Cưỡng Đoạt Sự Ngọt Ngào Của Em

Chương 56: Tâm tình khó nắm bắt



Buổi chiều sau khi tan làm thì Ôn Tề cũng cố ý ngồi lại để chờ cô về cùng, nhưng Ninh Khiết San muốn tăng ca ngày hôm nay để xem cho xong bản hợp đồng cũng như là chỉnh sửa lại. Vera ở bên cạnh nhìn cô siêng năng như thế cũng vui mừng lắm chứ, ít nhất thì hiện tại phu nhân đã không còn quá đề phòng Ôn tổng, nhưng nếu để Ôn tổng biết vì công việc này là Ninh Khiết San lao lực thì Vera cũng sẽ bị đánh thôi.

- Phu nhân, cô đừng xem nữa, muộn lắm rồi nên chúng ta về thôi.

Ninh Khiết San đưa mắt nhìn Vera, nhưng cô kiên quyết lắc đầu. Giống như Ôn Tề đã nói, muốn ngồi được vị trí mà không ai ngồi được thì phải chịu được sức nặng do nó tạo ra, hiện tại cô chỉ là người mới, lại không có thiên phú vậy thì cô phải siêng năng, người đời có câu cần cù bù thông minh, hiện tại cô không có thiên phú kinh doanh nhưng ít nhất là cô chịu khó.

Vera cũng hết cách, cô ấy bước xuống sảnh lớn thì nhìn thấy Ôn Tề vẫn còn ngồi ở đây, Tích Hiệu nhìn theo phía sau của cô ấy nhưng không thấy phu nhân đâu, cậu ấy liền nhướn mày ý hỏi phu nhân đang ở đâu, Vera liền liếc mắt phía trên tầng. Sau khi trao đổi ám hiệu với nhau xong thì Tích Hiệu có hỏi Ôn Tề định làm gì tiếp theo, anh chỉ đứng lên, bảo họ ở lại đây để anh lên đó tìm cô.

Tích Hiệu và Vera gật đầu, tuy nhiên thì làm sao họ có thể bỏ qua được một màn hấp dẫn, kịch tính như vậy chứ?

Anh đến phòng thư ký, xung quanh đã tắt đèn chỉ còn mỗi chiếc máy tính của Ninh Khiết San là vẫn sáng đền, anh bước đến phía sau cô, tuy nhiên vì Ninh Khiết San vẫn đang tập trung vào bản thảo của mình, Ôn Tề có liếc mắt nhìn qua, với một kẻ tay mơ như cô lại có thể soạn được một bản hợp đồng vừa chi tiết vừa đầy đủ như thế cũng quá kinh ngạc rồi.

Nhưng vốn dĩ Ninh Khiết San không nghĩ là anh đang đứng ở sau lưng mình, còn cô lại tưởng người phía sau là Vera.

Bất chợt, Ôn Tề liền áp sát vào cô, bất giác có sự va chạm da thịt nên Ninh Khiết San cũng bị hoảng hốt, cô còn tưởng trong công ty có tên háo sắc nào mà giờ này vẫn còn ở đây, bất chợt Ôn Tề lại chỉ vào một điểm, nói:

- Điều khoản này sai rồi, em sửa lại đi.

Giọng nói nhẹ nhàng quen thuộc phả vào tai của cô giống như là một tiếng nhạc du dương, Ninh Khiết San nghe theo chỉ dẫn của anh và sửa lại. Đến khi bản hợp đồng gần như là hoàn chỉnh thì Ôn Tề liền bế cô lên, Ninh Khiết San giật mình, theo vô thức bám lấy cổ của anh, đưa ánh mắt hốt hoảng nhìn anh, nói:

- Ôn Tề! Anh làm gì vậy?

- Tôi chỉ muốn biết là hiện tại trời đã tối muộn nhưng tại sao vẫn còn có người ở đây, tôi cũng không nghĩ là em, nhưng mà… Em khiến tôi bất ngờ đấy.

Nhưng sau đó không để Ninh Khiết San nói gì nữa thì anh đã tắt máy, thấy bản thảo cả ngày của mình ngồi gõ cật lực trong một giây đã bay mất, cô liền há hốc nhìn anh, sau đó liền vùng vằng muốn thoát khỏi vòng tay của anh, không chỉ vậy mà cô còn liên tục đấm vào ngực anh, nói:

- Bản thảo của tôi! Ôn Tề, bản thảo của tôi! Tại sao anh lại làm như vậy?

Ôn Tề mặc kệ nữ nhân trong lòng đang giãy giụa phản kháng thế nào, anh bế cô rồi đi ra ngoài, trong thang máy anh còn cố ý ép sát cô vào vách tường, nói:

- Bản thảo của em vẫn chưa hoàn toàn tốt, những chỗ tôi nhắc nhở em có nhớ không?

Đột nhiên gương mặt của họ áp sát với nhau khiến cho Ninh Khiết San ngượng ngùng, nhưng nghe những gì anh nói thì cô liền gật đầu để thấy hiện tại cô đã hiểu rõ rồi.

Sau đó Ôn Tề lại tiếp tục bế cô lên rồi đi thẳng vào trong xe, nhưng không phải là để cô ngồi bên cạnh mà anh trực tiếp ôm cô ngồi trên đùi của mình. Vốn dĩ Ninh Khiết San cũng chẳng hiểu tại sao những ngày này anh lại thay đổi thái độ như vậy chứ? Tâm tình của anh thật sự quá khó hiểu, lúc thì thân mật như những cặp tình nhân, lúc thì lại xa cách giống như là kẻ thù truyền kiếp, cô thật sự không biết hiện tại tâm trạng của anh là gì.

- Ôn Tề, những ngày này anh bị làm sao vậy? Tôi… Tại sao anh lại luôn lạnh nhạt với tôi?

Nhưng Ôn Tề không đáp, anh giữ chặt lấy gáy của cô, sau đó liền hôn. Ban đầu Ninh Khiết San cũng bị anh làm cho giật mình, nhưng cô cũng không phản kháng hay chống cự, cô nhắm chặt hai mắt, nụ hôn của Ôn Tề vừa mạnh mẽ nhưng lại vô cùng dịu dàng và chiều chuộng, theo quán tính cô liền đưa tay choàng lấy cổ anh, hành động này của Ninh Khiết San làm cho Ôn Tề bị chấn động.

Sau một hồi triền miên thì Ninh Khiết San cũng vô lực tựa vào lồng ngực của anh, nói:

- Ôn Tề, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra với anh vậy? Tại sao anh lại đối xử lạnh nhạt với em?

Nghe những gì vợ mình hỏi, anh không trả lời, anh chỉ dịu dàng ôm lấy cơ thể của cô, chắc hẳn hôm nay cô đã làm quá mất sức cộng với giờ này còn chưa ăn gì nên đã mệt đến ngủ thiếp đi, anh nhìn cô, người phụ nữ này là giới hạn của anh…

Cho dù tương lai có ra sao thì anh cũng sẽ không để cô bị thương, vợ của anh, anh sẽ dốc sức bảo vệ. Ôn Tề dịu dàng hôn lên trán của cô một cái, thì thầm:

- Đợi khi em xử lý được Doãn thị thì anh sẽ nói hết với em. Nói tất cả!

Nhưng mà khoan…