Đại Lục Liên Hoa

Chương 20: Bắt Đẩu Thất Tinh Trận



Trương Vệ nhìn thấy trận pháp đang bài ra trước mắt thì có phần nghi kỵ. Bàn tay chàng đưa lên cằm ra tạo ra dáng vẻ suy tư và lo lắng.

"Nhìn những bức tượng cùng cách bố trí trận pháp này rất có thể là Quy Nguyên Trận trong Kỳ Phổ Kim Lăng. Nhưng lại có phần không giống có lẽ nào... đây thật sự là Bắt Đẩu Thất Tinh Trận trong truyền thuyết." Mới nghĩ đến đó thôi mà chàng đã khẽ run lên vai cái, cố gắng nặn ra một nụ cười gượng. Theo thói quen từ nhỏ chàng đưa ngón tay lên phần tóc mai gãy mấy cái. Thói quen này mỗi khi gặp việc gì động đến não là chàng sẽ có những hành động vô thức như vậy. Ánh mắt của chàng liền chú ý vào vị trí của những cây trụ, được một lác liền thở dài ngao ngán, nói:"Quả thật là Bắt Đẩu Thất Tinh Trận. Kẻ tạo ra trận này xem ra muốn gài bẫy những ai muốn tiến vào trong đây mà."

Trong một nơi bí mật như dưới lòng đất Ma Thú Hạch lại chứa một cánh cửa thần bí và còn dùng một trận pháp tối cường để ngăn cản kẻ xâm nhập. Khiến một người có tính tò mò cao như Trương Vệ cũng bị khuấy động lên làm cho hứng khởi vô cùng.

Trên đại lục này không chỉ có những kỳ tích do con người tạo ra mà còn có một thứ khác nữa cũng chẳng thua kém gì đó là kỳ ngộ. Nó như một cơ duyên trời cho, ví dụ như một lần bị truy sát té núi nhặc được công pháp, hay là đào khoáng trong rừng sâu nước độc lại tìm được bí thuật, hơn nữa là khám phá hang sâu và nhiều nhiều những cậu chuyện kỳ thú đã từng xảy ra trong suốt chiều dài lịch sử.

Điểm chung của những sự việc đó là họ đều may mắn và nó đến rất bất ngờ. Khiến kẻ sở hữu một bước chạm chân đến vị trí vô song. Điển hình tiêu biểu nhất đó chính là Gia Cát Chính Ngã được kế thừa sức mạnh độc tôn của Thanh Long và hiện đang là người được coi là mạnh nhất Cửu giới.

Hứng thú là một chuyện nhưng làm sao để xuyên qua trận pháp này để bước đến cánh cổng to lớn bên kia là một câu chuyện khác. Khoảng cách tuy không phải là xa và có thể dùng khinh công vượt qua. Tuy nhiên Trương Vệ không biết cơ chế thực sự của Bắc đẩu thất tinh trận này là gì, bởi vì nó chỉ được nhắc sơ qua trong sách Kỳ Sĩ Pháp Lục kèm theo việc chàng lại cũng không chắc nó có phải là Bắc Đẩu Thất Tinh trận hay không nữa bởi vì trận pháp trong tay Kỳ Sĩ thì thiên biến vạn hóa chỉ cần sai một ly thì cái giá phải trả rất là đắc. Đương nhiên cái gì cũng có ngoại lệ và cái đó chỉ đúng với những kẻ có sức mạnh thần thánh, nhưng với một kẻ yếu đuối như chàng thì kỳ tích là điều gì đó xa xỉ.

Chính vì lẽ đó nhiều lúc chàng cũng muốn cho qua chuyện này và về nhà, mà sự hiếu kỳ là thứ gì đó rất khó kiểm soát. Nó như kiến cắn khiến chàng bức rức khó chịu vô cùng. Buộc chàng phải nghiêm túc mà tìm cách tiến vào trong trước khi Thẩm Y Y tỉnh lại.

Trương Vệ ngồi xếp bằng xuống đất, chống cằm lấy đùi làm điểm tựa. Đưa bàn tay phải vẽ ra nhưng thứ như trận pháp xuống đất. Thực tế lại phũ phàng vì chàng chưa từng chứng kiến sự hoạt động của nó thì rất khó để có thể hình dung ra được cách hoạt động của nó như thế nào điều này đưa chàng như đi vào ngõ cụt không lối thoát.

Trong cái khó mới ló cái khôn. Nhưng cái khôn của chàng lần này nó lạ lắm. Tất cả là do chàng đã vô tình chạm vào nơi chưa lọ đan dược mà Như Tuyết đã đưa cho chàng nên mới có một suy nghĩ liều lĩnh như vậy. Lúc nãy chàng đã chứng kiến sự thần kỳ của nó cho nên đã đưa ra một quyết định có thể là đi vòng lòng đất. Đó chính là dùng những viên đan dược như chiếc phao cứu sinh, nếu như chẳng may chàng gặp nạn, hay trọng thương sẽ dùng nó để thoát thân.

