Đan Vũ Càn Khôn

Chương 482: Giao phong khí thế (2)



Lúc này, nhãn lực mọi người trên quảng trường Thần Điện không đủ, chỉ có thể nhìn thấy kình khí hai người đụng nhau. Càng thêm kinh ngạc vì sự cường hãn của họ, đối với dạng chiến đấu nhìn vô cùng thống khoái này, thậm chí còn có người nghị luận trong lúc va chạm nhau thì lực lượng lực khí của người nào mạnh hơn.

Nhưng người có nhãn lực tốt như mấy vị trưởng lão trên gác cao Thần Điện thì không khỏi âm thầm gật đầu, rất thỏa mãn với biểu hiện của hai người TẦn Phàm và Dịch Khuyết.

Trên đài quyết chiến đỉnh Tử CẤm.

Thu hồi kiếm thế, sắc mặt Dịch Khuyết hơi chút nghiêm trọng, nhìn thẳng vào Tần Phàm. Lần thứ nhất giao đụng nhau có thể nói là khiến tình hình thay đổi 3 phần 10, khi bắt đầu hắn vốn lợi dụng cảnh giới khí thế của mình để chiếm ưu thế, hoàn toàn nắm giữ quyền chủ động nhưng tâm tĩnh của đối phương lại sâu sắc ngoài dự liệu của hắn. Trong tình huống đó mà vẫn có thể hóa giải khí thế của cả hai.

Cuối cùng nhìn như là hắn đánh lui Tần Phàm nhưng trên thực tế, lúc đao kiếm tương giao lần thứ nhất thì kiếm của hắn bị đè xuống, mặc dù rất ngắn ngủi. Tất cả mọi người trên quảng trường Thần Điện có thể không thấy nhưng hắn biết rõ đối phương có thể cảm nhận được.

Tuy đối phương chỉ chiếm ưu thế trong khoảnh khắc ngắn ngủi nhưng giống như đã tìm được điểm tựa nên đã phá vỡ thế chủ động của hắn. Có thể hình dung hắn như một mãnh thú lao tới nhưng đối phương tìm ra được một lỗ hổng nhỏ, sau đó dùng nanh vuốt xé nát mở rộng lỗ hổng đó ra, từ đó đảo ngược tình thế, thậm chí còn thay đổi tư cách từ bị săn thành đi săn.

Tần Phàm chỉ hơi có chút giãy giụa, ngay sau đó liền lộ ra khí thế vô cùng to lớn. Lúc này Dịch Khuyết có muốn dùng khí thế để áp bách đi nữa thì cũng không được nữa vì Tần Phàm đã nhận thức rõ ràng tràng diện khí thế áp bách của hắn rồi.

NGay cả Dịch Khuyết cũng không thể không thừa nhận hiện giờ có lẽ thực lực Tần Phàm không bằng mình nhưng ít ra tâm tĩnh và khí thế đã không kém hắn chút nào.

Mà cái này thập phần trọng yếu.

Nếu như Tần Phàm không thể thoát khốn lúc đó thì trong lòng hắn sẽ một mực không thể phản kháng, không bắt kịp ý nghĩ hay tâm lý của đối phương, từ đó chỉ có thể lâm vào cục diện bị đánh mà không thể hoàn thủ.

Với ưu thế ngắn ngủi vừa rồi, Tần Phàm đã tạo trở lại tư thái cường giả của mình, một loại tư thái có thể đánh bại đối phương. So với đối phương thì bản thân không yếu hơn, thậm chí về phương diện tâm tính còn mạnh hơn.

Đương nhiên, khi Dịch Khuyết phản kích thì cũng không khiến hắn sinh ra ý nghĩ đối phương cường đại hơn trong lòng. Chỉ là lúc này, đọ sức khí thế giữa hai người xem như đã dần dần cân đối trở lại.

NGay sau đó, hai người cũng không nói gì thêm, vì với cảm giác linh mẫn của mình, hai người tinh tường một khi có chút phạm sai lầm hoặc buông lỏng khí thế thì sẽ khiến đối phương nắm giữ quyền chủ động.

Sự yên lặng ngự trị khoảng ba giây, mọi người đều vô cùng nghi hoặc, phảng phất như Tần Phàm và DỊch Khuyết đều đã kích phát khí thế đến giới hạn nhưng lúc này, cả hai người đều cơ hồ không nghĩ ngợi gì mà đồng thời ta tay.

Đây cũng là vì trực giác võ đạo vô cùng nhạy cảm của hai người đồng dạng cho rằng thời cơ thích hợp ra tay nhất đã đến. Vì không muốn đối phương chiếm được ưu thế và bản thân rơi vào hoàn cảnh xấu nên cả hai đều đồng thời ra tay, có thể nói thời cơ ra tay cũng phần nào đó trực tiếp phân định thắng bại.

