bản thân ngươi mạnh hơn Zeus, vậy mà mặt khác lại thèm muốn sức mạnh của hắn. Ha, còn có thể tìm được kẻ vừa đáng thương vừa đáng buồn cười như ngươi sao?”

“Câm miệng.”

Poseidon thẹn quá hóa giận gào lên.

“Ta vốn định tha cho ngươi một mạng, nhưng xem ra hôm nay ngươi không có cách nào bước qua cánh cửa này rồi.”

“Được, ngươi có dám đánh với ta một trận để xem rốt cuộc thần khí lợi hại hơn không? Cây đinh ba của hải hoàng hay quyền trượng của Zeus, rốt cuộc cái nào sẽ thắng? Hay ngươi định dùng danh nghĩa của hải hoàng đối đầu trực tiếp với những đội quân kia, khia chiến với bọn họ? Ngươi cũng biết, ngoại trừ Zeus, cũng chỉ có ta mới có thể sử dụng chiếc quyền trượng này hiệu lệnh cho quân đội.”

Cơ hồ, răng của Poseidon rất nhanh sẽ bị nghiến vỡ. Hắn nhất định sẽ không hiểu vì sao bỗng nhiên tôi lại mạnh mẽ cứng rắn như vậy. Trước đây hắn đã tính đúng việc tôi đã quá thất vọng vị Zeus, hơn nữa từ trước đến nay tôi lại không có hứng thú với quyền lực và chiến tranh. Có lẽ hắn cho rằng chỉ cần đưa ra một chút lời lừa gạt là tôi sẽ ngoan ngoãn giao quyền trượng lại cho hắn.

“Ngươi đừng làm phiền ta. Chúng ta đi.”

Tôi gọi Ares, cùng hai đứa con trai trở về cung điện của tôi. Lúc này, có lẽ cũng vì phát tiết lửa giận trong lòng, Poseidon gầm lên một tiếng thét lớn, giơ chiếc đinh ba trong tay lên hướng về kẻ đang ở gần hắn nhất, Hermes. Giầy và gậy chống của Hermes đều bị lấy đi trong cuộc chiến, hiện tại hắn nằm liệt trên mặt đất, gương mặt đầy máu. Tôi trực tiếp đánh ra một tia sét vào cổ tay của Poseidon.

“Ngươi còn chưa là thần vương đâu, anh trai yêu quý của ta. Ta mới là thần hậu của Olympus, không có mệnh lệnh của ta, ngươi đừng hòng đụng vào bọn họ dù chỉ là một cọng tóc. Ngươi cứ nghĩ đến việc lúc sau đội quân kia sẽ nghe lệnh của ta hay của ngươi.”

“Kẻ nào lại đi phục tùng mệnh lệnh của ả nữ thần đã giết chết chính chồng mình.” Poseidon rít gào.

“Ngươi cứ thử đem việc Hera giết chết Zeus truyền đi, xem kẻ nào sẽ tin.”

Tôi khinh thường nói.

Tôi lười tiếp tục nói nhảm với hắn, bước ra ngoài cánh cửa. Không khí bên ngoài vô cùng tươi mát, khiến cho người bị máu tươi làm cho choáng váng đầu óc như tôi trở nên tỉnh táo.

“Ares, con đã nhìn thấy chưa? Đây mới chính là Poseidon, con còn vọng tưởng hợp tác với hắn sao, hừ.”

Ares trầm mặc không nói, nhưng Hephaestus rốt cục cũng mở miệng nói chuyện.

“Người vẫn chưa trả lời câu hỏi của con, Hera, vì sao người lại muốn làm loại chuyện này.”

“Ta còn cần trả lời sao?” Zeus đối đãi với ta như thế nào, giết chết tên nam nhân mình không yêu, để cho con trai mình lên làm thần vương kế nhiệm, không phải là truyền thống của gia tộc chúng ta sao?”

Tôi không thèm để ý chút nào cười cười.

“Không phải. Không phải là như thế này. Hera! Zeus, Zeus, ông ấy … e rằng lúc trước ông ấy đã thực sự phản bội người, nhưng sau đó…”

Thằng bè chợt im miệng, suýt chút nữa cắn đầu lưỡi. Ares thấy lạ hỏi: “Chuyện gì? Anh biết được chuyện gì mà lại không chịu nói cho chúng ta biết? Hừ, Hephaestus, lẽ nào anh lại thực sự có tình cảm với lão khốn Zeus? Loại nam nhân như thế, căn bản là ta không bao giờ thừa nhận là phụ thân của chúng ta. Ta chỉ thừa nhận duy nhất sự tồn tại của Hera. Nếu hiện tại ông ta đã chết, Poseidon lại không có ý tốt. Anh cứ lải nhải đến lão khốn kia làm cái gì nữa? Anh nên suy nghĩ tiếp theo nên làm thế nào thì đúng hơn.”

“Ngươi cái gì cũng không biết. Đúng là Zeus là một người chồng và người cha tồi tệ, thế nhưng ông ta không thể chết được. Nếu ông ta chết, Hera sẽ…”

“Ta làm sao? Vì sao Zeus không thể chết được? Hiện tại ta đã giết chết hắn, thi thể của hắn còn chưa lạnh đấy, thì cũng có vấn đề gì?”

Tôi mỉm cười nói.

Hephaestus nghe vậy, lộ ra biểu cảm đau thương tuyệt vọng.

“Ngươi đã quên, quên hết, cũng đúng, nếu ngươi nhớ tới… rốt cuộc việc này là lỗi của ai…”

“Ta không biết anh đang muốn nói cái gì? Zeus chết, rốt cuộc chúng ta cũng được giải thoát. Bộ dạng của anh cứ như thế giới này sắp diệt vong vậy. Lẽ nào anh còn muốn vì lão khốn kia mà báo thù mẹ của chúng ta sao?”

