Cuồng Tế Vô Song

Chương 308: Đệ nhất chiến thần



"Tôi bây giờ muốn cho anh biết, vì sao người Tây Âu D chúng tôi không cần cầu xin các người giúp đỡ" đội trưởng Đạo Tư hướng Trương Thiên trầm giọng nói: "Người Viêm Hạ các ngươi có dám đỡ một quyền của tôi hay không? Tôi chắc chắn sẽ làm các người biết được ai mới là kẻ yếu thực sự! ”

Đạo Tư hai tay thẳng đứng nắm chặt nắm đấm, cơ bắp bắt đầu căng thẳng, lộ ra dáng người cường tráng cao lớn.

Tựa như một quyền thủ đứng trước mặt Trương Thiên, ánh mắt hung ác.

Các thành viên của nước tây Âu D đẩy hai bước, làm nổi bật sức mạnh của Đạo Tư, trong khi khóe miệng cười khiêu khích: "Không ai dám nói chuyện?" ”

"Người Viêm Hạ các ngươi vừa rồi không phải có bộ dáng rất lợi hại sao?"

Ngay cả một quyền cũng không ai dám nhận a!

Ha ha, nói chúng ta là kẻ yếu, cũng chỉ được cái mạnh miệng mà thôi!

Đám người Thần Long Doanh có chút nhíu mày khổ não.

Thực lực của Đạo Tư, bọn họ biết rất rõ, có thể so sánh với thần cấp cường giả.

Mà thực lực của bọn họ tuy rằng mạnh, nhưng đơn độc đối kháng với thần cấp cường giả vẫn là rất khó khăn, thực lực cảnh giới chênh lệch bày ở nơi đó.

Nếu như muốn có người ra tay đối kháng, bọn họ chỉ có thể trông cậy vào đội trưởng Viên Quỳ của bọn họ!

Nhưng Viên Quỳ lúc trước đã thua một lần trong tay Đạo Tư rồi, hiện tại liều mạng đấu tiếp hẳn là cũng không thể nào thắng được?

Vô luận như thế nào, Thần Long doanh bọn họ cũng không phải là những kẻ sợ phiền phức, càng không phải loại người chưa đánh đã nhận thua.

Tiết Khải Dương thấp giọng nói với Viên Quỳ: "Tổng giáo đầu, xem ra chỉ có thể do anh lên đấu thôi. ”

Tổng giáo đầu, trong tất cả mọi người anh là người còn có chút cơ hội chiến thắng!

"Đúng, tổng giáo đầu dù sao cũng cách ba tháng rồi có lẽ đối phương đã không còn là đối thủ của anh nữa."

Lão Trùng của chiến đội Long Hồn nói: "Lão đại, hẳn là anh có chút nắm chắc chứ? ”

Viên Quỳ nhún vai nói: "Tôi có gì thể chắc chắn chứ?" Khẳng định không phải là tôi thì đâu, Anh lo lắng sai đối tượng rồi phải không? ”

Ánh mắt cậu ta quét về phía Trương Thiên, hiển nhiên nói cho mọi người biết Trương Thiên mới là nhân vật chính.

"Anh ta có thể thi đấu không vậy?" Bình Xuyên nhíu mày nói.

Lão Trùng cũng sắc mặt lại có chút khó xử.

Tuy rằng bọn họ có tám mươi phần trăm suy đoán là tổng giáo đầu, nhưng trong lòng cũng không phải đặc biệt khẳng định a?

"Để Trương Thiên Thượng tiếp nhận thách đấu? Anh ta có thể không? Tiết Khải Dương vẻ mặt mơ hồ, lo lắng hỏi.

Tuy rằng vừa rồi Trương Thiên trưng bày khí thế không tồi, nhưng trong mắt hắn vẫn là Trương Thiên một bông hoa trong nhà kính mà thôi!

Anh ta chính là người mới mà Lão đại mang theo, sao có thể để cho một người mới lên đây?

Nhưng không đợi bọn họ cân nhắc xong, đội viên nước tây Âu D tiếp tục trào phúng: "Như thế nào, đều sợ hãi rồi à? ”

"Vừa rồi người Viêm Hạ các ngươi không phải rất kiêu ngạo sao?"

"Đội trưởng Đạo Tư của chúng tôi chỉ đưa ra một quyền cũng không dám nhận, có cần buồn cười như vậy không?"

- Ha ha!

