Đấu Thần

Chương 509: Vây Công



Thanh âm của Lý Dật phát ra khiến người khác cảm thấy lạnh cả người, cỗ hàn ý làm cho Duẫn Hành cùng mọi người cảm thấy lạnh lẽo. Tuy rằng bọn họ hiện tại đều đã là Đấu Hoàng cường giả, nhưng tâm lý đều có cảm giác sợ hãi. Lý Dật nói ra những lời này, bên ngoài lại biểu hiện ra một loại khí thế, giống như là một thần linh trên trời cao, cúi người nhìn xuống chúng sinh bình thường.

Lý Dật đột nhiên phát ra khí thế, làm cho bốn vị Đấu Hoàng cường giả đều có cảm giác luống cuống hoảng hốt.

- Lý Dật, ngươi chết đến nơi rồi, mà còn dám… kiêu ngạo như vậy sao!

Rất nhanh, thần trí Duẫn Hành đã thanh tỉnh lại, hắn lập tức phẫn nộ kêu lên, hắn cảm thấy bên mình có nhiều người như vậy, lại bị Lý Dật nói một câu hù cho sợ vãi linh hồn, việc này nếu bị truyền ra ngoài, chỉ sợ là khiến thiên hạ đều chê cười.

- Chết đến nơi ư? Duẫn Hành, lúc vừa rồi ta ở tại Lý gia, lúc đó chẳng phải ai cũng cho rằng ta sẽ chết đến nơi sao? Ngươi cũng biết, người chết cuối cùng chính là ai?

Lý Dật lạnh lùng nói.

Nghe thấy lời Lý Dật nói, Duẫn Hành lại một lần nữa có cảm giác kinh hoảng, Lý Dật tại Lý gia giết chóc, Duẫn Hành là người biết rất rõ ràng, rất nhiều Ảnh Vệ bị giết, cường giả do Lý gia mời đến là Liễu Ngọc Phong cũng bị giết chết ở nơi đó.

Liễu Ngọc Phong, Duẫn Hành biết rất rõ ràng, Liễu Ngọc Phong vốn không phải là người của Đế quốc Thiên Phong, nghe nói xuất thân của Liễu Ngọc Phong là từ một đại môn phái ở đại lục nào đó, về sau do phạm phải sai lầm lớn, cho nên hắn bị trục xuất ra khỏi môn phái. Lúc đó hắn cũng không dám ở gần môn phái nữa, chỉ có thể lang thang khắp nơi trên đại lục, về sau hắn đến Đế quốc Thiên Phong, được Lý gia mời chào.

Đấu kỹ của Liễu Ngọc Phong phi thường đơn giản, chính là đem đấu khí trong cơ thể không ngừng áp súc, trải qua không ngừng áp súc đấu khí, chẳng những làm cho lực công kích trở lên kinh người, mà ngay cả tại phương diện phòng ngự cũng là vô cùng lợi hại!

Dù sao đấu khí Liễu Ngọc Phong cũng đã trải qua liên tục áp súc, mật độ so với Đấu Hoàng cường giả thông thường cao hơn không ít!

Năng lực phòng ngự cường hãn, hơn nữa công kích không ngừng nghỉ, nếu như Duẫn Hành chống lại Liễu Ngọc Phong, Duẫn Hành biết rõ, chính mình chỉ có một con đường đó là chạy trốn mà thôi! Trốn càng xa càng tốt, trốn càng nhanh càng tốt!

Nhưng Đấu Hoàng cường giả mạnh mẽ như vậy, bị chết ở trên tay Lý Dật! Thậm chí, Duẫn Hành còn biết rõ, Đấu Hoàng của Tông gia, Tông Băng, hiện tại cũng đã bị trọng thương, sinh tử đến nay cũng không biết rõ được!

Điều mà Duẫn Hành kiêng kỵ nhất chính là, Gia chủ Lý gia cũng đã bị Lý Dật giết chết!

