Đại Mộng Chủ

Chương 1025: Bức bách



Dịch: Độc Hành

Nhóm dịch: Phàm Nhân Tông


Động thủ đầu tiên chính là cự hán song giác, quái đao đỏ sậm trên tay "Ầm ầm" một tiếng dấy lên cuồn cuộn hỏa diễm màu đỏ, lại là Hồng Liên Nghiệp Hoả mà Thẩm Lạc cực kỳ quen thuộc.

"Thập Phương Câu Diệt, Duy Dư Hồng Liên! Phi Tinh Lưu Hỏa!"

Quái đao trong tay cự hán bổ ra hư không, từng đoàn từng đoàn Hồng Liên Nghiệp Hỏa và đao khí lăng lệ dung hợp làm một thể, như lưu tinh phá không bắn ra, phát ra tiếng rít doạ người, đánh về phía Thẩm Lạc.

Lâm Tâm Nguyệt nhìn Thẩm Lạc, trong mắt hiện lên vẻ khác lạ, liên tục vũ động tay ngọc, "Xùy" "Xùy" tiếng xé gió vang lên không ngừng, mấy ngàn tơ nhện trắng noãn óng ánh tuột tay bắn ra, trên không trung bố trí thành một tấm lưới lớn, chụp vào Thẩm Lạc.

Tơ nhện còn chưa rơi xuống, xa xa đã nghe một cỗ mùi thơm ngọt trơn mềm, thần hồn Thẩm Lạc cũng dập dờn theo, toàn thân ẩn ẩn có cảm giác vô lực.

Lang yêu áo vàng cũng lập tức xuất thủ, hai tay áo hất lên.

"Lưu Vân Phi Tụ!"

Hai đầu tay áo y đón gió dài ra, hiện lên hình loa bay ra, hai cỗ đại lực mềm dẻo như bài sơn đảo hải vọt tới Thẩm Lạc.

Mã Tú Tú nhìn thấy những người khác xuất thủ, chần chờ một chút, cũng tế ra một thanh phi kiếm màu vàng óng, quay tít một vòng hóa thành một thanh cự kiếm màu vàng dài trăm trượng, chém về phía Thẩm Lạc.

Thẩm Lạc mặc dù đã lách mình lui lại, nhưng tốc độ hắn làm sao so được tốc độ pháp bảo của địch nhân, trong chớp mắt đã bị đuổi kịp.

Lực lượng thần hồn hắn mặc dù cường đại, tu vi vẫn chỉ là Thái Ất trung kỳ, đồng thời đối mặt năm cao thủ Thái Ất, trong đó hai người là Thái Ất hậu kỳ, hô hấp cũng muốn dừng lại.

Thẩm Lạc hét lớn một tiếng, Trấn Hải Tấn Thiết Côn trên tay điên cuồng vũ động, từng đạo côn ảnh màu vàng dày đặc trước người. Linh Lung Bảo Tháp bên cạnh đại phóng kim quang, trong nháy mắt hình dáng biến lớn mấy lần, ngăn ở phía trước.

Không chỉ như vậy, trước người hắn, ba màu ling quang đen, trắng, kim cuồng thiểm, Chiến Thần Tiên, Kim Cương Quyển, kim nao, ba kiện bảo vật cũng hiển hiện ra, cấp tốc chuyển động bảo vệ toàn thân.

"Ầm ầm" liên tiếp tiếng nổ vang!

Thẩm Lạc miễn cưỡng ngăn lại công kích của năm người, thân thể cũng run rẩy kịch liệt, cả người bị đánh bay ra sau, liên tiếp va sụp mấy bức thành cung mới đứng vững, khóe miệng chảy ra một vết máu.

Nhưng pháp bảo đám cự hán song giác, Lâm Tâm Nguyệt cũng bị đánh bay.

Thẩm Lạc tìm được một tia thở dốc, không lo thương thế, lập tức thôi động Sơn Hà Xã Tắc Đồ cuốn về thân thể một cái, cả người trong nháy mắt biến mất không thấy gì nữa.

