Cuồng Tế Vô Song

Chương 386: Cuộc chiến cay con mắt!



“Ngừng!”

Tiếng la này có âm lượng mạnh mẽ đanh thép.

“Hay quá, rốt cuộc có người dám kêu ngừng.”

“Đúng đúng, mau dừng lại đi, tôi thật sự không xem cuộc thi đấu cay mắt này được.”

“Tịnh Nhất Tông và Dương Nam Môn lại đánh tiếp, tôi thật sự sẽ nôn đó.”

“Cuộc chiến giành Hào Long Lệnh lại đánh tay trần, hoàn toàn không có sự vững vàng của người tu luyện võ đạo, thật là làm nhục chúng tôi, làm nhục giới tu luyện của Cửu Châu!”

“Cuộc chiến sỉ nhục, cũng may không có người ngoài xem Hào Long lệnh, bằng không người khác cho rằng Cửu Châu chúng ta không có cường giả tu luyện.”

“Đúng, tôi cũng coi như người dễ dãi, nhưng nhìn thấy hai tên rác rưởi này, tôi thật muốn đi lên đánh cho bọn chúng một trận.”

“...”

Mọi người sinh ra chán ghét cực lớn đối với trận đấu của đệ tử hai tông môn này!

Cực kỳ ghét bỏ bọn họ không bày ra thực lực võ đạo.

“Ai, nhìn bọn họ là sôi máu, ghê tởm, vừa rồi bọn họ còn diễn như đúng rồi, hô lên mấy khẩu hiệu của cường giả, tôi còn bị bọn họ lừa.” Một tên béo kêu lên.

Đây là cái tên vừa rồi vẫn luôn khoe khoang trước mặt mọi người, nói mình có thể nhìn ra hai tên đệ tử kia mạnh đến mức nào.

Giờ thì đã hoàn toàn lật mặt, đi đến nơi khác cùng mắng chửi hai người trong sân.

Lúc này có một đệ tử kêu lên: “Tên béo này không phải là thằng khốn vừa rồi đứng bên kia làm bộ mình có thể ‘Nhìn thấu tất cả’ đó sao?”

“Con mẹ nó, thật là anh ta!”

“Đồ phá hoại, vừa rồi tôi còn ngu ngốc để anh lừa, thì ra là vua nói dóc! Tôi đánh chết anh.”

“Tên ‘Khoác lác’ ở chỗ này, mau lại đây đánh.”

Cả đoàn người lao nhanh tới.

Bọn họ đều cảm thấy vừa rồi mình bị lừa, trong lòng cực kỳ không thoải mái.

Tên béo kia thấy thân phận bị phát hiện, vội vàng chạy thoát thân.

Trở lại trong sân, không ít người lần theo tiếng nói mà nhìn về phía cường giả gọi ngừng kia.

Mọi người đều muốn cảm ơn người có gan hô to bảo ngừng cuộc thi, ít nhất cũng ngăn cản một trận đấu đáng ghê tởm.

Là ai?

Rốt cuộc là cường giả tông môn nào?

Cuối cùng, ánh mắt mọi người dừng lại trên người tên đệ tử Tịnh Nhất Tông đang xuất chiến trong sân.

“Cái gì, là anh ta gọi ngừng?”

“Đúng vậy, thật là anh ta kêu ngừng trận đấu của mình.”

“Chẳng lẽ bản thân anh ta cũng nhìn không được?”

“Thật là lương tâm trỗi dậy, cứu vớt biết bao người mắc bệnh dạ dày đang muốn nôn ở đây.”

Đúng! Cường giả của tám tông môn mạnh nhất cũng nhìn chăm chú, xem hai người này muốn làm gì?

Đệ tử của Dương Nam Môn dừng lại, hỏi: “Người anh em, làm sao vậy? Chúng ta còn chưa đánh đủ, vì sao kêu ngừng?”

Còn không đánh đủ, người khác đều bị các người làm ghê tởm muốn chết rồi.

Đệ tử của Tịnh Nhất Tông mỉm cười: “Cường giả so tài, tự nhiên không có lúc nào là đánh đủ, nếu anh bằng lòng, tôi có thể so tài với anh cả năm cũng được! Nhưng mà...”

Cái gì?

Hai tên ngốc này cũng dám nói mình là cường giả, còn so tài cả năm?