Tại trong mắt Duẫn Hành, nếu muốn giết chết Lý Tùng so với giết chết Liễu Ngọc Phong còn khó khăn hơn rất nhiều!

Trước mắt Lý Dật chỉ có thực lực Tam Tinh Đấu Hoàng mà thôi, mà ở Lý gia, gã Tam Tinh Đấu Hoàng này lại hoạt động như ở chỗ không người như vậy?

- Doãn Trưởng lão, mặc kệ như thế nào, chúng ta hãy hợp lực lại đem trận pháp này phá vỡ đi!

Trần Vệ trầm giọng nói.

- Đúng vậy, Doãn Trưởng lão, ta xem Lý Dật cũng bất quá chỉ là phô trương thanh thế mà thôi, nếu như hắn thực sự lợi hại như vậy, hiện tại cũng sẽ không trốn tránh ở bên trong trận pháp.

Vạn Khiêm cũng là vội vàng đem suy nghĩ của mình nói ra.

- Tốt lắm, mọi người hãy chuẩn bị công kích vòng bảo hộ của trận pháp này!

Vạn Khiêm đã dễ dàng thuyết phục được Duẫn Hành. Lời nói của hắn cũng không sai, nếu như Lý Dật có thể đơn giản xử lý bọn hắn, vì cái gì mà hắn còn tránh ở bên trong vòng bảo hộ trận pháp đây?

Duẫn Hành rất nhanh tổ chức xong, những người này đều đã sẵn sàng.

- Mọi người hãy chú ý!

Duẫn Hành kêu lớn lên.

- Một.

- Hai.

Nhìn thấy mọi người cũng đã chuẩn bị xong, Duẫn Hành lập tức hô ‘Ba!’ một tiếng, sau đó hô tiếp:

- Công kích!

Theo những lời này của Duẫn Hành, bốn Đấu Hoàng cường giả, mười Đấu Vương cường giả, hơn mười Đấu Sư, sử dụng Đấu kỹ cùng đấu khí trong tay cuồng loạn hướng về phía trận pháp của Lý Nhất Dương công kích đánh tới!

Từng đạo đạo công kích đánh vào cái lồng năng lượng kia, khiến cho cái lồng năng lượng lay động một hồi, nhìn thấy cái lồng năng lượng không ngừng đong đưa, sắc mặt Lý Nhất Dương dần dần trở lên ngưng trọng.

- Chúng ta hãy tranh thủ thời gian nghĩ ra biện pháp, nếu cứ để công kích như vậy, vòng phòng hộ trận pháp ngăn cản cũng không được!

Lý Nhất Dương nghiêm túc nói.

- Không sao, cứ để cho bọn họ tiếp tục công kích đi!

Phòng hộ trận pháp bị công kích, biểu hiện của Lý Dật ngược lại nhàn nhạt, giống như những chuyện này căn bản đối với hắn không có quan hệ.

Kỳ thật, trong lòng Lý Dật đã sớm có tính toán.

Cùng lắm thì Lý Dật một lần nữa sử dụng Phá Thiên Kiếm, chỉ cần sử dụng Phá Thiên Kiếm, Lý Dật nắm chắc có thể đem những người này đánh chết hết!

Nhìn Lý Dật có bộ dáng an nhàn như vậy, đám người Lý Nhất Dương cũng không có nói gì nữa.

Tuy rằng Lý Dật tuổi không lớn lắm, nhưng mà trong bốn người thì Lý Dật là người duy nhất có thực lực Đấu Hoàng cường giả, lúc này không nghe Lý Dật nói thì nghe ai đây?

Sau khi Duẫn Hành tổ chức lần lượt các đợt công kích lên trên mặt cái lồng năng lượng, năng lượng của nó càng lúc càng mỏng manh hơn, vốn quang hoa bắn ra bốn phía lúc này đã dần dần mất đi độ sáng bóng.

- Tốt! Sắp công phá được rồi!

Nhìn cái lồng năng lượng, Duẫn Hành cũng có thể đoán được.

