Cửu Thế Ma Thiên

Chương 44: Phân tán



Cao Trí hắn thì tức giận đùng đùng, mỗi đòn đánh đều muốn đem Tề Hoành giết chết, ở trong bí cảnh, dù có giết ai cũng khó mà biết được trừ khi có nhân chứng, nếu không thì cho dù là siêu cấp đại gia tộc cũng đành phải bó tay chịu trói, cho nên rất nhiều người đều không sợ mà đánh giết đối phương.

"Tên điên."

Nhìn thấy Cao Trí sát khí đáng sợ, càng đánh lại càng hăng, Tề Hoành không khỏi nhíu mày, hắn thật sự là không dám khinh thị đối phương, đối phương chiến lực không những cường đại mà còn có hắn gần như không biết mệt, cho dù là đánh bao lâu, hắn vẫn như cũ tràn đầy thể lực, mà lại Tề Hoành thì đang không có thời gian thở dốc.

Tề Hoành lại không có giấu đi thực lực, Huyết Ẩm Đao lấy ra, bàng bạc huyết khí bốc lên, mùi máu tanh nồng khiến ai nấy đều cảm giác được sợ hãi, khí văn nổi lên, mang theo đáng sợ lực lượng, một đao bổ xuống, đem xung quanh tất cả đều như muốn bị chẻ đôi.

Cao Trí lại như không sợ, lấy thân ra chống đỡ, chỉ thấy đao mang gần tới thì lập tức bị sinh sinh đánh nát, một cái bóng người từ trong đi ra, hắn chính là người vừa ra một đòn chặn lại Tề Hoành đao khí, hắn ánh mắt lạnh như băng nhìn Cao Trí.

"Ngươi thật sự là đủ cuồng, vừa rồi đao khí đủ chém ngươi làm hai đoạn, chớ có quá khinh thường đối thủ." Hắn lời nói cũng giống như ánh mắt, cực kì không có tình cảm, hắn chỉ liếc nhìn Tề Hoành, khóe miệng hơi nhếch lên, giống như đem Tề Hoành làm hắn đối thủ.

"Cao Trí, mặt khác đám người còn lại tùy các ngươi phân chia, còn tên này để ta lo liệu." Hắn tay cầm lấy Thanh Thiên Kiếm, mũi kiếm hơi hướng lên, hướng Cao Trí nói, hắn thật sự là muốn chiến đấu với Tề Hoành đối thủ này, như vậy mới có thể khơi lên hắn đấu chí, vả lại hắn cũng đã đạt đến tu vi bình cảnh, cần trải qua một trận chiến để tìm kiếm cơ may đột phá.

Cao Trí cũng không có cùng hắn nhiều lời, hướng Đường Thần đám người đánh tới, bọn hắn làm ra cũng đủ nhanh nhẹn, nhanh chóng làm ra đón đỡ, Kỳ Xương hắn là cái đầu tiên đứng ra, hắn toàn thân linh khí vận chuyển, nổi lên hơn tám mươi đạo khiếu huyệt, đấm ra một quyền cùng Cao Trí đối kháng.

"Ầm."

Hai người đồng thời lui lại, trên mặt đều mang theo ngưng trọng chi sắc, đều cảm nhận được đối phương thực lực, không phải nói Kỳ Xương có thể cùng Tề Hoành ngang nhau thực lực, mà là hắn vừa rồi một quyền chính là vượt ép bản thân đánh ra một quyền, hoàn toàn đem bản thân thực lực ép ra hết, mới miễn cường cùng Cao Trí đối quyền.

"Ồ."

Cao Trí hắn kinh ngạc, không nghĩ tới Vân Đô yếu kém chiến đội này vậy mà cũng có vài cái thật sự là có chút bản lĩnh, "Quả nhiên là vào được top 5 thật là không thể khinh thường." Hắn lại một quyền nữa đánh ra, rườm rà bí văn trên cơ thể hiển hiện, sinh động giống như sống lại.

Một bên Kỳ Xương khuôn mặt khó coi đến cực điểm, nào có xui xẻo đến mức gặp phải một cái cuồng nhân như vậy, vận khí của hắn cũng thật là xui xẻo đến quá mức, mặt khác năm người còn lại của Mộc Hoàng Thành cảm giác đực đối phương thật sự là muốn ngăn chặn bọn hắn, cũng lập tức ra tay.

Vân Đô năm người còn lại cũng theo đó lựa chọn một vị đối thủ, Phong Tinh Hiền đối thủ là một cái mảnh khảnh nam tử, dáng người thật sự là gầy còm, khuôn mặt cực kì nhăn nhúm, nhưng hắn chiến lực lại khiến người khác kinh hãi.