Ares khinh thường hừ một tiếng.

“Hera! Ares!”

Tôi còn chưa kịp nói, một giọng nói thê lương của một người phụ nữ đã làm đứt đoạn cuộc nói chuyện của chúng tôi. Tôi quay đầu nhìn thấy Demeter đang lảo đảo chạy từ dưới chân núi lên, sắc mặt tái nhợt, tóc tai bù xù.

“Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra? Vì sao ta lại cảm nhận được một luồng sức mạnh không thuộc về Olympus? Còn có, vì sao hòn đá tượng trưng cho sinh mệnh của Zeus lại vỡ vụn? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì…”

Bỗng nhiên, nàng nhìn thấy chiếc quyền trượng đẫm máu trong tay của ta, che miệng lùi lại mấy bước.

“Hera, chị… chị đã làm cái gì? Những lời của Poseidon đều là sự thật, chị, chị đã cùng hắn…”

“Đúng. Ta đã giết chết Zeus, giống y như hành động của mẹ chúng ta.”

Tôi lạnh lùng nói.

“Sao vậy, ngươi cũng muốn vì hắn mà báo thù sao?”

Demeter hét lên một tiếng thê lương, nắm lấy bả vai của ta điên cuồng lay động.

“Sao chị có thể giết chết hắn, Hera, làm sao mà chị có thể giết hắn. Chị biết giết chết hắn sẽ phát sinh hậu quả đáng sợ như thế nào không!”

“Buông mẹ của ta ra, Demeter! Hừ, bà cho rằng mọi người đều giống như bà sao? Cùng chị của mình tranh đoạt một người đàn ông không nói, thậm chí còn mờ ám với cả ba người anh em của mình. Ta nhổ vào. Mặt mũi của chúng ta đều bị nữ thần không biết xấu hổ như bà vứt sạch.”

Ares định đánh bay nàng đi thật xa, nhưng tôi nghiêm nghị ngăn cản nó: “Đừng để ý tới nàng, chúng ta đi.”

“Không phải, Hera. Chị cái gì cũng không biết, thậm chí cũng không biết lý do ta trở lại Olympus.”

“Loại đàn ông như Zeus, dù chết một vạn lần ta cũng không vì hắn mà rơi một giọt nước mắt. Cuộc đời của chúng ta đều bị hắn hủy hoại. Nhưng Hera, ta lại không thể không lo lắng cho chị. Hắn đã chết, chị phải làm sao bây giờ. Chị đã quên hết tất cả! Sự thực là…”

“Demeter.”

Hephaestus gần như sợ hãi muốn ngăn cản nàng lại, tôi lại dùng quyền trượng nhẹ nhàng hất tay của nó ra.

“Đừng khẩn trương! Hephaestus, bí mật mà con hao tâm che giấu, dù biết rõ Zeus làm cho ta vô cùng thống khổ cũng liều chết đưa ta trở về bên cạnh hắn, ta đã biết rồi.”

Ba người đều ngạc nhiên nhìn tôi. Demeter chậm rãi lắc đầu: “Không thể, làm sao chị có thể biết…”

“Ta đã biết, hoặc có lẽ, cuối cùng ta cũng nhớ lại. Vì sao ta luôn cảm thấy có điều gì không đúng, vì sao nhiều năm qua Zeus chưa bao giờ chịu chạm vào ta, vì sao ngay cả con cái của mình mà ta lại có thể đối xử lạnh lùng như vậy, vì sao ta lại cảm thấy bản thân không thể rời khỏi hắn một bước.. vì sao ta lại điên cuồng ghen tuông…”

Nhìn sắc mặt hoảng sợ của đứa con trai lớn và em gái của tôi, tôi bình tĩnh nói.

“Kỳ thực, mà có lẽ từ rất sớm, ta đã chết rồi.”

Demeter nức nở tuyệt vọng: “Không phải, không thể, chị không có khả năng nhớ lại…”

“Chờ một chút, cái gì mà chết? Ai chết? Mẹ không phải đang yên lành đứng ở nơi này sao? Xem này, cơ thể của mẹ, tay của mẹ đều vẫn còn ấm áp, làm sao có thể chết được! Các ngươi đều điên rồi sao.”

Ares gào lên, nắm chặt lấy tay của tôi.

“Ta đã sớm nhớ ra, nhớ ra tất cả, nếu không… ta sẽ không đồng ý với Poseidon, lại càng không giết chết Zeus.”

Tôi sờ sờ cổ của mình.

“Kỳ thực, sau khi trải qua giấc mộng mà Hades tạo ra cho ta, ta đã nhớ lại. Hades muốn đưa ta tới nơi ta cần đến. Nhưng ta lại tự lừa dối bản thân, giả bộ cái gì cũng không biết.”

“Cơ thể này, sinh mệnh này, tất cả đều là giả. Ta đã là vong hồn chết mấy vạn năm, lẽ ra nên sớm đến âm phủ, đúng không?”

Demeter khóc không thành tiếng, Hephaestus sắc mặt trắng bệch, còn Ares gần như phát điên vì những lời nói của tôi. Nhưng tôi vẫn có thể bình tĩnh như cũ.

Bởi vì, tôi nhớ ra tất cả.

Từ rất lâu về trước, thời điểm tôi vừa sinh con gái nhỏ nhất, tôi đã chết.

Bằng chính chiếc quyền trượng này – chiếc quyền trượng thuộc về Zeus, chính tay tôi đã tự kết thúc sinh mạng của bản thân.