Cuồng Tế Vô Song

Chương 380: Thật sự là một cô gái ngây ngốc!



Tí tách!

Cái di động mở loa ngoài vang vọng tiếng nước chảy, màn hình còn xuất hiện một thân thể lả lướt.

Cái này là?

Trương Thiên mở video hai giây, sau đó thì tắt điện thoại!

Anh nhướng mày cười xấu xa: “Cung chủ, là cô ép tôi thôi, nếu ngày mai bắt buộc tôi làm như vậy, tôi cảm thấy có khả năng sẽ run tay, không cẩn thận lan truyền cái video cực kỳ bắt mắt này ra ngoài.”

Trong phòng riêng của cung chủ Sơ Âm đã hoàn toàn yên lặng, như sự câm lặng trước khi bão táp kéo đến.

Cho dù video chỉ bật được hai giây.

Nhưng cung chủ Sơ Âm biết đó là cái gì, bài trí của phòng kia quá mức quen thuộc, mà người nữ trong video dù chỉ có bóng dáng thôi nhưng cô ta cũng nhận ra là ai!

Cái này còn không phải quá trình mình tắm rửa vừa rồi.

Trời!

Mặt cung chủ Sơ Âm ửng hồng, không phải, không phải ửng hồng mà là tức giận đến nghẹn đỏ, ngay cả gân xanh cũng đã cộm lên: “Anh vẫn luôn ở đây, lúc tôi tắm rửa, anh đã có mặt, vừa rồi anh lừa tôi...”

“Anh còn dám ghi hình lại… tôi tắm?”

“Tôi muốn tiêu diệt anh!”

Đôi mắt của cung chủ trợn to trông cực kỳ khủng bố, hơn nữa ánh mắt cũng rất dữ tợn.

Cương khí cảnh giới siêu thần lại bùng nổ lần nữa, lần này còn mãnh liệt hơn hai lần trước.

Ồ, người phụ nữ này đánh thật rồi!

Trương Thiên cũng không thể để cung chủ làm ra tiếng động lớn như vậy, nếu thu hút những trưởng lão và đệ tử của phái Di Âm, vậy thì chuyện xuất chiến ngày mai coi như công dã tràng rồi.

“Phụ nữ tức điên lên rồi thì không có não.”

Trương Thiên lập tức lắc mình né tránh, cung chủ Sơ Âm cũng không yếu thế mà đuổi theo.

Hiện tại cung chủ hoàn toàn không sợ bị lộ chuyện giấu đàn ông, so với bị quay video, cái này không là gì cả.

Trương Thiên và cung chủ đánh nhau mấy chiêu, rất nhanh, anh đưa một tay ôm cung chủ ôm vào lòng, tay khác cách khăn che mặt che lấy đôi môi đỏ của cung chủ.

“Cung chủ, đừng lên tiếng, chuyện gì cũng có thể thương lượng!”

Cung chủ vặn vẹo thân thể, oán hận nhìn chằm chằm Trương Thiên, đang ú ú ớ ớ mà vẫn mang dáng vẻ muốn giết người.

Quay luôn cả video rồi, có thể thương lượng cái rắm gì nữa?

Trương Thiên cười khổ: “Cung chủ, đừng nhìn chằm chằm tôi như vậy.”

“Cứ tức giận như vậy không tốt cho sức khỏe, mà sức khỏe không tốt ảnh hưởng nhan sắc của cô đó!”

Cung chủ không khuất phục, vẫn dùng ra cương lực toàn thân, muốn giết Trương Thiên.

Trương Thiên vội vàng tuôn ra linh lực, ở phương diện sức mạnh, anh vẫn cao hơn một chút: “Rồi rồi rồi, tôi nói điều kiện...”

“Bà nội của tôi ơi, chỉ cần ngày mai lên sân không bắt tôi mặc đồ nữ, tôi sẽ xóa ngay video này trước mặt cô, được chưa?”

Lúc này, vẻ mặt của cung chủ Sơ Âm mới hơi buông lỏng, hô hấp bắt đầu dịu lại, nhưng ánh mắt oán giận kia cũng không biến mất.

