Cửu Thế Ma Thiên

Chương 40: Tiến vào vòng trong



Trần Hoàng Yến chiêu thức này khiến ngay cả Châu Thương cũng cảm thấy mặt mày tái mét, "Đây là loại chiêu thức gì làm sao lại mạnh như vậy?" Không chỉ hắn mà ngay cả Đường Thần cũng phải cảm thấy toát cả mồ hôi, tu vi của Trần Hoàng Yến đột phá 90 khiếu khiến linh khí trong cơ thể được thanh lọc mấy phần, tuy giảm bớt số lượng nhưng chất lượng lại cao hơn.

Bởi vậy, khi thi triển ra chiêu thức này Trần Hoàng Yến thể nội linh khí bị hao hụt gần năm thành, Tiên Hỏa đem cơ thể nàng bao phủ tựa như một vầng tiểu thái dương đang chiếu rọi nhân gian, cực nóng khí tức mặc dù chưa đến gần, nhưng Văn Tự Thuẫn lớp ngoài cùng đã gần như bị thiêu cháy, phát ra tiếng xèo xèo.

"Bành."

Tiểu thái dương va chạm với Văn Tự Thuẫn, đem các lớp Văn Tự Thuẫn đánh sập, đồng thời cực nóng khí tức cũng đang len lỏi vào thân thể nữ tử kia, nàng hình thành phòng ngự thật sự là chắc chắn, mặc dù đánh vỡ các lớp bên ngoài nhưng mặt khác ba lớp còn lại, lại kiên cố vô cùng.

Cho dù là Trần Hoàng Yến đã tăng thêm lính khí đem thể nội toàn bộ Tiên Hỏa tế ra, khiến không khí xung quanh trở nên vặn vẹo, phát ra lốp ba lốp bốp tiếng bạo hưởng, nhiệt độ sàn đấu nháy mắt tăng vọt nhưng cũng chỉ khiến cho mặt bên ngoài cùng bị cháy xém một chút.

"Ha ha, vô dụng cả thôi, đây là ta sử dụng một loại bí pháp mới có thể đem Tam Tự Thuẫn bày ra, ngươi một chút sức lực này đừng mong mà phá vỡ nó." Nữ tử nở một nụ cười đầy đắc ý, nàng Tam Tự Thuẫn thật sự là dùng đến ngàn vạn văn tự đúc cấu mà thành, vốn không phải là bí pháp gì, mà là hộ thân bảo vật của nàng.

Hộ thân bảo vật của nữ tử kia là do sư phụ của nàng dùng tự thân cường đại tinh thần lực phối hợp cùng một vị Luyện Khí Sư chế tạo thành, nó đủ dùng để bảo vệ nàng một lần tính mạng, nhưng vì muốn giành chiến thắng cho cả đội, nàng lại không tiếc dùng nó để cản lại Trần Hoàng Yến một nhịp.

"Dựa vào một vài tấm lá chắn muốn ngăn cản ta, thật sự là không phát uy ngươi tưởng ta chỉ là một cái bình thường võ giả sao?" Trần Hoàng Yến đem linh khí cùng Phần Hỏa Kiếm lần lượt thôi động, còn sót lại không nhiều linh khí rót vào Phần Hỏa Kiếm, hơn 45 đạo khí văn xuất hiện.

Nóng rực khí tức cùng bản thân nàng Tiên Hỏa có chút tương đồng, Phần Hỏa Kiếm sắc bén, một chém đem lớp ngoài cùng của Tam Tự Thuẫn đánh vỡ, trực tiếp muốn đem lớp thứ hai đánh phá.

"Răng rắc."

Lớp thứ hai cùng xuất hiện lên vết rạn, tiểu thái dương hỏa cầu cùng Phần Hỏa Kiếm kết hợp, tựa như cá gặp nước, phát uy ra uy lực vượt xa bình thường, lúc này nữ tử kia lông tơ dựng đứng, nào có ngờ đến Trần Hoàng Yến lại mạnh đến không hợp thói thường như vậy.

"Bành."

Lớp thứ hai cũng nhanh chóng bị phá nát, thuận thế đang công lên, Trần Hoàng Yến một kiếm đâm ra, làm cho lớp cuối cùng cũng theo đó phá toái, nữ tử kia sắc mặt trắng như tờ giấy, hộ thân bảo vật giúp nàng bảo vệ một lần tính mạng lại dễ dàng bị người khác phá như vậy, nội tâm nào còn dám nhấc lên một chút sĩ khí nào.

