Cuộc Sống Mới Của Nhân Vật Nữ Phụ

Chương 2



3.

Lúc Thẩm Chi Nhiên trở về, tôi đang ở trong phòng ngủ, không hiểu vì sao gần đây tôi rất thích ngủ, nhưng lại ngủ không yên.

Lúc hắn hôn trán tôi, tôi mở mắt nhìn hắn.

Hắn sờ đầu tôi, muốn hôn tôi nhưng tôi tránh né, hắn nở nụ cười.

“Anh mang quà về cho em, mau dậy xem đi.”

Trong hộp được đóng gói kĩ càng là một cái khăn quàng cổ màu đỏ, bên trên là logo của thương hiệu nổi tiếng.

Tôi từng thấy trong tạp chí, có số lượng giới hạn, mỗi màu chỉ có một cái.

Tôi cầm khăn quàng lên nhìn một cái, sau đó để lại vào hộp, cất vào phòng quần áo.

Hắn đi vào phòng cùng tôi, ôm lấy eo tôi.

Trên người là mùi hoa tử đằng mà tôi thích nhất.

“Anh nhớ em lắm.” Giọng điệu dịu dàng cứ như Thẩm Chi Nhiên mà tôi quen thuộc đã trở về.

Đêm nay, tôi và hắn trở lại ngày tháng ngọt ngào năm xưa, khiến tôi đột nhiên cảm thấy hắn và Trần Y Y không có chuyện gì.

Thời tiết tháng 6 ở thành phố A thay đổi xoành xoạch, ví dụ hôm nay dã vào hè nhưng trời lại khá lạnh.

Trời xanh bị mây đen che phủ, sau đó là tiếng sấm ầm ầm vang lên.

Tôi đã hai tháng chưa tới ngày, tâm trạng có chút không thoải mái.

Trong tiểu thuyết, nhân vật phụ của phụ là tôi đã không xuất hiện từ trước khi phản diện và nữ chính gặp nhau từ lâu, mà dựa theo tiến độ thời gian, nhân vật phản diện và nữ chính cũng bắt đầu có tình cảm với nhau.

Thẩm Chi Nhiên vẫn chiều chuộng tôi như trước, nhưng công việc của hắn vẫn rất bận rộn, thời gian ở công ty nhiều hơn so với lúc ở nhà.

Nam chính Chương Triết Hãn lúc này đã đi xem mặt và gặp nữ chính theo sự mai mối của ba mẹ, mà tôi lại không thấy manh mối gì trong newfeeds của nữ chính.

Tôi nằm trên giường search lý do không tới ngày trên mạng, sau đó trong lòng có chút lo lắng khi cứ đọc đi đọc lại một lý do.

“Không lẽ mình có thai rồi à?”

“Không không không, không thể nào, mình và Thẩm Chi Nhiên có đeo bao lúc làm mà!”

“Nhưng google bảo có đeo bao cũng không phòng trừ 100% được!”

Tôi lầm bầm lầu bầu, biết không thể quá tin google nhưng vẫn lo lắng mà ra cửa mua que thử thai về.

Chỉ mong được an tâm mà thôi.

“Có ở nhà không? Anh về lấy ít đồ.” Thẩm Chi Nhiên gửi tin cho tôi.

“Em ra ngoài rồi!”

“Ừm.” Hắn không hỏi tôi đi đâu.

Đợi sau khi tôi mua đồ xong về nhà thì Thẩm Chi Nhiên đã đi rồi.

Bên ngoài có mưa nhỏ, thời tiếc lạnh khiến tôi phải khoác áo.

Tôi cầm que thử vào WC, nửa tiếng sau, trên đó xuất hiện hai vạch.

Tôi, tôi mang thai con của nhân vật phản diện à?

Chuyện đầu tiên tôi nghĩ đến là nói tin tốt này cho Thẩm Chi Nhiên.

Vì vậy tôi gọi cho hắn ngay nhưng hắn không nghe máy.

Tôi gọi cho trợ lý thì biết hắn đang họp ở Húc Phong, thế là tôi lái xe đến.

Lúc gần đến nơi, tôi thấy hắn và Trần Y Y đi xuống, Trần Y Y xoa hai tay vì lạnh, sau đó lên xe Thẩm Chi Nhiên.

Tôi nắm chặt tay lái, lái xe đi theo.

Xe dừng trước một khu chung cư, lúc Trần Y Y đi xuống thì mang theo khăn quàng mà Thẩm Chi Nhiên tặng tôi trên cổ.

Màu đỏ rực rỡ làm chói mắt tôi.

Thì ra hắn về nhà để lấy thứ này.

Tôi dừng xe lại, tắt máy.

Sau đó lấy kết quả mang thai bên ghế phụ ném vào thùng rác.

Tôi từ bỏ nhân vật phản diện này.