[Đam Mỹ] Mùi Hương

Chương 15: Phiên ngoại: Đại lão mặc yukata



Hôm nay, thư viện có sách mới.

Đúng lúc tôi mới đọc hết tiểu thuyết đam mỹ. Hôm nay vừa vặn có sách mới.

Tôi rất vui mừng.

Bây giờ, tôi không giống như thường ngày tiện tay lấy 10, 20 quyển, tôi định chọn kỹ hai quyển để tối nay đọc.

Ừ, tôi rất rảnh rỗi.

Bởi vì phu nhân của tôi về nhà xử lý công việc rồi.

Tôi là một người đàn ông biết tôn trọng nghề nghiệp của phu nhân.

Có một quyển sách tựa là "Đại lão mặc áo tắm", tựa đề này thu hút hứng thú của tôi.

Tôi cầm lên, bìa sách vẽ một người đàn ông mặc áo tắm, ngồi trên xích đu đọc sách.

Cậu ta mặc áo tắm rõ ràng không đẹp bằng phu nhân của tôi.

Tôi hơi mất hứng, tiện tay lật qua lật lại.

Một nam chính quyển sách này tên là Chu Cửu Thạch, là một đại ca xã hội đen thích buôn lậu khăn tay.

Sở thích kỳ quái. Tôi là người trong nghề, biết rất rõ bán sỉ khăn tay lợi nhuận rất thấp.

Tôi kết luận Chu Cửu Thạch là một tên ngốc bạch ngọt.

Một ngày nọ, Chu Cửu Thạch cùng ông chủ lớn đi đến một đấu trường dưới lòng đất xem giác đấu.

Trên đấu trường có hai người, một người đàn ông cường tráng, một thiếu niên phương Đông mảnh khảnh.

Còn chưa bắt đầu đánh, người đàn ông cường tráng nhìn thiếu niên khiêu khích ầm ĩ.

Tôi vừa đọc đoạn này đã hiểu.

Bình thường trong sách viết như vậy, flag liền xác lập, người đàn ông cơ bắp kia nhất định đánh không lại thiếu niên phương Đông, không chừng còn bị giết chết ngay lập tức.

Tôi tiếp tục lật trang sau.

Kết quả, thiếu niên lại đánh thua.

Người đàn ông cường tráng ngồi trên người thiếu niên, nhân cơ hội dâm loạn cậu. Dưới đài, khách ngồi xem giác đấu đều rất hưng phấn.

Tôi không thích tình tiết này.

Tôi rất không vui.

Tôi quyết định ngồi trong thư viện xem hết quyển sách này, nếu như mãi đến phần cuối đều là thịt văn kiểu này, tôi lập tức đi giáo huấn tác giả quyển sách.

Tôi lại lật hai trang.

Ông chủ của Chu Cửu Thạch lúc này quyết định bỏ tiền mua thiếu niên, hắn muốn đùa bỡn thiếu niên.

Chu Cửu Thạch giúp ông chủ lớn mua người.

Mua người xong, ông chủ lớn đột nhiên có việc, phải rời đi một tháng, liền bảo Chu Cửu Thạch giúp đỡ trông coi, phòng khi có người trước khi ông chủ lớn trở về đã đùa bỡn thiếu niên trước.

Chu Cửu Thạch trông chừng thiếu niên ăn cơm.

Chu Cửu Thạch trông chừng thiếu niên đọc sách.

Chu Cửu Thạch trông chừng thiếu niên chơi cờ.

Tôi càng đọc, càng cảm thấy quen quen.

Tôi tiếp tục lật.

Một ngày nọ, thiếu niên tắm xong, mặc áo tắm vào, rồi lại không cẩn thận ngã vào bồn tắm.

Cả người thiếu niên ướt đẫm.

Chu Cửu Thạch nghe tiếng, đẩy cửa bước vào.

Thiếu niên nhoài người nằm trong phòng tắm, trông rất điềm đạm đáng yêu.

Sau đó, Chu Cửu Thạch nhìn thân thể thiếu niên, đột nhiên phát rồ, đặt thiếu niên vào bồn tắm, làm.

Đoạn play trong bồn tắm này được miêu tả rất tỉ mỉ, đặc biệt còn viết thiếu niên phía sau sưng, khóc lóc ầm ĩ.

Tôi đột nhiên nhớ đến Anh Thần cùng bồn tắm ở Chu gia.

Đồng thời tôi cảm thấy Chu Cửu Thạch sẽ sớm bị giết chết.

Không phải đại ca xã hội đen nào cũng có vận may như tôi vậy.

Tôi tiếp tục lật.

