Đại Vương Tha Mạng

Chương 6: Bình Trôi Nổi*



(*Một game bên Trung, lời nhắn trong chiếc chai)

"Lữ Thụ, tại sao em lại có cảm giác là anh thật giống như không có chút nào mệt mỏi." Lúc hai người đắp xong người tuyết trở lại trong phòng Lữ Tiểu Ngư có chút nghi hoặc, bình thường Lữ Thụ ra ngoài mua mười cân gạo đã mệt tới mức thở hồng hộc.

Chính Lữ Thụ suy nghĩ một chút, còn thật sự chuyển biến lớn, trong tiểu thuyết luôn luôn viết căn cốt người tốt mới có thể tu luyện càng nhanh, vậy mình hiện tại đã ăn trái cây Tẩy Tủy, về sau có thể coi như căn cốt tốt hay không?

Nghĩ tới đây chính Lữ Thụ liền bật cười, hắn còn không biết thế giới khác biệt này đến cùng là đang xảy ra chuyện gì, liền bắt đầu có những ý nghĩ hão huyền.

Ai biết tương lai như thế nào, đi một bước nhìn một bước thôi, trước mắt chính mình phải nghiên cứu cái hệ thống mới có được này trước.

Trở lại trong phòng, Lữ Thụ nằm trên sa lon vui vẻ chơi điện thoại, Lữ Tiểu Ngư hiếu kì nhìn thoáng qua kết quả cái gì cũng không thấy được: "Lữ Thụ, anh đang làm gì thế?"

"Nói chuyện phiếm thôi. " Lữ Thụ tiếp tục nhìn chằm chằm điện thoại.

"Để cho em nhìn xem, " Lữ Tiểu Ngư kéo lấy tay Lữ Thụ, vừa hay nhìn thấy Lữ Thụ phát Wechat, trên khung chat có ba chữ: Bình trôi nổi.

Lữ Tiểu Ngư khinh bỉ nói: "Lữ Thụ, anh vậy mà chơi bình trôi nổi!"

Lữ Thụ mặc kệ cô nhóc, một lần nữa nhặt lên một cái bình trôi: Trong nhà có tiểu ca ca mấp mạp dễ thương không?

Đối phương: Đại ca ca, có muốn không?

Lữ Thụ: Mi mập mạp sao?

Đối phương: Ừm.

Lữ Thụ: Mập vậy mà mẹ nó không giảm béo còn có tâm tình chơi nhặt bình?!

Đối phương trực tiếp choáng váng! Mi mẹ nó có phải bị bệnh hay không vậy!?

Mà Lữ Thụ thì vui vẻ nhìn thu nhập mới của mình trong ghi chép: Cảm xúc tiêu cực đến từ Lư Mạnh Vũ +50...

Có thể, thu hoạch không nhỏ, Lữ Thụ vui vẻ vô cùng, cái trò chơi này tạo ra giá trị cảm xúc tiêu cực thật nhanh! Muốn nói dọa người, Lữ Thụ khả năng còn không có nghĩ ra cách gì, nhưng làm sao để cho người ta sinh ra oán niệm, Lữ Thụ lại vô cùng chuyên nghiệp!

Lại nhặt lên một chiếc bình trôi nổi, đối phương vừa gặp đã hỏi: "Ngủ không được, ai có video gì hay gửi cho xem với."

Lữ Thụ: "Ta có, cận cảnh bộ ngực đặc biệt nổi bật."

Đối phương: "Mau gửi đi, người tốt cả đời bình an!"

Lữ Thụ từ trên mạng tìm được một bức ảnh chụp X quang ngực gửi cho đối phương.

Đối phương:???. harry potter fanfic

"Giá trị cảm xúc tiêu cực đến từ Lý Minh Nhạc +20..."

Lữ Thụ ôm lấy chiếc máy thông minh hàng nội địa mà năm ngoái hắn đã phải nhịn đau bỏ ra mấy trăm tệ để mua mà chơi vui đến quên cả trời đất, trước không quan tâm thu nhập này cuối cùng có thể mua được cái gì, rút được cái gì, hiện tại Lữ Thụ thật sự rất vui vẻ.

Giống như là có nơi để tài năng của mình quang minh chính đại thể hiện ra... Nếu như nói đây cũng coi là một tài năng...

