Đáng Yêu Hơn Cả Đường

Chương 35



Hứa Dệt nhìn từng chuỗi tin nhắn trên màn hình, môi khẽ mím lại, vẻ mặt đờ đẫn.

Sao cô cảm thấy người mà đàn chị muốn giới thiệu có chút không đáng tin cậy _(:3” ㄥ)_

Dựa theo miêu tả của đàn chị, hắn làm gì có dáng vẻ của một người đàn ông tốt!

Nhưng mà… Hiện tại cô không yêu đương, nghĩ đến chuyện đó làm gì?

Hứa Dệt nhanh chóng lắc lắc đầu, gạt bỏ suy nghĩ trong đầu ra ngoài.

Cô thiếu chút nữa bị đàn chị dẫn đi lệch hướng.

Hứa Dệt: Chị à từ năm 8 tuổi em thực sự chưa bao giờ nghĩ đến việc có bạn trai vào lúc này (*/ω\*)

Mặc kệ thế nào cũng phải kiên định với lòng mình, không được dao động!

Thượng Tiệp ở bên kia nằm trên giường, thấy tin nhắn này thiếu chút nữa nhảy dựng lên.

Cô vốn tưởng rằng bài viết nhỏ mình hao tâm tổn sức, ít nhất sẽ khiến cô bé do dự một chút chứ?

Ai ngờ đối phương không chút lưu tình từ chối không thương tiếc.

Hứa Dệt và Thương Ôn Hứa giống như đã bàn bạc với nhau, bên Hứa Dệt vừa trả lời tin nhắn cho cô một giây sau trên màn hình lại nhảy ra thông báo tin nhắn của Thương Ôn Hứa.

Phong cách nói chuyện phiếm của Thương lão đại, thật đúng là không khác bao nhiêu với tác phong làm việc của anh.

Thương Ôn Hứa: Thế nào rồi?

Thượng Tiệp nhìn dòng chữ kia, khóe miệng nhếch lên một tia cười khổ, nhất thời cái đầu to ra.

Lúc đó cô vì vé concert của nhóm nhạc nam YZWD, không chút suy nghĩ liền nóng đầu đồng ý, lúc này đương nhiên là không thể nói cho đối phương biết: Tôi làm hỏng chuyện của anh rồi.

Cô dứt khoát đánh máy trả lời: Nói rồi, cô bé nhà người ta dù sao cũng chưa từng yêu đương, cô ấy nói muốn chút thời gian để suy nghĩ.

Sau đó Thượng Tiệp liền chuẩn bị, thừa dịp chút thời gian để cô gái nhỏ “cân nhắc” này, đem cô ấy xử lý ổn thỏa!

Đối phương rất nhanh liền trả lời ok, cuộc đối thoại của hai người đến đây liền kết thúc.



Hôm đó Hứa Dệt nói với Thương Ôn Hứa không cần đưa bữa sáng cho cô nữa, ngày hôm sau quả nhiên không đưa cho cô, nhưng buổi sáng cô ở sân thể dục chạy bộ tình cờ gặp đàn anh nhiều hơn.

Quả nhiên hôm nay Hứa Dệt lại nhìn thấy bóng dáng xa xa của Thương Ôn Hứa, cô không nghĩ gì, một tay kéo quai ba lô vui vẻ tiến lên chào hỏi.

Đối phương tựa hồ đã thành thói quen, lười biếng cười rộ lên, “Sớm vậy bạn nhỏ Hứa Dệt. ”

Dựa theo bình thường, hai người sau khi chào hỏi sẽ cùng nhau chạy bộ, nhưng hôm nay đột nhiên có thêm một người.

Lớp trưởng Hứa Dệt chạy đến bên cạnh cô, mái tóc vụn trước trán theo quán tính bay về phía sau, nụ cười trên mặt nam sinh sáng lạn, “Chi Chi, sớm a. ”

Giống như hoàn toàn không phát hiện Thương Ôn Hứa đứng bên cạnh Hứa Dệt.

Hứa Dệt vừa thấy lớp trưởng, hai con mắt lập tức cong lên giống vầng trăng lưỡi liềm tỏa ra ánh sáng màu vàng, cả người đều tản ra một loại khí chất ấm áp, cô quen thuộc nói: “Lớp trưởng sớm nha ~”

Lớp trưởng lúc này chuyển tầm mắt đến trên người Thương Ôn Hứa, tựa hồ mới phát hiện ra sự tồn tại của anh, “Thật trùng hợp, đàn anh cũng ở đây à.”

