Đấu Thần

Chương 433: Kiếm Hoàng



Đả tự: Sided Lovettt

***

- Lý huynh còn chưa biết, người này gọi là Toa Toa, vốn là một dong binh trong Dong binh đoàn Nhiệt Huyết. Dong binh đoàn này tuy chỉ có bảy người, nhưng bảy người này đều là cường giả Đấu Sư đỉnh phong, vì vậy, Dong binh đoàn này cũng rất có tên tuổi. Nhưng cách đây không lâu, không biết vì sao, Dong binh đoàn này lại đắc tội với Vô Thiên Song Sát trên Thanh Phong Sơn, Vô Thiên Song Sát đã là Đấu Vương cường giả từ lâu, kết quả Dong binh đoàn của bọn họ dưới sự truy sát của Vô Thiên Song Sát, ngoại trừ Toa Toa này lúc gần chết đột nhiên đột phá lên cấp bậc Đấu Vương nên thoát chết được, những thành viên khác đều đã bị Vô Thiên Song Sát giết chết!

Vương Cường thấp giọng nói.

- Toa Toa tiểu thư luôn muốn báo thù, nhưng mà, một người vừa đột phá cảnh giới Đấu Vương, không thể so với hai người thành danh đã lâu. Lão Đại của Vô Thiên Song Sát lại là một trong Thiên Phong Thập Vương, Lão Nhị tuy không được xếp vào Thiên Phong Thập Vương, nhưng thực lực hai người này cũng xấp xỉ nhau, lại thêm trình độ phối hợp ăn ý của họ, những Đấu Hoàng thông thường khi chiến đấu với họ cũng không thể chiếm được thế thượng phong!

- Ồ, nói như vậy, mối thù của Toa Toa, không thể báo được à?

Lý Dật hỏi.

- Có thể không như vậy được sao? Lý huynh, Thiên Phong Thập Vương, nếu đã có thể có tài năng đứng trên tất cả các Đấu Vương khác trong Đế quốc Thiên Phong phải có chút thủ đoạn. Những thủ đoạn này một khi được sử dụng dù là cường giả cấp bậc Đấu Hoàng cũng khó mà thắng nồi. Toa Toa tuy muốn tìm người báo thù giúp, nhưng mà, cả Đế quốc Thiên Phong có mấy người dám đối đầu với Vô Thiên Song Sát?

- Vương huynh, ta thấy Toa Toa này đẹp như vậy, người xem dáng người, nếu ở trên giường... Hà hà, nếu có thể, ngươi có thể bảo cho người giúp người ra tay mà!

Lý Dật thử thăm dò.

- Có những điều Lý huynh không biết. Cha ta, nếu ta vì nữ nhân mà nhờ người ra tay, người không chặt đứt chân ta mới là lạ!

Vẻ mặt Vương Cường đầy vẻ bất đắc dĩ.

- Nhưng mà, nếu Lý huynh có hứng thú với nữ nhân này, cứ thử xem. Lý huynh đã giết chết được Vân Lôi Báo, trong Đấu Vương cường giả, chắc cũng ở trạng thái đỉnh phong rồi, không chừng có thể đánh thắng được hai người kia.

Vương Cường suy nghĩ một chút rồi nói.

Trong lúc nói tuy hai người đã hạ thấp giọng, nhưng Toa Toa ngồi một cạnh im lặng lắng nghe, cũng có thể nghe thấy rõ.

Những người ngày ngày chú ý đến Toa Toa cũng không ít, nhưng có tâm mà lại không đủ can đảm. Trong những dong binh này, muốn xuất hiện một Đấu Vương cường giả, cơ bản không thể được. Đấu Vương cường giả, là đối tượng để các thế lực lớn tranh giành mời chào, tấn cấp Đấu Vương cường giả, cơ bản không cần làm dong binh kiếm tiền, tùy tiện đến một thế lực lớn nào đó, đều có được thứ mình muốn có.

Đương nhiên, nếu vì một Đấu Vương cường giả mà đắc tội với hai Đấu Vương đã thành danh, trong đó có một người còn là một trong Thiên Phong Thập Vương thì không đáng đây cũng chính là nguyên nhân Toa Toa đã là Đấu Vương, nhưng vẫn chưa được chào đón.