Trương Thiên lúc này bình tĩnh đi ra, khóe miệng hắn nhếch ra độ cong vừa phải, đùa giỡn nói: "Có gì không dám nhận? Đội trưởng Đạo Tư của các người muốn xấu mặt, tôi không có lý do gì ngăn cản anh ta cả! ”

Giọng điệu tràn ngập sự tự tin và sự khinh miệt của người quen ở trên cao nhìn xuống.

"Ồ, phải không, anh là người chịu thách đấu à?" Ánh mắt Đạo Tư tràn ngập ý cười nhạo: "Tôi tưởng ít nhất các ngươi sẽ để cho Viên Quỳ ra tay, nhưng không ngờ anh lại đi ra, muốn thể hiện à? ”

"Tôi có thể nói cho anh biết quyền cước không có mắt, vạn nhất tôi xuất quyền quá mạnh, dẫn đến anh có cái gì không hay xảy ra cũng không phải lỗi của chúng tôi."

Đạo Tư biết sức mạnh của Viên Quỳ, hơn nữa cậu ta còn là đội trưởng của Viêm Hạ. Vì vậy anh ta cho rằng trong tất cả mọi người của Viêm Hạ cậu ta là người có sức mạnh cao nhất.

Đối diện với khuôn mặt thanh tú của Trương Thiên, anh ta không nghĩ ra chút uy hiếp nào.

Nhìn thấy Trương Thiên sắp đi tới, Tiết Khai Dương có chút lo lắng nói nhỏ với Viên Quỳ “Đội trưởng, thật sự để anh ta tới thi đấu sao?”

“Theo tôi biết, Trương Thiên là người mới, đối mặt với một người mạnh như Đạo Tư, anh ta có thể đấu được không?"

" Nếu thật sự đấu không được, tôi có thể thay Trương Thiên thi đấu. "

" Chỉ cần là người mà Viên Quỳ anh muốn, tôi nhất định sẽ bảo vệ hết sức mình "

Viên Quỳ xấu hổ nhìn Tiết Khai Dương đang đứng thẳng, nở nụ cười khổ nói: “Cậu có thể hỏi Trương Thiên có muốn cậu tới thay anh ấy không?”

Tiết Khải Dương cau mày gật gật đầu, lập tức đi tới trước mặt Trương Thiên nói: “Trương Thiên, tôi từ thành phố Thiên Hải đến, có gì cứ nói với tôi, tôi sẽ cố gắng hết sức để bảo vệ anh, nếu như sức lực của anh không thể đỡ được cú đấm của Đạo Tư vậy tôi phải giúp anh một tay? ”

“ Tôi không thể nói rằng tôi sẽ chiến thắng, nhưng ít nhất tôi sẽ không bị giết!"

Đám người Thần long doanh đều là những kẻ hay bênh vực người mình, Tiết Khải Dương lại là người trẻ tuổi trong đội, cho dù không được cũng vẫn còn rất nhiều người lớn hơn không đến lượt cậu ta phải ra trận trước.

Lão Trùng nói: “Vậy thì tôi sẽ đến đi!”

Bình Xuyên và những người khác cũng bàn bạc và để bọn họ đánh nhau. Tóm lại, không thể để Tiết Khải Dương và Trương Thiên Không thể bị giết…

Viên Quỳ: “…”

Anh ta đã nhìn thấy những người này lo lắng tựa hồ có chút buồn cười, Trương Thiên thi đấu còn đến lượt bọn họ phải lo lắng sao? Viên Quỳ không thể nói được bất cứ điều gì.

Những người này đợi đến khi nhìn thấy kết quả sau đó liệu có xấu hổ không đây?

Các thành viên nước Tây Âu D khi chứng kiến đám người Viêm Hạ đang ầm ỉ tranh nhau thì đấu, cười mỉa mai nói:

“Đã quyết định xong chưa, không cần tránh nhau đâu, mọi người ra trận đều giống nhau cả, đều có cơ hội chiến thắng!”

“Dù là là người mới hay cũ, đối với tôi cũng không có gì đáng nói.

"..."

Trương Thiên không nói nên lời khi nhìn thấy vẻ mặt im lặng của đám người Tiết Khải Dương

Anh hét lên: "Các bạn cậu thật là đám đầu trâu làm loạn sĩ khí của tôi nha, chỉ bằng mấy người bọn họ không thắng được Trương Thiên tôi."

"Tôi lên là được"!

Trương Thiên có uy nghi của mình, anh nói như vậy lại làm cho những người của Thần Long doanh trở nên yên lặng.

Viên Quỳ đi tới bảo mọi người dừng lại, xem biểu hiện của Trương Thiên.

Mọi người trong nội tâm tràn đầy lo lắng nhưng họ không thể không chấp hành mệnh lệnh.

