Daddy Tổng Tài Đến Gõ Cửa

Chương 67: Hồ Vy vy tác quái



Lý Triều Kha giơ đồng hồ lên xem thời gian, rõ ràng đã đến giờ vào làm rồi mà, sao trong công ty chẳng có ai thế này.

Đến cả lễ tân cũng chưa tới ấy hả?

Khu vực lễ tân tối thui một mảnh.

Lẽ nào bị mất điện?

Hay là công ty hôm nay cho nghỉ?

Đọc FULL bộ truyện Daddy Tổng Tài Đến Gõ Cửa.

Lý Triều Kha đầy mặt nghi hoặc đẩy cửa ra.

“Bụp!”

Tiếng pháo giấy xuyên qua không gian yên tĩnh.

Theo sau những vụn giấy màu bay lả tả, là tiếng vỗ tay vang dội như sấm.

Đèn cũng được bật sáng.

“Chị Kha, chúc mừng chị nha!”

“Đúng vậy, Triều Kha, cô lợi hại thật đấy, thuyết phục được vị khách hàng nổi tiếng khó tính như bà Triệu, còn khiến nhà thiết kế đối địch đã vu khống cô phải đăng báo công khai xin lỗi nữa chứ.”

“Không những lấy lại được danh dự của mình, để công ty đối thủ biết được Bách Lệ chúng ta cũng không phải thứ dễ bắt nạt, còn quảng cáo miễn phí cho Bách Lệ của chúng ta nữa chứ.”

“Đúng đó, hôm nay vừa đầu giờ sáng đã có người gọi điện thoại tới, chỉ đích danh muốn nhà thiết kế Lý thiết kế cho kìa.”

Mọi người lần lượt chúc mừng Lý Triều Kha.

Ông chủ và tổng giám thiết kế cũng dùng ánh mắt tán thưởng nhìn Lý Triều Kha.

Cho dù bọn họ đều biết rõ, lần này Lý Triều Kha sở dĩ có thể tẩy sạch hiềm nghi thuận lợi như thế, hoàn toàn là dựa vào sự giúp đỡ phía sau của Thịnh Thế Hùng.

Nhưng có thể tìm được một chống lưng mạnh mẽ như thế, cũng không phải chuyện người bình thường đều làm được.

Ông chủ vươn tay vỗ vỗ vai Lý Triều Kha, tán thưởng nói: “Lần này cô làm tốt lắm, công ty quyết định sẽ thưởng cho cô một tháng lương.”

“Cảm ơn ông chủ!”

Lý Triều Kha mừng đến sắp hỏng rồi.

Có thêm một tháng tiến lương, có thể mua được bao nhiêu là đồ chơi, quần áo cho đứa nhỏ trong nhà.

Đồng nghiệp xung quanh đều một mảnh trầm trồ.

Ở chỗ làm Lý Triều Kha vẫn khá biết cách làm người, đầu tiên là cảm ơn ông chủ và tổng giám thiết kế một chặp, sau đó nói với mọi người: “Cảm ơn mọi người đã quan tâm, giúp đỡ tôi thời gian vừa qua, tối nay tan tầm, tôi làm chủ, mời mọi người một bữa cơm nhé!”

“Vậy phải đến Hỏa Thần Điện ăn lẩu mới được!”

“Woa, lẩu của tiệm ấy siêu ngon luôn đó! Tôi thích ăn cực kỳ!”

“Nhưng mà đắt lắm đó, tôi chưa từng ăn lần nào.”

“Cũng khá đắt thật, mỗi người bình quân phải mất hơn sáu trăm nghìn đấy......”

Lý Triều Kha nhanh chóng nhẩm tính trong đầu, mỗi người bình quân hơn sáu trăm nghìn thì đúng là đắt thật, nếu như vậy thì mời xong một bữa này, khéo tốn hơn cả chỗ tiền thưởng nhận được ấy chứ.

Nhưng mà nếu nghĩ thoáng ra thì, Lý Triều Kha vẫn rất giữ chữ tín, thậm chí còn chuẩn bị xẻ thịt trả cho đồng nghiệp đây này.

Lúc này ông chủ mở miệng nói: “Lần này Triều Kha đã phải chịu nhiều ấm ức như vậy rồi, sao còn có thể để cô ấy mời khách được. Tối nay tại quán lẩu Hỏa Thần Điện, đương nhiên ông chủ như tôi phải mời rồi.”

“Woa, ông chủ hào phóng quá đi!”

“Không hổ là ông chủ của Bách Lệ chúng ta, lắm tiền nhiều của tính cách lại còn tốt nữa chứ!”

