Đấu Thần

Chương 635: Ngư Ông Đắc Lợi



- Nguyên nhân ta gia nhập La Lan học viện nói rất dài dòng, trước đối phó đầu ma thú quái dị này rồi nói sau.

Cái thanh âm ồm ồm kia lại vang lên:

- Các ngươi nói nhanh lên, ta có chút đói bụng rồi

- Được rồi, chúng ta làm hết sức.

Lý Kỳ miễn cưỡng đáp ứng nói, sau đó chuyển hướng cánh ve sầu lục con ếch:

- Ma thú quái dị, chúng ta cùng ngươi liều mạng.

Đấu Thần điện bốn tư tế, thực lực tuy không tính là mạnh, nhưng phối hợp ăn ý vô cùng, hiển nhiên là do thường ngày cùng một chỗ tu luyện. Lý Kỳ vừa động, ba vị Đấu Hoàng cũng đồng thời thúc dục đấu khí cực hạn, hướng cánh ve sầu lục con ếch oanh kích. Đấu khí đánh ra, một mảnh băng tuyết bay lên càng làm cho tràng diện càng thêm mê ly.

Lúc này bốn đạo đấu khí so với lúc trước oanh kích Lý Dật, uy lực tựa hồ chỉ có hơn chứ không kém, mọi người đang lâm vào hoàn toàn tuyệt vọng cho nên cố hết sức, bộc phát ra lực lượng liều mạng. Nhưng, dù sao đối thủ của bọn họ, là một đầu lục giai ma thú.

Cánh ve sầu lục con ếch cánh hơi mỏng và vô cùng mịn màng, dường như không nhìn thấy bốn đạo đấu khí xâm nhập, mà có tốc độ rất nhanh làm cho tròng mắt người ta đều muốn rơi ra vậy, lần lượt từng người bị cái chân con ếch đạp trúng, tốc độ quỷ dị như vậy, đã nhanh vô cùng, làm cho mọi người không thể né tránh.

Cánh ve sầu lục con ếch tựa hồ cũng không có lập tức giết chết Lý Kỳ ngay, mà tựa hồ muốn bọn họ hoạt động, để khi ăn hương vị càng ngon, cho nên đánh Lý Kỳ chỉ phun ra mấy ngụm máu tươi, cũng không có bị thương trí mạng.

- Nhân loại hèn mọn, có chút bổn sự ấy, cũng dám đến đóng băng rừng rậm sao, các ngươi... Ai, cám ơn các ngươi đưa tới món điểm tâm ngon miệng.

- Lục con ếch tiên sinh, chỗ này của ta có hai món ngon, ngài có hứng thú nếm thử không.

Lý Dật thanh âm đột nhiên từ trong hố sâu truyền đến, loại thanh âm sung sướng này, làm lục con ếch tiên sinh lập tức có dự cảm bất thường.

Trong hố sâu, Lý Dật cười mỉm dùng song chưởng nâng một vật hình tròn, vật hình tròn này trơn bóng, xuyên thấu qua thân màng mỏng, mơ hồ có thể nhìn thấy.

Nhìn thấy vật trên tay Lý Dật, cánh ve sầu lục con ếch nước mắt trong hốc mắt chảy ra, vẻ mặt thống khổ vặn vẹo.

- Thả bọn hắn xuống.

Tức giận tới cực điểm, giọng nói lạnh thấu xương.

- Lục con ếch tiên sinh có khẩu vị tốt như vậy sao? Ta lại cảm thấy hai con ếch nhỏ này hương vị nhất định không sai, bất quá, nếu như nấu chín, hương vị chắc rất ngon.

Lý Dật nói, bốn phía bàn tay ẩn ẩn hiện lên một đoàn hỏa diễm, trên mặt lại một mảnh đắc ý. Quyển sách kia giới thiệu rất đúng, cánh ve sầu lục con ếch có một nửa thời gian ngủ ở trong lòng đất, nhưng có một bộ phận thời gian lục con ếch sẽ chọn trong lúc ngủ đồng thời ấp trứng. Ấp trứng nhiệm vụ là do con ếch đực tiến hành, bởi vì con ếch cái khi sinh hạ con trứng ếch xong, cũng sẽ bị ếch đực nuốt chửng.

Tri thức chính là lực lượng, Lý Dật bây giờ cảm nhận được điểm này.

- Dừng tay, thả bọn chúng xuống, các ngươi cút đi.