Tiết Khải Dương càng lo lắng lẩm bẩm: "Đội trưởng chuyện này sẽ làm liên lụy Trương Thiên. Anh ta chỉ là một bông hoa vừa mới ra khỏi nhà kính, một người mới tới mà thôi..."

"Câm miệng đi, từ từ cậu sẽ biết thôi!" Viên Quỳ cười lạnh nói.

Trên sân đấu, Đạo Tư và Trương Thiên đang đối mặt với nhau!

"Không nghĩ tới cuối cùng toàn bộ Thần Long doanh lại để cho một người mới như cậu lên gánh tội thay, Haha!” Đạo Tư nói với vẻ châm chọc.

Trương Thiên nhún vai nói: “Không phải vì tôi là người mới lên gánh tội, mà là đánh bại cậu, chỉ cần một người mới như tôi là đủ.”

Đạo Tư “Buồn cười, ngay cả đội trưởng của cậu cũng không đánh được tôi, vậy cậu thì tính là cái gì?"

" Xin lỗi, người thực lực kém không đủ tư cách biết tên của tôi, mà anh tình cờ thuộc loại người này! "Trương Thiên nói đùa.

Đạo Tư trầm mặt xuống: “Tốt lắm, cậu đã thành công đem mình đùa đến chết, để tôi cho cậu một quyền tiễn cậu về tây thiên!” Nói xong, Đạo Tư giơ nắm đấm phải tập trung sức mạnh, tựa hồ còn đang niệm chú gì đó...

Đây là phương pháp thường được sử dụng của các dị năng giả, thứ này tương đương với tu luyện võ công của Viêm Hạ, nhưng tên gọi khác nhau!

Khoảnh khắc tiếp theo, xương nắm tay phải của Đạo Tư kêu răng rắc, gân xanh trên cánh tay phồng lên, xung quanh cánh tay có ngọn lửa màu đen mà Trương Thiên quen thuộc, càng ngày càng trở nên huyền ảo!

Người đàn ông tóc vàng đến từ nước Tây Âu D trầm giọng nói: "Đội trưởng đang định sử dụng Thần lực quyền..."

"Thần lực quyền là một trong những kỹ năng bí mật của đội trưởng. Đây cũng là một trong những kỹ năng bí mật mạnh nhất trong những cú đấm hạng nặng. Sức mạnh của cú đấm ngưng tụ có thể tăng lên hàng nghìn lần. Nếu một dị năng giả bình thường có thể phá vỡ ô tô bằng một Cú đấm, Thần lực quyền của đội trưởng lên đến một nghìn lần tương đương với việc phá vỡ một ngọn núi chỉ với một cú đấm! "

"Sử dụng thủ thuật này, có vẻ như đội trưởng thực sự không để lại đường sống cho người của Viêm Hạ! "

" Haha, bọn họ đáng chết, ai bảo bọn họ xúc phạm đội trưởng? "

"Mới vừa rồi không cho chúng ta mặt mũi, cái này nên là kết quả của bọn chúng" Thần lực quyền ngưng tụ, Đạo Tư giơ nắm đấm đánh vào Trương Thiên...

mọi người trong Thần long doanh thấy ngọn lửa màu đen trên bàn tay của Đạo Tư, trong lòng có chút rung động.

Cùng lúc đó, Tiết Khải Dương và những người cảm nhận được khí tức mạnh mẽ phía trên nắm đấm (theo lời của dị năng giả gọi đó là ma lực).

Ngay cả Lão Trùng và Bình Xuyên cũng lo lắng.

Nhưng Trương Thiên còn chưa có phản ứng gì, hắn vẫn không động!

Tiết Khải Dương lại nói: "Quỳ lão đại, có vẻ như anh nhất định phải cứu Trương Thiên ngay, một quyền này ra chính tôi cũng cảm thấy mình không chịu đựng được."

Một thành viên khác kêu lên: "Tại sao Trương Thiên không di chuyển "

Chẳng lẽ cậu Bị dọa cho thất thần sao?" Lão Trùng lo lắng nói: "Quỳ lão đại, thật sự không cần giúp sao?"

Vẻ mặt của Viên Quỳ không thể nói là lo lắng, nhưng cũng không được bình tĩnh như anh vừa thể hiện lúc nãy.

Thành thật mà nói, anh không dám nói Trương Thiên sẽ thắng 100%, nhưng cũng không nên bị thương, đúng không?

Viên Quỳ đã từng chịu thiệt thòi trong tay Đạo Tư nên có chút lo lắng.

Dưới sự chú ý của mọi người, tất cả đều thấy sức mạnh của Đạo Tư dường như muốn nghiền nát Trương Thiên.

