Cuồng Tế Vô Song

Chương 449: Gặp chuyện bất bình!



Ông nội của Tề thiếu ở thành phố Thiên Hải: “Thật ngại quá, cô đã làm tan nát trái tim của tôi, tôi chẳng muốn nhớ đến cô một chút nào cả.”

Trương Thiên oán giận viết ra một dòng bình luận.

Lâm Tiểu Nhã vừa nãy chế giễu mình như thế, mặc dù cô không biết ‘ông nội của Tề thiếu ở thành phố Thiên Hải’ là anh vợ của mình, nhưng giờ mình còn vác mặt đi khen cô ấy, điều này hợp lý sao?

Chuyện chịu ấm ức như thế, Trương Thiên này nhất định sẽ không làm.

Vốn là nhờ hồi ức ngày trước, có nhớ đến Lâm Tiểu Nhã một chút…Không ngờ vừa mới nhìn thấy hiện trường mắng mình thê thảm, tất cả hồi ức đẹp đẽ của Trương Thiên liền biến mất!

Bởi vì ID ‘Ông nội của Tề thiếu ở thành phố Thiên Hải’ đã lên VIP, bởi vậy màu sắc tên cũng cực kì bắt mắt lộng lẫy…

Rất nhiều cư dân mạng trông thấy bình luận của Trương Thiên, không khỏi kinh ngạc, cái này chính là tin tức chấn động đó.

“Mọi…mọi người có thấy không? Ông nội của Tề thiếu ở thành phố Thiên Hải nói, chẳng muốn nhớ Tiểu Nhã một chút nào cả.”

“Đây có thật người giàu có đã đẩy Tiểu Nhã lên đầu bảng xếp hạng không vậy?”

“Ai ôi, có cảm giác Tiểu Nhã bị thất sủng rồi!”

“Bi kịch sắp xảy ra rồi.”

“Cái này cũng quá đường đột rồi, ông nội của Tề thiếu hơn mười năm không online một lần, giờ vừa lên mạng đã mắng vào mặt của Tiểu Nhã rồi?”

“Không phải là lúc hai người offline đã xảy ra chuyện gì rồi đấy chứ?”

“…”

Cùng với những bình luận thất vọng và chỉ trích, phòng phát sóng livestream của Tiểu Nhã lập tức nóng hơn lửa!

Bởi vì lần nào ID ‘ông nội của Tề thiếu ở thành phố Thiên Hải’ xuất hiện cũng đều khiến giới phát sóng trực tiếp phải chấn động ba phần…

Lâm Tiểu Nhã đang phát sóng trực tiếp cũng biểu hiện ra vẻ ấm ức trước máy quay: “Mọi người đừng nên nói lung tung, tôi và ‘ông nội của Tề thiếu ở thành phố Thiên Hải’ còn chưa gặp mặt nhau nữa.”

Cư dân mạng lập tức gửi bình luận: “Cô nói chưa gặp thì là chưa gặp thật chắc?”

“Tiểu Nhã, đừng lừa chúng tôi nữa.”

“Nếu như chưa gặp, tại sao ông nội của Tề thiếu lại nói cô đã làm tan nát trái tim của anh ta?”

Lâm Tiểu Nhã đọc bão bình luận, vội vàng nhíu mày giải thích: “Tôi chưa gặp thật mà, tôi cũng không biết đã xảy ra chuyện gì nữa, icon của tôi rất vô tội.”

Trương Thiên nghe Lâm Tiểu Nhã nói như vậy, trong lòng thầm nghĩ: “Mắng mình như thế, mà còn dám nói là vô tội à?”

Anh trực tiếp gửi một bình luận nữa: “Cô còn dám nói mình vô tội à, icon của tôi rất tức giận.”

Đối với lời chất vấn của đại lão nạp tiền cao nhất hệ thống, Lâm Tiểu Nhã cũng phải luống cuống…

Người này có thể tùy ý bỏ ra mấy trăm triệu để tăng quà đấy.

Lâm Tiểu Nhã ấm ức kêu lên: “Đừng mà, ông nội của Tề thiếu đừng tức giận mà…”

Cư dân mạng ở trong phòng phát sóng xem kịch, thật sự thích thú khi nhìn thấy Tiểu Nhã bị vị đại lão có tiền này an bài!

Có nhiều ý kiến trái chiều được phát ra: “Tiểu Nhã, cô thảm rồi, cô đã chọc giận ông nội của Tề thiếu rồi…Mọi người có còn nhớ chuyện lần trước không?”

“Chủ thớt bên trên nói đến chuyện thiếu gia của Tề thị ở thành phố Thiên Hải ăn phân đúng không?”