Một đao một kiếm vẫn còn cách nhau khoảng vài mét nhưng hai cỗ năng lượng một lạnh một nóng đã hung hăng va vào nhau.

Sau khi giao phong lần thứ nhất, hai người đều đã hiểu rõ trình độ đối phương như thế nào. Lúc này hai người đều tiến vào giao đoạn giằng co, trong lúc giao phong hòng tìm ra sơ hở của đối phương để xuất một kích trí mạng giành thắng lợi.

- XUY!

Trên chiến đài đỉnh Tử Cấm, trường kiếm trong tay Dịch Khuyết vạch phá không khí, giống như một tia chớp mang theo bông tuyết và từng cơn gió lạnh như băng hung hăng đâm về phía bóng người màu xanh ở trước mặt.

Sức gió vô cùng mãnh liệt khiến quần áo Tần Phàm cơ hồ dính chặt lên da hắn, nghe thấy kình phong sắc bén vô cùng bén nhọn kia, kiếm chưa đến nơi mà hắn đã cảm nhận được một cỗ rét lạnh thấu xương. Thế kiếm kia vô cùng mạnh càng khiến cả người Tần Phàm cơ hồ bị ép đến mức khó có thể nhúc nhích. Nhưng Tần Phàm lại không chút động dung, ánh mắ hắn nhìn thẳng vào mũi kiếm đang càng ngày càng tiến lại gần, lúc chỉ còn cách đầu hắn chỉ nửa xích thì thân thể hắn khẽ động, dùng một loại tư thế không thể tưởng tượng nổi lướt ngang qua, nhẹ nhàng như một cơn gió, tránh thoát một kích kia.

Trường kiếm kia đâm tới chỉ cách thân thể Tần Phàm chỉ khoảng nửa tấc, thoạt nhìn cực kỳ hung hăng, thiếu chút nữa đã chém xuống một nửa bả vai Tần Phàm.

Trông thấy một màn này, mọi người không khỏi hoảng sợ, không thể tưởng được dưới tình huống đó mà Tần Phàm có thể tỉnh táo như thế. Nếu như vừa rồi không né tránh kịp thì hắn nhất định bị thương không nhẹ, thậm chí có thể vì trúng một kích kia mà thất bại thảm hại.

Đồng thời, những người ủng hộ Tần Phàm cũng phấn chấn không thôi. Bởi vì pha giao phong ngắn ngủi vừa rồi đã chứng minh thực lực của hắn, khiến những người ủng hộ hắn nhưng vẫn còn ẩn ẩn có chút lo lắng càng thêm kiên định. Có một ít người vốn cho rằng Tần Phàm hẳn phải thua không thể nghi ngờ gì thì lúc này cũng dần dần cải biến suy nghĩ của mình.

Dù chỉ tiến vào thánh địa Chân Vũ chỉ được nửa năm và còn chưa tiếp xúc với đỉnh Thiên Cơ nhưng hắn có thể đấu ngang tay với Dịch Khuyết, Linh Vũ Sư mạnh nhất vã đã tiến vào đỉnh Thiên Cơ được 5 năm.

Hắn có thể đủ tư cách để được mọi người tôn trọng và tin tưởng.

Đao kiếm đụng nhau, đao quang kiếm ảnh đầy trời, năng lượng băng hỏa không ngừng giao dung. nguồn

Bầu trời trên đỉnh Tử Cấm bị năng lượng chiếu rọi tạo nên một vầng sáng vô cùng lộng lẫy. Hai cỗ năng lượng không ngừng va vào nhau, tại toàn bộ đài đối chiến, nhiệt độ thay đổi rất nhiều lần khiến chiến đài này khi thì cực nóng, khi thì cực lạnh, vô cùng quỷ dị. Nếu là thường nhân ở đây thì khẳng định không thể chịu nổi.

Ngay cả hai người Dịch Khuyết và Tần Phàm đang giao đấu với nhau cũng ẩn ẩn cảm thấy mình bị ảnh hưởng. Bất quá thể phách Tần Phàm rất cường đại, không sợ nóng lạnh, tự nhiên ảnh hưởng ít đi còn quanh thân Dịch Khuyết có băng tuyết bao bọc như khôi giap nên cũng có hể chịu đựng những năng lượng này. Cho nên dù nhiệt độ có thay đổi nhưng cũng không ảnh hưởng nhiều lắm đến hai người bọn hắn.

Về phần thân thể có chút không thích ứng kịp thì khiến hai người bọn hắn bị hạn chế đi vài phần.

Trên đài quyết chiến, mỗi một lần đao kiếm giao nhau thì thanh âm năng lượng giao đụng nặng nề liền truyền đến, cũng chỉ có người trong cuộc mới có thể cảm nhận rõ ràng chỗ lợi hại của đối phương, hai người càng giao phong thì càng lộ ra thần sắc ngưng trọng.