Có thể tu luyện tới lục giai, cánh ve sầu lục con ếch trí tuệ cùng thường nhân cũng không sai biệt, tự nhiên biết rõ Lý Dật muốn làm cái gì.

Nhưng cánh ve sầu lục con ếch trí tuệ cũng chỉ là cùng thường nhân bình thường, mà Lý Dật cũng không phải thường nhân.

- Lục con ếch tiên sinh, ta cảm thấy để cho ngươi hiện tại thừa nhận một sự thật. Đọc‎ thêm‎ các‎ chươ𝒏g‎ mới‎ tại‎ _‎ trumtru𝗒𝘦𝒏.V𝒏‎ ‎ _

- Chuyện gì?

- Sự thật chính là, ta hiện tại có tư cách chỉ huy ngươi, đúng hay không?

- Thúi lắm.

- Thúi lắm sao? Bàn tay hỏa diễm lại mạnh thêm vài phần, có thể nhìn thấy mấy con ếch nho nhỏ có chút bất an, tựa hồ là đối với nhiệt độ quá cao mà biểu đạt bất mãn.

- Ngươi rốt cuộc muốn làm gì, đáng nhân loại giận.

- Để cho ta suy nghĩ, ta muốn làm gì. Vấn đề này thật đúng là có điểm đau đầu.

Lý Dật chỉ Lý Kỳ:

- Ngươi trước giết bọn họ.

- Lý Dật, ngươi nói cái gì?

Lý Kỳ bi phẫn vô cùng, thật không ngờ Lý Dật qua sông phá cầu nhanh như vậy. Nói như thế nào, bọn họ mới vừa rồi còn quan hệ minh hữu, hơn nữa, Lý Dật là phó Điện chủ cũng không phải hàng giả.

Mà ngay cả cánh ve sầu lục con ếch cũng có chút sờ, không có hiểu ý Lý Dật, còn tưởng rằng hắn nói giỡn.

Đối với Lý Kỳ bi phẫn, Lý Dật không nhìn thẳng, mà là nhìn cánh ve sầu lục con ếch tiếp tục cường điệu:

- Ngươi không có nghe lầm, ta muốn ngươi làm chuyện này, chính là giết bọn họ. Nếu không, ngươi sẽ ngửi thấy được mùi chết cháy của hai đứa con trai ngươi.

- Hảo, ta thay ngươi giết là được, ngươi đem chúng nó cho ta, có phải không?

- Thứ nhất, bọn họ không là đồng bạn của ta, mà là địch nhân của ta, thứ hai,

ta chỉ đưa một cái trứng cho ngươi. Chờ ngươi làm xong xuôi chuyện thứ hai, ta mới có thể đưa trứng trả lại cho ngươi, hiểu chưa? Lục con ếch tiên sinh.

- Lý Dật, ngươi vong ân phụ nghĩa, chúng ta cùng ngươi liều mạng.

Lý Kỳ biết rõ Lý Dật không phải đang nói đùa, mà thật sự động sát ý. Bốn Đấu Hoàng cường giả, sao có thể chịu thúc thủ chịu trói đây.

- Giữa chúng ta chỉ có cừu hận, không có ân nghĩa, ngu ngốc, chẳng lẽ ngươi điểm ấy cũng không hiểu sao? Bị lợi dụng chỉ có thể nói rõ ngươi ngu xuẩn, kẻ ngu dốt còn muốn đi ra lăn lộn, kết cục chỉ có một chữ. Lục con ếch tiên sinh, có thể động thủ rồi.

- Hóa thần.

Trong lúc Lý Dật ra lệnh lục con ếch giết chết, Lý Kỳ bi thương cùng tuyệt vọng đến tột đỉnh hét to ra hai chữ này. Từ hai chữ này hét ra, ba cái Đấu Hoàng bên cạnh hắn khẽ giật mình, trên mặt hiện ra một cổ bi thương. Ba cái Đấu Hoàng đột nhiên ôm cùng một chỗ, bên ngoài thân dày đặc thánh hệ đấu khí dung hợp cùng một chỗ, đan vào thành một mảnh đấu khí quang hoa chói mắt.