Dự định của chàng là dùng Thần Hành bay thật nhanh qua cánh cổng, nếu thuận lợi thì không có gì để bàn. Còn nếu không thì dùng thần dược để rút lui an toàn sau đó thì bỏ cuộc và tìm đường khác mà cùng Thâm Y Y về nhà.

Đã miễn cưỡng coi đây là một cách, nên Trương Vệ nở nụ cười lém lĩnh.

Chàng hít vào một hơi, sau đó vận lên chân khí. Chân khí cấp tốc luân chuyển xuống bàn chân bọc lấy bộ phận đó bằng nguồn năng lượng nóng tựa lửa. Như một mũi tên rời khỏi dây chàng lướt đi với tốc độ nhanh vào trận pháp để lại trên quảng đường vừa đi qua những vệt sáng màu đỏ. Vì khoảng cách đến trụ trung tâm rất ngắn nên chỉ trong một giây là chàng đã tiến đến và sắp vượt qua được nó đặng tiến vào khoảng sân trống bên trong.

Chính là lúc này những cột trụ lập tức phát sáng và chúng luân chuyển tạo thành trận pháp mà ngay cả bản thân Trương Vệ cũng không thể ngờ chỉ trong một tích tắc mà trận pháp đã được thiết lập, một cổ năng lượng từ hư không giáng xuống cơ thể phàm nhân của Trương Vệ khiến đôi chân chàng nặng như đeo chì. Không thể động đậy một chút nào được nữa thần hành theo đó mà bị ngưng trệ.

Khi trận pháp đã khởi động, bảy đạo ánh sáng từ những trụ thạch anh liền đồng loạt hóa thân. Khởi đầu là những tượng đá điêu khắc trên đỉnh trụ bị vỡ ra và rửa trôi đi những màu sắc của thạch vôi. Sau đó biến hóa dần dần tạo nên một cơ thể hoàn chỉnh.

Đầu tiên là trên cột trụ đỏ ứng với sao Thiên Xu là một con ngựa đỏ rực như máu với một cái sừng tê giác trên đầu "Hãn Huyết Phi Mã.", xuất hiện uy dũng tiếng hí rầm vang.

Đồng dạng xuất hiện trên trụ vàng ứng sao Thiên Tuyền là một con lươn vàng thân như thân rồng, đầu như con dê "U Minh Chi Thiện."

Thứ ba là trụ màu đen ứng sao Thiên Cơ là một bướm to màu đen to lớn tuy nhiên có hai cặp cánh, mỗi cánh đều có những đôi mắt to lớn ở trên đó "Thiên Hoàng Tứ Lan Hồ Điệp."

Ở vị trí thứ tư là trụ màu trắng ứng sao Thiên Quyền trấn giữ nó là một con bạch tuộc trắng, với hàng trăm xúc tu và bốn con mắt "Chương ngư Huyễn Thú."

Ở ví trí thứ năm là trụ xanh lá ứng sao Ngọc Hành trấn giữ nơi này là một con bọ ngựa xanh với cánh như đại bàng và càng như càng cua "Đường Lang Lôi Thủ."

Ở vị trí thứ sáu là trụ xanh dương ứng sao Khai Dương trấn giữ nơi này là một con gà xanh nước biển. Với nữa thân trước là gà, nữa thân sau là rồng "Lam Sơn Kê Hoàng."

Vị trí còn lại là trụ bạc ứng sao Dao Quang trấn giữ nơi này là một coi voi bạc. Với thân thể nữa là rắn nũa là voi "Cửu Vân Ngân Tượng."

Tất cả hiện thân ứng với màu sắc và vị trí của nó trong Bắc Đẩu Thất Tinh Trận. Sự xuất hiện một cách hào nhoáng của Thất Đại Thần Thú Thượng Cổ khiến ai may mắn chứng kiến cũng đều mở mang tầm mắt.

Nhưng đối với Trương Vệ thì tạm thời không thể vui nổi, cơ thể chàng đã không còn nghe lời nữa. Như thể lực hút của địa cầu đang tác động lên chàng hút chàng xuống lòng đất. Khiến mặt đất dưới chân Trương Vệ bị khắc lên những đường kẻ nứt. Chuyện này chưa xong thì chuyện khác lại đến.

Thất Thần Thú liền tích tụ năng lượng lại và phóng những chùm năng lượng về phía chàng với uy lực cực lớn. Đứng trước tình cảnh tiến thoái lưỡng nan, Trương Vệ chỉ còn cách dùng chân khí tạo ra lớp khiên bảo vệ bản thân. Chân khí được chàng luân chuyển vào lòng bàn tay đang duỗi thẳng, sinh ra một ma pháp có thể dựng nên một lớp khiên hình bán nguyệt.

Với công lực chỉ thuộc hàng lót đường, tấm khiên này không khác gì là trứng chọi với đá. Nhanh chóng bị phá vỡ và đánh văng chàng ra xa. Một dòng máu đỏ đã từ khóe miệng Trương Vệ chảy xuống.

Xem ra Trương Vệ lành ít dữ thì nhiều.