Đấu Thần

Chương 623: Sự Trùng Phùng Đầy Xấu Hổ



Hiển nhiên Đỗ Lạp không tin tưởng vào chính bản thân mình, dù sao cũng chìm đắm trong lụa là sung sướng lâu rồi, muốn lập tức phấn đấu trở lại thật không hiện thực lắm, Lý Dật cũng không bắt buộc, quay sang phía Khảm Kì hất tay, đưa Tinh Linh thiếu nữ và đệ tử mới thu nhận Lôi Bách tiến vào nội viện.

Giới thiệu Lôi Bách với Phì Phì, Phì Phì không có ý kiến gì, trái lại hiểu được là mình cần chuẩn bị phòng. Mối quan hệ giữa các đạo sư của các học viên trong Học viện La Lan có chút rời rạc, hai bên đều có quyền lựa chọn đầy đủ, đây cũng là nguyên nhân mà lão sắc quỷ Phì Phì có ít đệ tử. Lôi Bách vui mừng chọn căn phòng kế bên Lý Dật, chuyển những đồ dùng sinh hoạt đơn giản tới, có được một căn phòng lớn để ở độc lập, hắn vui mừng vô cùng, vị đạo sư cũ có quá nhiều học viên, những học viên nghèo khó như Lôi Bách, đương nhiên phải ở chung bốn năm người trong một phòng rồi.

Sáng sớm ngày thứ hai, Phì Phì gõ cửa phòng Lý Dật, đưa Lý Dật đến phòng quản lý học viện để bổ sung học tịch. Học viện La Lan thực hiện nguyên tắc theo đến theo học, nên không thống nhất thời gian tốt nghiẹp, phù hợp với quy định của Học viện thì có thể nhập học, đạt được số điểm quy định thì có thể tốt nghiệp.

Đạo sư lớn như Phì Phì, là có tư cách đề cử cường giả nhập học. Chẳng qua là, việc gia hỏa này chủ động đưa người đến làm thủ tục nhập học, là một chuyện kinh thiên lần đầu có, vì thế nên nữ đạo sư trẻ tuổi phụ trách tiến hành thủ tục nhập học đăng ký không nhịn được cười nói: “Mạc Lí Ai đạo sư, vị này… ồ, Lý Dật đúng không, hắn là con riêng của ngài hả!” Lý Dật lúc này mới biết thì ra Phì Phì cũng có tên.

Phì Phì cũng không chút ngại ngùng, lặng lẽ cười nói: “Nếu không thì chúng ta sinh một đứa nhé!”

Chuyện Phì Phì này háo sắc không phải bí mật gì, nữ đạo sư phỉ vào mặt hắn, làm theo phép hỏi: “Tuổi? Quốc tịch? Đấu khí cảnh giới?”

Phì Phì cướp lời Lý Dật trả lời: “17 tuổi, Thiên Phong Đế quốc, Đấu Vương thất tinh!”

Nữ đạo sư ngẩng đầu liếc nhìn đánh giá Lý Dật, vừa đăng kí vừa khen: “Không tệ đó, 17 tuổi mà đã là Đấu Vương thất tinh rồi. Mạc Lí Ai đạo sự, đây chính là học viên có cấp bậc Đấu khí cao nhất trong đám đệ tử của ông, dạy bảo cho tốt, đừng hủy hoại hạt giống tốt đó nhé.”

“Hừ! Còn cần tiểu nha đầu nhà ngươi giáo huấn ta ư!” Phì Phì nói có chút không vui.

“Có lòng tốt nhắc nhở ngươi thôi, nếu đại hội khảo thí năm nay, trong đám đệ tử của ngươi không ai có thể vào được thập cường, thì chức đại đạo sư của ngươi sẽ bị giáng cấp rồi… được rồi, Lý Dật, đây là thẻ học viên của ngươi, xin hãy bảo quản cho tốt, làm mất thì sẽ rất phiền phức đó.”

“Đã rõ!” Lý Dật nhận lấy thẻ, rót Đấu khí vào dò xét một chút, tin tức bên trong rất phong phú, số học tích, tin tức thân phận, đẳng cấp Đấu khí, ghi chép về vinh dự trong Học viện, ghi chép về chiến đấu, ghi chép về nhiệm vụ vân vân, đương nhiên rất nhiều ghi chép vẫn là ‘không’”.