Nghe Vương Cường nói, Toa Toa đột nhiên quay đầu lại, nhìn Lý Dật. Thấy ánh mắt Toa Toa, Lý Dật chỉ mỉm cười.

Thấy Lý Dật không có phản ứng gì, Toa Toa lại quay đầu đi, tiếp tục uống rượu.

- Vương huynh thật biết nói đùa, nghĩ đến việc Vô Thiên Song Sát ngay cả Đấu Hoàng cường giả cũng không dám đắc tội, ta làm sao dám trêu chọc vào?

Lý Dật lắc đầu nói.

- Cũng đúng Lý huynh, Thiên Phong Thập Vương, làm sao Vân Lôi Báo có thể so sánh được. Như vậy đi, chúng ta ăn cũng ăn rồi quay về nhà ta ngồi một lúc, lần trước Lý huynh cứu mạng ta, phụ thân ta vẫn luôn muốn cảm ơn huynh!

Vương Cường nói.

- Gặp chuyện bất bình, rút đao tương trợ mà thôi, Vương huynh thật quá lời rồi. Nhưng sớm đã nghe danh lệnh tôn, hôm nay có thể gặp Kiếm Hoàng trong Thiên Phong Thất Hoàng, ta cũng cảm thấy rất vinh hạnh!

Nghe lời mời của Vương Cường. Lý Dật không từ chối mà thoải mái nhận lời.

- Hay cho câu gặp chuyện bất bình, rút đao tương trợ!

Nghe Lý Dật nói, vẻ mặt Vương Cường có vẻ suy nghĩ sâu xa. Thấy vậy Lý Dật cũng sững sờ, không ngờ một câu nói tùy tiện ở kiếp trước như vậy cũng khiến Vương Cường suy nghĩ.

- Ha ha, còn có câu gặp chuyện bất bình, rút đao tương trợ! Lý huynh quả thực là một người nhiệt tình, một người thoải mái!

Vương Cường cười lớn, đứng dậy đi ra ngoài.

- Lý huynh, đi thôi, cha ta còn chuẩn bị một món lễ vật để cảm ơn huynh đó!

Vương Cường nói.

- Lễ vật?

Lý Dật ngây người, một Kiếm Hoàng chưa từng gặp hắn, lại chuẩn bị lễ vật cho hắn?

o0o

Thân là Đoàn trưởng Dong binh đoàn Thiết Kiếm, nhà của Kiếm Hoàng đương nhiên nằm ở trong trấn nhỏ của Dong binh đoàn, hơn nữa, đó là một ngôi nhà tốt nhất trong trấn.

Ở cồng không hề có thủ vệ nào. Trong trận này, cơ bản đều là những dong binh của Dong binh đoàn, đối với Vương Minh Dương mà nói, cơ bản không cần thủ vệ.

Đi qua đường lớn, Vương Cường dẫn Lý Dật vào sân trong. Vừa vào sân, một khí tức sắc bén lập tức bắn về phía Lý Dật.

Lý Dật định mắng một câu, rồi hỏi Vương Cường có chuyện gì, nhưng khí tức sắc bén đó không để cho Lý Dật có thời gian nói điều gì, chỉ trong một tích tắc, nó đã đến trước mặt Lý Dật.

- Tiên Thiên Lôi Khí, Âm Dương Thần Lôi!

Không cần nghĩ ngợi, Lý Dật phóng ra một tia Âm Dương Thần Lôi xẹt qua khí tức sắc bén kia.

Xuy một tiếng, như một thanh kiếm đâm vào một bao cát vậy, tiếp theo, ở nơi hai đạo quang kia tiếp xúc có phát ra một tia quang mang bạch sắc, quang mang tản đi, một nam tử vẻ mặt ngạo nghễ đứng đó.

- Phụ thân! Người làm vậy làm gì?

Vương Cường nhìn người kia, rồi kêu lên.

- Vương huynh, phụ thân người chuẩn bị lễ vật cho ta, không phải là cái vừa rồi chứ?