Nghe nói ông chủ lớn ở nước ngoài không về ngay được, Chu Cửu Thạch quyết định mang thiếu niên cao bay xa chạy.

Chu Cửu Thạch đúng là ngốc bạch ngọt, làm sao có khả năng đơn giản như vậy.

Quả nhiên sau khi Chu Cửu Thạch mang thiếu niên trốn tới một thành phố xa lạ, ông chủ lớn liền phái người đuổi giết bọn họ.

Chu Cửu Thạch và thiếu niên cùng chung hoạn nạn, đối với cậu ngày một nặng tình.

Sách bỏ ra một đoạn rất dài miêu tả tình tiết này.

Chu Cửu Thạch đối với thiếu niên tốt vô cùng.

Đối xử với thiếu niên ngày càng dịu dàng, còn dùng miệng giúp thiếu niên.

Nhưng đến một ngày, đột nhiên thiếu niên mất tích.

Chu Cửu Thạch phát rồ tìm kiếm, tìm thế nào cũng không thấy. Hắn quay lại cầu xin ông chủ lớn giúp đỡ tìm thiếu niên, bất kể phải trả giá như thế nào.

Ông chủ lớn nói, điều kiện đánh đổi là, bất luận phát sinh chuyện gì cũng phải vĩnh viễn yêu thiếu niên.

Tôi có một chút không hiểu nội dung quyển sách này.

Chu Cửu Thạch ngẩn người, nhận lời.

Tôi cũng ngẩn người, nội dung vở kịch này biến hóa thật vi diệu.

Ông chủ lớn cho Chu Cửu Thạch một cái chìa khóa, bảo hắn đi đến một chỗ nọ tìm thiếu niên.

Chu Cửu Thạch mở cánh cửa định mệnh kia, sau cánh cửa là một đồng cỏ xanh, một thiếu niên mặc áo tắm ngồi dưới gốc cây đào.

Hóa ra, thiếu niên mặc áo tắm là bạn của ông chủ lớn, còn là một đại lão thế lực không thua gì ông chủ lớn.

Chu Cửu Thạch rất tức giận.

Thế nhưng hắn đã nhận lời vĩnh viễn yêu đại lão mặc áo tắm kia.

Sau đó Chu Cửu Thạch không thể làm gì khác hơn là ở trong nhà đại lão mặc áo tắm làm "Chu phu nhân", cũng làm nghĩa vụ của phu nhân, chăm lo việc nhà, còn làm đại lão vui vẻ.

Tôi lại lật một trang, đến đại kết cục rồi.

Trong đại kết cục, đại lão mặc Âu phục, Chu Cửu Thạch mặc váy cưới, hai người kết hôn.

Chu Cửu Thạch trước mặt tất cả khách mời quỳ gối trước mặt đại lão, cam kết với đại lão.

Cả đời chỉ thích một mình đại lão.

Bất luận phát sinh cái gì, đều vĩnh viễn hầu ở bên người đại lão.

Toàn văn hoàn.

Tôi đóng quyển sách lại, phát hiện bên ngoài trời đã tối.

Lúc tôi nhét lại quyển sách vào giá sách, đột nhiên chú ý đến tên tác giả quyển sách này.

Khăn tay của Thập Cửu.

Tôi đột nhiên cảm thấy không đúng.

Tôi cẩn thận nhớ lại tình tiết, có lẽ phải đi giáo huấn tác giả quyển sách này một chút.

Lòng tôi nảy ra một kế.

Tôi đem tất cả các tiểu thuyết đam mỹ mang đi.

Sau đó bí mật quan sát, sẽ xảy ra chuyện gì.

Quả nhiên, sau khi thư viện đóng cửa, có người đến đây kiểm tra một lúc, phát hiện tiểu thuyết đam mỹ bị mất.

Hắn lại đem một đống mới bỏ vào.

Người kia sợ hết hồn.

"Ai?!"

Tôi bước ra, "Cậu làm gì ở đây?"

"....Thập, Thập Cửu tiên sinh." Hắn trông có chút sợ sệt.

"Cậu biết tôi?" Tôi hỏi, "Ai sai cậu tới?"

Là người của Chu gia.

"....Chu tiên sinh." Hắn ấp a ấp úng nói.

Tôi phất phất tay, "Cậu đi đi."

"Ngài.... Có thể không nói với Chu tiên sinh được không?" Hắn thấp giọng.

Tay nắm chặt lại, xem ra rất hồi hộp.

"Không được." Tôi quay đầu đi ra ngoài, "Hôm nay Chu tiên sinh gặp phiền toái rồi."

Mrs. Nineteen, now you are in big trouble, big, big trouble.