Đấu Thần

Chương 689: Long Chi Cấm Chú



- Đúng rồi, Long Tộc tiên đoán kia là gì?

Đối với chuyện cũ của Dương thị nhất tộc, vấn đề này mới là vấn đề cần chú ý nhất.

Thiên ma Thánh nữ nói:

- Lúc ấy Long Tộc đáp ứng Đấu Thần điện Điện chủ Á lý Sĩ đem Dương thị tổ tiên nhốt tại Long đảo tù thiên động này. Nhưng nhiều năm như vậy, Long Tộc vì nhốt Dương Cao, cho nên không được sống yên ổn, ở tại tù thiên động này phái đồn trú đại lượng binh lính Long Tộc tinh nhuệ. Cho nên Long Tộc càng ngày càng ôm lấy trọng trách. Hai trăm năm trước, Long Tộc có một vị Dự Ngôn sư trước khi chết làm ra một lời tiên đoán cuối cùng. Nghe nói lời tiên đoán của lão Dự Ngôn sư kia nói Dương Cao sẽ thức tỉnh, hơn nữa bởi vì vạn năm ngủ say, bản tính bị mất đi, trở thành ác ma chính thức. Mà phương pháp duy nhất ngăn cản Dương Cao thức tỉnh là, có một vị nhân loại cường giả tu luyện thiên ma đấu khí đi vào Long đảo, tại Long Tộc tu luyện Long chi cấm chú, bằng vào một thanh siêu phẩm thần binh lần nữ làm cho Dương Cao lâm vào ngủ say, thậm chí có khả năng hủy diệt hắn.

Lý Dật đối với Dương Cao cũng không có cảm tình gì, chỉ có bội phục cùng cực kỳ hâm mộ, nhưng đối với lời tiên đoán của Long Tộc lão Dự Ngôn sư, nhất là câu nói kế tiếp có phần không tin. Một phong hào Đấu Thần, có được thân thể cùng linh hồn chi lực bất tử bất diệt, chỉ bằng một siêu phẩm thần binh, tu luyện thiên ma đấu khí cùng Long chi cấm chú gì gì đó là có thể hắn hủy diệt sao. Nếu thật là như vậy, phong hào Đấu Thần cũng không đáng giá rồi.

- Nương, có phải là giết Dương Cao, người có thể rời khỏi chỗ này sao?

Nếu để cho tiện nghi lão nương rời khỏi nơi này, cái ý nghĩ này làm nội tâm Lý Dật trở nên càng ngày càng mãnh liệt. Chỉ ngắn ngủn mấy giờ, Lý Dật đối với thiên ma Thánh nữ cảm tình lại nồng đậm đến mức chính hắn cũng không dám tin tưởng.

Nhưng thiên ma Thánh nữ lại vẻ mặt ngưng trọng, Dương thị tổ tiên dù sao là tổ tiên của mình, để cho con của mình giết tổ tiên, loại hành vi vô nhân bất luận kẻ nào cũng không muốn nhìn qua. Nhưng mà Dương Cao dù đang ngủ say vạn năm, gây cho Dương thị nhất tộc vô cùng thống khổ, nếu để cho hắn triệt để hủy diệt cũng không đủ. Nhưng... Thiên ma Thánh nữ lo lắng, một mực không có đáp án thoả mãn.

- Sự tình này chỉ sợ không có đơn giản như vậy, nếu như không có Dương thị tổ tiên, Dương thị nhất tộc chỉ sợ cũng không có chỗ dựa tại Thiên Ma Tông. Hơn nữa, tất cả thế lực lớn Đấu Thần đại lục, chỉ sợ cũng một lần nữa tẩy bài, chắc sẽ có một hồi gió tanh mưa máu.

- Ta mặc kệ, ta chỉ muốn nương rời khỏi nơi này, sống cuộc sống của người bình thường.

Lý Dật có chút bướng bỉnh nói:

- Sau đó chúng ta cùng trở về thiên phong đế quốc, trở lại vạn triều thành.

Thiên ma Thánh nữ cũng không đáp ứng cũng không chối bỏ, ánh mắt trìu mến nhìn Lý Dật, ánh mắt tràn đầy tình mẫu tử cùng kiêu ngạo.

Thật lâu sau, thiên ma Thánh nữ mới buồn bả nói:

- Đi thôi, Dật nhi, vô luận kết cục như thế nào, có thể tu luyện Long Tộc Long chi cấm chú đối với ngươi mà nói cũng là một chuyện tốt.

Từ chỗ của thiên ma Thánh nữ đi ra, Lý Dật tâm tình rất tốt, kiếp trước kiếp này, rốt cục hắn cúng có mẫu thân. Đối với người khuyết thiếu tình thương của mẹ như Lý Dật mà nói, thì càng trân quý. Loại tâm tình này làm Lý Dật quyết tâm càng thêm mãnh liệt, vô luận như thế nào, nhất định phải cứu mẫu thân ra khỏi Long đảo.