Lập tức, từ trong cổ đấu khí quang hoa, một đạo cột sáng đột nhiên bắn ra, chui vào ngực Lý Kỳ. Khi cổ đấu khí quang hoa rót vào, làm thân thể Lý Kỳ chậm rãi phồng lên. Kim sắc quang hoa chói lọi hoàn toàn bao vây thân thể Lý Kỳ, khiến cho hắn thoạt nhìn cùng một đầu kỳ đà cản mũi cũng không có cái gì khác nhau. Cái màn quỷ dị này làm cánh ve sầu lục con ếch cũng ngây ngẩn cả người, cũng không có lập tức động thủ, mà là đang hiếu kỳ nhìn xem, muốn nhìn một chút cái nhân loại rốt cuộc muốn làm gì.

Rất nhanh, từ trên người ba cái Đấu Hoàng hoán vọng ra Kim Quang Hoa chói lọi trở nên yếu ớt, mà sau khi hấp thu thực lực ba cái Đấu Hoàng, Lý Kỳ đã bành trướng thành một cự nhân cao tới ba bốn mét. Năng lượng cuồng bạo tựa hồ có chút khống chế không nổi. Mà ba cái Đấu Hoàng, cũng đã bị héo rút thành ba cái thây khô.

- Đấu Thần điện hóa thần. Pháp kỹ rất tà môn.

Lục con ếch ồm ồm nói:

- Thì ra Đấu Thần điện cũng có loại tà môn công pháp này, nếu có chín mươi chín Đấu Hoàng đồng thời làm phép, có thể làm bất kỳ một cường giả nào thực lực trong nháy mắt tăng lên tới Đấu Thần cảnh giới.

- Trong nháy mắt tăng lên tới Đấu Thần cảnh giới?

Lý Dật líu lưỡi nói:

- Còn tu luyện cái gì, đi Đấu Thần điện bắt chín mươi chín Đấu Hoàng đến làm phép là xong rồi.

- Hừ, ngươi cho rằng loại thực lực tăng lên này là vĩnh cửu sao, bất quá là trong nháy mắt tăng lên, sau đó chậm rãi biến mất, đến cuối cùng biến mất, cùng bản thân thực lực cũng không còn một nửa.

- Trong nháy mắt tăng thực lực, cũng đủ giết chết các ngươi rồi.

Lý Kỳ tựa hồ là khống chế được năng lượng thể tràn trong cơ thể, kim sắc quang hoa chói lọi dần dần chui vào trong thân thể, không hề tiết ra ngoài.

- Ba cái Đấu Hoàng hóa thần. Pháp kỹ, hừ, có thể mạnh như thế nào? Chẳng qua là đổi lại kiểu chết mà thôi.

Cánh ve sầu lục con ếch không hề do dự, hai chân đạp một cái, cánh ve sầu giương đôi cánh lên, tốc độ quỷ dị cùng lộ tuyến bay vút, căn bản là không phù hợp với quy luật vật lý học.

Thân hình Lý Kỳ khổng lồ, thực lực mặc dù lớn mạnh, nhưng tốc độ cũng không có cách nào tăng lên, đối mặt với cánh ve sầu lục con ếch, căn bản không có bất kỳ phản ứng nào.

Một tiêng kêu làm cho người đau răng "Xích " thanh âm vang lên, cánh ve sầu lục con ếch xuyên qua thân thể Lý Kỳ cao lớn. Một cái lỗ máu trong suốt lập tức xuất hiện ở trên thân thể Lý Kỳ, từ lỗ máu đó, Lý Dật có thể nhìn thấy cánh ve sầu lục con ếch xuyên qua thân thể Lý Kỳ biến thành một con ếch đầy máu huyết, kèm theo cùng thịt nát, nó vội vàng lau đi máu đen cùng thịt nát.

Xem ra đầu lục con ếch cùng Hạ Hầu Thuần không khác nhau lắm, đều thích sạch sẽ.

- Ôi, Ôi, Ôi.

Trong miệng Lý Kỳ phát ra tiếng giống như thanh âm ma thú, tiện tay từ trên mặt đất nắm lấy tuyết, nhét cái lỗ máu tươi không ngừng tuôn chảy, điên cuồng hướng đầu lục con ếch nhào tới. Ở trước mặt thân thể khổng lồ, lục con ếch nhìn nó giống như con kiến hôi bình thường.

Nhưng ngoại hình con kiến hôi, thân thể nhỏ nhắn của nó, lại có được thực lực chống được mấy đấu tôn nhân loại cường. Lúc này một chiêu đắc thủ, lại thấy Lý Kỳ đánh tới, cánh ve sầu lục con ếch dùng chiêu cũ xuyên ra một cái lỗ máu.

<br