[Đại Ngu Hải Đường] Âm Dương Hình Cảnh

Chương 13: Khẩu Liệt Nữ (5)



Sau khi hỏi cung tên điên kia xong trời cũng đã gần sáng, cấp trên cho phép họ nộp báo cáo sau, mọi người giải tán về ngủ. Triệu Tiểu Đường vươn vai một cái, ngẩng đầu nhìn trời " Mệt chết đi được".

Cô vừa về đến nhà, tắm rửa thay đồ sạch sẽ xong cô liền leo lên giường ngủ một mạch đến tận trưa, nhưng là do cô bị người đánh thức. Tiếng ầm ầm đập cửa vang lên khiến Triệu Tiểu Đường không muốn dậy cũng phải dậy.

Cô mở mắt, vò đầu lê lết từng bước ra ngoài, vừa mở cửa ra đã thấy mặt bà chủ trọ khó tính nhìn mình chằm chằm, cô khó hiểu " Dì làm sao thế? Cháu đã đóng tiền tháng này rồi kia mà".

Bà cô kia đưa lại cho cô một cái phong bì đáp " Đây là tiền nửa tháng còn lại và tiền cọc, cầm lấy, tôi cho cô hai tuần để tìm chỗ ở mới, dọn đi đi".

" Này dì Kha, có chuyện gì cũng phải nói chứ, sao dì đột nhiên lại đuổi cháu không một lí do nào" Triệu Tiểu Đường cau mày khó chịu nói.

Kha Hoàng Vân nói " Từ ngày cô đến đây cứ hết chuyện này lại tới chuyện kia, tôi đã mời một thầy pháp đến xem qua, ông ấy nói cô số mệnh không tốt, đi đến đâu phiền phức đến đó, làm ơn dọn đi ngay giùm tôi, đừng cản trở chuyện làm ăn của tôi".

" Thầy pháp???" Triệu Tiểu Đường nhìn bà cười lạnh.

" Phải, ông ấy đã nói rồi, cô sớm dọn đi đi, đừng để đụng mặt khó xử, đừng cản chuyện làm ăn của tôi" Bà Kha nhắc lại.

Lúc Triệu Tiểu Đường nhìn thấy thầy pháp trong miệng Kha Vân, liền cười lạnh, lắc đầu, thôi vậy coi như cô không có duyên với nơi này, sớm đổi nơi ở mới thôi. Buổi tối Triệu Tiểu Đường xuống dưới tiểu khu, đốt một ít giấy tiền vàng bạc, cùng một đĩa bánh kẹo, thắp một nén nhang. Một lát sau một cơn gió thổi đến, có một cánh tay nhỏ thò đến lấy bánh kẹo.

Triệu Tiểu Đường thở dài nói " Nhóc con, ăn nốt mấy ngày đi, chị sắp đi rồi".

" Chị vừa đến mà, sao lại đi?" Tiểu quỷ hỏi, khi chị gái này đến nó không phải quỷ lang thang nữa, được cúng kiến, thi thoảng cho bánh kẹo, chị rất tốt bụng, nó không muốn chị đi.

Triệu Tiểu Đường xoa đầu nó " Chị sẽ dặn đám quỷ lang thang chia đồ ăn cho nhóc, nên không được quậy phá đó, hiểu chưa? Chủ trọ không cho chị thuê nữa, nên chị phải dọn đi sớm".

" Sao tự dưng lại thế?" Tiểu Quỷ xụ mặt.

Triệu Tiểu Đường đáp " Bà ấy bảo từ lúc chị đến toàn chuyện kì lạ xảy ra, số chị không tốt sẽ cản trở chuyện làm ăn".

" Trước đây chị chưa đến cũng đầy chuyện quái quỷ, khu nhà này của bà ấy đi mười bước gặp chín con quỷ rồi, sao khi ấy không thầy bà ấy thuê người xem phong thủy như thế đi" Tiểu Quỷ chu mỏ nói, từ khi chị xinh đẹp tới đám quỷ dữ dằn mới bớt quậy phá hơn vì sợ bị đánh, trước đó như là cái ổ quỷ, còn đổ thừa cho chị xinh đẹp, đáng ghét.

Triệu Tiểu Đường cười khẽ " Được rồi, nhớ là không được quậy phá biết không?".