Các đại lão của nước Cáp Mã và Tây Âu có chút vui mừng, ít nhất họ không sai lầm trong việc lựa chọn chiến tuyến của mình, may mà họ ủng hộ nước D hùng mạnh nên đã chọn Đạo Tư

Những người bên đội D, nhìn thấy Đạo Tư sử dụng Thần lực quyền của mình để đánh với Trương Thiên, trong lòng họ bắt đầu ăn mừng chiến thắng.

Những người trong Thần Long doanh có chút căng thẳng, tất cả đều là do bọn họ không biết thực lực của Trương Thiên!

Trong khi tung chiêu thần lực quyền Đạo Tư đã cười và nói: “Hãy nhận lấy chiêu thần lực quyền của tôi, tôi sẽ đưa các ngươi về phương Tây chỉ bằng một cú đấm, và đây sẽ là dấu chấm hết cho sự thất bại của người dân Viêm Hạ của các ngươi!”

Một cú đấm mà đòi đưa tôi về Tây phương cực lạc? Anh nghĩ rằng mình có thể đánh bại tôi bằng cách này sao?

Anh cho rằng mình là người đàn ông có cú đấm thép à.

Trương Thiên cau mày nhìn thẳng Đạo Tư nhanh như chớp từng ra một quyền.

Độ long quyền!

Trúc cơ hậu kỳ thực lực bộc phát sức mạnh bùng nổ, và một sức mạnh tinh thần vô hình tràn ngập trên nắm đấm của anh.

Lấy khí hoá rồng, độ long xuất kích!

Cả người tinh thần lực cường thịnh trở lại, linh lực vốn không cùng một cấp bậc, thiên đạo chi lực há một phàm nhân thể lực có thể chống lại. Trương Thiên nhìn như có vẻ tấn công vô hình, nhưng thực chất chứa đựng một tinh thần mạnh mẽ.

Thời khắc của hai nắm đấm giáo nhau.

Tất cả khán giả có mặt bị bối rối.

Họ cho rằng Trương Thiên là một cường giả, ít nhất là có cương khí mạnh mẽ hay sử dụng bất kỳ một sức mạnh nào khác để chống lại Đạo Tư, không nghĩ đến chỉ là một nắm đấm bình thường vô hình.

"Nguy rồi, Trương Thiên như vậy sẽ chết chắc rồi." Tiết Khải Dương trầm giọng hét lên

Những người còn lại cũng đang lo lắng về kết quả.

Ngay cả Viên Quỳ cũng bắt đầu có chút bối rối, cậu ta ít nhất cho rằng Trương Thiên sẽ tung ra thực lực của một thành viên tổ chức Thái dương.

"Chỉ là một quyền bình thường sao? Lão đại, có phải anh đã đánh giá quá thấp sức mạnh của Đạo Tư không?

Người dân Tây Âu D, miệng cười như nứt ra, đã đoán được lần này Trương Thiên khó mà giữ được mạng sống.

Đại lão cáp mã Tây Âu cười lạnh lùng, cũng không xem trọng sinh mạng gã Trương Thiên ở trong mắt.

Bành!

Hai cú đấm va vào nhau, một âm thanh trầm đục vang lên xung quanh, mọi người đều có thể cảm nhận được sức mạnh của sự rung động đang thay đổi xung quanh.

Một người bị coi như không có thực lực, không gây ấn tượng với ai, lần này lại như đánh vào mặt những người ở đây

Trương Thiên đã thu quyền lại và đứng yên tại chỗ.

Trái lại, Đạo Tư dường như bị lực lượng mạnh mẽ trấn áp lảo đảo lùi về sau, hai chân dậm mạnh xuống đất, tạo ra một vết nứt dài trên mặt đất, đồng thời một tay cũng cào trên đất tạo ra thêm một đạo dấu vết thứ ba.

Đẩy lui về sau ba đến bốnm, mới dừng lại được, đột nhiên ngực bỗng một nhiên đau tức buồn bực.

Người dân Tây Âu D đã giúp đỡ anh ta đứng vững vội hỏi:"Đội trưởng..."

"Đội trưởng, mặt anh xanh xao quá, không có gì chứ?"

"Sao lại thế này?"

"Đội trưởng bị ảnh ta đánh bại chỉ bằng một quyền à?"

Đại lão nước Cáp Mã rất lo lắng buồn bực, vốn họ còn cho rằng ở đây Đạo Tư của nước Tây Âu D là người mạnh mẽ nhất, hơn nữa còn có thể nghiền ép đám người Viêm Hạ, không nghĩ đến chỉ một tân binh còn đấu không lại.