Nhưng thật không ngờ thủ tục nhập học lại đơn giản như vậy, làm thuận lợi như vậy, đến cả sát hạch cấp bậc Đấu khí căn bản cũng không có. Học viện La Lan thần bí nhất cường đại nhất Đấu Thần Đại lục, mà lại có thể thu nhận mình sao? Nhưng điều mà Lý Dật không rõ là, một trong những đặc quyền của đại đạo sư là mỗi năm có thể đề cử ba mươi lăm học viên, những học viên được đề cử này không cần trải qua bất cứ sự kiểm tra nào.

Có rất nhiều học viên có tư chất bình thường, Đấu khí thiên phú, thông qua sự ảnh hưởng thế lực của gia tộc, lợi dụng hình thức này để vào Học viện.

Đi ra từ đại lầu chỗ phòng quản lí, Phì Phì đầy trách nhiệm nói với Lý Dật: “Không còn việc gì cần ta nữa rồi, đợi đến lúc đại hội khảo thí ngươi xuất hiện ở đấu trường đánh bại các đối thủ là được rồi. Cố gắng lên Lý Dật, chức vị đại đạo sư của ta phụ thuộc cả vào ngươi đó, ngươi nên biết, sự chứng nhận chức đại đạo sư rất có lợi, ở Đấu Thần Đại lục này tùy tiện xuất ra chứng nhận đó, muốn tiền có tiền, muốn nữ nhân có nữ nhân.”

Điều này Lý Dật đã được chứng kiến rồi, mỗi lần gặp phải chuyện gì, Phì Phì luôn có thói quen đưa ra chứng nhận đại đạo sư, nếu không có nó nữa, Phì Phì đúng là không quen được.

Nhìn Phì Phì rời đi, Lý Dật nhún vai. Tham gia Đại hội khảo thí, điều này, cứ cho là Phì Phì không yêu cầu, thì cũng là một trong những mục tiêu của Lý Dật. Có thể đạt được một số thứ tự tốt trong Đại hội bảy năm có một lần này, thì còn nhanh hơn là đánh nhau với Nam Thiên tông đại trưởng lão. Nhưng việc cấp bách hiện nay, không phải là chuẩn bị cho Đại hội, mà là đưa Tinh Linh thiếu nữ đi, nếu không thì sẽ không dám đi tìm Na Na.

Chủ ý đã định, Lý Dật bước nhanh về ‘Vô loạn hoa quật’. Trên đường đi, Lý Dật đã tính toán hết, đem Lôi Bách cùng Khảm Kì cùng đi, cùng trải qua một số chuyện, mối quan hệ của mọi người mới thêm vững bền ổn định.

Trở về ‘Vô loạn hoa quật’, cái sân to như vậy lại lạnh lẽo tĩnh lặng, cũng không có một bóng người, Lý Dật kinh ngạc, vội vàng trở về phòng của mình. Hồng nhân họa thủy, đi đến phòng quản lí Học viện, không tiện đưa Tinh Linh thiếu nữ theo, không biết trong một lúc như vậy, thì có xảy ra nhiễu loạn gì không.

Vẫn tốt, lá gan của đám lụa là kia còn chưa đạt đến cảnh giới to bằng trời, Tinh Linh thiếu nữ Khải Sắt Lâm ngoan ngoãn ở trong phòng, có lẽ là đã chán lắm rồi, Khải Sắt Lâm ngồi chơi với một quả thủy cầu. Thủy cầu trong tay nàng không ngừng biến thành các hình ảo, trong chốc lát là hình động vật dễ thương, rồi lại biến thành một đóa hoa, cuối cùng không ngờ lại biến thành một người có khuôn mặt giống Lý Dật, Tinh Linh thiếu nữ sờ sợ hơi run lên. Thủy cầu Đấu khí này rõ ràng có chút khác thường, làm Lý Dật cũng ngẩn người ra một lúc.

“Khải Sắt Lâm, nàng là một Ma pháp sư?”

Bị những lời đầy kinh ngạc của Lý Dật làm cho giật mình, thủy cầu trong tay Khải Sắt Lâm lập tức tan rã, tiêu tán, thấy sự kinh ngạc của Lý Dật, Khải Sắt Lâm thấp giọng nói: “Ta sao có thể là Ma pháp sư, còn không phải là Ma pháp học đồ nữa là.”

“Thủy cầu khi nãy của ngươi rất thú vị, là kết quả của việc dùng Ma pháp lực khống chế nguyên tố nước đúng không?”

