Đạo Chu

Chương 186: Thần y Shinnou



“Đến rồi đấy à!?” Senju Tsunade đang chống tay ở cằm. Vẻ mặt mệt mỏi đang xử lý một đống văn kiện thấy được ba người tiến vào phía bên trong. Ba người khá quen thuộc với Tsunade bao gồm đồ đệ nàng Sakura, thiếu niên mặc quần áo bó màu xanh tinh thông thể thuật Rock Lee cùng với thiếu nữ tinh thông nhu quyền Hyuuga Hinata.

“Cô Tsunade...” Sakura đầu tiên vào cửa lập tức mở miệng nói chuyện: “Cô có nhiệm vụ dành cho bọn em sao?”

“Ừ!” Senju Tsunade đưa tay ngáp một cái. Hai tay đưa lên vươn một cại làm bộ ngực cao lớn nàng khẽ run rẩy vài cái. Bộ dạng nàng lúc này thực sự quá mê người. Nàng lập tức thở ra một cái vẫy vẫy tay đối với Shizune nói: “Cho mời cố chủ đi!”

Một ông lão cùng với một người thiếu niên bước vào trong. Thế nhưng bộ ngực thiếu niên vẫn hơi nhô lên cho dù nàng dấu diếm thế nào đi nữa, dù mặc bộ quần áo con trai nhưng đến cuối cùng hai người vẫn nhìn ra là một cô gái chỉ có Rock Lee không thèm để ý đến mà thôi.

Ông lão độ tuổi khá lớn với mái tóc dài màu xám, mai dài màu trắng lối thẳng với râu ở dưới cằm. Lông mày dày và có màu xám đậm hơn nhưng được cắt tỉa gọn gàng. Khuôn mặt thon nhưng hơi gầy guộc có đôi mắt màu vàng với với quầng thâm quanh mắt cùng với hai vết hằn khá sâu ở hai bên mắt xuống cằm Bên ngoàu mặc một chiếc áo sơ mi màu đen với một gi màu trắng với các cạnh màu nâu và xanh dương, một chiếc áo khoác không tay màu đỏ có viền vàng phủ bên ngoài và chiếc quần màu xanh đơn giản.

Người thiếu nữ thì độ tuổi mười năm, mười sáu ăn mặc như con trai. Nàng có mái tóc dài màu nâu đỏ đeo một chiếc băng đô đầu màu xanh có lông mày khá dày và mắt xanh và một nốt ruồi dưới mắt trái. Bên ngoài mặc một chiếc gi màu xanh lam với chiếc áo vest màu kem, quần soóc màu xanh và băng tay và chân màu tối.

“Cậu ấy là...” Sakura kinh ngạc hô lên đồng thời cũng nhìn về thiếu nữ.

“Ông ấy là...” Rock Lee cũng kinh ngạc hô lên đồng thời nhìn về phía ông lão.

“Ồ... chúng ta lại gặp nhau rồi!” Ông lão mở miệng cười nhìn về phía Rock Lee. Một nụ cười tràn ngập thân thiện đối với hai người: “Lần này chúng tôi đến làng Lá để tuyên bố nhiệm vụ. Không nghĩ tới nhiệm vụ lần này, cậu lại là người hộ tống chúng tôi cơ đấy!”

“Ông ấy là ai a?” Sakura không nhịn được mở miệng hỏi Rock Lee ở bên cạnh.

“Ông ấy là Shinnou!?” Đôi mắt Lee mở to quay đầu ra nhìn về phía Sakura rồi nói: “Ông ấy đã cứu rất nhiều người làng Lá chúng ta!” Nghe được lời này thì Sakura mở to mắt kinh ngạc. Nàng mới nhớ được trong lúc chữa thương có rất nhiều người đã được chạy chữa qua mới khiến cho nàng dễ dàng cứu sống bọn họ như vậy. Rồi kế mới đến toàn bộ người chết sống lại hoàn hảo không tổn thương gì.

