Đầu Gấu Của Lòng Em

Chương 28: Ngoài dự đoán



Lúc Mộc Tịnh Kỳ về tới căn hộ mới thuê cùng Diêu Diêu thì trời đã quá trưa, vừa kịp lúc cô nàng cùng Vũ Đằng chuẩn bị ra ngoài đi ăn nên rủ cô đi cùng.

Diêu Diêu từ nhà cha mẹ về lại lúc sáng, cô nàng ham chơi này từ lúc yêu đương thời gian dành cho bạn trai còn nhiều hơn cả cha mẹ.

Ngoài đường xe lớn nhỏ chở theo người và hành lý đưa những người ở nơi khác quay trở lại thành phố sau dịp nghỉ Tết vừa qua.

Buổi tối, vừa nghỉ Tết xong, Diêu Diêu nhắn tin vào nhóm chat bàn kế hoạch đi chơi Lễ tình nhân sắp tới rơi vào thứ ba tuần sau.

Trong nhóm chỉ có Diêu Diêu và Vũ Đằng hẹn hò, còn lại đều là độc thân, nếu là ra ngoài tìm người yêu thì có thể xem xét. Diêu Diêu ham vui hoàn toàn quên mất có Khưu Dĩnh Ninh trong nhóm, cô nàng còn hăng hái gán ghép Mộc Tịnh Kỳ cùng Trần Hựu.

Mộc Tịnh Kỳ sớm có kế hoạch đi làm lại ở tiệm cây kiểng mini nên chủ động rút lui trước. Vào những ngày lễ thế này chắc chắn sẽ có nhiều đôi tình nhân đến mua cây làm kỷ niệm, càng có nhiều khách đến mua, cô càng có cơ hội tăng ca kiếm thêm tiền.

Riêng Thanh Tú trước nay rất hiếm khi tham gia vào hoạt động vui chơi, thời gian lớn đều dành cho học tập, có khi nhắn tin bàn về vấn đề gì đó trước cả tuần lễ cô nàng vẫn không biết bởi rất hiếm khi xem tin nhắn trong nhóm chat.

Nghỉ ngơi hết ngày chủ nhật cuối cùng của dư âm Tết, mọi thứ lại trở về với quỹ đạo. Buổi sáng Mộc Tịnh Kỳ đến trường, chiều lại đến cửa hàng làm việc đến chiều tối.

Từ lúc đặt chân về lại thành phố này, Mộc Tịnh Kỳ không nhận được một cuộc gọi hay tin nhắn nào của Khưu Dĩnh Ninh. Cuộc sống diễn ra giống hệt trước kia, quãng thời gian cô cùng anh bên nhau suốt Tết cứ ngỡ chỉ là giấc mơ thoáng qua.

Khưu Dĩnh Ninh đã không chủ động, Mộc Tịnh Kỳ cũng không có lý do để bắt chuyện.

Vì là năm nhất, bài vở lý thuyết đối với tân sinh viên như Mộc Tịnh Kỳ mà nói tương đối khá nhiều.

Ngày đầu đi học lại, mọi người hẹn nhau cùng đi ăn ở trong nhà ăn của trường. Lần này gặp lại, Trần Hựu còn mang tặng Mộc Tịnh Kỳ một cây xương rồng nhỏ và tặng Thanh Tú một quyển sách về kinh doanh làm quà mừng năm mới.

Đầu giờ chiều Mộc Tịnh Kỳ đang ngồi trong lớp, Diêu Diêu bên cạnh lướt mạng xã hội, đang yên đang lành cô nàng bỗng gừ một tiếng kinh hãi rồi đưa điện thoại qua cho cô.

Cầm lấy điện thoại xem, vừa nhìn thấy bức ảnh chụp hai con sâu xanh to béo do Khưu Dĩnh Ninh đăng tải, bao nhiêu kỷ niệm trong lòng Mộc Tịnh Kỳ liền ùa về.

Bất chợt, cô nhớ đến lời thỏa thuận xảy ra ngày hôm đó. Mộc Tịnh Kỳ đã hứa với Khưu Dĩnh Ninh sẽ không thích ai khác. Và cô cũng nhớ lời thỏa thuận với lòng mình, nếu cả hai gặp lại, anh vẫn thích cô, cô sẽ để mọi thứ diễn ra tự nhiên mà không trốn tránh nữa.

Tự dưng Khưu Dĩnh Ninh lại đăng hình hai con sâu lên mạng xã hội, chỉ là do trùng hợp, hay anh đang ngấm ngầm ám chỉ điều gì?

Một tuần trôi qua, giữa Mộc Tịnh Kỳ và Khưu Dĩnh Ninh chỉ có tương tác trên mạng xã hội, nhấn “like” bài viết của nhau, ngoài ra hầu như không còn giữ liên lạc bằng hình thức nào khác.

Tết vừa qua, Lễ tình nhân lại tới, chỉ mới là ngày mười ba tháng hai nhưng ngoài đường và các cửa hàng đã tràn ngập hoa tươi và socola.

Công việc ở cửa hàng Mộc Tịnh Kỳ làm thêm cũng bận không kém. Nhiều bạn trẻ đến chọn mua trước để làm quà tặng người yêu, cũng có những đôi đến chọn mua một cặp cây về làm kỷ niệm đánh dấu mốc thời gian yêu đương.

Qua chín giờ rưỡi tối, công việc của Mộc Tịnh Kỳ mới hoàn thành, lúc cô chuẩn bị ra về trời đã mưa lất phất. Dự báo thời tiết sẽ có mưa nhiều ngày trong tuần, khả năng cao các cặp đôi phải hoãn lại không thể đi chơi Lễ tình nhân ngoài trời.

Về đến nhà, Mộc Tịnh Kỳ tắm rửa thay quần áo xong liền trèo lên giường mở laptop lướt mạng xã hội, không rõ vì sao cả ngày cứ có cảm giác nôn nao không yên. Có lẽ gần đây vì nghĩ đến Khưu Dĩnh Ninh quá nhiều, cô lại hình thành suy nghĩ anh sẽ làm gì vào Lễ tình nhân và sẽ đi với ai.

Kim đồng hồ chạy qua mốc hơn mười giờ đêm một chút, ngoài trời bỗng đổ cơn mưa lớn. Mộc Tịnh Kỳ cuộn mình trong chăn, vừa xem bài học vừa canh mạng xã hội chờ Khưu Dĩnh Ninh có đăng bài viết mới hay không.

Bỗng nhiên cửa phòng cô bị đập ầm ĩ, tiếng gọi hốt hoảng của Diêu Diêu vang lên trong kích động: “Kỳ! Kỳ! Mở cửa!”

Mộc Tịnh Kỳ theo phản xạ vội phóng nhanh xuống giường chạy đến mở cửa, bên ngoài Diêu Diêu đứng thở dốc, tay chỉ về phía cửa chính của căn hộ. Cô nàng thở hồng hộc nói không ra hơi, tay liên tục chỉ ra hướng cửa.

“Sao? Đóng cửa à? Hay có biến thái theo cậu? Chẳng phải cậu đang định đi ra ngoài với Vũ Đằng, tự dưng hốt hoảng quay về thế?” Mộc Tịnh Kỳ vận động đầu óc để suy đoán ý của Diêu Diêu muốn nói qua hình thể loạn xạ.

Diêu Diêu tưởng chừng mệt sắp ngất ra, bỗng nhiên trừng mắt vỗ bốp bốp vào vai Mộc Tịnh Kỳ, dùng hết sức bình sinh hét lên: “Kh... Khưu Dĩnh Ninh đến!”