[Đam Mỹ] Tỏ Tình

Chương 2: Thành thân



#Bàn luận về hôn lễ oanh động nhất trong vòng một trăm năm#

#Bàn luận về hôn lễ khiến hắc đạo và bạch đạo muốn đâm đầu vào tường#

Sau khi Bạch Ngọc Đường bị dọa, liền quyết định không thể để chỉ có một mình mình bị dọa được. Lại quan sát sư phụ nhà mình hai ngày, yên lặng quyết định có thể làm hỉ sự...Miêu nhi nhà mình đã viết thư cho hai vị mẫu thân và Ma Cung, hai vị mẫu thân nhiệt tình mười phần mà cam đoan sẽ làm thật lớn. Ngũ gia yên lặng rối rắm việc sư phụ nhà mình hơn một trăm tuổi sẽ thành thân, vẫn là người gả...Rối rắm lại rối rắm, vẫn là lập tức cho người thông báo với phái Thiên Sơn, trở về Khai Phong Phủ cùng Miêu nhi nghiên cứu thiệp mời đi.

# Bàn luận về một ngày không giống bình thường của Ma Cung và phái Thiên Sơn #

Mấy trăm ma đầu của Ma cung vô luận già trẻ, hiếm khi nhìn thấy đều tụ tập trong sân. Chúng ma đầu đều nhìn chằm chằm một phong thơ, đầy mặt không thể tưởng tượng.

"Là thật? Giả? Cung chủ cùng Thiên Tôn làm hòa rồi?!" Một ma đầu há to miệng

"Này là muốn làm hỉ sự? Làm ở đâu?"

"Hẳn là sự thật, Cung chủ và tiểu Từ cũng gửi thư...... Hai người này hơn một trăm năm cuối cùng hết khổ" Hắc Thủy Yêu Bà ôm rắn nói.

"Sách sách, hỉ sự này muốn làm ở Ma Cung, còn muốn vẻ vang mà!" Đây là Hồng Cửu Nương mới hưởng tuần trăng mật trở về.

Chúng ma đầu gật đầu, Cung chủ quá cường đại, thế nhưng lại đem Thiên Tôn cưới về nhà.

Thiên Sơn

Chưởng môn phái Thiên Sơn Lục phong lần đầu tiên có loại ý tưởng tiểu sư thúc đang đùa hắn...... Tuy rằng không có khả năng.......

Sư tôn của Phái Thiên Sơn, thế nhưng phải gả cho người khác!! Hơn nữa vẫn là gả cho Ân Hậu!!.

Lục Phong nhìn về phía mười đại cao thủ đã hóa đá, ý bảo làm sao..

Khi những người khác còn đang hóa đá, Thẩm Hoài Nguyệt nhanh chóng khôi phục, kích động nói "Đây là chuyện tốt a! Lần trước gặp Ân Hậu, hảo soái hảo soái! Lúc ấy đã cảm thấy hắn cùng sư tôn rất xứng a!!".

Mọi người không nói, còn không biết chuyện này muốn truyền ra giang hồ không biết loạn thế nào đâu..

Cuối cùng Lục Phong quyết định, tập thể đến Ma Cung tham gia hôn lễ.

Tập thể mọi người ở Khai Phong Phủ nghiên cứu thiệp mời cùng các hạng mục hôn lễ khác, đương nhiên là tránh đi Thiên Tôn cùng Ân Hậu, nếu không Thiên Tôn nhất định phá nhà.

Mọi người đều cảm thấy nhất định phải làm lớn, như thế nào cũng phải phù hợp với thân phận hai vị võ lâm chí tôn! Bạch Ngọc Đường cùng Triển Chiêu nghiên cứu một đêm lại chạy tới kéo Vô Sa cùng Lục Thiên Hàn bổ sung, làm ra một danh sách thật dài. Triệu Phổ phụ trách xuất thủ, tìm Hắc Ảnh bảo hắn chiếu theo danh sách đi đưa thiệp mời. Triệu Trinh tặng một đống đồ cổ danh họa để Bao đại nhân cùng Thái sư mang đi làm lễ vật.