“Vậy là mọi người quen nhau trước kia à!” Senju Tsunade mở miệng nói chuyện. Đồng thời nàng lại ngáp cái nữa: “Lần này ông ấy là cố chủ của chúng ta. Ngài Shinnou, ông ấy cùng với Amara đến đây là tuyên bố nhiệm vụ uỷ thác. Làng Amaru ở gần biên giời. Bọn họ bị tấn công vài ninja bí ẩn. Ta nghi ngờ những việc này cũng có liên quan tới đám ninja Không quốc. Vì vậy ta để các em tới nơi này làm nhiệm vụ hộ tống hai người bọn họ trở về làng đồng thời điều tra việc này luôn.” 

“Vậy... vậy...” Cô nhóc Hinata ấp úng nói: “Chúng em sẽ đi ngay sao ạ?”

“Ừ...” Senju Tsunade thở ra một hơi thật dài. Nàng lại đưa lên miệng nhấp một ngụm trà nóng rồi nói: “Các em có thể đi được rồi!” Vừa nói thì nàng phẩy phẩy tay vài cài. Sau đó đầu lại cúi thấp xuống một cái rồi tiếp tục vì công việc mà vùi đầu không nghỉ.

“Vậy có các cậu chúng tôi cũng yên tâm hơn nhiều!” Shinnou lại nở nụ cười thân thiện trên khuôn mặt: “Chúng ta đi thôi chứ!”

Ngoài biển khơi, một ninja Không quốc chớp được thời cơ. Hắn nhanh như chớp cầm trong tay chiếc súng bắn ra một đám phi tiêu về phía thiếu niên tóc đen cưỡi chim. Đột, đột, đột... Âm thanh vang lên khi mà những vú khí bắn ra khỏi lòng súng với tốc độ cao. Chúng dễ dàng đánh thẳng lên người ninja Không quốc.

Bùm! Thân thể người thiếu niên lập tức hoá thành một trận khói trắng biến mất. Ninja không quốc lập tức kinh ngạc hô lên: “Ảnh phân thân!? Vậy, hắn... hắn đâu rồi!?” Vẻ mặt hắn hơi hốt hoảng nhìn về phía xung quanh nhưng chẳng có bất cứ thân ảnh nào của người thiếu niên cả.

Cạch! Ngay sau đó một thân ảnh xuất hiện ở trên lưng hắn dẫm thẳng lên bộ đồ bay. Thân thể ninja Không quốc cũng cảm giác được mình bị đè xuống. Bộ áo giáp cũng thêm chút trọng lực ở phía trên. Rõ ràng ở trên đó đang có người đừng. Khi mà hắn ngẩng đầu lên thì thấy được người thiếu niên đã rút ra đoản kiếm sắc nhọn ở phía sau lưng.

Lạch cạch, lạch cạch... Những chiếc cánh bay bị người thiếu niên trực tiếp chém đứt. Ninja không quốc chỉ thấy được bản thân mình mất thăng bằng thân thể rơi thẳng xuống phía dưới. Đáng tiếc hắn còn chưa rơi được bao lâu thì đã hét thảm một tiếng: “Aaa...”

Sự đau đớn làm cho ninja Không quốc tuyệt vọng. Rõ ràng sự tấn công này không phải từ người thiếu niên mà hai người đồng bạn của hắn. Hai người đưa lên hai thanh súng nhắm thẳng vào phía thiếu niên bắn ra.

Đột, đột... Những ám khí sắc bén đánh về phía thiếu niên nhưng người thiếu niên đã nhảy lên không trung tránh thoát. Những thanh ám khí sắc bén đâm ngập vào tên ninja Không quốc làm cho hắn hét thảm một tiếng. Máu tươi từ trên lưng, chân và hông hắn bắn ra tung toé tạo ra một vòi máu từ trên không khi hắn rơi tùm xuống biến.

“Roạt!” Người thiếu niên kéo ra một quyển trục dài, ngón tay theo đó cũng kết ấn. Một con cú phát ra tiếng kêu nhỏ và lao ra khỏi quyển trục, người thiếu niên theo đó dễ dàng nhảy lên con cú. Hắn vọt đi với tộc độ cực nhanh và trực tiếp cắt ngang qua một tên Không quốc.

Xoẹt! bộ đồ tên không quốc bị chém thành vỡ nát và ninja Không quốc cũng theo đó bị đánh rơi xuống biển. Người thiếu niên thở ra một hơi liếc nhìn về phía sau: “Vẫn còn một tên nữa!” Ở sau lưng hắn, ninja Không quốc đã theo sát nút. 