“Đúng vậy, đó chính là kết cục chọc giận ông nội của Tề thiếu, bây giờ Tiểu Nhã cũng…”

“Suýt, oh my god, Tiểu Nhã thảm rồi.”

“Ông nội Tề thiếu sẽ không an bài cho Tiểu Nhã một lần đấy chứ?”

“Thật sự quá thảm quá tàn nhẫn rồi, nhưng mà tôi thích…”

“An bài!”

“An bài!”

Lâm Tiểu Nhã trong lòng vô cùng ấm ức: “Các bạn đừng hô nữa, các bạn như thế làm tôi sợ đấy.”

“Ông nội của Tề thiếu, tôi thật sự không biết đã đắc tội với anh ở đâu, xin anh bỏ qua cho em gái Tiểu Nhã đi.”

Trương Thiên nhìn bình luận của cư dân mạng, cũng cảm thấy dở khóc dở cười.

Giống như Tề Nguyên Thiều lần trước, cũng để cho Lâm Tiểu Nhã ăn phân một lần?

Cho dù Trương Thiên có mười cái đầu, anh cũng không dám làm thế đâu.

Trương Thiên trước hết trả lời Lâm Tiểu Nhã: “Vẫn còn chưa biết đã đắc tội ở đâu sao?”

“Anh rể của cô là người đáng mến như thế, cô vậy mà dám công khai mắng anh rể mình ở trong phòng phát sóng livestream, phỉ bảng sự đẹp trai của anh ấy, cô nói, cô vẫn còn không sai hay sao?”

Cái này…

Mọi người trong phòng chat ngớ người!

Vốn tưởng là ông nội của Tề thiếu ở thành phố Thiên Hải sẽ tung ra chuyện hẹn hò ở ngoài đợi, hay là một chuyện chấn động khác…

Thật không ngờ lại chỉ vì chuyện mắng anh rể?

Lâm Tiểu Nhã nhìn thấy bình luận, cô thở dài một hơi giải thích: “Ông nội của Tề thiếu, thì ra anh nói đến chuyện này à?”

“Thật ra, tôi đối với anh rể thật sự rất..”

Trương Thiên gửi một bình luận: “Cái gì, cô còn dám nói cô không làm thế với anh rể của mình sao? (tức giận) (tức giận)”

Lâm Tiểu Nhã lập tức căng thẳng: “Tôi sai rồi, tôi không nói nữa…ông nội của Tề thiếu, tôi sai rồi.”

Cô không biết, người này rốt cuộc là ai?

Tại sao lại không cho mình mắng Trương Thiên.

Trương Thiên: “Cô đúng là đã sai, nhưng người cô cần nhận sai không phải là tôi, người cô cần phải nhận sai, phải là anh rể của cô, đúng chưa?”

Trong lòng của anh đột nhiên nảy ra một ý nghĩ xấu xa!

Cư dân mạng thật sự không thể ngờ rằng ông nội của Tề thiếu ở thành phố Thiên Hải hôm nay lại bảo vệ thanh danh của anh rể Lâm Tiểu Nhã.

Ai đã từng xem phát sóng trực tiếp của Lâm Tiểu Nhã thì đều biết, anh rể trong miệng của cô chính là một trò cười…

Nhưng trò cười dù lớn thế nào, vẫn cảm thấy chưa đủ nhiệt, chưa đủ hot.

Mọi người lập tức thêm dầu vào lửa nói: Ôi, ông nội của Tề thiếu à, tôi nói cho anh nghe, ngày nào ở trong phòng phát sóng trực tiếp, Tiểu Nhã cũng đều mắng anh rể đấy.”

“Đúng đúng đúng, còn mắng rất kinh khủng nữa! Ngày nào cũng phải mắng một ngàn tám trăm lần trở lên.”

“Làm gì đến mức một ngàn tám trăm lần chứ, nói quá rồi. Tôi đã tính thử rồi, bình quân mỗi ngày Tiểu Nhã nói hơn tám trăm câu, chỉ mắng anh rể của cô ấy bảy trăm chín mươi chín câu mà thôi.”

“Ha ha ha, đúng vậy, chủ thớt ở trên nói chuẩn.”

“Bình quân mỗi ngày Tiểu Nhã nói hơn tám trăm câu, chỉ mắng anh rể của cô ấy bảy trăm chín mươi chín câu mà thôi.”

“…”

Trương Thiên dùng nick ông nội của Tề thiếu ở thành phố Thiên Hải truy vấn: “Còn quá đáng như thế nữa sao?”

Cư dân mạng: “Không phải như thế thì sao nữa?”

“Ông nội của Tề thiếu, nhiều người nói như thế, anh vẫn cảm thấy tôi đang lừa anh sao?”