Cũng không đợi Thương Ôn Hứa trả lời, hắn lại nói: “Chi Chi, đàn anh muốn chạy cùng chúng ta sao? ”

Dưới ánh nắng mặt trời, đôi mắt Thương Ôn Hứa khẽ híp lại, chân trái hơi cong lên, tư thế vốn lười biếng cũng trở nên đứng đắn.

Anh đứng thẳng, cao hơn nửa cái đầu so với lớp trưởng.

Ngay sau đó, anh phát ra một âm tiết đơn từ giọng mũi, trực tiếp trả lời thay cô: “Ừ.” ”

Lớp trưởng vừa nghe xong, hai mắt mở to, không quá tin tưởng câu trả lời của Thương Ôn Hứa, ngược lại nhìn Hứa Dệt, giống như muốn chứng thực cái gì đó từ chỗ cô.

Hứa Dệt đã bắt đầu làm khởi động chuẩn bị trước khi chạy bộ, hai tay cô nắm lại giơ lên trước ngực, thắt lưng nho nhỏ nghiêng trái nghiêng phải, nghiêm túc giống như học sinh tiểu học đang tập thể dục.

Sau khi cảm nhận được tầm mắt nghi hoặc của lớp trưởng, cô vô cùng tự nhiên gật đầu: “Đúng vậy.”

Hoàn toàn còn chưa ý thức được mình với đàn anh đã thân cận như vậy.

Âm cuối khẽ nhếch kia, giống như kẹo bông gòn bán ở cổng trường, vừa ngọt vừa mềm, tâm tình Thương Ôn Hứa không khỏi thoải mái hơn một tí.

Ngay cả Hứa Dệt cũng đồng tình, lớp trưởng không tiện nói gì nữa, ba người hoạt động gân cốt đơn giản, sau đó cùng nhau chạy vòng quanh sân thể dục.

Trong quá trình chạy, lớp trưởng hướng gần về phía Hứa Hệt, thanh âm không lớn không nhỏ, vừa vặn Thương Ôn Hứa cũng có thể nghe thấy, “Chi Chi, mấy ngày nay tớ không đến chạy buổi sáng là vì trong nhà xảy ra chút chuyện, cậu sẽ không không vui chứ? ”

Tuy rằng bề ngoài nghe có vẻ như giải thích, nhưng Thương Ôn Hứa đã nghe ra ngoại âm trong đó ——

Trước kia vẫn luôn là tôi và Chi Chi cùng nhau chạy bộ buổi sáng.

Anh thì tính là cái gì?

Trước khi chạy bộ Hứa Dệt buộc mái tóc dài thành một bó đuôi ngựa không cao không thấp, bím tóc kia theo cô chạy mà lắc lư vô cùng vui vẻ.

Chỉ thấy cô gái nhỏ bộ dáng hiểu rõ gật đầu: “Cậu đã nói với tớ trên WeChat rồi, không có gì không vui cả.”

Lớp trưởng này, thật đúng là cố tình nói cho anh nghe.

Bên cạnh chợt truyền đến một tiếng cười trầm thấp, lúc Hứa Dệt cùng lớp trưởng nhìn qua, Thương Ôn Hứa đè khóe miệng xuống thu liễm thần sắc.

Trên mặt lớp trưởng lộ ra một tia xấu hổ, hắn làm sao cũng sẽ không nghĩ tới Hứa Dệt lại trả lời như vậy.

Hắn đây không phải là đánh vào mặt mình ở trước mặt người đàn ông kia sao?

Tình địch ở đây, không có nam sinh nào không muốn tuyên thệ chủ quyền với người mình thích?

Nhưng mấu chốt tuyên thệ chủ quyền, còn cần người ta phải là bạn gái của mình mới được.

Nếu không danh bất chính ngôn bất thuận, tuyên thệ chủ quyền cái gì?

Vốn mấy ngày nay Thương Ôn Hứa và Hứa Dệt cùng nhau chạy bộ rất tốt, chạy xong còn có thể cùng nhau đến căng tin ăn sáng, kết quả hôm nay nửa đường nhảy ra một cái Trình Giảo Kim, trong nháy mắt làm hỏng kế hoạch của anh, hiện tại biến thành ba người đi ăn.