Nhưng cô ta không giãy giụa, ú ớ mà nói ra hai chữ.

Trương Thiên lập tức buông lỏng tay ra, đỡ cô ta đứng thẳng dậy.

“Xóa...” Sau khi bình tĩnh lại, câu đầu tiên của cung chủ Sơ Âm là như vậy.

Trương Thiên cười xấu xa: “Vậy có nghĩa là, cô hứa ngày mai cho phép tôi không cần giả nữ ra trận?”

Cung chủ Sơ Âm nhắm mắt lại, để một người đàn ông ra trận, tất nhiên sẽ ảnh hưởng đến danh dự của mình, hơn nữa sẽ huỷ hoại tên tuổi đời đời của phái Di Âm.

Hậu quả cô ta sắp phải gánh vác chính là bị trên dưới tông môn chỉ trích, người bên ngoài thì khinh bỉ phái Di Âm, khẳng định sẽ dẫn tới một đợt sóng dị nghị.

Nhưng không biết vì sao, cô ta không có biện pháp nào với Trương Thiên, giống như không thể từ chối được!

Cung chủ Sơ Âm nhíu mày: “Lại không xóa, tôi không cho anh cơ hội xuất chiến!”

“Hì hì, được rồi!” Trương Thiên vui tươi hớn hở móc di động ra, mở màn ảnh tìm được video nhạy cảm có một không hai kia, sau đó đưa điện thoại cho cung chủ.

Tuy có chút đáng tiếc, còn chưa kịp thưởng thức video này thì phải xóa rồi.

Cung chủ Sơ Âm nhìn một chút, chỉ dáng người trên màn hình đã khiến cô ta bốc hỏa, nhưng cô ta không nhận lấy di động, mà trực tiếp bảo: “Anh xóa đi.”

Cô ta căn bản không biết dùng di động như thế nào.

Trương Thiên nhướng mày: “Cung chủ, không phải cả chuyện xóa thế nào cô cũng không biết đó chứ?”

Cung chủ Sơ Âm có chút chột dạ, cô ta chỉ biết bấm nghe di động, bình thường cũng rất ít dùng.

Cô ta mở to mắt mà giải thích: “Tôi chỉ không muốn đụng vào mấy thứ dơ bẩn của anh thôi, xóa nó ngay trước mặt tôi đi.”

Người của Cửu Châu chỉ biết đến tu luyện, sống như người nguyên thủy trong núi sâu vậy.

Mà kẻ được xem là thiên tài ngay từ nhỏ như cung chủ, chắc là trước kia ngày nào cũng bị mấy bà già của phái Di Âm dạy dỗ tăng lên thực lực như thế nào, không phải chỉ không biết dùng di động, chỉ sợ còn chưa từng bước chân ra khỏi Cửu Châu.

“Chỉ không muốn chạm vào di động mà thôi à?” Trương Thiên nói thầm.

Trương Thiên cũng không lật tẩy cung chủ, nhưng trong lòng đột nhiên xuất hiện một ý đồ xấu.

“Khụ khụ, một khi đã vậy, tôi tự xóa cho cô xem, đến lúc đó đừng lại nói tôi không giữ lời hứa.”

Cung chủ Sơ Âm lạnh mặt gật đầu: “Được!”

Trương Thiên nghiêng mặt đi vừa cười xấu xa, vừa ấn vào di động để giải thích: “Cô xem, đầu tiên tôi mở album ra, sau đó tìm video của cô, cô xem cái này có phải video của cô không?”

Trên đó là một dáng người trần trụi lả lướt, thật sự là xinh đẹp tuyệt trần...

Hận thù của cung chủ Sơ Âm lại xông lên đầu, cái này còn cần hỏi sao?

Cung chủ thật muốn tung một đao đâm chết Trương Thiên, ngặt nổi thực lực không cho phép: “Tiếp tục!”

Trương Thiên khụ một tiếng: “Tiếp theo ấn nút chọn, kéo xuống xóa, kế tiếp là ấn xác nhận xóa...”