“Là thật đấy.”

Lâm Tiểu Nhã tức sắp khóc: “Làm gì có đâu, mấy người đổ oan cho tôi.”

“Ông nội của Tề thiếu, anh hãy tin tôi, thật sự tôi không nói mà…”

Nhưng bây giờ tất cả mọi người đều cảm thấy trêu Tiểu Nhã rất vui, ai cũng đều không muốn dừng lại.

Trương Thiên cầm điện thoại di động, hừ cười một tiếng: “Hừ, còn không xử lý được em chắc? Trương Thiên này sẽ đem đến công lý!”

Trương Thiên gửi bình luận: “Vừa rồi tôi đã bắt được tại trận rồi, bây giờ còn dám nói không có à? Mau đi nhận lỗi với anh rể của cô đi…”

Cư dân mạng cũng đồng loạt gây rối: “Nhận lỗi!”

“Nhận lỗi!”

Lâm Tiểu Nhã méo miệng: “Được, tôi nhận sai! Tôi có lỗi với anh rể, tôi không nên mắng anh ấy…”

Trương Thiên cười trộm: “Vẫn chưa đủ thành ý.”

Trương Thiên cười xấu xa, bây giờ nhân cơ hội Lâm Tiểu Nhã chưa biết được thân phận của mình, phải để cho nó cảm nhận một chút cái gọi là ‘thế gian hiểm ác’ mới được.

Anh nhanh chóng soạn gửi một bình luận: “Ít nhất phải nói như này, Tiểu Nhã em xin lỗi anh rể, em không nên bôi nhọ hình tượng đẹp trai dũng mãnh mạnh mẽ của anh, trước đó ác khẩu với anh, là do đố kị với sự đẹp trai, quá xuất sắc, quá thương người của anh…Em xin thề từ nay về sau sẽ không bao giờ chửi anh nữa, sẽ bảo vệ thanh danh của anh thật tốt. Tất cả những lời nói trên đều là sự thật, nếu không sẽ bị thiên lôi đánh chết.”

“Nói lại mười lần.”

Lâm Tiểu Nhã trừng to mắt: “Cái này…”

Các cư dân mạng nhìn thấy bình luận này của Trương Thiên, lập tức muốn cười to, bởi vì…cái hình tượng này không phải trái ngược hoàn toàn so với hình tượng Tiểu Nhã miêu tả hàng ngày hay sao?

“Lặp lại mười lần! +1”

“Lặp lại mười lần! +2”

“Lặp lại mười lần! +1000”

“Mau lên, ông nội của Tề thiếu đã mở lời vàng ngọc, Tiểu Nhã còn không mau nắm lấy.”

Lâm Tiểu Nhã oan ức: “Ông nội của Tề thiếu, anh có phải hiểu lầm chuyện giữa tôi và anh rể rồi hay không?”

Trương Thiên gửi bình luận: “Hả? Cô vẫn không chịu nhận sai à? Thái độ mới vừa nãy vẫn còn rất thành khẩn kia mà…”

Các cư dân mạng cười trộm, tiếp tục đổ thêm dầu vào lửa, khiến Tiểu Nhã không thể xuống đài được.

Cuối cùng Lâm Tiểu Nhã đứng lên, làm theo kịch bản của Trương Thiên, bắt đầu xin lỗi.

Mọi người ở trong phòng chat liên tục gửi bình luận: “Tuyệttttt”

“Xem cô sau này còn dám nói lời tổn hại anh rể nữa hay không?”

“Cuối cùng cũng gặp báo ứng.”

“Cái này giống như học sinh tiểu học bị giáo viên phạt ý nhỉ, mọi người có thấy giống không?”

“Làm sai thì phải nhận lỗi, bị đánh úp mặt vào tường, ha ha ha!”

“Tiểu Nhã cũng có ngày hôm nay à!”

Trương Thiên gửi một bình luận: “Chuyện xảy ra ngày hôm nay, tất cả mọi người đều đã biết, sau này, mọi người giúp tôi giám sát, nếu còn dám mắng nữa thì có thể gửi tin nhắn báo cho tôi biết…”

Cư dân mạng đồng loạt hô: “Cam đoan hoàn thành nhiệm vụ giám sát.”

Sau khi làm xong, Trương Thiên không chút do dự tặng hỏa tiễn hơn triệu!

Người giàu ra tay, đúng là không tầm thường.

Lâm Tiểu Nhã sau khi nói lời cảm ơn, lại nheo mắt: “Ông nội của Tề thiếu, anh có quan hệ gì với anh rể của tôi, tại sao lại giúp đỡ anh ấy?”