Mới mười phút, người phía dưới đã nôn muốn xỉu, thậm chí có người đã nói muốn giết người.

“Uạ...”

Không ít quần chúng làm ra động tác buồn nôn.

Đệ tử của Dương Nam Môn hỏi: “Nhưng cái gì?”

“Nhưng mà, đây là trận đấu Hào Long lệnh, chúng ta không thể lãng phí thời gian của mọi người, hơn nữa vừa rồi chúng ta đã hứa hẹn chỉ đánh mười phút, hiện tại đã tới giờ rồi.” Đệ tử Tịnh Nhất Tông mỉm cười mà dỏng dạc nói.

“Thì ra anh kêu ngừng là vì phát hiện đến giờ rồi?”

“Đúng vậy!”

“Vậy kế tiếp, không phải chúng ta còn...”

“Anh đoán không sai, kế tiếp là lúc chúng ta phải nghiêm túc thi đấu!”

“Hừm? Xem ra anh đã chuẩn bị xong?”

“Hừ, tất nhiên rồi, đương nhiên đã chuẩn bị xong!”

“À, vậy anh phải cẩn thận, vừa rồi tôi chỉ làm nóng người thôi, trận chiến kế tiếp sẽ khác đó, tôi sẽ nghiêm túc!”

“Vậy đến đây đi, đệ tử của Dương Nam Môn cũng sẽ không nương tay với anh.”

“Được, vậy chúng ta cùng dùng hết sức mình.”

“Ân!”

Phanh!

Ngay sau khi hai người nói xong, họ cùng bùng nổ cảnh giới của bản thân ra.

Cương khí hùng hồn xuất hiện, khí phách đại hiệp đã trở lại.

Cảnh giới bán thần!

Đệ tử xuất chiến của Tịnh Nhất Tông và Dương Nam Môn đều là cường giả bán thần.

Vốn dĩ mọi người ở đây đã tuyệt vọng với hai tên ngốc này, nhưng hiện tại nhìn thấy họ để lộ ra thực lực cảnh giới bán thần, cảm giác tò mò lại bị câu lên lần nữa.

“Ồ, thì ra hai người này đều có cảnh giới bán thần. Rất mạnh đó!”

“Hóa ra vừa rồi là đang làm nóng, giờ mới bắt đầu bùng nổ thực lực?”

“Tôi đã nói cuộc chiến giành Hào Long Lệnh của tám tông môn mạnh nhất sẽ không làm người ta thất vọng...”

“Đúng vậy, rốt cuộc cũng nghiêm túc rồi!”

“Thật chờ mong được xem đệ tử hai tông môn sẽ bùng nổ chiêu thức thế nào.”

Cho dù là ở Cửu Châu, cảnh giới bán thần đánh nhau cũng coi như trận đấu của cường giả, bình thường khá hiếm gặp.

Mặt khác, cường giả bán thần xuất chiến cũng là trình độ thấp nhất trong cuộc chiến giành Hào Long Lệnh.

Xưa nay đệ tử tham gia cuộc chiến giành Hào Long Lệnh đều là cường giả bán thần trở lên...

Trận chiến của cường giả như vậy mới là thứ mọi người muốn xem.

Giờ khắc này, ánh mắt mọi người lại tập trung lên hai cường giả trên sân lần nữa!

Mọi người đều muốn nhìn thấy thời khắc khai chiến thật sự.

Đệ tử của Dương Nam Môn là bên khiêu chiến, anh ta ra tay trước.

Còn về Tịnh Nhất Tông, làm chủ võ đài lượt đầu, ánh mắt anh ta u ám đứng tại chỗ không động, chờ đợi đệ tử của Dương Nam Môn lao lên.

“Hây!”

“Ha!”

Nghe tiếng la của hai cường giả, mọi người bắt đầu ngừng thở.

Vèo! Đệ tử của Dương Nam Môn nhấc đao lớn lên, một luồng đao khí tuôn ra, bổ về phía đối phương.

Đao này có thực lực của cảnh giới bán thần, giữa sân dâng lên gió lốc, nhưng cũng không quá mạnh!

Mọi người mở to hai mắt nhìn đệ tử của Tịnh Nhất Tông ứng phó như thế nào.

“Đao này là xuất kích của bán thần, tuy kém hơn nhiều so với cảnh giới siêu thần, nhưng cũng coi như rất lợi hại.”