Cho nên, mọi người trong Khai Phong Phủ trên danh nghĩa là đến phụ cận Ma Cung tra án, kì thực là xuất phát đi Ma Cung tham gia hôn lễ. Đối với Thiên Tôn tỏ vẻ gần đây đi tuần rất thường xuyên a, Ân Hậu ý vị thâm trường cười cười.

Mọi người vì giấu Thiên Tôn mà dọc đường đi hao tổn tâm huyết, một khắc không dám ngừng. Rốt cuộc cũng đến Ma Cung, lập tức thở phào nhẹ nhõm. Thiên tôn rốt cuộc biết mình phải gả cho người ta, muốn đánh chết hai tên nhãi ranh, càng muốn đánh chết cái lão hỗn đản kia. Cuối cùng Tiểu Tứ Tử chạy ra cứu người, "Tôn tôn, Bạch Bạch Miêu Miêu bọn họ thiệp mời đều phát ra rồi. Đoán chừng đã thật nhiều rồi a ~"

Ván đã đóng thuyền ---- cuối cùng Thiên Tôn không thể không ở cái tuổi hơn một trăm hai mươi tuổi gả chồng >w<.

Thật ra mặc kệ Thiên Tôn có đồng ý hay không, hỉ sự này cũng phải làm.. Bởi rất nhiều người vì đã đến, còn không nói ở trên đường. Vô luận là hắc đạo hay bạch đạo chỉ cần có máu mặt đều phái người tới chúc mừng, tuy rằng hiện tại bọn họ còn không thể tiếp thu sự thật —— bạch đạo Chí Tôn cùng hắc đạo Ma Vương thành thân.

Mọi người trong Võ lâm hô to trong lòng: Này thì về sau sống như thế nào a..

Về mặt này Thiên Tôn tuy rằng cam chịu, nhưng mọi người còn không yên tâm. Đem ba vị trưởng lão chộp tới coi chừng Thiên Tôn, Ân Hậu. Đừng thừa dịp mọi người không chú ý tới liền đào hôn gì đó.

Chuẩn bị tốt cho bọn Thiên Tôn xong, mọi người trong Khai Phong Phủ bắt đầu khí thế hừng hực chuẩn bị hôn lễ, mắt thấy sắp đến ngày rồi. Bạch Ngọc Đường cùng Triển Chiêu cuối cùng quyết định thành thân ở Ngũ trang, vị trí của Ma Cung không thích hợp công khai rộng rãi.

Cả nhà lại hấp tấp mà từ Ma Cung chạy tới Ngũ trang, thuận tiện đem người tới chúc mừng gặp được trên đường lôi đi cùng.

Mọi người vừa tới Ngũ trang liền bắt đầu bố trí, mấy người quản gia cùng nha đầu vội đến chân không chạm đất. Bạch Ngọc Đường lại chộp tới mười đại cao thủ của phái Thiên Sơn tới làm tráng đinh đi nghênh đón khách nhân. Vốn dĩ hết thảy cũng tính là thuận lợi, chính là khi ảnh vệ hồi báo mấy người phái Thiên Sơn đánh nhau với người khác, mọi người liền buồn bực đang tốt như vậy sao lại đánh nhau rồi?

Hắc ảnh chạy về nói, nghe nói Thiên Tôn cùng Ân Hậu muốn thành thân, kẻ thù của hai người cũng tới, hơn nữa đều là lọai không chết không ngừng. Những người này so với bọn Cửu Nương rõ ràng có tiến bộ hơn. Mấy người Phái Thiên Sơn kia sắp chịu không được.

Mọi người lau mồ hôi, lúc này không thể để Thiên Tôn cùng Ân Hậu tự mình tới thu thập đi... Nghĩ tới nghĩ lui chỉ có thể để Vô Sa đại sư, Lục Thiên Hàn cùng Yêu Trường Thiên đi. Hai vị mẫu thân tiếp tục thay phiên trông chừng Thiên Tôn cùng ân hầu. Bao đại nhân cùng Thái sư đi nha môn, phàm là bắt được kẻ tội ác tày trời thì trực tiếp đưa nha môn.

Khi tất cả lại đi vào quỹ đạo, Lâm Dạ Hỏa nói một câu, hỉ phục! Mọi người bừng tỉnh, hỉ phục còn chưa chuẩn bị, hỉ phục thành thân rất quan trọng. Hỉ phục đều là đỏ thẫm, chính là để hai lão nhân mặc màu đỏ thẫm.... Triệu Phổ lại từ hạ lễ của Triệu Trinh lấy một bộ mũ phượng khăn quàng!! Thiên Tôn mặc mũ phượng khăn quàng!