Hứa Dệt vì để cân bằng bầu không khí quỷ dị giữa lớp trưởng và Thương Ôn Hứa, cố ý đứng giữa hai người đàn ông để tránh không khí lạnh lẽo.

Ba người chạy xong đi căng tin ăn sáng, một bạn học cũng trong hội học sinh giống lớp trưởng tiến đến vỗ vai hắn, “Người anh em, giữa tháng mười một trường học muốn tổ chức đại hội thể thao, hội trưởng bảo chúng ta thứ hai tuần sau đến câu lạc bộ họp bàn. ”

“Được rồi, thời gian cũ?”

“Đúng, thời gian cũ.”

Vị bạn học kia ngay lúc đầu đã nhìn thấy hai nhân vật phong vân Thương Ôn Hứa và Hứa Dệt cũng có mặt, thoáng sửng sốt một chút, sau khi thông báo xong thời gian họp liền không có lý do lưu lại, lúc này mới vỗ bả vai lớp trưởng, tạm biệt rời đi.

Đây là đại hội thể thao đầu tiên của Hứa Dệt sau khi đến trường này, cô suy nghĩ một chút, quay đầu nhìn Thương Ôn Hứa: “Đàn anh, đại hội thể thao của trường chúng ta có vui không? ”

Thương Ôn Hứa cũng nghiêm túc suy nghĩ một chút, cuối cùng chọn một câu trả lời mơ hồ: “Cũng ổn. ”

Ngoại trừ năm nhất đại học anh tham gia đại hội thể thao, năm hai không phải ở ký túc xá chơi game thì chính là cùng bọn Hàn Thành đi sân thể dục chơi bóng rổ, hiện tại là lão già năm ba trong tiềm thức cũng không cao hứng tham gia đại hội thể thao gì cả.

Chủ yếu là vì lười biếng.

Mắt thấy Hứa Dệt và đàn anh tựa hồ muốn nói chuyện về chủ đề đại hội thể thao, lớp trưởng vội vàng nhảy ra, mạnh mẽ gia nhập nhóm tán gẫu, hỏi Hứa Dệt: “Chi Chi, đến lúc đó cậu có tham gia không? ”

Cái đầu nhỏ của Hứa Dệt lắc lư như trống, “Không tham gia, tế bào vận động của tớ vô cùng kém >人< “

Lớp trưởng an ủi ngay lập tức: “Không sao đâu, cũng không nặng về tham gia mà, trường tổ chức đại hội thể thao chủ yếu là muốn học sinh tập thể dục nhiều hơn.”

Hứa Dệt yếu đuối trả lời hắn: “Tớ cảm thấy mỗi buổi sáng thức dậy chạy bộ đã là cực hạn rồi _(:3” ㄥ)_ “

Thương Ôn Hứa ăn vừa đủ no, anh thu dọn bát đũa lại, nhìn trong bát cô còn thừa không ít cháo.

Sống lưng anh dựa về phía sau, chân dài duỗi ra tìm tư thế ngồi thoải mái, một tay khoác lên lưng ghế sau lưng cô, thân mật vỗ gáy cô, “Em không ăn được sao? ”

Từ lần trước xoa đầu của cô ở ngoài căng tin, động tác này làm cũng tự nhiên không ít.

Cô gái nhỏ hôm nay không có chạy trốn, đây có được tính là một dấu hiệu tốt hay không?

Thương Ôn Hứa nghĩ thầm.

Lớp trưởng ngồi đối diện hai người bọn họ, tâm tình nhất thời không bình tĩnh được, giống như có một ngọn lửa không rõ ràng ở trong ngực, nghẹn muốn chết.

Động tác này Thương Ôn Hứa không dừng lại quá lâu, anh tiếp tục đặt tay lên lưng ghế phía sau Hứa Dệt.

Tuy nhiên hành động này trong mắt lớp trưởng, rõ ràng chính là kẻ tám lạng người nửa cân.

Hứa Dệt nhìn bát cháo trước mắt mình lộ ra vẻ khó xử, nói thật, cô thực sự không ăn được nữa.