- Mọi người hãy thêm chút sức lực, đem công kích mạnh nhất của mình đánh ra, tiếp theo chúng ta trực tiếp phá vỡ cái phòng hộ tráo này!

Duẫn Hành lớn tiếng kêu lên.

- Được!

Nhìn thấy cái lồng năng lượng đã mỏng manh đi không ít, những người này đều cùng kêu lên một tiếng đáp ứng.

- Một hai ba! Công kích!

Theo tiếng quát tháo của Duẫn Hành, những người này lần nữa bắn ra Đấu kỹ mạnh nhất của mình.

Một tiếng răng rắc truyền ra, cái lồng năng lượng kia rốt cục cũng đã rạn nứt, rồi hóa thành vô số mảnh nhỏ rơi lả tả xuống, những mảnh nhỏ này chưa có rơi kịp xuống mặt đất, đều hóa thành thể khí, biến mất trong không trung.

- Lý Dật, lần này nhìn ngươi lấy cái gì để che chở đây!

Sau khi phá vỡ cái lồng năng lượng, Duẫn Hành cao giọng kêu lên.

- Không biết sống chết!

Lý Dật lành lạnh từng câu từng chữ nói ra.

Tay phải của Lý Dật, đã sớm chuẩn bị, một vòng huyết nguyệt rất nhanh hướng về phía Duẫn Hành đánh tới! Lý Dật nắm chắc thời cơ, lợi dụng đám người Duẫn Hành vừa mới phá vỡ phòng bảo hộ, tâm tình vẫn đang còn kích động, đột nhiên đánh ra một đạo Huyết Nguyệt Cuồng Cương.

Cách làm như vậy cơ bản chính là đánh lén!

Nhìn một đạo huyết nguyệt đang bắn về phía mình, Duẫn Hành thầm kêu một tiếng không tốt. Huyết Nguyệt Cuồng Cương, Vạn Khiêm lúc trước chưa từng đối mặt với Lý Dật cũng không biết rõ, nhưng Duẫn Hành thì lại biết rất là rõ ràng.

Lúc này, Duẫn Hành nhanh chóng cầm lấy một thanh đại đao sáng loáng.

- Sóng Cuồng Đao!

Duẫn Hành quát to một tiếng, hai tay nắm lấy thanh đao mạnh mẽ chém ra, một đạo sóng lớn mãnh liệt từ trong đại đao phóng thích ra, mãnh liệt hướng về phía huyết nguyệt nghênh đón!

Một thanh âm ‘răng rắc’ vang ra! Huyết nguyệt sau khi va chạm với sóng lớn lập tức vượt qua, chỉ là tốc độ hơi chậm một chút mà thôi.

Sóng Cuồng Đao không ngăn trở được luồng huyết nguyệt, Duẫn Hành vội vàng quát to lên một tiếng.

- Mọi người mau tránh ra!

Sau khi quát lên một tiếng, Duẫn Hành chuyển mình một bước, rất nhanh tránh sang bên cạnh, hai huynh đệ Trần Bảo và Trần Vệ khi nghe thấy tiếng quát tháo của Duẫn Hành, như là nhớ ra điều gì, cũng rất nhanh chóng hướng về phía hai bên lui ra, lúc này cũng không ít Đấu Vương, Đấu Sư cường giả cũng lui theo sau.

Hiện trường lúc này chỉ còn lại Vạn Khiêm, cùng với vài gã Đấu Sư không hiểu ý của Duẫn Hành, lúc này sau khi nhìn thấy mọi người chung quanh đều rất nhanh lùi lại, sắc mặt của bọn chúng đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.

Bùm, bùm, bùm!

Có một vài tiếng nổ lớn truyền tới, không đợi mấy người Vạn Khiêm kịp phục hồi tinh thần, cuồng cương liền tục nổ tung. Đứng ở trong phạm vi nổ mạnh có một vài Đấu Sư bị nổ trúng, bắn lên không trung rồi rơi xuống, nằm thẳng cẳng trên mặt đất không có nhúc nhích, hiển nhiên là đã chết không thể chết thêm lần nữa.