Tiền Đông cùng Trần Hoàng Yến riêng mình cũng gặp phải những cái đối thủ mạnh mẽ, không có thời giian giứp đỡ người khác, Vũ Như thật sự là rất kém may mắn, gặp phải một cái tinh thần lực cấp 12 tu sĩ, so với nàng cao hơn một cấp, mà lại thi triển ra tinh thần lực chiêu thức cũng vừa vặn khắc chế nàng.

Đường Thần gặp phải chính là vị nữ tử phó đội trưởng bên kia, nàng chiến lực có thể cùng Trần Hoàng Yến trong tình trạng sử dụng Tiên Hỏa so sánh, tuy vậy nhưng nàng lại cảm thấy hứng thú với Đường Thần, bởi vì hắn cũng có được thiên tư giống như Chu Vạn Kha đám người. ×— QUẢNG CÁO —

"Hiếm hoi lắm mới bắt gặp được như ngươi dạng này thiên kiêu, không biết liệu ngươi có giống những gì ta tưởng." Nàng khuôn mặt kiều mị, hướng Đường Thần đánh qua, chiêu thức biến ảo không ngừng, lúc thì hóa chưởng, lúc thì ra quyền, thật sự là khiến người khác đau đầu.

Nhưng Đường Thần cũng không vì vậy mà hoảng hốt, bình tĩnh ứng đối, hắn thi triển ra Phá Quyền tam thức, mỗi quyền đều bộc phát ra lực lượng kinh người, nữ tử kia sắc mặt thật sự biến đổi, không biết từ lúc nào, nàng lấy ra một thanh kiếm, hướng Đường Thần mi tâm đâm.

"Bành."

Nghiêng người về phía sau, Đường Thần tránh thoát được một kiếm, tuy hắn phản ứng nhanh nhẹn nhưng cũng không hoàn toàn né tránh được, từ trên chỗ trán chảy ra một chút máu, một gốc đại thụ phía sau bị nàng một kiếm đâm thủng, để lại trên thân cây một cái lỗ lớn to bằng nắm đấm.

Hắn sau đó một chưởng đánh về phần bụng của nữ tử kia, nàng đang thuận thế một kiếm đâm ra, nào có khoảng trống xoay sở, cũng không nghĩ rằng, nàng đòn tấn công bất ngờ kia bị Đường Thần tránh được, bị Đường Thần phản kích, nhất thời lộ ra bị động cực kì.

"Phụt."

Bị một chưởng đánh bay, nàng miệng phun ra một ngụm máu, lấy Đường Thần thực lực lúc này, muốn cùng tám mươi khiếu giao phong thật sự là nhẹ nhõm, nhưng gặp phải nữ tử tu vi tám mươi chín khiếu, mà lại còn là cường giả thì thật sự khó nói.

"Thật sự là không hổ cái danh Chu Vạn Kha thứ hai." Nàng không khỏi nể phục Đường Thần, giống như mọi người đồn thổi, thật có thể cùng Chu Vạn Kha so sánh, "Cảm ơn, nhưng ta thật sự rất ghét bị so sánh." Đường Thần thì đạm mạc trả lời, không có một tia tình cảm ẩn hiện trong đó, hoàn toàn là lạnh như băng lời nói.

"Không ngờ vị đại danh đỉnh đỉnh Chu Vạn Kha thứ hai đây, cũng có mặt như vậy." Nử tử càng thêm khiêu khích, Đường Thần ẩn ẩn hiện lên vẻ không vui, lại không tiếp tục nhiều lời, lấy ra Ma Huy Lạc Kiếm, một kiếm chém thẳng về phía nữ tử.

Kiếm mang, mang theo hắn lực lượng mạnh mẽ, tựa như có thể chém xuyên mọi vật, bên trong đó ẩn chứa sát cơ dào dạt, hắn nghe được nữ tử cố ý khiêu khích, vậy hắn càng thêm không có lý do nương tay, toàn lực đánh ra, trở thành hắn kẻ bị ghét, thật sự là nam nữ đều không buông, coi như là Tiên Nữ Giáng Trần cũng không thể tránh.

Nữ tử làm ra một cái tư thế, đem ra một tấm phù, hiện ra vô số phù văn đan xen, đem nàng thân hình bao trọn, nàng cảm nhận được bên trong đạo kiếm mang kia ẩn chứa bực nào sát khí, phải giết bao nhiêu người mới có thể có được như vậy, giờ phút này Đường Thần giống như trở về mấy kiếp trước, thiên quân vạn mã đều không ngăn nổi hắn.

