Cuồng Tế Vô Song

Chương 461: Bát phẩm



Hả?

Đan dược mất rồi?

Ông lão Thiên Ma cũng khẩn trương, viên đan dược này là mình luyện chế cho cháu nội, ngoài viên đan dược này trân quý cỡ nào, thì ý nghĩa của nó cũng vô cùng đặc biệt.

“Vừa rồi rõ ràng đã đặt ở bên trong cái hộp này rồi mà, tại sao lại có thể biến mất được cơ chứ?”

Tất cả mọi người đều trợn tròn hai mắt…

Vừa rồi ở bên ngoài, bọn họ có bao nhiêu kích động thì nay, trong lòng lại có bấy nhiêu bi thương!

Đột nhiên nhị trưởng lão nói một câu: “Trương Thiên, nhất định là Trương Thiên rồi.”

Ông lão Thiên Ma nhíu chặt mày: “Cái gì? Trương Thiên dến đây? Cái tên ma vương khốn nạn đấy…”

Đại trưởng lão nghi hoặc: “Không thể nào, không phải nó đang bị trói chặt ở bên ngoài sao?”

Tam trưởng lão vội vàng hô lên: “Chúng ta đi ra ngoài xem một chút.”

Đột nhiên, một tràng âm thanh không hài hòa vang lên trong đại đại điện.

“Nghe nói mấy người đang tìm tôi à?”

Người lên tiếng, chính là Trương Thiên!

Mấy vị trưởng lão trông thấy Trương Thiên như nhìn thấy quỷ.

Nhị trưởng lão càng bị đả kích: “Cậu…cậu vào đây từ lúc nào?”

Ông đã dùng xích sắt to hơn hai mươi phân để trói thằng nhóc Trương Thiên này lại rồi mà!

“Xảy ra chuyện gì vậy?” Đại trưởng lão hỏi.

Nếu như Trương Thiên muốn chạy, thì dựa vào thực lực kì Kim Đan của anh, đặc biệt là linh lực của anh, ai có thể cản anh lại được?

Anh vui cười nói: “Lúc mấy ông đi vào, thì tôi cũng đi vào.”

“Tôi còn đưng ở phía sau gọi các ông, bảo các ông chờ tôi với nữa…”

Suýt!

Mấy người khác bó tay rồi, vốn cho rằng lần này nhất định có thể ngăn cản được Trương Thiên hạ thủ, không ngờ, kỉ lục không bỏ sót viên đan dược nào của Trương Thiên vẫn còn.

“Ha..Được rồi, sau này không cần phải đề phòng người này nữa rồi.” Tứ trưởng lão cảm thán.

Thiên Ma cũng mặc kệ bốn vị trưởng lão vừa nãy đã ngăn cản Trương Thiên như thế nào, giờ ông ấy chỉ quan tâm đến viên đan dược trên tay của Trương Thiên mà thôi.

“Tiểu Thiên, đừng làm loạn nữa, mau đưa viên đan dược đó cho tôi.”

Trương Thiên dùng hai ngón tay cầm viên thuốc lên, vừa quan sát tỉ mỉ vừa cảm thán: “Sợ cái gì chứ, sợ tôi hủy viên đan dược này sao?”

Theo lý mà nói, mọi người đều biết Trương Thiên nhất định sẽ không làm ra chuyện tổn thương người khác hay khiến bản thân mình chịu thiệt thòi, tình nghĩa giữa bọn họ đủ sâu, nhất định Trương Thiên sẽ không lãng phí một viên đan dược.

Nhưng viên đan dược đang nằm trong tay của Trương Thiên, trong lòng mọi người đều đang rất căng thẳng, không ai có thể bỏ xuống được…

Không rõ mọi người đang lo lắng cái gì, chỉ sợ rằng đây chính là cái mà người ta vẫn hay nói đến, di chứng sau chấn thương!

Bọn họ đã mất quá nhiều đan dược vào trong tay của Trương Thiên rồi.

Đại trưởng lão nhíu mày: “Tiểu Thiên, suýt, đừng làm thế, muốn mấy ông già chúng tôi căng thẳng chết sao?”

Mấy vị trưởng lão khác: “Ôi ôi ôi, đừng!”

“Suýt suýt, sẽ làm hỏng đấy!”

Trương Thiên trầm giọng nói: “Ông già Thiên Ma, tôi nói này, cái viên đan dược này vẫn chưa đủ thành ý đâu, ông cho cháu với con dâu ông đồ như này mà cũng được à?”

“Cậu nói ra không thấy xấu hổ à?”

Nếu là những thứ khác bị phê bình, Thiên Ma cũng chấp nhận, nhưng về đan dược mà nói, ông ta không phục.

“Viên đan dược này là uẩn dựng đan cấp ngũ phẩm, màu sắc và đan hương của viên đan dược đều sắp chạm đến cấp lục phẩm. Viên đan dược này lão phu đã phải sửa đổi phương thuốc nhiều lần mới luyện chế được thành đấy!”