" Em biết rồi, thi thoảng em có thể tìm chị không?" Tiểu Quỷ gật đầu đáp.

Triệu Tiểu Đường nói " Có thể, em muốn ăn chực chứ gì".

Tiểu quỷ chỉ cười hì hì rồi thôi, Triệu Tiểu Đường ngồi một chút, đợi nhan tàn rồi mới rời sân thượng quay về phòng mình, từ mai chắc cô phải bắt đầu từ từ tìm trọ là vừa rồi, nếu còn không nhanh chắc cô phải ra công viên tranh địa bàn với linh hồn lang thang mất.

Sáng hôm sau, mọi người đều tiếp tục làm việc như bình thường, Triệu Tiểu Đường lên mạng tìm phòng trọ, nhưng không có nơi nào cô cảm thấy phù hợp hết. Lúc này Ngu Thư Hân đi ngang qua nhìn thấy hỏi cô " Em đang tìm chỗ ở à?".

" Vâng, em vừa bị đuổi" Triệu Tiểu Đường thở dài đáp.

Ngu Thư Hân nhíu mày hỏi lại " Làm sao mà lại bị đuổi?".

" Bà ấy bảo, vì em số không tốt, nên từ lúc em xuất hiện liên tục có nhiều chuyện không hay, em nên dọn sớm đừng có ảnh hưởng chuyện làm ăn của bà ấy" Triệu Tiểu Đường nói.

Ngu Thư Hân khó hiểu " Gì cơ??? Rõ ràng là...." nàng nhỏ giọng nói ".... em đến thì làm sao mà có chuyện kì lạ được".

" Em đã đập lũ linh hồn hung dữ một trận trước đó rồi, chỗ bà ấy như là cái nhà ma, còn đổ cho em" Triệu Tiểu Đường bực mình nói.

Ngu Thư Hân nghĩ nghĩ một chút, nàng nói " Nhà tôi còn dư một phòng, em có muốn thuê không? Tôi cho em thuê giá rẻ".

" Hả? Thật hả? Em có thể dọn tới sao?" Triệu Tiểu Đường nhìn nàng mắt sáng rỡ, nhìn thấy Ngu Thư Hân gật đầu xác nhận cô liền cười đến cong cong mắt " Cảm ơn chị, vậy em dọn đồ xong hết sẽ nói với chị, chủ nhật em có thể dọn qua không?".

Ngu Thư Hân lại gật đầu " Có thể, tối về tôi nhắn địa chỉ cho em".

" Sếp, có chuyện rồi" Lúc này một người chạy vào báo " Phát hiện xác ở bờ biển".

" Cả đội, đi thôi" Ngu Thư Hân nói, cả tổ cầm lấy áo khoác xong liền chạy hết ra ngoài.

Khi cả đội đến hiện trường vụ án, Ngu Thư Hân thấy Y Nhiên đậy lại tấm vải trắng, sắc mặt cực kỳ nghiêm trọng, xong liền hỏi " Thế nào rồi?".

" Cậu nên tự xem sẽ rõ" Y Nhiên lắc đầu nói, cô mang mấy bao vật chứng tìm được sang cho tổ pháp chứng.

Ngu Thư Hân có chút không hiểu, nàng mở một góc khăn trắng ra nhìn xong liền cau mày, Triệu Tiểu Đường tiến đến hỏi " Làm sao vậy? Tình trạng nạn nhân rất thê thảm sao?".

Ngu Thư Hân ngẩng đầu nhìn cô, nàng nép qua một bên để lộ nạn nhân, Triệu Tiểu Đường nhìn thấy xong sắc mặt cũng nghiêm trọng hơn, cô nói " Sao lại....? Hung thủ đã bị bắt rồi mà".

" Có thể là sát thủ mô phỏng" Ngu Thư Hân nói.

Triệu Tiểu Đường gật đầu, nhưng cô cũng không nghĩ như thế, bốn linh hồn mất tích kia vẫn chưa biết đang ở đâu, nói thế nào cô cũng không an tâm về bọn họ, nhất là oán hồn của người vợ, oán khí của cô ta thật sự quá lớn, sẽ không dễ dàng biến mất như thế.