Trương Thiên biết bản thân lúc này không thể để lộ thân phận được, e rằng sau này cũng không thẻ nói ra, vì vậy anh chỉ đành nói một vô cùng chính nghĩa: “Gặp chuyện bất bình, rút đao tương trợ!”

Lâm Tiểu Nhã: “…”

Rút lui, nhanh chóng rút lui…

Nếu bị bại lộ thân phận, thì sau này biết ăn nói thế nào với Lâm Tử Thanh chứ.

Ông nội của Tề thiếu ở thành phố Thiên Hải rời khỏi phòng phát sóng livestream.

Sau khi Trương Thiên thoát ra khỏi phòng phát sóng trực tiếp, phát hiện mình nhận được mấy cái tin nhắn.

Tin nhắn mới nhất, là của Liễu Ngữ Yên.

Liễu Ngữ Yên: anh Thiên, nghe chị Tử Thanh nói tết trung thu anh sẽ trở về? Ngữ Yên cũng rất muốn…gặp anh một chút.

Sau đó Liễu Ngữ Yên gửi một bức hình cầm hoa mới nhất đến.

Cái này?

Trương Thiên không trả lời ngay, mà nhìn xuống phía dưới.

Tô Vân Nguyệt cũng gửi tin nhắn đến: “Ha ha, tết trung thu gặp mặt (quyến rũ).

Kèm theo một bức ảnh, bức ảnh mới nhất của Tô Vân Nguyệt thật sự khiến người ta phụt máu mũi, bộ sưu tập phiên bản giới hạn đó!

Trương Thiên rùng mình một cái, không ngờ vừa mới nói với Lâm Tử Thanh có một câu mà mấy người này đều biết cả rồi.

Đoán chừng cô cũng vừa mới ở cùng với ba người này.

Trương Thiên cũng không dám đang yên đang lành đi tìm phiền phức, tin nhắn dụ dỗ kèm hình ảnh nóng mắt, anh quyết định không trả lời.

Leng keng! Leng keng!

Vừa định đặt điện thoại di động xuống, không ngờ có mấy tin nhắn liên tiếp gửi đến, là tin nhắn trong nhóm của Tứ Đại Thiên Vương thành phố Nam Châu!

Tưởng Minh Đức đã thêm andy vào trong nhóm chat.

Tưởng Minh Đức: “Anh Thiên, nghe nói tết trung thu anh sẽ về sao?”

Tô Phong: “Anh Thiên, nghe nói tết trung thu anh về à?”

Bành Hoa: “Anh Thiên, nghe nói tết trung thu anh về đúng không?”

Andy: “Anh Thiên, nghe nói tết trung thu anh về hả?”

Trương Thiên vò đầu, ngay cả đám lão già này cũng biết?

Lại còn thêm một người tên tiếng anh vào nhóm?

Trương Thiên: “…”

Lần này Trương Thiên xuất hiện, không có thu hút sự chú ý của mọi người, mà ngược lại, bọn họ lại lấy lòng cái người tên Andy!

Tưởng Minh Đức: @Andy, anh sao có thể gọi anh Thiên được?

Tô Phong: Đúng thế, thân phận và địa vị của anh đều đặt ở chỗ này.

Bành Hoa: Không sai, cho dù anh là người mới gia nhập vào nhóm anh em hcungs tôi, nhưng mà để làm đại ca thì anh chắc chắn mạnh hơn anh Thiên.

Andy: Ồ, như thế sao? Cũng được, vậy tôi làm đại ca.

Hả?

Bây giờ mới có mấy ngày không gặp mà đã nhận đại ca mới rồi? Trương Thiên mình vậy mà bị chê rồi?

Hơn nữa người vừa vào còn tự tin phách lối như thế.

Trương Thiên: Nhân lúc tôi không có ở đấy, mấy người dám nhận đại ca mới? Cho dù là như thế, mấy người cũng không thấy ngại khi thêm vào nhóm của chúng ta à?

Trương Thiên: Nói như thế nào đi chăng nữa thì tôi ở thành phố Nam Châu hay Khánh Giang cũng đều là số một, theo như tôi biết, hai khu vực này không có ai có đủ uy thế làm đại ca của Trương Thiên tôi đâu.

“@Andy, đặc biệt là cái người đặt tên tiếng Anh này, tôi nhìn đã thấy chướng mắt…”

Bá khí vương giả là đây chứ đâu! Ở khu vực Khánh Giang chút tự tin này Trương Thiên vẫn phải có.

Nhưng đám người Tưởng Minh Đức hình như có chút hơi khác thường…

Tưởng Minh Đức: (hoảng sợ)

Tô Phong: khụ khụ khụ…

Bành Hoa (trợn mắt há hốc mồm)