Đan Dược Thần Sư

Chương 32: Thất bại?



Ban đêm, ánh trăng trong trẻo tỏa sáng.

Lúc này trong Tây viện Mộ phủ, Mộ Như Nguyệt mệt thở hồng hộc, mồ hôi đầm đìa, nàng lau mồ hôi trên trán, chăm chú nhìn dược liệu trên bàn, lúc này mới hài lòng tươi cười.

Mấy canh giờ trôi qua, rốt cuộc nàng cũng tăng cấp bậc tất cả dược liệu lên, có điều phương pháp lấy khí dưỡng dược. này quả nhiên tiêu hao thể lực, mà với thực lực của nàng hiện tại cùng lắm chỉ có thể khiến dược liệu năm mươi năm này tăng lên trăm năm. Muốn hơn nữa cũng không đủ nguyên khí.

“50 cây dược liệu trăm năm này cầm đi bán lấy tiền, còn lại dùng để luyện chế đan dược.”

Vừa nói nàng vừa mang cái đan đỉnh (lò luyện đan) hôm nay mua ở chợ ra.

Hiện tại nàng muốn luyện chế đan dược cấp thấp Hồi xuân tán, cũng là loại đan dược bình thường nhất.

"Bá" một ngọn lửa từ đầu ngón tay nàng bốc lên, nàng nhẹ nhàng vung đầu ngón tay, ngọn lửa bắn về phía đan đỉnh, bùng cháy lên.

Ngọn lửa đỏ bừng chiếu lên khuôn mặt trắng nõn của Mộ Như Nguyệt, tuy nàng còn nhỏ nhưng cũng đã lộ ra nét đẹp khuynh thành, so với Mộ Đình Nhi chỉ có hơn chứ không kém.

Dù sao cũng là lần đầu luyện chế đan dược, cho nên không được bao lâu ngọn lửa dần tắt ngúm, mà dược liệu trắm năm trong đan đỉnh cứ bị nàng lãng phí như vậy...

“Thất bại? Làm lại!”

Mộ Như Nguyệt cười lạnh, từ khi có kí ức đến nay nàng. không biết từ bỏ là gì.

Mộ Như Nguyệt cười lạnh, từ khi có kí ức đến nay nàng không biết từ bỏ là gì.

"Bá" ngọn lửa lại bản ra thiêu đốt xung quanh đan đỉnh.

Lần này có kinh nghiệm rồi, cho nên khống chế càng dễ dàng hơn...Suốt một đêm, Mộ Như Nguyệt thất bại không biết bao nhiêu lần, một đống dược liệu trăm năm hóa thành tro tàn, Viêm Tẫn nhìn cũng nhịn không được mà đau lòng.

Phá gia chỉ tử! Nữ nhân này rõ ràng chính là phá gia chỉ tửi

Ðó là dược liệu trăm năm, không phải cỏ dại, vậy mà nàng lãng phí một đống không đau lòng chút nào? Không băng cho hẳn ăn để tăng công lực.

Cho đến khi mặt trời lên cao, Mộ Như Nguyệt mới luyện chế thành công Hồi xuân tán.

Nhìn đan dược trên tay, nàng bất mãn nhăn mày: “Luyện chế đan dược cấp thấp mà tốn thời gian một đêm, xem ra về phương diện luyện đan ta còn phải cố gắng hơn.”

Nếu có người nghe được lời này, sẽ thật sự muốn hung hăng bóp chết nữ nhân này.

Nàng không cần ai chỉ dạy mà một đêm đã luyện chế được đan dược cấp thấp, nếu có sư phụ chỉ dạy nữa thì mấy đan dược sư tốn ba ngày ba đêm mới luyện được phải sống thế nào đây?

Dù là luyện đan sư thiên tài kiệt xuất ở đại lục này, lần đầu luyện chế dược cũng phải mất thời gian hai ngày.