“Mặc dù không phải là đan dược trân phẩm tuyệt thế trong giới võ giả, nhưng về mặt uẩn dựng đan thì chắc chắn là độc nhất vô nhị, cái này là quà tặng cho con dâu và cháu nội của tôi, chắc chắn sẽ không thể kém được.”

Trương Thiên nhún vai: “Tôi cũng không bảo cách điều chế của ông sai, tôi chỉ nói là nhiệt lửa của ông chưa đủ, dược hiệu vẫn còn kém xa tác dụng mà viên đan dược này nên có!”

Trương Thiên làm thuốc dẫn không bằng ông lão Thiên Ma, nhưng nếu so về luyện chế đan dược, bây giờ, ai cũng không bằng được Trương Thiên!

Đại trưởng lão: “Sao có thể như thế được? Đan dược do Thiên Ma luyện chế ra nhất định là loại tốt nhất rồi.”

Trương Thiên lắc đầu: “Haizz, đợi lúc nữa sẽ biết ngày thôi, ít nhất tôi có thể nâng phẩm của viên đan dược này tăng thêm ba cấp…”

Nhị trưởng lão: “Tăng thêm ba cấp…”

“Hóa ra là đan dược cấp ngũ phẩm, nói như thế là cậu muốn luyện ra đan dược cấp bát phẩm sao?”

Tứ trưởng lão nhíu mày: “Tiểu Thiên, đừng khoác lác nữa.”

Ông lão Thiên Ma và Vân Thiên quay sang nhìn nhau, công dụng của đan dược mà Trương Thiên luyện chế bọn họ đã thấy qua, nhưng đem một viên đan dược đã thành đan luyện ra một viên mới cao hơn ba cấp thì…

Vân Thiên nghi hoặc: “Trương huynh, cái này sao có thể được chứ?”

Trương Thiên nhíu mày: “Anh cũng không tin tôi sao? Chẳng lẽ đan dược lần trước tôi đưa cho anh không tốt hả?”

Vân Thiên nhớ lại hóa thể kim đan mà Trương Thiên đưa cho mình trước đó, hai mắt sáng lên.

Trương Thiên cũng không khách khí với mọi người, phất tay khiêng tiên lô của mình ra, trực tiếp quăng uẩn dựng đan vào bên trong, anh ôm lấy tiên lô, bắt đầu ra tay luyện chế.

“Mấy người cứ đợi mà xem.”

Trương Thiên vui cười nói với mọi người một câu, sau đó tiếp tục lao vào luyện chế tiên đan.

Thiên Ma cùng đám người trong đại điện lập tức vây quanh quan sát!

Mọi người cũng không lo lắng Trương Thiên cướp đan, mà lo lắng chờ đợi xem Trương Thiên đang làm trò quỷ gì.

Đối với Trương Thiên mà nói, Vân Thiên kết hôn cũng không biết nên tặng đại lễ gì, viên uẩn dựng đan này cho Châu Nhu Nhu, hơn nữa liên quan đến thế hệ sau của Vân Thien, có thể tối ưu hóa thì chắc chắn sẽ tối ưu hóa, coi như luyện hóa thành tiên đan, tặng sự may mắn…

Kĩ thuật luyện chế đan dược của Thiên Ma ở Trái đất cũng được xếp vào hàng tốt rồi, thế nhưng ông ấy không sử dụng linh lực, lại càng không có cách nào khiến dược hiệu của đan dược tinh khiết như Trương Thiên luyện đan được.

Lúc này, viên uẩn dựng đan bên trong tương đương với viên tiên đan sơ cấp, có thể nói là Trương Thiên đã tinh luyện nhăn hình để luyện hóa nó, đây mới chính là đan dược chân chính!

Đem một cái nhăn hình nâng cấp thành một viên đan dược, nâng lên mấy cấp cũng vẫn được, Trương Thiên không hề nói dối.

Linh lực của Trương Thiên thoát ra, không chế tốt hỏa nhiệt…

Kể từ lúc bước vào kì Kim Đan cho đến nay, thực lực chẳng những trở nên mạnh hơn mà linh lực cũng khống chế ngày càng tốt, tốc độ luyện đan cũng tăng lên đáng kể.

Lúc uẩn dựng đan bắt đầu tan chảy, đan hương xông ra bay vào mũi!

“Hả?”

Thien Ma mặc dù không nhìn thấy tình hình bên trong lò luyện đan của Trương Thiên như thế nào, nhưng đan hương bay ra chứng tỏ là đã luyện chế thành công: “Thật sự có thể sao?”

Những người khác cũng đều nén chặt trong lòng, nhưng cũng không kìm nén được sự vui mừng: “Là đang luyện chế rồi sao?”

“Được đấy, tên nhóc này vậy mà còn có thể nâng cấp phẩm đan dược mà ông già Thiên Ma luyện chế thành!”