Đã hoàn toàn khôi phục thực lực, Lý Dật rốt cuộc không cần dựa vào xích sắt, trực tiếp ngự không mà bay ra khỏi động sâu không đáy. Lúc trước bị ngân dực cự long đánh rới xuống tù thiên động, Long Tộc tộc trưởng, Long sứ tiên sinh cùng La Tuyết Phong đã đợi tại đó. Ánh Vũ Tình, bọn người Tác Mã Lý cũng không có mặt, chắc là bị nhốt vào lao tù, mà băng nữ vẫn đứng ở bên người La Tuyết Phong, thái độ rất thân mật.

- Lý Dật các hạ, ngươi rốt cục lên đây rồi.

Lão Long thoạt nhìn có chút không kiên nhẫn, nhưng đối với Lý Dật khách khí lại làm Lý Dật có chút chịu không được. Đây chính là uy danh Long đảo Long Tộc tộc trưởng hiển hách, ngay cả ở Đấu Thần đại lục có đại thần vương triều hoàng đế quyền thế nhất, đều không có tư cách được hắn xưng hô một câu "Các hạ".

Thái độ của Lão Long làm Ngân Sắc Cự Long nhất thời có chút thẫn thờ, lúc này nhìn Lý Dật tựa hô như gặp quỷ vậy.

- Các bằng hữu của ta đâu?

Lý Dật đối với Long Tộc tộc trưởng xưng hô các hạ thản nhiên thừa nhận, lúc này khẽ gật đầu, sau đó nhìn Long Tộc tướng quân, nói:

- Ngươi đem bằng hữu của ta giấu ở nơi nào rồi? Ta cần bọn họ làm bạn ở bên cạnh ta.

Long Tộc tướng quân nhất thời không biết trả lời như thế nào, đành phải chuyển hướng nhìn tộc trưởng, lão Long lúc này hời hợt nói:

- Vì không ảnh hưởng các hạ tu luyện, bằng hữu của ngươi, chúng ta an trí thỏa đáng.

Lý Dật lập tức cò kè mặc cả:

- Khó mà làm được, ta lúc tu luyện cần bọn họ hộ pháp. Long Tộc các ngươi tuy cường đại, nhưng đối với pháp môn nhân loại tu luyện đấu khí cũng không thông, phương diện này không thể giúp ta được.

- Cái này đơn giản, lão Long ta sẽ vì bằng hữu các hạ chuẩn bị một địa điểm tu luyện tốt nhất.

Mục tiêu thứ nhất đạt thành, Lý Dật lập tức muốn tiến một thước, mục quang không có hảo ý nhìn trên người La Tuyết Phong, cười nói:

- Thật sự là vừa tới, La Tuyết Phong, hiện tại xem ra, thời gian đã đến, ngươi nhất định chết rất thản nhiên.

Biết rõ Lý Dật tuyệt đối sẽ không buông tha chính mình, La Tuyết Phong cũng rất thản nhiên, nhìn Lý Dật mỉm cười:

- Chết sớm hay chết muộn đều giống nhau, ta tu luyện thiên ma đấu khí là giả, cho dù ngươi cùng Long Tộc không động thủ, La Tuyết Phong cũng sống không lâu.

- Nhưng ngươi chết mất, cùng ý muốn của ta hạ bất đồng.

Lý Dật thanh âm bỗng nhiên sẳng giọng:

- Tộc trưởng đại nhân, tiểu tử này ta thấy hắn chết.

Giết một nhân loại tiểu tử, đối với Long Tộc cũng không có bất kỳ áp lực nào, lão Long cũng chẳng muốn phân phó, chỉ là hướng Ngân Sắc Cự Long khẽ gật đầu. Tướng quân hiểu ý, liền hướng La Tuyết Phong đi tới.

- Lý Dật, ngươi không cần phải xằng bậy, xem mặt mũi của ta, không cần phải giết La Tuyết Phong.

Băng nữ sẽ ra mặt, Lý Dật cũng biết, thậm chí cố ý làm như vậy để cho băng nữ xuất đầu. Như thế, ít nhất trả băng nữ một cái nhân tình. lúc băng nữ ra mặt, không có biện pháp giết La Tuyết Phong, cho nên Lý Dật nói:

- Nếu mỹ nữ cầu tình, vậy cũng tốt, bất quá ta cũng sẽ không tha thứ cho hắn. Tộc trưởng đại nhân, La Tuyết Phong trước đối phó ta như thế nào, phiền toái ngươi đối phó hắn như thế.

- Đem hắn đi.

Lão Long phân phó Long Tộc tướng quân, trên mặt biểu lộ có chút không vui, những chuyện tình nhân loại này thật sự phiền toái.

- Mỹ nữ, ngươi bây giờ tính toán theo chúng ta hay là La Tuyết Phong?

Lý Dật đi đến bên người băng nữ, cười có chút tà mị.