Sau khi tiếng nổ mạnh làm bụi đất qua đi, Vạn Khiêm vẫn còn kiên cường đứng ở chỗ cũ.

Đột nhiên hai tay hắn ôm lấy ngực, Vạn Khiêm nặng nề ho khan vài cái, lập tức, một ngụm máu tươi phun ra mặt đất, sau khi phun được một ngụm máu tươi này ra, thần sắc Vạn Khiêm tái nhợt đi không ít.

- Giết chết Lý Dật!

Vạn Khiêm hét to một tiếng, hắn bị Lý Dật dùng một chiêu đánh đến mức thổ huyết, đối với Vạn Khiêm lúc này, đây chính là một sự sỉ nhục! Trong tay của hắn liên tục kết xuất ra thủ ấn, ngay lập tức kết thành một gốc cây gỗ cực lớn, một lần nữa lại vọt tới trước mặt Lý Dật!

Hừ lạnh một tiếng, tay trái Lý Dật nắm chặt, một đoàn Nam Minh Lưu Hỏa lần nữa ngưng kết bắn ra.

- Vạn Khiêm, trí nhớ ngươi thật là quá kém, công kích này của ngươi, đối với ta căn bản không có bất kỳ tác dụng nào!

Lý Dật lớn tiếng hô.

Ngưng kết ra Nam Minh Lưu Hỏa, cũng không cần mất nhiều thời gian, lúc này Vạn Khiêm vẫn lại thi triển một chiêu này, đối với Lý Dật mà nói, căn bản là không có tác dụng gì!

Phi thân lên, tay trái Lý Dật hướng về phía gốc cự mộc nhấn một cái, Nam Minh Lưu Hỏa trong nháy mắt đem cái đầu gỗ cự đại kia nhen nhóm đốt cháy lên.

- Lý Dật, ngươi hãy xem chiêu!

Trong lúc Lý Dật dùng một chiêu phá vỡ Cự Mộc Oanh, Trần Vệ cũng phát ra một đạo tia chớp sáng ngời, đạo tia chớp này vạch phá bầu trời đêm, giống như là một thanh lợi kiếm chém về phía Lý Dật!

- Lý Dật, nạp mạng đi!

Lại là một tiếng hét to lên, trong tay Trần Bảo cầm lấy một đoàn lôi cầu, rất nhanh bắn về phía Lý Dật!

Lý Dật cười lạnh một tiếng, khinh thường nhìn hai huynh đệ tiểu nhân này thừa dịp Lý Dật bận hóa giải công kích của Vạn Khiêm, lao đến tiến công mình, kỳ thật Lý Dật cũng đã có sự phòng bị rồi!

Không gian trước người Lý Dật lúc này không ngừng lắc lư một hồi, Thôn Thiên Thú trực tiếp từ không trung bước ra, một chưởng phách về phía Trần Bảo! Lúc này Trần Bảo một lòng muốn công kích Lý Dật, hắn cũng thật không ngờ, mắt thấy rõ lôi cầu sắp sửa công kích được Lý Dật, thì đột nhiên xuất hiện một vị cường giả thần bí, vị cường giả này sau khi xuất hiện liền dùng một chưởng, phách về phía lôi cầu đang ở trong tay hắn!

Lôi cầu này, kỳ thật là Đấu kỹ mà Trần Bảo rất đắc ý, bên trong lôi cầu bao hàm lôi đấu khí đã bị áp súc, chỉ cần gặp được trở ngại, nó sẽ mãnh liệt nổ mạnh lên!

Nữ nhân này vậy mà dùng một chưởng phách về phía lôi cầu của hắn, chẳng lẽ nàng không sợ chết sao?