Tít! Màn hình di động tối đen lại.

Hiển nhiên Trương Thiên cũng không bấm nút xóa, mà là ấn vào nút tắt màn hình.

Thứ tốt như vậy, ít nhất phải đợi thưởng thức xong lại xóa chứ...

“Sao lại tối đen rồi?” Cung chủ Sơ Âm lạnh giọng hỏi.

Lúc này Trương Thiên không chút hoang mang mà giải thích: “Cô xem, xóa nó mất rồi, không còn thì tất nhiên phải đen chứ.”

“Cô suy nghĩ cái gì vậy, không phải cô không biết đó chứ?”

Cung chủ Sơ Âm dịu lại một chút, liếm môi chậm rãi nói: “Ai nói không biết, đó là xóa rồi chứ gì.”

Ồ?

Mặt Trương Thiên vẫn rất nghiêm túc, nhưng trong lòng vẫn đang cười trộm.

Quả nhiên cung chủ không biết, còn sĩ diện không thừa nhận.

Có thể giữ được video nhạy cảm của cung chủ, đúng là chuyện tốt mà Trương Thiên này làm vì người đời.

Trương Thiên đắc chí: “Vậy khẳng định đã xóa, chuyện đã hứa với cung chủ thì nhất định sẽ làm được, nếu tôi là loại người ăn nói bừa bãi đó, thiên lôi giáng xuống.”

Đùng! Không trung lập tức vang lên một tiếng sấm...

Nghe thấy tiếng sấm, cung chủ Sơ Âm lập tức nhìn về phía Trương Thiên.

Trương Thiên nuốt nước miếng: “Trùng hợp mà thôi, không phải cung chủ lại tin tưởng thiên lôi đó chứ?”

Cung chủ Sơ Âm hít sâu một hơi, trợn trắng nhìn Trương Thiên một cái.

“Thật ra có chỗ nào trên người cô mà tôi chưa thấy qua, không phải một cái video thôi sao, cũng không đến mấy giây...” Trương Thiên cực kỳ khốn kiếp mà đùa giỡn.

Cung chủ Sơ Âm: “Anh...”

Trương Thiên lập tức chịu thua: “Thôi, không đùa cô nữa!”

“Cô cũng không được lật lọng chuyện ngày mai, lần này tôi nhất định phải ngăn cản Mộ Ảnh môn tranh đoạt Long Lệnh...”

Cung chủ đánh giá Trương Thiên một chút, tên này tự tin đến vậy sao? Tuy đánh thắng được mình, nhưng có thể diệt được đám người Mộ Ảnh môn không thì chưa chắc!

Cung chủ Sơ Âm lạnh lùng mà nói: “Anh yên tâm, tôi không phải người lật lọng!”

Trương Thiên gật đầu: “Vậy cảm ơn cung chủ!”

“Ngày mai tôi mang Hào Long lệnh về cho phái Di Âm, nhưng sau khi cung chủ lấy được nó, phải hứa với tôi là không hợp tác với đám người Mộ Ảnh môn để đối phó Càn Võ tông.”

“Về phần dùng ở chuyện khác, chúng tôi có thể mặc kệ...”

Cung chủ Sơ Âm lạnh mặt: “Hừ, có thể lấy được hay không còn chưa chắc, tốt nhất anh đừng chết trong cuộc chiến tranh đoạt.”

Trương Thiên cười xấu xa: “Cung chủ đang quan tâm tôi đó sao?”

Cung chủ Sơ Âm: “Tôi sợ anh làm mất mặt phái Di Âm...”

“Ha ha, để người lợi hại như tôi ra tay, phái Di Âm chỉ có nước nở mày nở mặt!” Trương Thiên cười nói.

Cung chủ Sơ Âm: “...”

Sau đó, Trương Thiên ngồi xuống đổ cho mình một ly trà, lại đổ một ly cho cung chủ.

Động tác này còn nhuần nhuyễn hơn chủ nhân!