“Không biết đệ tử của Tịnh Nhất Tông có thể bày ra chiêu thức thế nào?”

Ba!

Hai!

Một...

Gió đao bổ tới.

Rầm!

“A...”

Một bóng người bị nổ văng khỏi đó, không ngừng bắn ra phía sau, quay cuồng vài vòng, cuối cùng còn ngã lăn ra bên ngoài, lăn một cái đã đi gần mườim.

Đây chính là đệ tử xuất chiến của Tịnh Nhất Tông vừa rồi.

Đệ tử của Dương Nam Môn sửng sốt, đao vừa rồi cũng không dùng lực quá nhiều, hơn nữa xem như đã làm suy yếu chiêu thức đi rồi.

Anh ta nhíu mày nói thầm: “Bổ một đao xuống thôi mà anh chịu không được?”

“Không đúng, anh muốn lăn ra ngoài sân, là muốn thua... Con mẹ nó, tôi biết ngay mà, mẹ nó thật gian trá, mới tung ra một chiêu.”

“Không được, tôi cũng muốn lăn!”

“A...”

Tiếp theo, đệ tử của Dương Nam Môn rõ ràng đang đứng ở đó, dưới tình huống không có ai công kích, tự anh ta lại đột nhiên lăn quay xuống mặt đất, sau đó nhanh chóng muốn lăn ra khỏi võ đài.

Từ vị trí của anh ta đến mép sân là hơn hai mươim...

WTF!

Con mẹ nó!

Mọi người lại lần nữa bị cuộc chiến ‘Siêu cao cấp’ của hai người này làm ngây dại.

Là bị ép bất đắc dĩ ngây dại!

“Trời thần, hai ‘Cao thủ’ này rốt cuộc đang làm gì vậy?”

“Đệ tử của Tịnh Nhất Tông bị một chiêu đánh bay?”

“Phía Dương Nam Môn càng kỳ quái hơn, nếu tôi không nhìn lầm, vừa rồi chưa đụng được đến sợi lông mà anh ta đã tự ngã lăn?”

“Cay mắt nhất là, tên đệ tử của Dương Nam Môn lúc lăn còn không ngừng kêu gào thảm thiết nữa, mẹ nó đều quá kỳ quái.”

“Đều bị thương rất nghiêm trọng sao? Tôi chỉ ở cảnh giới phá cảnh, nhưng tôi cảm thấy chiêu vừa rồi mình cũng có thể tiếp được!”

“Đệ tử mạnh nhất hai tông môn này bị sao thế này?”

“Trận đấu này thật mất mặt.”

Đám người Càn Võ tông trợn mắt há hốc mồm.

Cung Nhu gắn cằm lại: “Đại trưởng lão, bố, bọn họ đang làm gì vậy?”

Đại trưởng lão kích động hô: “Mẹ nó, hai tông môn này quá đáng giận, quá ghê tởm!”

Tam trưởng lão cũng nhắm mắt lại: “Cuộc thi này không xem nổi nữa.”

Bầu không khí của phái Di Âm cũng như thế.

Mặt cung chủ lạnh như băng, thở dài một tiếng, bất đắc dĩ lắc đầu.

Người nào nhìn ra nguyên nhân đều mang vẻ mặt khinh bỉ.

Chỉ có những sư muội còn nhỏ là không nhìn ra được, lo lắng lôi kéo Trương Thiên: “Sư tỷ Thượng Sơ Nhân, hai cường giả này làm gì vậy?”

“Vừa rồi bọn họ đánh dữ dội đến vậy sao?”

“Em không cảm nhận được cương lực, sao lại bị đánh bay?”

“Chẳng lẽ có sức mạnh vô hình nào đó ư?”

Trương Thiên cười khổ lắc đầu, cũng tỏ vẻ không muốn nói chuyện.

Đệ tử hai tông môn này đang làm gì?

Hiển nhiên là, bọn họ muốn nhanh chóng bị loại! Bản thân muốn bị loại!

Chắc chắn bọn họ không muốn đánh trận sau...

Hai tông môn này đều dựa vào may mắn mà tiến vào tám tông môn mạnh nhất, bọn họ rất rõ thực lực tông môn của mình nằm ở mức nào.