Lữ Thụ từ khi rời khỏi cô nhi viện, đã học ở trường cao trung ngoại ngữ Lạc Thành cũng đã hai năm, đến bây giờ cũng không có nhiều bạn bè, nguyên nhân chính là do tính cách của hắn có chút không đứng đắn, hay làm người khác nghẹn chết...

"Cảm xúc tiêu cực đến từ Tri Vi +1..."

Ha ha, Lữ Thụ xem như phục con hàng này, thật sự quá mang thù.

Hắn bình thường sẽ không cân nhắc chính mình nói chuyện làm người ta nghẹn đến mức nào, vì nó đã thành thói quen...

Mắt thấy trong một đêm, giá trị cảm xúc tiêu cực của hắn đã lên đến đỉnh điểm là 700, mà trái cây Tinh Thần phải cần những 1000 điểm, Lữ Thụ mặc dù rất muốn nếm thử xem hiệu quả của nó ra sao, nhưng nghĩ lại, hắn còn chưa biết phải tu hành như thế nào, cái đồ chơi này cũng không biết rõ có tác dụng gì, có hạn sử dụng hay không hay để lâu sẽ hỏng.

Trước mắt chỉ có trái cây Tẩy Tủy đối với hắn có tác dụng lớn nhất, như vậy cũng có nghĩa, hạng mục rút thưởng sẽ hữu dụng với hắn nhất.

Rút thưởng đến cùng có thể rút ra những thứ gì? Sẽ có những thứ như bí tịch sao? Nghĩ tới đây nội tâm Lữ Thụ có chút nóng lên.

Hắn đã đoán được, thứ hắn có không giống người khác, trước kia khi hắn còn muốn tìm hiểu thân thế của mình lên từng tra xét rất nhiều tư liệu ở trên mạng, nhưng chưa từng có ai biết chút gì về đồ vật hắn vẫn luôn đeo trên cổ, nó giống như một thứ vật phẩm độc nhất vô nhị vậy.

Mà tại những cái video trong tin tức kia, nói là bỗng nhiên xuất hiện năng lực kì lạ, còn nói là sau khi bị kích thích sẽ xuất hiện những năng lực này.

Cũng có người chụp được hình ảnh đạo sĩ tại đỉnh núi phun ra nuốt vào mây mù hấp thụ tinh hoa nhật nguyệt, bởi vậy mới thấy được, mỗi người thu hoạch được năng lực không hề giống nhau.

Rõ ràng một điều là đã có những người còn đi trước hắn một bước, Lữ Thụ rất muốn biết hệ thống này có thể cho hắn công pháp tu hành hay không, vậy chính hắn mới có thể đặt bước chân đầu tiên vào thế giới mới này.

Nhưng nếu như nguyên nhân là do linh khí nhân gian khôi phục, thế thì hắn so với những người đi trước kia cũng không chênh lệch mấy, hắn cũng không thua kém nhiều, dù sao từ lúc mới xuất hiện dị thường đến hiện tại mới chỉ mấy tháng thôi.

Hấp thụ trái cây Tẩy Tủy, tựa hồ cũng mới đi được nửa bước mà thôi, không có phương pháp tu hành, thì hết thảy đều là lấy giỏ trúc múc nước công dã tràng mà thôi.

Góp đủ 700 điểm giá trị cảm xúc tiêu cực, Lữ Thụ đuổi Lữ Tiểu Ngư về phòng, sau đó nhất cổ tác khí trực tiếp liền nhấn chọn ở vòng quay All. in một lượt, liên tục rút 7 lần!

Lữ Thụ mặt không thay đổi nhìn bàn quay xuất hiện liên tục 5 lần cảm ơn đã tham gia mà mặt mày tối sầm.

Người khác đều sẽ trực tiếp thu hoạch được năng lực, nghe nói bị kích thích liền có thể thức tỉnh lực lượng cường đại các kiểu thật sự đơn giản đúng là quá khiến cho người ta hâm mộ mà.

Mẹ nó mình bây giờ cũng đang bị kích thích, nhưng mẹ nó là bị hệ thống bảo bối của chính mình kích thích được không, người ta bị kích thích liền có thể nhận được năng lực, mình bị kích thích thì chỉ nhận được cảm ơn đã tham gia.