Cung chủ Sơ Âm nhìn chằm chằm Trương Thiên: “Thương lượng xong chuyện này rồi, anh còn không đi?”

Trương Thiên đưa ly trà ra, giấu đi nét đùa giỡn trên mặt, nghiêm túc nói: “Hỏi cô một câu, hỏi xong thì đi!”

“Nói!” Cung chủ Sơ Âm tao nhã mà nâng ly trà lên, phất khăn che mặt để lộ ra đôi môi đỏ, cô ta uống một ngụm trà nhỏ.

Trương Thiên lại ực một cái hết cả ly trà, ánh mắt dừng lên trên mặt cô ta: “Tôi nghe nói năm nay trận chiến giành Hào Long lệnh được tổ chức sớm...”

“Bảy đại tông đều tới trước cổng của Càn Võ tông để đưa ra yêu cầu, nếu tôi đoán không sai thì chắc là do Mộ Ảnh môn tính toán, phái Di Âm cũng đi, chẳng lẽ giữa cung chủ và Mộ Ảnh môn cũng có liên hệ?”

Cung chủ Sơ Âm nhìn thoáng qua Trương Thiên, lạnh giọng nói: “Chuyện Hào Long lệnh lần này xác thật là Mộ Ảnh môn thúc đẩy trước, hy vọng phái Di Âm đi tỏ thái độ với Càn Võ tông.”

“Tôi đồng ý, cũng cho người đến Càn Võ tông nhắc đến việc này, nhưng sau đó không có qua lại với Mộ Ảnh môn nữa!”

“Gì?” Trương Thiên ngờ vực: “Vậy vì sao cung chủ đồng ý cử hành trước chứ?”

Cung chủ Sơ Âm dời tầm mắt khỏi người Trương Thiên: “Tôi có nguyên nhân, không cần giải thích với anh!”

“Được rồi!” Trương Thiên thở ra một hơi, trầm giọng mà nói.

Anh cũng có thể nhìn ra được từ cuộc thi giành cờ lệnh hôm nay, phái Di Âm quả thật không có liên hệ gì với Mộ Ảnh môn.

Trương Thiên cảm thấy phái Di Âm muốn cử hành trước chắc là có liên quan đến chuyện nội bộ của tông phái bọn họ, cho nên anh cũng không nghĩ nhiều.

Thật ra sở dĩ cung chủ chấp nhận chuyện này, cũng có liên quan đến Trương Thiên.

Lúc này cung chủ Sơ Âm đang liếc nhìn đánh giá Trương Thiên...

Trương Thiên uống một ly trà nữa, sau đó xoay người rời đi: “Cung chủ, vậy ngày mai gặp!”

Lúc này, cung chủ Sơ Âm chần chờ một chút...

Nhìn Trương Thiên đang chuẩn bị đi ra cửa, cung chủ Sơ Âm đang tự hỏi đã gọi Trương Thiên lại: “Chờ một chút!”

“Hả?”

Trương Thiên quay đầu lại: “Cung chủ còn có chuyện gì à?”

Cung chủ Sơ Âm nhíu mày, muốn nói lại thôi, có chút khẩn trương, cuối cùng vẫn lấy hết can đảm lên tiếng: “Nhân gian có cách nói mười tháng mang thai rồi sinh con.”

“Phái Di Âm cũng có lời dạy của người xưa về kiến thức mang thai, chỉ là tôi nghiên cứu không ra...”

Cái gì mười tháng mang thai, sinh con?

Trương Thiên nghi ngờ hỏi lại: “Cung chủ muốn nói cái gì?”

Cung chủ Sơ Âm nhìn chằm chằm Trương Thiên, trong mắt lại tràn ngập sự thù hận.

Ừng ực!

Tiếng nuốt nước bọt đầy khẩn trương kia của cô, cả Trương Thiên cũng có thể nghe thấy.

Cuối cùng cung chủ vẫn trầm giọng mà hỏi: “Tôi và anh… sau khi đã xảy ra tiếp xúc... thân… mật, vì sao trong bụng tôi... Đến bây giờ còn... Còn không có con!”