[Đam Mỹ] Em Là Ánh Sáng Của Anh

Chương 33: Tôi muốn kiểm tra



Trên tay phải còn cầm chặt ly rượu rỗng. Không thể nắm lại vật nào xung quanh để khỏi phải ngã. Trong lòng đã nắm chắc mười phần xui xẻo thì bất ngờ được một lực tay cực kỳ mạnh kéo lại. Từ khoảng không chới với liền va mặt ngay vào một vùng da thịt ấm áp. Tuấn Khải đang một tay giữ tay Hòa An, tay còn lại khéo léo giữ lại eo của cậu ôm chặt vào người mình.

Hòa An như trúng một huyệt bất động nằm yên trong vòng tay Tuấn Khải. Hơi thở trở nên gấp gáp, mặt nóng bừng áp sát bờ ngực đang phập phồng của anh ta. Hiện tại Hòa An có thể nghe được tiếng nhịp tim của Tuấn Khải đang đập cực kỳ mạnh ở khoảng cách chỉ cách tai một lớp áo mỏng.

Hòa An ngước lên, hai ánh mắt lại một lần nữa va vào nhau. Trực tiếp và cực kỳ gần.

Hòa An tay vẫn nắm chặt chiếc ly rượu, còn Tuấn Khải một mực giữ lấy eo cậu ta không buông. Tuấn Khải ý thức được tâm trí hỗn loạn của mình nên mới bắt đầu di chuyển tay đỡ Hòa An đứng lại ngay thẳng.

Hòa An cũng vươn người đứng thẳng dậy. Cố gắng quay mặt đi hướng khác để không nhìn trực tiếp Tuấn Khải lúc này. Tới lúc đứng dậy được đặt chân phải xuống thì phát hiện cổ chân đang cực đau. Ngay lập tức co chân lên xoay người sang trái trong khi hai tay vẫn đang bị giữ chặt.

Tuấn Khải cũng vì nghe tiếng Hòa An kêu lên nên cũng đồng thời xoay mặt qua. Chính giây phút này Hòa An mới thấy được đâu chính là ông trời trêu ngươi.

Hai môi của họ lại một lần nữa chạm vào nhau.

Hơn nữa lần này đều là cùng nhau tỉnh táo.

Hai đôi mắt mở to nhìn chằm chằm vào đồng tử đối phương. Tuấn Khải không thèm chớp Hòa An còn trừng lớn hơn. Hô hấp của cả hai bắt đầu thay đổi, nhịp tim cũng tăng lên.

Không gian hiện tại bị nung nóng như lửa đốt.

Hòa An cố gắng lấy lại thăng bằng và nhanh chóng hết sức có thể dời mặt mình ra khỏi tầm mắt Tuấn Khải.

“Xin lỗi, thực sự xin lỗi.” Hòa An bối rối lui về phía sau, chạm thẳng lưng vào lan can.

“Hòa An.” Bỗng dưng Tuấn Khải bước tới gọi thẳng tên Hòa An rồi tiếp tục nghiêm túc từng chữ nói tiếp. “Tôi muốn kiểm tra.”

“Kiểm tra?” Hòa An thắc mắc.

“Đúng vậy.”

Tuấn Khải bất ngờ một tay kéo Hòa An trở lại vào lòng. Chưa đếm tới ba liền cúi mặt xuống, cực kỳ nghiêm túc hôn vào môi Hòa An. Không hề có một động tác dư thừa nào. Chính anh ngay lúc này cũng không hiểu được động lực thúc đầy bản thân mình lại làm những hành động này là gì.

Hai đôi môi vẫn còn nồng vị rượu chạm vào nhau. Mềm mại và ướt át, kích thích mạnh mẽ đến từng tế bào não. Tuấn Khải bây giờ nhắm nghiền mắt mình lại, tay phải ôm lấy eo, tay trái kéo nhẹ phần gáy của Hòa An lại gần mình hơn nữa.

Hiện tại anh có thể nghe được tiếng nhịp tim mình đang đập càng ngày càng không còn bình thường. Đôi môi bắt đầu nhẹ nhàng di chuyển từng nhịp từng nhịp vụng về dưới đôi mắt trợn tròn của Hòa An.

Trạng thái của Hòa An lúc này thì khỏi phải nói nữa rồi. Đôi chân vốn dĩ chỉ bị tê cứng còn bây giờ thì tốt rồi không còn tê nữa mà trở nên bất động luôn. Đường đường là một chàng trai mét tám mà bị một người con trai khác kéo về khuất phục trong không đầy một phút.

Trời thì càng ngày càng lạnh, lượng cồn trong cơ thể như có thêm chất xúc tác đẩy nhanh quá trình ngấm vào đầu óc. Anh đồng ý rằng mình có ý thích Tuấn Khải, nhưng như thế này lại quá đường đột rồi.

Giằng co hơn một phút sau Tuấn Khải mới dời lực tách người ra. Mắt đang nhắm nghiền cũng từ từ mở. Vị đắng của rượu vẫn còn đậm vị trên môi kéo theo cả tâm trí như đang quay cuồng trống rỗng. Hòa An còn tệ hơn khi đôi chân đã bắt đầu run rẩy. Anh mím chặt môi mình lại, cố gắng tỏ ra bình tĩnh hết sức có thể rồi không để Tuấn Khải nói thêm câu nào liên quay mặt đi thật nhanh về phía cửa.

Hòa An đi rồi, bỏ Tuấn Khải ở phía sau vẫn còn đang thẩn thờ nhìn theo. Lúc này anh lấy tay đặt lên ngực mình để cảm nhận sự náo loạn của hơi thở. Anh sắp phát điên lên với cảm giác này rồi.

Hòa An quay trở lại phòng của mình. Bước thẳng một mạch vào thẳng nhà vệ sinh. Mở ngay vòi nước tạt thật mạnh lên mặt mấy cái liên tục. Khi cảm giác được đã lấy lại tỉnh táo cũng là lúc anh tự trấn an lại với chính mình trong gương.

“Chuyện quái quỷ gì đang diễn ra đây chứ?”

Anh xoay vào phòng lấy điện thoại ra thì thấy đã hơn mười hai giờ. Đầu óc lúc này đã quá choáng váng nên liền nằm ngửa lên giường. Hai mắt mở nhìn trần nhà. Cứ một chút lại xoay người nằm sắp xuống, cứ một chút lại xoay người ngửa lên. Liền tới mấy giờ sau vẫn chưa thể ngủ.

Trong khi Hòa An vẫn còn quay cuồng với chính mình thì Tuấn Khải đã giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Ngược lại còn tỏ tỉnh táo hơn mười lần. Anh lấy tay xoa nhẹ vào môi mình cảm giác độ mềm của môi Hòa An vẫn còn lưu mãi chưa chịu phai. Ánh mắt hiện ra một nét băn khoăn.

Anh bước chiếc bàn nhỏ ở giữa phòng cùng chiếc laptop vẫn còn sáng đèn. Đăng nhập tài khoản facebook. Chăm chú lướt xem hơn mười lăm phút trang cá nhân của Hòa An rồi tựa người vào ghế thở một hơi dài.