Thôn Thiên Thú dám đánh bừa lôi cầu như vậy, nhưng mà Trần Bảo cũng không dám dùng lôi cầu này trực tiếp đập xuống, nếu như vậy khẳng định lôi cầu sẽ nổ tung tại trên tay Trần Bảo. Trần Bảo cũng không có nắm chắc có thể lôi cầu trong lúc nổ tung mà tay hắn lại có thể bình yên vô sự.

Nhìn thấy bàn tay của Thôn Thiên Thú đã đến trước mặt của mình, Trần Bảo nhẹ buông tay, lôi cầu liền lao đến đón lấy bàn tay của Thôn Thiên Thú.

Nhìn thấy Trần Bảo buông bỏ khỏa lôi cầu, Thôn Thiên Thú lập tức cũng thay đổi phương thức, cũng không có dùng bàn tay đón lấy. Lúc này Thôn Thiên Thú hé miệng ra, đầu lưỡi màu đỏ lập tức biến thành một con trường xà màu hỏa hồng, trường xà kia sau khi đuổi tới nơi, há miệng ra, đem khỏa lôi cầu này nuốt xuống.

Chứng kiến trước mắt xuất hiện một màn kinh dị, Trần Bảo há to miệng ra, nửa ngày không ngậm miệng lại được!

Nhìn thấy có người có thể đem đầu lưỡi biến thành một con trường xà, mà con trường xà này còn có thể nuốt được khỏa lôi cầu! Loại tình huống này quả thực là quá mức quỷ dị!

Lúc này trường xà lại quay về chui vào trong miệng Thôn Thiên Thú, chỉ thấy yết hầu Thôn Thiên Thú khẽ ‘ực’ vài cái, cũng không có phản ứng gì nữa.

Lạnh lùng nhìn Trần Bảo, thân hình Thôn Thiên Thú đột nhiên vừa động, Song dực Đấu khí sau lưng triển khai, cánh tay duỗi ra một chưởng, hung hăng hướng về phía Trần Bảo chộp lấy!

Cũng đồng thời trong lúc này, Lý Dật nghênh đón tia chớp của Trần Vệ, hai tay nắm chặt. Lý Dật trực tiếp đánh thẳng ra một quyền vào tia chớp của Trần Vệ vừa mới thi triển ra!

Trong lúc nắm tay của Lý Dật nghênh đón tia chớp, nắm tay lại lại đột nhiên xòe ra, biến thành một bàn tay, Âm Dương Thần Lôi trên bàn tay rất nhanh vọt ra, hướng về phía tia chớp của Trần Vệ đánh tới!

Âm Dương Thần Lôi là một trong các loại tiên thiên lôi khí, ở bên trong tất cả các loại đấu khí lôi thuộc tính thì Âm Dương Thần Lôi đứng ở vị trí vương giả. Mà lúc này Trần Vệ thi triển ra chỉ là đấu khí lôi thuộc tính bình thường, như vậy hai chủng loại đấu khí lôi thuộc tính này về cơ bản là không thể so sánh với nhau được.

Âm Dương Thần Lôi giống như hai đạo hắc bạch giao nhau, nhanh chóng phá bỏ luồng lôi điện màu tím của Trần Vệ, theo quỹ tích của lôi điện màu tím, công kích thẳng vào thân thể của Trần Vệ.

Nhìn thấy Lý Dật công kích ra Âm Dương Thần Lôi có uy lực lớn như vậy, Trần Vệ cũng rất nhanh phản ứng, hai tay vung lên, một đạo hộ thuẫn lôi điện màu tím xuất hiện ở trước mặt Trần Vệ.

Âm Dương Thần Lôi đập mạnh trên mặt tấm chắn, khiến cho tấm chắn chấn động một hồi, rất nhanh, Âm Dương Thần Lôi bởi vì lúc trước phá vỡ Đấu kỹ của Trần Vệ, năng lượng còn lại cũng không còn nhiều lắm, sau khi va chạm với lá chắn phòng hộ rất nhanh biến mất.

<br