“Ai yo ai yo, hạnh phúc đến quá đột ngột.”

Lý Triều Kha cảm kích nhìn về phía ông chủ của mình, ông chủ tán thưởng gật gật đầu với cô.

“Vậy để tôi mời mọi người uống trà chiều vậy.” Lý Triều Kha cười nói.

“Woa, vậy thì hôm nay là một ngày quá may mắn với toàn thể nhân viên rồi, vừa có trà chiều, vừa có bữa tiệc lớn.”

Cảm xúc của toàn thể nhân viên đều được dâng cao.

Tâm tình của Lý Triều Kha cũng rất tốt, hôm nay làm việc đặc biệt có linh cảm, một hơi đã vẽ được tận mấy bức.

Buổi trưa đột nhiên có nhân viên giao hàng gọi điện thoại cho cô, nói là có người tặng hoa cho cô.

Lý Triều Kha có chút nghi hoặc, Thịnh Thế Hùng thích chơi mấy trò này từ khi nào vậy?

Cô đi ra quầy lễ tân ký nhận hoa, là hoa hồng đỏ, chín mươi chín bông.

Bó hoa lớn như thế, ôm theo rất thu hút sự chú ý, mặt Lý Triều Kha lại đỏ lên rồi.

Cô nàng lễ tân nháy mắt với cô: “Nhà thiết kế Lý, có phải là cậu Thịnh kia tặng không?”

Lý Triều Kha nhếch môi cười cười, không nói gì.

Bên tai truyền tới tiếng cô nàng lễ tân hâm mộ bàn tán với người khác: “Nhà thiết kế Lý chính là mục tiêu hướng tới của tôi đấy, người đâu mà vừa xinh đẹp vừa có năng lực, lại còn kiếm được một anh người yêu đẹp trai có tiền nữa chứ.”

Lý Triều Kha cảm thán cô nàng lễ tân quả nhiên vẫn còn quá trẻ, không biết được tình cảnh đáng ngượng ngùng của mình.

Hoa hồng rất thơm, Lý Triều Kha ôm bó hoa trở về bàn làm việc của mình, đặt lên bàn, kết quả liền trực tiếp chiếm hết khoảng trống còn lại trên mặt bàn.

Lý Triều Kha chỉ đành ôm bó hoa lên, bối rối do dự hồi lâu, cuối cùng vẫn phải đặt xuống đất.

Cô lấy từ trong bó hoa ra một tấm thiệp, trên đó viết một câu: Linh Lung Đầu Tử An Hồng Đậu.

Xúc xắc gắn hạt đậu tương tư?

Nhập Cốt Tương Tư Tri Bất Tri?*

*Bài thơ của nhà thơ Ôn Đình Quân, lấy đậu đỏ tỏ ý nhớ thương người yêu.

Trên mặt Lý Triều Kha đầy dấu hỏi đen, đây là ý gì vậy?

Thịnh Thế Hùng đột nhiên viết cho cô một tấm thiệp như vậy, còn tặng cô chín mươi chín đóa hồng đỏ nữa, đây là muốn tỏ tình với cô à?

Lúc này, điện thoại đột nhiên vang lên.

Lý Triều Kha tưởng là Thịnh Thế Hùng, tâm tình đều vui vẻ cả lên, lại phát hiện là Hồ Vy Vy gọi đến.

“Lý Triều Kha, cô là nhà thiết kế thật đấy à, bây giờ tôi cực kỳ nghi ngờ vào độ chuyên nghiệp của cô đấy!”

Điện thoại vừa kết nối, giọng điệu chất vấn đầy ngập phẫn nộ của Hồ Vy Vy đã như quả pháo ném tới đây.

Lý Triều Kha hơi hơi kéo điện thoại ra xa một chút, hít một hơi thật sâu, bảo trì bình tĩnh hỏi: “Bà Triệu, xin hỏi đã xảy ra chuyện gì vậy?”

“Đã xảy ra chuyện gì cô còn không biết à?”

“Cô là nhà thiết kế, hay tôi là nhà thiết kế vậy! Dây buộc cổ của lễ phục thiết kế nhỏ xíu thế này, kim cương gắn bên trên lại to như thế, cô rốt cuộc có mắt nhìn không hả!”

“Có phải cô ghen tị vì tôi được gả cho một người chồng giàu có, nên cố tình làm thế này, để mọi người nghĩ rằng tôi là một con mụ nhà quê giàu sổi, không có mắt thẩm mỹ không hả!”