“Đúng vậy, nhưng những thứ ta có thể làm được, cũng chỉ có như thế.” Cùng ở với Lý Dật mấy ngày rồi, đặc biệt là ở chung một phòng, Lý Dật vẫn không mạo phạm gì đến nàng, điều này khiến Tinh Linh thiếu nữ ngày càng tin Lý Dật. Huống chi Lý Dật còn hứa sẽ đưa nàng về rừng sâu Tinh Linh, vì thế Tinh Linh thiếu nữ không còn ít lời như khi mới gặp, mà là thở dài, tiếp tục nói: “Nếu ta tu luyện từ nhỏ, nói không chừng bây giờ có thể là một Ma pháp sư có tiếng rồi, đáng tiếc bảy tuổi ta đã bị bắt đưa ra bên ngoài.” Trong khái niệm của Tinh Linh thiếu nữ, thế giới bên ngoài rừng sâu Tinh Linh, đều là thế giới đáng sợ.

“Nghe nói, trong Tinh Linh tộc, đến nay vẫn còn nghề Ma pháp sự, ở Đấu Thần Đại lục, điều này vô cùng hiếm thấy!” dưới sự thống trị của các loại Đấu khí sinh sôi đến vô cùng, nghề Ma pháp sư dường như biến mất ở Đấu Thần Đại lục, vì ngoài chuyện Ma pháp sư quá chú trọng thiên phú, thì hơn nữa quá trình tu luyện rất rườm rà, thâm thúy, điều quan trọng hơn là để trở thành một Ma pháp sư, thuần túy mà nói, một Ma pháp sư đừng nói là Đấu giả, đến một người bình thường cũng không bằng.

Nhưng hiếm thấy cũng không phải không có, ở Đấu Thần Đại lục cũng có một vài gia tộc môn phái chuyên tu luyện Ma pháp, chỉ có điều số lượng và sức ảnh hưởng luôn không nhiều và không bằng những gia tộc tu luyện Đấu khí mà thôi. Nhưng trong Tinh Linh tộc ở rừng sâu Tinh Linh, tình hình lại hoàn toàn trái ngược, tu luyện Đấu khí mới là dị thường, chuyện này đại khái là vì Tinh Linh tộc có thiên phú Ma pháp vượt xa người thường.

“Tại thế giới Tinh Linh chúng ta, Ma pháp sư là người nhận được sự tôn kính nhất, một Ma pháp sư cấp cao chính là sự tồn tại của Thần linh.”

Lý Dật không khỏi hỏi: "Ma pháp sư rất lợi hải đúng không?”

"Hả? Cái gì gọi là rất lợi hại?" Khải Sắt Lâm nhìn Lý Dật có chút không hiểu.

"Chính là đánh nhau thì luôn có thể thắng!”

“Tinh Linh tộc chúng ta tu luyện Ma pháp, không phải để đánh nhau, mà là để lợi dung Ma pháp khống chế các nguyên tố trong tự nhiên, để thay đổi tự nhiên. Đương nhiên, Ma pháp sư tà ma, cũng có thể lợi dụng sức mạnh Ma pháp khống chế các nguyên tố Ma pháp tiến hành phá hoại, nghe nói, sức phá hoại này rất mạnh.”

“Khải Sắt Lâm, qua đây!” Lý Dật không nói lời nào, kéo Tinh Linh thiếu nữ đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì đi vào trong sân.

“Nàng dùng sức mạnh Ma pháp mạnh nhất mà nàng có thể khống chế để tấn công ta.”

“Tấn công ngươi, tại sao ta lại phải tấn công ngươi?”

“Chơi thôi! Không phải nàng đang rất chán sao?” kì thật Lý Dật muốn biết sự khống chế các nguyên tố Ma pháp của Ma pháp là như thế nào, từ khi xuất đạo đến nay, vẫn chưa đụng phải Ma pháp sư, ai có thể bảo đảm sau này không gặp phải chứ, hiểu nhiều một chút thì có thể chuẩn bị nhiều một chút.

“Nhưng Ma pháp tu vi của ta rất thấp, căn bản là không có lực tấn công gì cả.”

"Thử xem đi!"

"Được rồi!"

Ma pháp khống chế cấp thấp không cần chú ngữ, chỉ thấy Khải Sắt Lâm hơi nhắm mắt lại, vẻ mặt hoàn mỹ đến từng chi tiết chăm chú, lông mày nhíu lại, nhìn thế nào cũng thấy sự hấp dẫn. Cùng với sự không chế điều khiển Ma pháp lực của Khải Sắt Lâm, nguyên tố nước xung quanh nhanh chóng tuôn tràn ra, từ hư hình hóa thành thực chất, hình thành một thủy cầu như vừa rồi Lý Dật chứng kiến.