Nhưng lãng phí lương thực thì không tốt, bác nông dân vất vả trồng lúa mì, nếu cô cứ như vậy mà vứt bỏ, chẳng phải là có lỗi với bọn họ mất công chăm chỉ sao?

Đều do dì Thịnh Cháo, lúc cô gọi cháo rõ ràng đã nói chỉ cần nửa bát thôi QAQ

Hứa Dệt cúi đầu nhất thời khóc không ra nước mắt, bàn tay nhỏ bé nắm chặt, tư thế thấy chết không sờn, “Em còn có thể ăn! ”

Thương Ôn Hứa bật cười, khoảng cách giữa hai người hiện tại rất gần, tiếng cười nhàn nhạt của người đàn ông lập tức vang lên bên tai.

Hứa Dệt lúc này mới ý thức được tư thế của cô và đàn anh có bao nhiêu mập mờ!

Nếu đàn anh dựa gần hơn một chút, là thành ôm cô vào trong ngực.

!!!

Hàm răng có chút kích động cắn cắn môi dưới của mình, gò má phồng lên không khỏi nhiễm mảnh ửng đỏ khả nghi, cô mạnh mẽ cúi đầu, nâng hai má nóng rực của mình hận không thể chui xuống dưới gầm bàn.

A a a a a a a!

Sao đàn anh lại dùng tư thế này chứ!

Con nai nhỏ nhảy tới nhảy lui trong lòng, đầu óc bắt đầu choáng váng.

Lớp trưởng ngồi đối diện phát hiện Hứa Dệt có gì đó không đúng, hắn nhíu mày, thân thể không khỏi nghiêng về phía trước: “Chi Chi, cậu làm sao vậy? ”

Thương Ôn Hứa ngồi ở một bên cũng nghi hoặc nhìn sang.

“Không… Không có.” Đôi tay nhỏ nhắn của Hứa Dệt phủ lên mặt mình, che hơn phân nửa khuôn mặt, đôi mắt hươu của cô từ kẽ tay lộ ra, trong dư quang tất cả đều là hình ảnh Thương Ôn Hứa bên cạnh.

Bất cứ nơi nào cũng có thể nhìn thấy.

A a a a a a!

Chân của đàn anh còn đụng phải chân mình?!!!

Tiểu nhân trong lòng bạn nhỏ Hứa Dệt đỏ mặt, giơ hai tay lên, đôi chân nhỏ bé như lốc xoáy không ngừng đong đưa, điên cuồng chạy vòng tròn.

Một người, một khi bắt đầu chú ý đến từng chi tiết nhỏ của đối phương, sẽ không tự chủ được sinh ra để ý.

Cho dù là ống quần hai người không cẩn thận chạm vào nhau.

Phần tình cảm kỳ diệu này, sẽ ở trong lòng mở rộng ra vài lần.

“Em đột nhiên nhớ tới mình còn có việc phải làm, đàn anh, em đi trước, chúng ta lần sau gặp lại, em cầm bát cháo này đi dù sao thì cũng không thể lãng phí đồ ăn, phiền anh nói với dì căng tin bát cháo này em sẽ rửa sạch rồi mang trả sau.”

Hứa Dệt hàm hồ đứng lên một cái, cô không biết mình bị làm sao, chỉ biết nếu không rời khỏi nơi này cô sẽ xấu hổ chết mất QAQ

Cứ như vậy, cô gái nhỏ một hơi nói xong, đeo ba lô của mình, vùi đầu, ôm bát cháo, bước nhanh không ngừng đi về phía cửa lớn như gặp quỷ không bằng.

Đợi bóng dáng của cô gái hoàn toàn biến mất khỏi cửa căng tin, Thương Ôn Hứa thu hồi tầm mắt, khi ngước mắt lên lại cùng lớp trưởng ngồi đối diện triển khai một vòng mắt to trừng mắt nhỏ.

Lớp trưởng lộ ra vẻ hung dữ, trừng mắt nhìn Thương Ôn Hứa, đôi mắt u oán kia phảng phất như đang nói: “Anh làm cái gì với cô ấy thế?! ”

Thương Ôn Hứa: “…”

Chính anh cũng không biết mình rốt cuộc đã làm cái gì với cô luôn đấy.

Thậm chí còn có thể dọa cô sợ hãi như này???