“Mau mau, chúng ta mau đi cầm ghế đến đây ngồi, ngồi chờ đi.”

Mới vừa rồi Vân Thiên vẫn còn đang kinh ngạc, nghe thấy mấy vị trưởng lão nói cầm ghé, cũng quay lại phân phó người mang ghế đến.

Bọn họ biết, thời gian để luyện chế ra được đan dược cũng không ít, nhưng vẫn muốn ngồi chờ, đợi khoảnh khắc thành đan này!

Thế nhưng chỉ mới năm, sáu phút sau, đan hương bay ra càng ngày càng nồng…

Bọn họ vừa mới chuẩn bị ghế xong, thì cũng là lúc có động tĩnh…

Mọi người nhìn thấy vẻ mặt của Trương Thiên có chút nghiêm trọng, hai cánh tay đang ôm lò luyện đan cũng hơi thay đổi.

Bùm!

Một khắc sau, lò luyện đan mở ra, một viên đan dược màu đen trực tiếp bay ra ngoài.

Xát!

Một cơn gió mát thổi qua, tất cả mọi người đều cảm thấy tâm hồn bỗng trở nên khoan khoái thanh thản khác thường…

Đây chính là đan dược đã được luyện thành!

“Tiểu Thiên thật sự có thể luyện chế thành công sao?”

“Hương đan này rất đậm!”

“Không phải là đã nâng cấp thành công viên đan dược ngũ phẩm lên bát phẩm rồi đấy chứ?”

Các trưởng lão nhao nhao cảm thán thần kỳ.

Trương Thiên hô một tiếng: “Ông già Thiên Ma, cầm cái hộp đựng đan trên tay ông đến đây cho tôi.”

Thiên Ma thất thần đứng ở phía xa chưa kịp phản ứng, không rõ hô một tiếng: “Cái gì?”

Trương Thiên không trả lời, trực tiếp xuất ra một luồng linh lực, cái hộp trên tay của ông lão Thiên Ma bị hút vào trong tay của Trương Thiên, sau đó uẩn khúc đan vững vàng rơi vào trong hộp.

Đó là một viên tiên đan màu đen!

Màu sắc này, ở trước mắt những người tu luyện võ đạo, không còn là bát phẩm nữa rồi, mà đã vượt qua cấp cửu phẩm.

Nhưng viên uẩn dựng đan này ở trong phẩm cấp của tiên đan thì khá thấp, nhìn màu sắc và dược hiệu của viên đan dược này, tối đa thì cũng chỉ được xem là tiên đan cấp tam phẩm mà thôi.

Trương Thiên cầm hộp trong tay, nhìn viên uẩn dựng đan bên trong, mỉm cười nói: “Ừm, cũng không tồi.”

Lúc này, đám người Thiên Ma mới hoàn toàn phản ứng lại được.

Thiên Ma xông pha đi đầu nhào đến: “Mau đưa cho tôi xem một chút…”

Đại trưởng lão và những người khác cũng tiến lên, kẻ trước người sau, giống như một đám trẻ con tham gia náo nhiệt: “Đến đây đến đây, tôi cũng phải xem xem…”

“Biến ngũ phẩm thành bát phẩm? Tiểu Thiên nếu như thật sự làm được, vậy thì chính là thần tiên rồi.”

Cảm xúc của Vân Thiên cũng tăng vọt, dù sao cũng là đồ đưa cho bà xã mà.

Một đám người bắt đầu cảm thán!

“Oa…”

“Ôi…quá đỉnh rồi!”

“Thật sự là đan dược cấp bát phẩm.”

“Không đúng, phải là cửu phẩm, đan dược cấp cửu phẩm.”

“Suýt! Tiểu Thiên, cậu còn có thể luyện ra được đan dược cấp cửu phẩm sao? Cái này mất bao nhiêu phút vậy?”

“Chậc chậc chậc, Tiểu Thiên, cậu thật sự đúng là một yêu nghiệt, lâu rồi cũng chưa có ai luyện ra được đan dược cấp cửu phẩm. Vậy mà cậu tiện tay đã luyện thành rồi?”

“Kinh khủng!”

Ban đầu, mọi người cảm thấy kinh ngạc vì viên đan dược này, sau đó lại vì kỹ thuật luyện hóa đan dược xuất thần nhập hóa của Trương Thiên mà cảm thán.

Thật ra, kĩ thuật luyện đan của Trương Thiên cũng chẳng ra sao, chỉ là hồi nhỏ bị phụ thân tiên đế bắt học, bây giờ linh anh đã khôi phục được linh lực, cũng có thể dùng đến vài ba kĩ thuật.

Trương Thiên đóng hộp lại, sau đó hộp đựng đan dược biến mất ở trước mặt của mọi người, Trương Thiên đã đem hộp đan dược bỏ vào trong nạp giới.

Cái này..

Xát xát!

Nhiều ánh mắt nóng bỏng phóng đến người Trương Thiên.