Sau đó, nàng bị Trần Hoàng Yến một đánh, đánh bay xuống võ đài, trên sàn đấu lúc này chỉ còn lại mười hai cái võ giả của hai đội, hai bên đều tổn thất một người, nhưng nếu nói chính xác thì Vân Đô chiến đội tựa hồ có lợi hơn, mất đi tinh thần lực tu sĩ điều khống trận đấu, Hi Đô chiến đội như rắn mất đầu.

Tuy là vẫn có thể giữ được tính ăn ý, nhưng không giống lúc trước nhuần nhuyễn như vậy, tinh thần lực tu sĩ là quá mức trọng yếu, ngoài trừ những cái mạnh mẽ về võ đạo ra thì tinh thần lực tu sĩ có thể nói là trọng yếu số một. ×— QUẢNG CÁO —

Đại chiến mấy trăm hiệp với Tề Hoành, Châu Thương thương thế đã ngày càng nặng, không thể không nói, Châu Thương hắn cũng quá mức trâu bò, mất đi một mảng lớn da thịt, sâu đến có thể nhìn thấy ở bên trong cơ bắp, nhưng vẫn còn sức đánh với Tề Hoành rất lâu không thua, khiến ai nấy cũng đều phải thán phục.

"Ầm ầm."

Từng đạo thân ảnh lần lượt bay rớt xuống sàn đấu, càng quen thuộc hơn chính là Hi Đô chiến đội, vị đội trưởng thì bị kiềm chế, vị phó đội trưởng lại bị loại rất sớm, cho nên những thành viên còn lại, cho dù có mạnh thì cũng không thể thắng nổi một cái Vân Đô chiến đội do Đường Thần chỉ huy.

Đến lúc này, ưu thế lại thuộc về Vân Đô, trên sân thành viên của Hi Đô chiến đội chỉ còn lại ba người, mà những người này đều là cường giả, tại cùng cảnh giới khó mà tìm thấy đối thủ, nhưng bọn hắn người ít sức yếu, cho dù muốn phản công cũng không thể, rõ ràng trận đấu thắng bại đã rành rành.

Châu Thương cuối cùng cũng chịu ngừng lại, thật sự là không có cách, hắn thương thế đã chuyển biến đến khá xấu, coi như vẫn chưa phân ra thắng bại, hắn cũng đồng ý chịu thua.

"Chúng ta Hi Đô Thành chiến đội, đầu hàng!" Châu Thương ngữ khí thản nhiên, hắn biết đồng đội mặc dù sẽ không phục nhưng nhìn vào tình hình hiện tại cũng đủ biết thắng thua ra sao, nếu như vị thành chủ kia có trách phạt, hắn nhất định sẽ là cái chịu nhiều nhất.

Hắn đã để cơn giận xâm lấn, đánh mất đi lý trí, cũng quên mất chiến thuật ban đầu của cả đội, nhưng cũng có một cái nguyên nhân bất ngờ chính là Tề Hoành thực lực nằm ngoài dự đoán của hắn, cho nên mới dẫn đến sai lầm không đáng có như vậy.

Quan chiến đài thì hầu như im lặng, chủ vị đài không lên tiếng, tựa như giờ phút này mọi thứ đều như đóng băng, Sa Hỉ trọng tài chầm chậm bay ra, hắn đứng ở trên không nhìn xuống sàn đấu cả hai đội, trận chiến này thật sự là quá hấp dẫn, từ những giây phút đầu tiên cho đến giờ khắc này.

Ban đầu là do Hi Đô chiến đội tỏ ra vẻ yếu ớt, làm tăng sĩ khí của Vân Đô Thành chiến đội, cho rằng kế hoạch đang từng bước tiến triển tốt đẹp, nhưng thật ra tất cả đều nằm trong tính toàn của Châu Thương vị đội trưởng này. Sau đó, đoàn đấu Tề Hoành chiến lực nằm ngoài dự đoán của cả đội, khiến cho kế hoạch của Hi Đô tan vỡ, đội trưởng bị kiềm chân, phó đội trưởng bị người khác đánh bại.

Thật sự là đi vào ngõ cụt, Châu Thương tuy cũng có chút không cam lòng nhưng vì vết thương cũng như vì Hi Đô chiến đội cho nên đành phải nhận thua.

"Vân Đô Thành chiến đội... chiến thắng!"

Sa Hỉ trọng tài vừa nói ánh mắt vừa đảo qua dám người Vân Đô chiến đội, trong mắt của hắn toát lên vẻ chờ mong, thật sự là muốn xem Vân Đô con hắc mã này rốt cục đi được bao xa.