"Ầm ầm."

"Bành."

Từng lớp từng lớp phù văn bị kiếm khí chém nát, hóa thành từng cái làn khí biến mất, còn lại sau cùng một vài lớp cũng nhanh sắp bị nó chặt đứt, thấy vậy, nữ tử sắc mặt đại biến, cực tốc lui về phía xa, muốn cùng một thành viên trong đội hội hợp, cảm giác trên thân Đường Thần để nàng khiếp đảm, giống như một vị to lớn cự nhân nhìn xuống con kiến.

"Cùng hợp lực đánh lui bọn hắn." Đường Thần hắn không có tiếp tục hướng nữ tử kia đánh, mà hướng về đám người đang bị kiềm chế trợ giúp, hắn thân pháp thi triển ra, cùng Vũ Như hợp lực, cả hai thi triển ra tinh thần lực chiêu thức, có hắn hỗ trợ, Vũ Như chiêu thức như diều gặp gió, lấy mạnh mẽ tăng lên. ×— QUẢNG CÁO —

"Phong Quyển Tàn Vân."

Vũ Như tinh thần lực phong hệ, thi triển ra chiêu thức này, đã rút sạch nàng tinh thần lực, may mắn có Đường Thần nên mới không tốn quá nhiều công sức, một cái phong quyển từ từ hình thành, tuy bên trong bí cảnh không có mây, nhưng cảm giác được nó như muốn tạo thành một cái khủng khiếp gió lốc.

Mộc Hoàng Thành đám người đều không giữ chiêu thức, hợp lực cùng nhau đánh ra, kể cả đang đấu với Tề Hoành nam tử kia, cũng phải dừng lại, nhìn xem chiêu thức của Vũ Như đánh ra quá mức mạnh mẽ.

Trần Hoàng Yến đem thể nội Tiên Hỏa phát động trợ giúp cho Phong Quyền càng thêm mạnh, Hỏa Lốc như muốn quét sạch tất cả, đem toàn bộ chiêu thức của Mộc Hoàng Thành chiến đội cuốn vào, đem nó trệt tiêu hoặc giảm bớt một phần lực lượng, Mộc Hoàng Thành vị tinh thần lực tu sĩ kia thì chỉ có thể giương mắt nhìn nó ập đến.

"Cho ta chặn."

Hắn hét lớn, lấy cuộn trào tinh thần lực giải phóng, ngăn chặn được Hỏa Lốc một chút, tranh thủ cho Mộc Hoàng Thành còn lại thành viên chạy thoát, nhưng lại vẫn là chậm, nàng chỉ dựng nên một cái lá chắn bằng tinh thần lực, nhưng chỉ vừa chạm vào Hỏa Lốc liền vỡ tung, tuy vậy sau đó Hỏa Lốc cũng trở nên không ổn định.

"Bành."

Cuối cùng, di chuyển thêm một đoạn ngắn, Hỏa Lốc nổ tung, lấy khoảng cách gần nhất Mộc Hoàng Thành đều bị thổi bay, đem một vùng xung quanh đó quét sạch, kể cả chân núi cũng bị nó làm cho vỡ ra một mảng lớn, ngọn lửa làn rộng, nhìn từ xa giống như biển lửa cháy hừng hực.

Đám người thì bay tán loạn khắp nơi, hoàn toàn không còn ở chung một chỗ, mà lại mỗi người đều không xác định được vị trí hiện tại, không có cách, vụ nổ kia thật sự là quá mạnh mẽ, đem tất cả đám người thổi bay, một số người trong đó còn bị thương cực nặng.

"Phụt."

Đường Thần bị cơn chấn kia làm cho bay đến rất xa, miệng không ngừng phun ra máu tươi, hắn vừa rồi đem Vũ Như chặn ở phía sau, hứng chịu toàn bộ vụ nổ, bởi vậy hắn thương thế không thể không nói là cực nặng.

Rơi xuống ở một nơi lạ lẫm nào đó,để lại trên mặt đất một cái hố to, hắn bất chợt rơi vào hôn mê, đám người lúc này bị phân tán ở khắp nơi, thật sự là hoàn cảnh xấu, nếu như gặp phải một cái đội nào đó, thật sự không thể nói là cực tệ.

(Hôm nay có chút việc bận cho nên ra chương hơi trễ. Chương này chỉ có khoảng 2000 chữ, thật sự là có lỗi với các bạn, chương sau nhất định sẽ bù, nhưng mà số chương mỗi ngày khá ít, các bạn có muốn tác nâng lên một chương khoảng 3000 chữ không a.)