Mắt không rời khỏi vị nam tử kia, Lý Dật hỏi.

Từ chiêu công kích vừa rồi, Lý Dật đã sớm phán đoán được, có thể có được sức công kích như vậy, đối phương chắc chắn là Đấu Hoàng cường giả. Mà trong Dong binh đoàn Thiết Kiếm, Đấu Hoàng cường giả có thể ra tay với hắn, chắc chắn là Kiếm Hoàng Vương Minh Dương rồi. Nghe thấy Vương Cường gọi đối phương là phụ thân, Lý Dật cũng không hề kinh ngạc.

- Lý huynh, có lẽ có chút hiểu lầm, để ta hỏi lại cha ta!

Vương Cường nói.

- Cường nhi, đứng qua một bên!

Nam tử kia thoạt nhìn cũng không lớn hơn Vương Cường bao nhiêu tuổi, cũng chỉ khoảng ba mươi tuổi, nhưng khí tức tản ra trên người, quả thực rất kinh người! Cả người như một thanh kiếm sắc bén, chỉ hai ánh mắt kia, dường như đã có thể đâm thủng tim người khác! Ánh mắt như vậy, khiến người ta cảm giác, mọi sự phòng vệ đều vô nghĩa.

- Phụ thân, người này chính là Lý huynh đệ, người đã cứu mạng nhi tử!

Vương Cường hét to.

- Ta biết, hơn nữa ta biết còn nhiều hơn nữa, tên thật của hắn là Lý Dật, đúng không?

Kiếm Hoàng lạnh lùng nói.

- Không sai, tại hạ chính là Lý Dật, không biết có chuyện gì, Kiếm Hoàng vừa gặp mặt lại ra tay?

Nghe Kiếm Hoàng gọi tên mình, Lý Dật lập tức cảnh giác, khí tức trong người lưu chuyền, tùy cơ có thể nâng tu vi của mình lên cảnh giới Đấu Hoàng.

- Ha ha, hỏi hay lắm, ta chỉ hỏi một câu, Lý Dật ngươi đắc tội với Bắc Đẩu Tông ngay cả Tứ Đại Gia Tộc Đế Đô ngươi cũng đã đều đắc tội, vậy mà người vẫn còn có gan đến Đế Đô sao?

Nghe Lý Dật hỏi, Kiếm Hoàng cười phá lên.

- Phụ thân, dùLý huynh đệ đã đắc tội với nhiều người như vậy, chúng ta...

- Câm miệng!

Không để cho Vương Cường nóixong Vương Minh Dương đã hét lớn một tiếng.

- Ta làm việc từ lúc nào đã cần người xen miệng vào?

Vương Minh Dương hét lớn một tiếng.

- Phụ thân, Lý huynh đệ là ân nhân cứu mạng của con, dù là Lý Dật hay không phải Lý Dật, hôm nay con ở đây, sẽ không đề cha làm hại huynh ấy!

Vương Cường nói lớn, đồng thời đứng chắn trước mặt Lý Dật, bảo vệ cho Lý Dật.

- Cái tên hỗn tử này!

Kiếm Hoàng trừng mắt, ra vẻ tức giận.

- Vương huynh, ý tốt của người ta xin nhận! Ta thấy, phụ thân người quyết động thú với ta. Ngươi yên tâm, dù phụ thân ngươi là Kiếm Hoàng nhưng muốn đối phó với Lý Dật ta, cũng không phải chuyện dễ. Ngươi cứ đứng qua một bên, xem phụ thân ngươi có thể làm khó ta thế nào?

Lý Dật cười nhẹ, trước lúc Kiếm Hoàng ra tay, hắn đầy Vương Cường ra.

Lý Dật có tu vi đã là Tam Tinh Đấu Vương, muốn đẩy Vương Cường là một Lục Tinh Đấu Sự ra là một chuyện dễ dàng.

- Lên đi, Vương Minh Dương, để ta xem, Kiếm Hoàng như ngươi, rốt cuộc có thực lực như thế nào!