Vết cắt trên miệng của nạn nhân này hoàn toàn khác hẳn so với vết cắt của các nạn nhân trước đó, vết thương chí mạng cũng khác, cô ấy dường như bị một thứ rất lớn xuyên qua người, nếu một người ra đường cầm theo một thứ sắc bén to lớn như thế sẽ rất dễ gây chú ý chứ nhỉ?.

Buổi tối, Triệu Tiểu Đường đến phòng pháp y. Cô đẩy xác của nạn nhân đến bên cửa sổ, ánh trăng từ bên ngoài chiếu thẳng vào, Triệu Tiểu Đường từng dòng khí màu tím liên tục bay lên lập lờ trên miệng vết thương liền cau mày, lầm bầm " Xong rồi, đúng như mình nghĩ, oán linh đó thành ác linh rồi".

Triệu Tiểu Đường trả xác về chỗ cũ, cô lái xe đến Quebec để tìm lão Giãn,. Cô vừa vào đến đã thấy mấy đứa nhóc phục vụ hô " Đường tỷ", chào hỏi xong thì cô liền đẩy cửa phòng quản lý đi thẳng vào trong ngồi xuống ghế trước mặt ông lão vest đen tóc bạc.

" Sao hôm nay có nhã hứng đến tìm bác vậy?" Giãn Hà cười hỏi cô. 𝙏ìm‎ đọc‎ 𝙩hêm‎ 𝙩ại‎ ⩶‎ 𝙏𝐑𝘂M𝙏𝐑𝐔𝖸𝖊‎ N.vn‎ ⩶

Triệu Tiểu Đường thở dài đáp " Có một oán linh hóa ác linh, hơn nữa phương thức giết người còn giống hệt Khẩu Liệt Nữ trong truyền thuyết yêu quái đương đại của Nhật".

" Là nạn nhân trong vụ án cảnh sát vừa phá sao?" Giản Hà nhíu mày hỏi cô.

Triệu Tiểu Đường gật đầu " Đúng vậy, lần cháu gặp trông người mẹ trả kia vừa đau thương cũng vừa phẫn hận, oán khí rất cao. Hôm hung thủ bị bắt chớp mắt liền chẳng thấy bốn oan hồn đâu, cháu chỉ sợ oan hồn kia đã nuốt chửng ba linh hồn yếu ớt còn lại".

Giản Hà chân mày nhíu càng chặc đáp " Khẩu liệt nữ vốn dĩ không phải một linh hồn bản thể mà là linh hồn bị sự tà ác tiêu cực chiếm hữu, có thể tạo thành một Khẩu Liệt Nữ xem ra oán linh kia cũng nuốt không chỉ 3 oan hồn kia, linh hồn cô gái bị giết mới đây cũng biến mất đúng không?".

Triệu Tiểu Đường gật đầu " Từ lúc cô ấy chết đến lúc cháu lập đàn tìm hồn chỉ có mười tiếng, không tìm được, chỉ có một khả năng linh hồn kia đã hoàn toàn biến mất khỏi thế gian này".

" Xem ra lần này rắc rối không nhỏ, nếu cô ta tiếp túc giết người để hấp thụ âm khí sẽ có chuyện thật" Giản Hà nói.

Triệu Tiểu Đường nhăn mày " Nhưng hành tung Khẩu Liệt Nữ không theo quy luật, làm sao để tìm được cô ta mới là chuyện đáng nói".

Giản Hà đáp " Khó nói lắm, theo truyền thuyết Khẩu Liệt Nữ sẽ chọn nạn nhân theo ý cô ta, và nạn nhân kia phải là dạng cho thấy rằng đang có hứng thú với cô ta thì cô ta mới xuất hiện trước mặt họ" Ông thở dài " Nhưng dù sao Khẩu Liệt Nữ này cũng không thật sự là một yokai như truyền thuyết đã kể, cô ta căn bản chỉ đang trả thù một cách vô tội vạ lên người xung quanh".

" Cháu hiểu, cô ta chết oan, cô ta nghĩ mình không đáng chết tại sao phải chết??? Cô ta chỉ đang muốn tìm..'sự công bằng' rằng không chỉ riêng cô ta gặp phải sự tồi tệ của quá khứ" Triệu Tiểu Đường nói, cô ta chết oan, nhưng người bị giết cũng chẳng có lỗi gì, mọi chuyện cứ dần tồi tệ đi, khốn khiếp.