Đột nhiên, Tinh Linh thiếu nữ đẩy nhẹ hai tay, thủy cầu kia nhanh chóng bay tới phía Lý Dật. Chỉ có điều, đúng như Khải Sắt Lâm đã nói, lực tấn công của thủy cầu này, rất có hạn. Căn bản không cần sử dụng Đấu khí, Lý Dật đón lấy quả cầu rồi vỗ một cái, nguyên tố nước Ma pháp lập tức trở thành một đống mảnh vỡ Ma pháp, rồi từ từ tiêu tán.

“Thử lại xem hiệu quả Ma pháp phòng ngự thế nào?” Lý Dật nói.

Khải Sắt Lâm suy nghĩ một hồi lây, mới nghĩ ra nên làm thế nào, chuẩn bị mất vài phút, mới bố trí xong một mảng che chắn bằng khí thể Ma pháp.

“Cẩn thận nhé, ta sắp tấn công nàng đó!”

Lý Dật cẩn thận từng li từng tí đẩy ra một đạo Đấu khí tơ nhện yếu, tấn công vào mảng che chắn Ma pháp của Khải Sắt Lâm.

Xoẹt một tiếng, Đấu khí xét một vết nứt trên màng che chắn, nhưng rất nhanh sau bị nguyên tố Ma pháp xung quanh hàn gắn lại. Sự phòng ngự này lại mạnh hơn sự tấn công khi nãy, Lý Dật nhẹ tăng số lượng Đấu khí, tấn công lần nữa.

"A ——" Khải Sắt Lâm hét thảm một tiếng, mảng che chắn Ma pháp dĩ nhiên tiêu tán mất. Phòng ngự sự tấn công của Lý Dật dường như đã tiêu hao hết Ma pháp lực của Tinh Linh thiếu nữ, làm sao có thể chống đỡ nổi sự tấn công mạnh hơn chứ. Lý Dật không dự liệu tới kết quả này, thấy Khải Sắt Lâm hét lên một tiếng liền chạy tới phía sau, nhoáng một cái đỡ lấy nàng.

"Nàng không sao chứ, ta không phải cố ý!"

"Ta không sao, chẳng qua là có chút váng đầu, không trách ngươi, là Ma pháp lực của ta quá yếu!"

Ôm vào eo của Tinh Linh thiếu nữ thấy thật mềm mại, ở khoảng cách gần như vậy quan sát một người đẹp, đối với một nam nhân có lòng dạ háo sắc như Lý Dật, không sản sinh ra sự xúc động bản năng là không thể nào. Như là sự trừng phạt đối với ý niệm tà ác trong đầu Lý Dật, đang ngay lúc Lý Dật say mê hưởng thụ sự mềm mại da thịt của Tinh Linh thiếu nữ với một mùi thơm của cơ thể…

"Lý Dật!"

Một tiếng kêu có sự phẫn nộ xen lẫn tiếng thở hổn hển, giống như bồn nước lạnh giội từ trên cao xuống.

Có lầm hay không, vào thời khắc quan trọng này, Na Na làm sao lại chạy tới đây! Lý Dật vô ý thức buông lỏng tay, Tinh Linh thiếu nữ lảo đảo hai bước, thiếu chút nữa là té xuống đất.

Ngoài cửa viện, Na Na nét mặt tối sầm, Khảm Kì và Lôi Bách đứng phía sau, giống như đã phạm phải lỗi lầm lớn, uốn éo mặt rồi bước đi.

"Ha ha, Na Na, Na Na muội muội yêu dấu, sao nàng lại tới đây?” Lý Dật cười cười đón tiếp, ánh mắt đầy sát ý nhìn vào Khảm Kì.

“Thật sự là chó không đổi được bản tính đớp cứt mà!” Na Na vẫn ghi hận cảnh mập mờ khi nãy, liền nói ra những lời tục tĩu.

“Lão đại, chúng ta…chỉ là muốn cho ngươi một sự bất ngờ lớn!” Khảm Kì giải thích yếu ớt.

Thật là một sự bất ngờ không nhỏ, đã suy nghĩ qua không biết bao lần được trùng phùng cùng Na Na, nhưng không ngờ trở nên xấu hổ như thế này, Khảm Kì này, đúng là thông minh quá mức rồi.

“Na Na, nàng ngày càng xinh đẹp. Ta định vài ngày nữa, đợi mọi chuyện ổn định rồi, sẽ đi tìm nàng.” Lý Dật không hoàn toàn muốn lấy lòng, thiếu nữ ngực phẳng năm đó, không những đã hoàn toàn dậy thì rồi, mà còn trước sau đầy đủ, dường như còn có xu hướng sẽ phát triển nhiều nữa, làm mê lòng người, khiến Lý Dật phải nuốt nước miếng.

<br