Lý Dật hung hãn bước lên một bước, khí tức trên người không ngừng cao lên.

- Đấu Hoàng! Ha ha, tin đồn qua không sai, Lý Dật người có tu vi Đấu Hoàng. Tuy xem ra không phải năng lực tu luyện thật sự của bản thân, nhưng người vẫn có thể thi triển thực lực Đấu Hoàng! Lý Dật, người thật khiến ta kinh ngạc, chẳng trách Ba Lâm và Hải Kim đều không làm gì được ngươi!

Thấy Lý Dật thi triển thực lực Đấu Hoàng Kiếm Hoàng không kinh ngạc mà còn vui mimg.

- Vậy sao? Vậy để ta xem thử, thân là Kiếm Hoàng trong Thiên Phong Thất Hoàng, so với Đao Hoàng Phong Hoàng có gì khác biệt!

Lý Dật cười cười nói.

Không khí tràn ngập mùi thuốc súng nồng nặc, Lý Dật nhìn Kiếm Hoàng chằm chằm. Kiếm Hoàng đã thành danh từ lâu trong Đế quốc Thiên Phong này, cũng dùng ánh mắt sắc bén của mình nhìn Lý Dật, ánh mắt hai người nhìn nhau, dường như nảy sinh vô số hoa lửa.

- Lâu rồi, không được động thú với những cường giả cấp bậc Đấu Hoàng

Hai mắt Kiếm Hoàng đột nhiên rời khỏi Lý Dật, nhìn lên hư không.

- Ta lại không như vậy, dường như những cường giả Đấu Hoàng có duyên phận gì đó với ta, thường có Đấu Hoàng cường giả đến chơi với ta. Kiếm Hoàng, dường như lâu rồi ngươi không được động thú với ai, đã không còn nhớ phải xuất chiêu thế nào nữa?

Lý Dật nheo mắt, nói móc.

Đối mặt với Kiếm Hoàng, Lý Dật không hề có áp lực nào. Trước đây chẳng qua vì Kiếm Hoàng là phụ thân của Vương Cường, Lý Dật có ý muốn kết giao một chút mà thôi, không ngờ, Kiếm Hoàng này vừa gặp mặt đã trở mặt với hắn, hoàn toàn không màng đến việc hắn đã cứu con trai mình! Cho nên, Lý Dật cũng không còn quan tâm đến việc nề mặt Kiếm Hoàng nữa.

- Được, lâu rồi không còn ai dám nói với ta như vậy. Dù là đương kim Hoàng đế của Để quốc Thiên Phong, cũng phải có vài phần cung kính với ta, tiểu tử, ta cũng bái phục người đấy!

Kiếm Hoàng bị Lý Dật nói móc, nhưng không hề có vẻ mất bình tĩnh, không hề kinh động

Nhìn xung quanh, Kiếm Hoàng chậm rãi bước lên vài bước, cẩn thận quan sát mọi thứ xung quanh, tay không ngừng kết ấn ký. Mấy đạo đấu khí nhàn nhạt tuôn ra từ tay Kiếm Hoàng, rất nhanh, nhưng không có tản ra xung quanh.

Một quang mang nhàn nhạt đột nhiên xuất hiện, nhanh chóng bao trùm lấy Lý Dật và Kiếm Hoàng vào bên trong lúc quang mang xuất hiện, Kiếm Hoàng lại nói:

- Lý Dật, đề xung quanh không bị ảnh hưởng bởi cuộc đấu của ta và ngươi, ta khởi động phong ấn. Ngươi yên tâm, phong ấn ở đây là do ta mời Đấu Tôn cường giả bày bố, ngươi cử yên tâm toàn lực công kích!

Lúc Kiếm Hoàng đang nói, trong lòng Lý Dật cũng bắt đầu tính toán, nếu phong ấn do Đấu Tôn cường giả bày bố, như vậy nếu không có cách để giải phong ấn, e rằng sẽ không thể ra khỏi đó được. Kiếm Hoàng phong ấn hắn, rốt cuộc có ý gì? Nếu lỡ trong phong ấn có gì cổ quái, không phải đã làm hại hắn rồi sao?