Mấy người nước Cáp Mã trong lòng hối hận không dám nói, đều nói trên toàn bộ thế giới,nói tu luyện tốt nhất chính là Viêm Hạ, thực lực nước D quả nhiên là không ra gì.

Nhưng họ không hề hối tiếc nhiều về việc này bởi thực lực nước D bọn họ cũng không thể đắc tội nổi, chỉ có thể buồn rầu chấp nhận chuyện này.

Những người ở Trại Rồng cũng đang trong sương mù.

Trương Thiên có thể đánh bại Đạo Tư bằng một đòn vô hình quyền? Còn giống như anh ta đã làm tổn thương bên kia?

Sức mạnh của Đạo Tư trong trong lòng bọn họ đã ở trên Viên Quý một bậc,là một nhân vật tương đối lợi hại nhưng lại bại trước mặt Trương Thiên

"Sao Trương Thiên có thể mạnh thế chứ?" Một thành viên của Thần long doanh thở dài hỏi.

Tiết Khải Dương vẫn còn kinh hoàng nhìn chằm chằm vào anh hỏi: "Đây là sức mạnh thực sự của Trương Thiên ư?"

Không phải chỉ là một bông hoa trong nhà kính sao? Vậy mà Đạo Tue không phải đối thủ của anh ta?

Bình Xuyên nói: "Sức mạnh của anh ta vượt trên tất cả những người của Tây Âu D? Vậy chẳng phải còn hơn cả Quỳ lão đại à?"

"Quỳ lão đại, người này là ai?" Lão Trùng cau mày mày khiếp sợ. "Thật sự không phải là Đội trưởng chứ?" Lão Trùng và Bình xuyên lúc trước dự đoán là đúng tám mươi phần trăm thì lúc này đây đã là chín mươi chín phần trăm rồi.

"Anh ấy gọi là Trương Thiên, và anh ấy còn mạnh hơn tôi, Lão Trùng cậu thử đoán xem anh ấy là ai? Viên Quỳ mỉm cười nói.

Lời nói cũng đã nói đến mức này rồi.

Lão Trùng bất ngờ hít sâu một hơi: "Trời ạ, thật sự là đội trưởng, anh ấy đã trở lại..."

Bình Xuyên cũng không áp chế nỗi sự kinh ngạc trong lòng: "Thật là đội trưởng sao? Trời ơi, khó trách anh ấy lại đánh bại được Đạo Tư!

Viên Quỳ vẻ mặt bình thản khẽ gật đầu.

Tiết Khải Dương và những người khác vẻ mặt mê mẩn truy vấn hỏi: "Lão Trùng tiền bối đó là ai? Đội trưởng không phải đang ở đây sao?

"Anh Bình Xuyên, không phải đội trưởng của chúng ta ở đây sao?Anh đang nói về ai vậy?

Lão trùng kích động giải thích một cách hào hứng: "Tôi không phải nói về Đội trưởng Quỳ, tôi đang nói về Long hồn đội trưởng!"

"Tôi nói đội trưởng không phải là đội trưởng của các cậu mà là người đứng đầu khi chúng tôi không ở trong Long Hồn Chiến Đội..."

Long Hồn đội trưởng? Cựu đội trưởng của Bình Xuyên?

"Đó là..." Mọi người trong Thần long doanh mơ hồ đoán được một ít từ ngữ mấu chốt, dường như là liên quan đến một người.

Bình Xuyên không giấu được kích động: "Có phải linh hồn rồng của Thần long doanh, Thái dương!"

Đây là?

Nhân vật long hồn của Thần long doanh đã lập nên thành công vô số, anh ấy cũng là người mạnh mẽ nhất trong Thần long doanh, là người vì thần long doanh làm việc tạo ra tiếng vang ủy chấn khắp nơi, đến Đại lão cũng phải tín phục

Những gì anh ta đã làm được coi là đệ nhất chiến thần của Thần long doanh và cả Viêm Hạ!

Là nhân vật số một trong lòng vô số bình sĩ thần long doanh!

Tất nhiên, đó cũng là thần tượng tối thượng của Tiết Khải Dương

Nhưng khi cậu ta xác nhận danh tính thật sự của Trương Thiên, sao cậu ta không có cách nào cao hứng nỗi?

Đoá hoa trong nhà kính? Người mới tới thần long doanh? Còn muốn khảo nghiệm anh ta, Điều bi thảm nhất là, cậu ta còn nhận Long hồn là một đứa em trai, và hứa sẽ bảo vệ anh ta?

Trời ạ!