Tạch, tạch, tạch... Hàng trăm mũi ám khí sắc nhọn bắn về phía hắn. Người thiế niên liên tục tránh né đảm bảo vũ khí không đánh được trúng hắn: “Shikamaru, tớ không nghĩ sẽ kéo dài được lâu đâu.”

Lấp sau mỏm đá, Kakashi mở miệng nói chuyện: “Sai sắp kiệt sức rồi.” Hắn vừa định chuyển thân thì một cánh tay đem hắn giữ lại. Khi Kakashi quay đầu lại thì thấy được cánh tay mình bị Nara Shikamaru giữ chặt lấy.

Một chân quỳ trên mặt đất, Shikamaru nói với giọng tự tin: “Thầy Kakashi cứ ở đây đi. Cũng sắp đến lúc rồi, cứ để mọi chuyện cho em lo liệu.” Nói xong Shikamaru nhảy ra bên ngoài. Hắn đem một cái pháo hiệu bắn ra ngoài.

“Cuối cùng thì công việc của mình đã xong!” Người thiếu niên ngồi trên con chim cú thở dài ra một hơi. Hắn điều khiển con cú lượn quanh một cái cực kỳ điêu luyện và con cú lướt sát mặt biển. Tốc độ cực nhanh, con cú đá xẹt qua bờ cát. Trong thoáng chốc, người thiếu niên tóc đen đã đối mặt với Shikamaru: “Phần còn lại để cậu đấy!”

“Sai, cậu phiền phức thật đấy...” Vẻ mặt Shikamaru buồn bực nhìn về phía con cú bay qua trên đầu mình: “nhưng thôi vẫn phải làm vậy.”

Khi con cú hạ trên bờ cát thì nó hoá thành một đám mực đen vẩy trên mặt cát. Sai vừa chạm chân vào đây thì dùng thuật thuấn thân rời đi. Nara Shikamaru không quay lại nhìn Sai một cái mà mặt nghiêm túc nhìn về phía trên bầu trời: “Vậy thì...” Ánh mặt trời chiếu vào mắt Shikamaru làm cho hắn nheo mắt lại. Ninja không quốc bay ở vị trí thẳng hướng mặt với với mắt Shikamaru: “Che ánh mặt trời để bịt mắt ta chứ gì?”

Tạch, tạch.... Âm thanh phát ra khi ám khí phóng ra. Những tiếng này rơi vào tai Shikamaru để cho hắn nở một nụ cười khen ngợi: “Ngươi được huấn luyện khá đấy! Nhưng đó sẽ là sai lầm của ngươi...” Đám vũ khí đánh lên mặt cát sau đó đánh xuống dưới chân Shikamaru: “Nhẫn thuật ảnh chân tự!”

Người ninja Không quốc đã đánh giá nhầm đối thủ. Hắn vừa dùng mặt trời che mắt người thiếu niên Shikamaru nhưng đồng thời bóng mình cũng gần với đối phương. Ngay lập tức bóng Shikamaru đã lối với bóng hắn. Hắn chỉ cảm giác được cả người như cứng lại trong giây lát.

“A...” Khi hắn còn kinh ngạc thì một cỗ lôi kéo lực khủng bố đem hắn kéo xuống dưới mặt biển. Thân hình hắn bắn nhanh ra khỏi bộ đồ bay sau đó giống như bị kéo lê trên mặt đất. Nara Shikamaru nhìn về phía ninja Không quốc dừng dưới chân mình thì thở ra một hơi dài. Hắn ngẩng đầu nhìn về phía đám thuyền ở trên biển nói: “Cũng sắp đến lúc làm một trận phản công ra trò rồi đây! Trông cả vào cậu, người thứ tư trong đội.”

“Hả!?” Thế nhưng Nara Shikamaru theo đó kinh ngạc nhìn về phía đoàn tàu chiến. Ở trên đó hình như có gì đó bất thường xảy ra. Dường như mọi thứ không theo dự kiến của Nara Shikamaru. Hàng lông mày Shikamaru lập tức nhíu mày lại: “Có gì đó không đúng!?”