Đánh Tráo Thân Phận

Chương 4



5

Thù oán của tôi với Lăng Đoan, đều là vì anh ba.

Khi còn nhỏ, tôi rất thích hát.

Để đệm đàn cho tôi, anh ba đổi từ đàn cò hai dây, sang đàn vĩ cầm bốn dây.

Vô tình trở thành một nghệ sĩ vĩ cầm thiên tài.

Có một lần, tôi bị người hâm mộ vừa đe dọa vừa dụ dỗ, muốn tôi kêu anh ấy tham gia show tạp kỹ tài năng âm nhạc.

Tài năng từ nhỏ, cộng thêm đẹp trai da trắng gặp hoa hoa nở, khiến anh ba thu hút được rất nhiều fan hâm mộ.

Họ rất nhiệt tình lăng xê, thổi phồng anh ấy đến mức có thể so sánh với đỉnh lưu Lăng Đoan.

Bây giờ, đến lượt fan hâm mộ của Lăng Đoan không vui.

Cảm thấy rằng anh ba tôi không có tác phẩm nào nổi bật, anh ấy chỉ đứng trên sân khấu như khúc gỗ, dựa vào cái gì có thể so sánh với Lăng idol.

Khi ấy những người đó tụm lại như ong vỡ tổ ở nơi anh ba ra vào.

Mắng anh ấy không biết tự lượng sức mình.

Đập nát cây vĩ cầm tôi tặng anh ấy.

Hại anh ấy suýt bị tai nạn xe cộ.

Tôi nhịn không nổi.

Tôi kêu anh hai hack điện của Lăng Đoan, để anh ấy đối phó với đám fan cuồng.

Ai ngờ tôi làm một lần, thằng nhãi đó lại tới một lần.

Cuối cùng dứt khoát cho tôi vào danh sách đen luôn.

Như vậy cũng rất tốt!

Tôi không nuốt trôi nổi, đem số điện thoại của Lăng Đoan để lên Hàm Ngư rồi bán mấy loại quần áo cho người big size với giá rẻ.

Người mua không thể cưỡng lại trước sự cám dỗ của đồ giảm giá, một ngày gọi mấy chục cuộc điện thoại cho Lăng Đoan.

Còn trả giá.

Hỏi xem có được miễn phí ship không.

Cũng có bạn nhỏ tò mò hỏi, sao người nghe điện thoại lại là đàn ông, chẳng lẽ là biến thái bán quần áo nữ sao?

Ha ha ha ha!

Nói ngắn gọn, Lăng Đoan đã tức giận đến mức thất khiếu đều bốc khói.

Tuy nhiên, gia đình cậu ấy rất giàu có, thông qua điện thoại của tôi mà tra được tên tôi.

Cậu ấy còn nói, dù đào ba tấc đất nhất định cũng phải tìm được tôi!

6

Tôi cố hết sức nhìn Lăng Đoan với ánh mắt vô tội.

Nghĩ thầm gặp mặt oan gia, làm sao để thoát đây?

Lăng Đoan cười mỉa một cái.

Tôi chợt thấy ớn lạnh cả sống lưng.

Thành thật mà nói, tôi không sợ cậu ấy, mà là fan mẹ, fan chị gái, fan bạn gái của cậu ấy.

Giống như giờ phút này, cậu ấy tự mình kéo tôi đi, khiến nhiều bạn học trong lớp tò mò bắt đầu tưởng tượng đủ thứ.

Bọn họ nghị luận sôi nổi.

“Sao lại thế này? Đồ nhà quê mới đến nói chuyện với đỉnh lưu kìa, đúng là tin hot!”

"Tôi nghĩ chắc nam thần muốn đi toilet. Muốn tìm người hỏi một chút! Đừng nghĩ bậy bạ!”

Lúc này, Tiểu Tử đi tới, ngượng ngùng nhìn Lăng Đoan.

"Anh Lăng, đã lâu không gặp, không nghĩ là anh tới trường chúng em thi đại học."

Lăng Đoạn nhẹ "ừ" một tiếng.

Tôi nhìn cô ta bên trái rồi nhìn cậu ấy bên phải.

Không khỏi trợn tròn mắt.

Còn gọi anh anh anh em em.

Rất thân thiết.

Xem ra quan hệ không bình thường!

Tiểu Tử căm tức nhìn tôi.

"Viên Viên, sao em mới đến trường đã đắc tội anh Lăng rồi? Mau xin lỗi anh ấy đi, nếu không về nhà chị sẽ mách bố mẹ đấy!”

Tôi thầm cười nhẹ.

Không thèm giả vờ làm cái trà xanh nhỏ yếu đuối nữa sao?

Tôi đang định bác bỏ nói mắt c.h.ó của cô ta nhìn thấy tôi đắc tội người khác khi nào. Lăng Đoan eo thon chân dài đi đến gần tôi.

Cậu ấy cúi đầu thì thầm bên tai tôi.

Khuôn mặt thiếu niên với dáng vẻ khống chế dục lại phù hợp đến lạ.

Nó khiến tai tôi đỏ ửng, những cô gái đứng xem cũng hét lên.

Tôi cảm nhận được sau lưng tôi từng nỗi ghen ghét oán hận hoá thành dao găm đâm vào người tôi.

Lăng Đoan cong môi cười.

"Thế nào, theo lời đề nghị của tôi, cậu chỉ có thể chọn một trong hai!"