Mọi người tưởng tượng hình ảnh kia một chút, rụt cổ lại, hai lão nhân có thể giết bọn hắn. Cuối cùng Lâm Dạ Hỏa đề nghị dùng màu đỏ sậm, mọi người đồng ý, rốt cuộc hỉ sự vẫn là dùng màu đỏ.

Vất vả cũng đến ngày thành thân, hai lão nhân bị túm lên bắt đầu chuẩn bị từ lúc trời còn chưa sáng. Bọn Triển Chiêu đi chào hỏi khách nhân, lưu lại mấy người của Ma Cung cùng hai vị mẫu thân giúp Thiên Tôn cùng Ân Hậu thượng trang.

Hai vị mẫu thân giúp Thiên Tôn trang điểm, so với Ân Hậu mặc vào hỉ phục liền là xong, Thiên Tôn thì muốn phiền toái hơn. Sáng sớm bị người khác túm lên từ trong ổ chăn, vừa ngáp vừa bị ấn đến trước gương. Ánh mắt Thiên Tôn đầu tiên nhìn đến mũ phượng khăn quàng, liền muốn giơ tay tính toán đem nó biến thành băng. Lục Tuyết Nhi nhào qua cứu giá, Ân Lan Từ chậm rì rì nói " Cái này cũng chuẩn bị mấy bộ rồi "

Thiên Tôn không nói, Ân Lan Từ giúp Thiên Tôn chải đầu, triêu như thanh ti mộ thành tuyết, tóc dài màu bạc tràn ngập tang thương, đây là cô độc đến thế nào. Nàng đột nhiên nói câu "Đều nói nữ nhân trong ngày thành thân là đẹp nhất, hôm nay liền lấy bộ dáng đẹp nhất gả cho cha."

Thiên Tôn nghe thấy liền ngây ngẩn cả người, cũng để mặc các nàng giúp y thượng trang.

Chờ hai người giúp Thiên Tôn thượng trang xong, lại giúp y đội mũ phượng. Mọi người trong Khai Phong Phủ nhịn không được tò mò, chủ yếu là Tiểu Tứ Tử chạy tới xem một cái nói "Tôn Tôn thật đẹp a."

Mọi người tâm ngứa, lúc mọi người chạy đến hai vị mẫu thân đã chuẩn bị giúp Thiên Tôn phủ khăn voan. Mọi người nhìn thấy Thiên Tôn, sửng sốt. Thiên Tôn thấy bọn Bạch Ngọc Đường ngây ngốc nhìn hắn, xấu hổ buồn bực mà một chụp chưởng qua.

"Khụ khụ" Bạch Ngọc Đường tự giác tiến lên, "Sư phụ rất xinh đẹp, thật sự."

"Thằng nhãi ranh, muốn bị đánh a". Mọi người bỏ chạy.

Triển Chiêu kinh ngạc nói "Thì ra cảm thấy Thiên Tôn đẹp, lần này quả thực khuynh quốc khuynh thành a" mọi người tỏ vẻ đồng ý, lực sát thương quá lớn.

Buổi tối giờ lành đến, Ân Hậu một thân hỉ phục đỏ sậm xuất hiện, vẫn luôn nhàn nhã lười nhác, giờ phút này hoàn toàn bày ra khí thế cung chủ Ma Cung. Lục Tuyết Nhi cùng Ân Lan Từ mỗi người một bên đỡ Thiên Tôn đi tới, Tiểu Tứ Tử cùng Tiểu Lương Tử đảm đương làm Hoa Đồng, rải cánh hoa.

Ân hầu thân thủ kéo Thiên Tôn qua, Vô Sa đại sư đảm đương ti nghi. [ ti nghi chắc giống như người chủ hôn ấy]

"Nhất bái thiên địa"

"Nhị bái cao đường"

"Phu thê đối bái"

"Đưa vào động phòng"

Trăm năm quanh đi quẩn lại, cuối cùng vẫn ở bên nhau.

Đời này kiếp này, sinh tử tương tùy.