Lý Triều Kha không còn lời gì để nói.

Cô giơ tay lên đỡ trán, chỉ cảm thấy tâm tình tốt đẹp cả ngày hôm nay đều bị phá hỏng rồi.

Cô biết bản chất Hồ Vy Vy chính là thích giở mấy mánh khóe vô vị như thế này, vì thế cũng không muốn tranh luận gì thêm với cô ta, mà hỏi thẳng: “Cô muốn làm thế nào?”

“Tôi muốn làm thế nào ấy hả? Tối nay là tiệc sinh nhật của tôi, tôi hy vọng bộ lễ phục tôi đặc biệt tìm tới Bách Lệ các cô đặt làm có thể khiến tôi tỏa sáng một chút, xinh đẹp một chút, bắt mắt một chút!”

Lý Triều Kha hít một hơi: “Vậy thì, bây giờ cô muốn tháo viên kim cương hoàn chỉnh xuống, thay bằng mảnh vụn kim cương, hay là thế nào?”

“Cô là nhà thiết kế, hay tôi là nhà thiết kế hả!” Hồ Vy Vy căng cổ họng hét: “Cô nghe không hiểu tôi nói gì à, tôi không quan tâm cô làm thế nào, tôi chỉ cần mình được tỏa sáng, xinh đẹp, bắt mắt thôi!”

“Bây giờ cô lập tức đến hội trường cho tôi, tôi muốn cô chỉnh sửa ngay tại chỗ!”

“Nếu như cô không đến, tôi sẽ yêu cầu hoàn tiền, còn khiếu nại công ty nhà các cô nữa đấy!”

Hồ Vy Vy thái độ ngạo mạn, giọng điệu cương quyết.

Khó khăn lắm Lý Triều Kha mới có thể dưới sự giúp đỡ của Thịnh Thế Hùng, rửa sạch tội danh ăn cắp bản thiết kế, cũng xem như lấy lại danh dự cho công ty.

Không muốn chỉ vì mấy trò gây sự của Hồ Vy Vy, mà đặt công ty dưới búa rìu dư luận lần nữa.

Cô nhéo nhéo chân mày hơi hơi đau nhức, trầm giọng nói: “Được, gửi địa chỉ cho tôi, tôi lập tức qua đó.”

“Bây giờ tôi còn đang bận trang điểm, không rảnh đợi cô đến sửa lễ phục đâu, lát nữa tôi sẽ gửi địa chỉ cho cô, tám rưỡi tối nay cô đến đây một chuyến, tiệc sinh nhật của tôi chín giờ bắt đầu, trong vòng nửa tiếng cô nhất định phải xử lý xong vấn đề cho tôi! Nếu không việc này không xong được đâu!”

Nói xong, Hồ Vy Vy cúp máy.

Lý Triều Kha buông điện thoại xuống, tức đến mức lồng ngực không ngừng phập phồng.

Cô chắc đã trải qua tám kiếp máu tanh, mới vớ phải một đứa em họ như Hồ Vy Vy!

Có điều chuyện cũng đã xảy ra rồi, Lý Triều Kha không phải kiểu người oán trời trách đất, bực bội thì bực bội thật đấy, nhưng Lý Triều Kha vẫn tìm biện pháp điều tiết tâm tình cùng trạng thái của mình.

Thời gian làm việc trôi qua rất nhanh, buổi tụ tập ăn uống của công ty tối nay, có thể xem như cách ông chủ quan tâm tới cô, Lý Triều Kha không đi không được, cô đã tính toán xong xuôi rồi, trước tiên ngồi ăn một chút với mọi người, sau đó tranh thủ thời gian tới tìm Hồ Vy Vy.

Tám giờ, tin nhắn của Hồ Vy Vy vẫn chưa gửi tới.

Lý Triều Kha có chút sốt ruột, đứng dậy nói chuyện này với ông chủ, ông chủ cũng thể hiện ra thái độ đồng tình, thấu hiểu: “Để cô phụ trách khách hàng này, vất vả cho cô rồi.”

“Đều là công việc cả mà, có cái gì mà vất vả với không vất vả chứ.”

Lý Triều Kha cười nói với ông chủ: “Tôi sẽ xử lý ổn thỏa chuyện này.”

“Cô rất có năng lực, công ty sẽ trọng điểm bồi dưỡng cô.” Ông chủ gật mạnh đầu, nói.

Lý Triều Kha ấm áp trong lòng, cầm điện thoại lên đi ra ngoài, cô phải chủ động gọi điện cho Hồ Vy Vy.