Đặc Quyền Chỉ Dành Cho Riêng Em

Chương 10: Cô ấy thật muốn rời khỏi đây như vậy sao



Những ngày sau đó cô ít ở nhà hơn khiến ai kia không khỏi cảm thấy mất mát, tính khí cũng vì thế mà trở nên khó ở hơn.

Hôm nay anh nhận được thông báo ba mẹ mình sẽ qua thăm trong lòng có chút mong chờ, anh muốn xem ông ta sẽ phản ứng thế nào khi biết mọi thứ ông ta dày công sắp xếp đã bị anh lật ngược tình thế từ lâu.

Bao nhiêu lâu nay anh vẫn cố tình để lộ ra tin tức xấu, bệnh tình trở nặng có thể cả đời phải ngồi xe lăn, thậm chí tính khí ngày càng trở nên thất thường không ai dám lại gần. Người của ông ta cài vào anh cũng “ chăm sóc” vô cùng chu đáo khiến ông ta vẫn an tâm mà sống ung dung như vậy.

***

Y Vy đang ngồi tán gẫu cùng May tại một quán cafe, nói đúng hơn là cô đang nhờ May tận dụng các mối quan hệ của mình để điều tra về SHB.

__May: “ Rebecca, mình đã cố gắng hết sức có thể mà vẫn không thể tiếp cận”. Vừa nói cô vừa có chút áy náy.

__: “ Không sao đâu, đó cũng không phải chuyện dễ dàng gì mà, cậu không cần phải cảm thấy áy náy, dù sao cũng cảm ơn cậu rất nhiều”.

Hai người ngồi một lát rồi cũng trở về, khi ra đến cửa May nhận ra anh trai mình liền la lớn: “ Anh à, em ở đây”.

Người đàn ông bảnh trai kia cũng quay mặt lại, nhìn thấy em gái mình đi cùng một cô gái a tiến lại, không khỏi cảm thán trước vẻ đẹp diễm lệ của cô gái trước mặt anh có chút ngẩn người.

May thấy không khí có hơi ngượng ngập nên lên tiếng trước: “ Anh à, đây là Rebecca bạn thân của e đó”.

Micol giờ đây mới định hồn lại mỉm cười đưa tay ra ngỏ ý muốn bắt tay với cô: “ Xin chào, anh là Micol, anh trai của May”.

Rebecca lịch sự bắt tay chào lại.

Micol ngỏ ý muốn đưa hai người về nhưng cô lại từ chối khéo rằng mình còn cần đến một nơi khác nên xin phép đi trước.

May lên xe về cùng anh trai mình, lúc này đầu cô như chợt loé ra điều gì đó, hai mắt mở lớn như tìm ra chân ái, tay vỗ vào đùi cái đét khiến cho Micol có chút giật mình.

__ “ Có chuyện gì vậy?” Micol hỏi

May cười nham hiểm sau đó hỏi lại anh trai mình:

__ “ Anh trai à, có thể nhờ anh một việc được không?”

Như tinh ý nhận ra điều gì đó Micol nói tiếp:

__ “ Có liên quan đến Rebecca sao?”.

May giơ ngón cái lên hòng tán thưởng anh mình.

__ “ Rebecca muốn xin vào làm việc ở SHB đó nhưng tụi em vẫn chưa có cơ hội, anh quen biết rộng như vậy có thể giúp không”.

Micol hơi bất ngờ: “ Tại sao lại phải là SHB, cho anh một lí do thỏa đáng anh sẽ giúp”.

May có hơi chần chừ một lúc nhưng vì là anh trai mình cô tin tưởng anh cộng với việc muốn nhanh chóng giúp đỡ Rebecca nên cô thật thà kể hết chuyện về cô ấy cho anh nghe. Khi biết mọi chuyện Micol không khỏi trầm ngâm, một cô gái nhỏ như vậy lại mang trong mình nỗi đau lớn đến thế.

__ “ Được rồi, anh sẽ thử”.

May nghe vậy thì ríu rít cảm ơn, tại sao cô lại không nhớ ra mình còn một ông anh đáng đồng tiền bát gạo này nữa chứ.

***

Y Vy đang trên đường về nhà thì nhận được một cuộc gọi, là của cô Diệp, cô liền bắt máy.

Đầu dây bên kia có chút khẩn trương: “ Alo, Tiểu Vy à con khỏe chứ, tiểu tử nhà cô có làm khó con không?”.

_ “ Alo cô Diệp con vẫn tốt ạ, anh ấy cũng vẫn vậy ạ”.( Cô đã được anh dặn dò là dù mẹ cô hay ai hỏi cô về tình trạng của anh cũng không được nói ra nên cô mới nói dối bà).

_ “ Ừm, vất vả cho con rồi, tuần sau ta sẽ cùng ba của Trác Hiên qua đó ta gọi để hỏi thăm cũng là báo cho con biết”.

_ “ Dạ vâng, con biết rồi ạ”.

Hai người nói chuyện một lúc rồi cũng ngắt máy, cô cũng trở về biệt thự.

*** Micol bên này đang mãi suy nghĩ, hơn ai hết anh biết rất rõ về SHB bởi anh chính là bạn thân của anh ta. Vì trước đây May ra ở riêng trong khoảng thời gian học tập nên anh không để ý lắm đến những mối quan hệ của em gái mình chỉ cần là trong sáng anh liền không quản, nhưng không ngờ em gái mình lại có cô bạn thân khiến anh phải thất thần ngay từ lần đầu tiên gặp mặt.

Theo như May nói thì chỉ có SHB mới có thể giúp cô có đủ thế lực để trả thù, ông chú độc ác kia đích thị là một lão cáo già xảo quyệt và không từ thủ đoạn. Tập đoàn của anh tuy không phải nhỏ nhưng lại không thuộc lĩnh vực mà cô cần, trụ sở chính và các chi nhánh đều ở châu Âu.

Suy nghĩ một hồi anh quyết định bấm điện thoại gọi cho ai đó, sau vài giây đầu giây bên kia cũng bắt máy: “ Alo Maicol, cơn gió nào khiến cậu nhớ đến tôi vậy”.

_ “ Thôi nào David, chẳng phải vẫn quan tâm đến bệnh tình của cậu hay sao, thế nào có thể đi lại được rồi chứ”.

_ “ Ừ, nói đi, là chuyện gì?”. Giọng David đều đều như biết chắc chắn đối phương có việc nhờ vả.

_ “ Có tiện không, tôi qua chỗ cậu rồi nói chuyện”.

_ “ OK”.

***

A vừa ngắt máy thì có tiếng gõ cửa, Y Vy bước vào trên tay cầm theo một ly sữa nóng và một dĩa hoa quả.

A nhìn cô ôn nhu nói: “ E về rồi sao, đã ăn gì chưa”.

Cô đặt sữa vào tay anh và trái cây lên bàn từ tốn trả lời: “ Tôi đã ăn rồi, anh thế nào có ăn uống đầy đủ không?”.

Nhận được sự quan tâm của cô, như một dòng nước ấm chảy trong lồng ngực a bất giác hỏi: “ Em là đang quan tâm tôi hay sao”.

_ “ Ừm, thật mong anh có thể mau chóng hồi phục”.

Cô là quan tâm anh thật nhưng anh lại nghĩ sang một chiều hướng khác “ cô ấy thật muốn rời khỏi đây như vậy sao”.