Một đạo hoả hồng cự đại thiêu đốt từ trên trời giáng xuống, hung hăng trảm lên chỗ Thẩm Lạc vừa mới đứng.

Một tiếng vang thật lớn, mặt đất bị đánh ra một cái khe to lớn dài trăm trượng, sâu vài chục trượng.

Cự hán song giác kia lóe lên xuất hiện trên không khe rãnh, con mắt màu đỏ sậm nhìn chung quanh, nhưng không phát hiện được tung tích Thẩm Lạc.

"Trên thân người kia có một kiện không gian pháp bảo, có thể tương dung với hư không, bất quá phụ cận hoàng thành có Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát đại trận vây quanh, hắn không trốn thoát được, mà ta có thể cảm giác được, hắn còn đang ở phụ cận." Lang yêu áo vàng cũng bay vụt đến, rơi gần cự hán, cái mũi ngửi ngửi trong không khí mấy lần rồi nói.

Lâm Tâm Nguyệt, Mã Tú Tú cũng bay tới, chỉ có Yêu Phong kia lại không thấy bóng dáng.

"Thìn Long Tôn Giả, vừa rồi vì sao ngươi không sử sụng Thất Sát Ấn mà Xi Vưu đại nhân luyện chế cho ngươi, nếu không tên kia cũng sẽ không dễ dàng như thế mà tiếp nhận một kích liên thủ của chúng ta." Cự hán song giác quay đầu nhìn về phía Mã Tú Tú, trong mắt bắn ra hai đạo lãnh mang bức người.

"Hừ! Ta dùng loại pháp bảo nào đối địch, không cần phải được ngươi cho phép!" Khuôn mặt Mã Tú Tú lạnh lẽo, không nhượng bộ chút nào nói.

"Bây giờ tình thế cực kỳ nghiêm trọng, Mã đạo hữu, Ma Sơn đạo hữu, hai vị không nên vì những chuyện nhỏ nhặt này mà sinh ra hiềm khích, trước đối địch thì hơn." Lang yêu áo vàng ho khan một tiếng, bất đắc dĩ tiến lên dàn xếp.

"Việc này về sau lại nói, Tuất Cẩu Tôn Giả, ngươi có thể tìm được tung tích người kia không?" Cự hán song giác hừ lạnh một tiếng, tạm thời buông xuống việc này, chuyển qua hướng lang yêu áo vàng.

"Không được, người kia cố ý che giấu khí tức, mũi của ta không ngửi được hắn." Lang yêu áo bào màu vàng dùng mũi ngửi mấy lần, lắc đầu nói.

Cự hán song giác nhăn mày hoả hồng lại, cân nhắc đối sách.

"Tạm thời tìm không thấy Thẩm Lạc kia, hay là chúng ta đi trợ giúp Dậu Kê Tôn Giả và Sửu Ngưu Tôn Giả đi." Lâm Tâm Nguyệt đề nghị.

"Cũng tốt, Mão Thỏ Tôn Giả cùng Thìn Long Tôn Giả các ngươi đi tiếp viện, ta và Tuất Cẩu lưu ở nơi đây tìm kiếm Thẩm Lạc kia." Cự hán song giác nói.

Mã Tú Tú không nói một lời, quay người rời đi, bay ra bên ngoài.

"Thìn Long Tôn Giả xưa nay vẫn vậy, Dần Hổ Tôn Giả ngươi chớ để ý." Lâm Tâm Nguyệt cười nói với cự hán song giác, cũng phi độn rời đi.

Giờ khắc này, Yêu Phong đứng ở trên toà bệ đá huyệt sắc treo trên bầu trời của hoàng thành kia, kỳ quái là, lúc trước đứng ở trên đài gần trăm Chân Tiên Ma tộc, hiện tại tất cả đều không thấy bóng dáng, không biết đã đi nơi nào.

Hai tay Yêu Phong bấm niệm pháp quyết, nói lẩm bẩm.

Mười hai đại kỳ màu đen cắm quanh bệ đá bắn ra hắc quang loá mắt, bỗng nhiên rời bệ đá, phóng lên tận trời.