Nhưng mà sự xui xẻo này tồn tại cũng không lâu, lần thứ sáu, trái cây Tẩy Tủy, thời điểm vừa thấy trái cây Tẩy Tủy Lữ Thụ đã rơi vào cuồng hỉ, cái đồ chơi này hiệu quả rất là rõ ràng, xác xuất xuất hiện có vẻ cũng không thấp, cũng có nghĩa là "Căn cốt" mà hắn mong muốn có thể tiếp tục tăng lên?

Lần thứ bảy, tại trên bàn quay xuất hiện lại là một tờ giấy kim sắc, trên đó viết thứ mà Lữ Thụ cực kỳ quen thuộc, quen thuộc đến mức hắn thậm chí có thể hát ra...

"Lấp lánh lấp lánh, bầu trời đều là ngôi sao nhỏ..."

Lữ Thụ:???!

Cái quần què gì đây?!

Ai có thể nói cho tôi biết cái này mẹ nó là cái gì!? Hắn vất vả hơn nửa đêm còn đi nhặt nhiều bình như vậy, cũng ném đi nhiều bình như thế, người nhặt ve chai còn chưa chắc chăm chỉ như hắn có được hay không, kết quả rút thưởng rút ra cái gì thế này?

Mẹ nó may là oán niệm của bản thân hắn không có cách nào hóa thành giá trị cảm xúc tiêu cực của hệ thống được, không thì hắn đã vô địch thiên hạ từ lâu rồi!

Lữ Thụ lúc này rất mê man, hắn mẹ nó cảm thấy hiện tại mình đã nhận lấy kích thích cực lớn, vì cái gì vẫn không cảm giác được thức tỉnh năng lực? Hệ thống này xuất hiện chính là vì để kích thích hắn hay sao thế?! Nhất định là như vậy rồi!

Thế nhưng lúc nhìn lại lần nữa, ca từ giống như có chút thay đổi.

"Lấp lánh lấp lánh, bầu trời đều là ngôi sao nhỏ.

Lơ lửng bên ngoài mây khói trên thế giới, tựa như kim cương trong bầu trời đêm.

Mặt Trời chói chang thiêu đốt vũ trụ, hoàng hôn không còn trong thiên hà.

Đêm dài đằng đẵng tìm đường ở đâu, cho đến khi ngọn lửa rực rỡ cất lên trường ca hành.”

Lữ Thụ thử đem cả đoạn đều hát lên, tờ giấy kim sắc cũng không có cái gì khác lạ. Đàng hoàng học một lần, cũng không có phản ứng gì cả.

Mặc dù lời khác biệt, có thể nó không giống, nhưng nó vẫn là bài ngôi sao nhỏ, Lữ Thụ trong tay cầm lấy tờ giấy kim sắc có chút bất lực mà chửi bậy.

Lúc này sát vách Lữ Tiểu Ngư bỗng nhiên cách tường hô to: "Lữ Thụ Lữ Thụ, tuyết đã ngừng rơi!"

Lữ Thụ bất giác nhìn về phía ngoài cửa sổ.

Lúc này, bầu trời sau khi tuyết ngừng rơi ngoài cửa sổ, ánh sao sáng chói giống như là một giải ngân rực rỡ, trong màn đêm yên tĩnh, tinh quang trắng bạc xuyên thấu qua cửa sổ thủy tinh trong suốt phát xạ vào trong phòng, tấm giấy kim sắc kia trong ánh sao chiếu rọi đột nhiên bốc cháy lên một ngọn lửa màu trắng.

Ngọn lửa kia nhảy lên như khi nóng bỏng nhất, mạnh mẽ nhất, tấm giấy kim sắc trong ngọn lửa hóa thành tro bụi trắng tinh, mà tro bụi kia cùng ấn kí mầm cây trong lòng bàn tay Lữ Thụ, dung hợp vào nhau.

Lữ Thụ bỗng nhiên cảm thấy, có lẽ thời điểm này hắn lại hát bài hát ngôi sao nhỏ khác thường kia, nhất định sẽ xảy ra chuyện gì đó không giống bình thường.

(một ngày mới, cầu đề cử, cầu cất giữ)