Đệ tử của tám tông môn mạnh nhất còn lại đều có thực lực quá mạnh, bọn họ không muốn gặp phải cường giả, khiến bản thân gặp phải bất trắc gì.

Chỉ cần không bị loại quá mất mặt ở đây, đó là chuyện bọn họ muốn làm nhất.

Cho nên từ lúc bắt đầu, hai tông môn đã nhanh chóng đứng ra, tranh đoạt vị trí chủ võ đài.

Bởi vì như vậy có thể bị loại nhanh nhất!

Chỉ là đệ tử của Dương Nam Môn không ngờ bên Tịnh Nhất Tông còn cao tay hơn mình, tiếp một chiêu là chạy biến luôn...

Ban đầu anh ta nghĩ, ít nhất phải qua tay hai ba chiêu!

“Cuộc chiến đầu tiên kết thúc, người thắng là: Dương... Nam... Môn!”

Cường giả tổ chức cuộc thi tuyên bố kết quả cuối cùng.

Trận thi đấu đầu cay mắt này rốt cuộc cũng kết thúc.

Mọi người nghị luận sôi nổi.

Nghe thấy kết quả này, đệ tử của Tịnh Nhất Tông lập tức đứng lên từ vị trí ban đầu, trên mặt đầy ý cười, thầm nghĩ: “Ha ha, hoàn thành nhiệm vụ, đánh được mười phút, cũng thành công bị loại!”

Dù sao lấy được chiếc ghế tám tông môn mạnh nhất, đối với Tịnh Nhất Tông là đã đủ rồi.

Còn về phía bên kia, đệ tử của Dương Nam Môn còn đang lăn...

Khoảng cách hơn hai mươim có hơi xa, con mẹ nó còn chưa lăn đến mép sân!

“Con mẹ nó, tên đệ tử Dương Nam Môn này đang làm gì?”

“Sân thi đã sắp bị anh ta lăn cho sạch sẽ...”

“Người này tới lau sàn hay gì? Giành chén cơm của lao công hả?”

Các trưởng lão của Dương Nam Môn đồng loạt quay mặt đi, thảm nhất là môn chủ của bọn họ đã mượn cớ đi WC vội vàng chuồn êm, đi đâu cũng được, miễn mất mặt xấu hổ đừng ở đây.

Cuối cùng vẫn là nhân viên ban tổ chức đi lên, vỗ đệ tử của Dương Nam Môn vài cái, kêu anh ta đứng lên, sau đó long trọng nói cho anh ta: “Anh thắng rồi, Dương Nam Môn các anh chiến thắng.”

Đệ tử của Dương Nam Môn lập tức đen mặt, chân hơi nhũn ra.

Người đó còn đẩy anh ta ra: “Chúc mừng đệ tử của Dương Nam Môn tiến vào vòng tiếp theo, chúc mừng!”

Đệ tử của Tịnh Nhất Tông đã đi tới chắp tay, cười nói: “Chúc mừng Dương Nam Môn, anh thật sự rất mạnh!”

Đệ tử của Dương Nam Môn đen mặt bi ai thở dài: “Chúc mừng ông nội anh cứ chúc mừng, ông đây muốn bị loại.”

“Còn nữa, người anh em Tịnh Nhất Tông, anh còn diễn cái gì.”

Nhưng mặt ngoài, anh ta còn cười gượng, nói: “Đa tạ!”

Dưới sân có không ít người vỗ tay, rốt cuộc vẫn sẽ vài kẻ yếu không nhìn ra trò khôi hài này.

Sau này khẳng định lan truyền chuyện cường giả của Dương Nam Môn và Tịnh Nhất Tông đánh nhau hơn mười phút, cuối cùng phía Dương Nam Môn mới miễn cưỡng chiến thắng.

Như vậy sẽ hấp dẫn không ít cường giả tuổi trẻ ưu tú cho tông môn, đạt được mục đích dự thi của bọn họ.

Cuối cùng, chủ võ đài vòng đầu là Tịnh Nhất Tông bị loại, do đệ tử Dương Nam Môn tiếp nhận chủ võ đài!

Đối với rất nhiều người mà nói, rốt cuộc cũng kết thúc một trận đấu cực kỳ cay mắt.

Tiếp đó, nhân viên tổ chức bảo đệ tử của Dương Nam Môn đứng ở giữa võ đài: “Xin bắt đầu lựa chọn đối thủ tông môn tiếp theo.”