Màn sáng màu đen vốn bao phủ toàn bộ hoàng thành lập tức kịch liệt quay cuồng, nhanh chóng thu nhỏ, mây đen càng hiện ra mảng lớn huyết quang, ầm một tiếng hóa thành mảng lớn huyết diễm.

Những huyết diễm ma khí này thật đậm, uy lực cực lớn, những nơi đi qua, hết thảy đều biến thành hư vô.

Đô Thiên Thần Sát đại trận có thể ngăn cách hư không độn thuật của Sơn Hà Xã Tắc Đồ, Yêu Phong định dùng phương pháp này bức Thẩm Lạc ra.

Vùng ven chỗ hoàng thành, từng cặp đang chém giết là Trấn Nguyên Tử, Nhiếp Thải Châu thấy vậy, cũng không dám để những huyết diễm này nhiễm trúng người, đều bay về phía trong hoàng thành.

Trên huyết sắc bệ đá, Yêu Phong vừa thi pháp thu nhỏ phạm vi Đô Thiên Thần Sát đại trận, vừa vận khởi ma công, trong mắt bắn ra hai vệt huyết quang, nhìn chung quanh, tìm kiếm tung tích Thẩm Lạc, nhưng vẫn không thu hoạch được gì.

"Hừ! Ngươi đã không ra, vậy giết nữ nhân ngươi yêu mến, xem ngươi còn trốn hay không!" Yêu Phong hừ lạnh một tiếng, nhìn về phía Nhiếp Thải Châu đang chem giết cùng Thanh Ngưu tinh, lật tay lấy ra một vật, lại là một hạt châu đỏ sậm, bóp chặt lấy.

Hạt châu đỏ sậm phịch một tiếng nổ tung, hóa thành vô số huyết vân nổ tung, bị mười hai mặt đại kỳ màu đen giữa không trung hấp thu vào.

Mươi hai đồ án ma thần trên mươi hai đại kỳ màu đen biến thành màu đỏ như máu, sau đó nhanh chóng nhúc nhích, sống lại.

"Hống hống hống!"

Những Ma Thần này phát ra tiếng gào thét to lớn, thình lình tránh thoát đại kỳ màu đen trói buộc, hóa thành mười hai Hồng Hoang Cự Ma cao trăm trượng, khí tức vờn quanh mỗi tên không kém tu sĩ Thái Ất.

Đô Thiên Ma Thần vừa ra, thiên địa lập tức biến sắc, mây đen tuôn ra, sấm sét vang dội, tiếng gầm gừ vang vọng chân trời.

Thấy cảnh này, Mã Tú Tú và Lâm Tâm Nguyệt ngừng phi độn lại, ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn lên trời.

"Đô Thiên Thần Sát đại trận! Vậy mà có thể triệu hồi ra phân thân Thập Nhị Tổ Vu! Lần này nguy rồi!" Trấn Nguyên Tử hơi nhướng mày, Nhiếp Thải Châu cách không xa sắc mặt càng đại biến.

"Đi!" Yêu Phong bấm niệm pháp quyết từ xa chỉ Nhiếp Thải Châu một cái.

Mười hai Ma Thần lập tức bắn ra, tốc độ nhanh kinh người, trong chớp mắt nhào tới gần Nhiếp Thải Châu, từng ma trảo to lớn phía trên vồ xuống nàng, hư không chấn động kịch liệt, giống như trời sập.

Nhiếp Thải Châu hoa dung thất sắc, nhưng cũng không bối rối, hai tay bấm niệm pháp quyết, cành Dương Liễu trên tay điên cuồng phát ra lục quang, thuỷ quang màu lam trong Ngọc Tịnh Bình cũng đại thịnh.

Vô số cành liễu thô to sinh trưởng ra, trong nháy mắt khiến không gian mấy trăm trượng chung quanh hóa thành một mảnh rừng rậm xanh lá, thân thể của nàng cũng ẩn tàng trong đó, biến mất không thấy gì nữa.