Vân Đô Thành chiến đội quan sát đài gần như nổ tung, đám người dều hầu như không tin vào tai của chính mình, sau mấy mươi năm chờ đợi, rốt cục Vân Đô cũng lọt được vào top 5 của các thành chi chiến, giây phút này với bọn hắn mà nói là đã quá lâu.

Bọn hắn đều hô lên mấy chữ "Vân Đô vô địch.", "Vân Đô đệ nhất.",... ×— QUẢNG CÁO —

Đám người còn lại của Hi Đô Thành cảm giác được buồn bã, vốn tưởng rằng đây sẽ là một trận đấu dễ dàng, bọn hắn có thể tính đến tiếp theo gặp đối thủ là thành nào, nhưng đáng tiếc, Vân Đô chiến đội lại nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người.

Đến cả chủ vị đài thành chủ Trần Sở Nam cũng không dám tin đám tiểu tử mới có mười bảy, mười tám tuổi này lại làm nên điều mà mấy chục năm qua Vân Đô Thành thế hệ trẻ chưa làm được.

Châu Thương cảm thấy buồn bã một chút, nhưng hắn cũng chỉ có thể nén lại tâm tình hướng các đồng đội nói: "Ta biết các ngươi thua lần này không phục, lỗi một phần cũng ở tại ta, không phải chúng ta không có chuẩn bị kĩ càng mà là Vân Đô lần này phải nói là mạnh đến vượt ngoài sức tưởng tượng."

Hắn cũng không có chối bỏ sai lầm của bản thân, mà lại hắn cũng tỏ thái độ tôn trọng với Vân Đô Thành, thua không phải bởi vì bọn hắn yếu kém, mà là Vân Đô ý chí quá mức mãnh liệt.

Qua trận đấu này, Vân Đô Thành nhất định sẽ trở thành tâm điểm của sự chú ý, đứng ở đầu ngọn gió, một cái xa xôi quận thành lại trở thành năm mạnh mẽ nhất thành của Hoàng Thiên quốc, điều này nếu chỉ nói thật sự là sẽ trở thành trò cười, nếu không thật sự chứng kiến trận đấu này.

Tiến vào năm đội mạnh nhất, chắc chắn sẽ không có dễ dàng như những trận chiến trước đây, mà lại mỗi cái đối thủ đều là những cái sừng sỏ đại thành lâu đời, thực lực có thể nói là siêu quần bạt tụy, khủng khiếp nhất chính là hai cái đại thành là Tử Kinh Thành cùng Bất Khánh Thành.

Mặt khác hai cái cũng không thể nói là kém cạnh, duy chỉ có Vân Đô Thành là ngoại lệ, từ một cái vô danh tiểu thành trở thành top 5 đại thành mạnh nhất.

Sau đó, các trận đấu tiếp theo cũng không có kém hấp dẫn, mỗi cái trận chiến hai bên đều tung ra toàn bộ thực lực, muốn thể hiện bản thân, xong trận đấu vào top 5, các thành thua cuộc đều thi đấu để tuyển chọn ra 5 cái thành khác thuộc vào top 10.

"Các trận chiến sau đó, sẽ là khó khăn hơn rất nhiều, bây giờ tuy là cao hứng nhưng cũng đừng quên chúng ta là yếu nhất trong năm cái thành, tùy thời đều phải tăng cường thực lực, dù là tăng lên một chút xíu cũng có thể khiến chúng ta phần thắng tăng lên một chút." Đường Thần dội một gáo nước lạnh vào cả đám người.

Tuy là hắn không có cố ý, nhưng sự thật đúng là như Đường Thần nói, "Ngươi chỉ biết mỗi tu luyện hay sao? Lọt vào top 5 chúng ta coi như đã thoát khỏi vùng nguy hiểm, coi như trận sau thua cũng không có gì quá xấu." Phong Tinh Hiền thì cười ha hả, hắn vỗ vỗ bờ vai của Đường Thần, giống thật đưa ra lời khuyên.

Thật sự mà nói, Đường Thần hắn coi như đã làm việc gì thì nhất định phải làm đến cuối cùng, hoặc là không làm, không có giống như Phong Tinh Hiền như vậy thoải mái, tuy là tính cách cố chấp, nhưng hắn thật phải có chút thư giãn, không quá gò bó chỉ vào tu luyện.

Trần Hoàng Yến thật sự là cảm thấy giống như Phong Tinh Hiền nói, Đường Thần chỉ thật sự là một cái khúc gỗ, chỉ biết tu luyện, hoàn toàn không quan tâm đến ngoại giới, mà nàng cũng không tiện nói, cho nên nghe được Phong Tinh Hiền nói thay nàng thật sự là muốn chỉnh đốn hắn một lần này.