Băng nữ lo lắng, tuy rất muốn cùng La Tuyết Phong đồng cam cộng khổ, nhưng tình yêu tuy đáng quý, tự do quý giá hơn, nàng mím môi nói:

- Long Tộc dựa vào cái gì muốn quản ta?

Sau đó nhìn La Tuyết Phong nói:

- Ta sẽ thường xuyên đến thăm ngươi, sau đó nghĩ biện pháp để cho Lý Dật ca ca không muốn giết ngươi.

Lão Long an bài cho đám người Lý Dật địa điểm tu luyện cách bàn long chi sơn không xa, bốn phía là núi non, sau đó kiến tạo qua loa vài gian nhà gỗ. Đám Ánh Vũ Tình thoát khỏi nguy hãm, còn được Long Tộc coi như khách quý, lúc này không khỏi đối với Lý Dật đội trưởng càng thêm kính nể hơn.

Mà ngay cả đại hồ tửu quỷ, tại trước mặt Lý Dật cũng biểu hiện nhu thuận hơn rất nhiều.

Trong này chừng ba ngày, ngoại trừ mấy đầu ấu long đưa đến cho Lý Dật chút ít đồ ăn uống cũng không có gặp lại Long Tộc tộc trưởng. Lý Dật trong lòng cũng có chút không yên, lão Long không phải sợ đại ác ma thức tỉnh, muốn chính mình tu luyện Long chi cấm chú sao? Làm sao lại không thấy hắn đâu?

Trên long đảo, thiên địa linh khí nồng đậm, lúc này nhàn hạ, Lý Dật tự nhiên không lãng phí thời gian tu luyện. Ngoại trừ băng nữ thường xuyên cầu tình cho La Tuyết Phong, những người khác cũng không dám quấy rầy hắn tu luyện.

Đến ngày thứ tư, lão Long rốt cục hiện thân.

Nhưng lão Long lần này mang đến lại không phải Long sứ tiên sinh, mà là một người tựa hồ so với lão Long còn già hơn, long lân trên người tựa hồ tùy thời cũng có thể tróc ra, nhưng siêu lão Long già này thân hình lại rất khổng lồ, dù cho thân hình khô héo, hình thể cũng không kém hơn một đầu cự long trưởng thành cường tráng, có thể tưởng tượng đầu siêu lão Long này tuổi trẻ uy mãnh bực nào.

- Nhân loại, đây là long tộc các lão, Lý Dật, ngươi đã kêu hắn là long đạo sư nhé, từ nay về sau ngươi cùng long đạo sư học tập Long chi cấm chú.

Long đạo sư ánh mắt đục ngầu nhìn Lý Dật, từ bộ mặt của hắn biểu lộ cũng không ra hắn đối với người đệ tử Lý Dật này thoả mãn hay là không hài lòng.

- Đi theo ta.

Long đạo sư thản nhiên nói, thân hình như khúc cây khô bay lên trời. Là một con rồng, bay lượn cũng không gì kỳ lạ, nhưng kỳ lạ ở chỗ đầu siêu lão Long không có vỗ hai cánh, chỉ là đem hai cánh triển khai, tựa hồ lướt đi bình thường vậy.

Lý Dật thoáng sững sờ, nhưng là Long Tộc các lão có thủ đoạn như vậy cũng là bình thường, vì vậy hắn cũng Lăng không cùng long đạo sư bay lên trời.

Siêu lão Long mang theo Lý Dật một mực hướng phía nam Long đảo bay đi, quá trình này có chút nhàm chán, siêu lão Long vẫn không có vỗ hai cánh, bảo trì tư thái lướt đi, tốc độ cũng không nhanh. Không biết có phải khảo nghiệm thực lực Lý Dật không, lúc này Lý Dật không ngừng thúc dục đấu khí, cố gắng đuổi kịp siêu lão Long. Nhưng dù sao hắn tấn cấp đấu tôn không lâu, đối với đấu khí khống chế không gian pháp tắc lĩnh ngộ cũng không sâu, lúc này hao tổn đấu khí cũng rất lớn, một giờ sau, hắn có chút theo không kịp siêu lão Long.

Cứ như thế gượng chống lại nửa giờ, xa xa có thể nhìn thấy biển rộng bát ngát mênh mông.

- Lão gia này không phải là muốn dẫn ta bay qua biển rộng chứ.

Lý Dật cả kinh, nếu thật sự là nói như vậy, sẽ mất thể diện. Nhưng cũng may siêu lão Long cũng không có ý tứ vượt biển, sau đó hạ xuống độ cao, rơi vào phía trên vách núi cạnh bờ biển.

Bờ biển ở đây so với bờ biển trên đất liền không giống, chỗ giao giới biển rộng cùng Long đảo, song to vỗ bờ, khắp nơi nhấp nhô loạn thạch.

Đứng ở bên huyền nhai, siêu lão Long lúc này mới quay lại, nhìn Lý Dật, nói:

- Lý Dật, ngươi thật sự tính toán tu luyện Long chi cấm chú sao?

Siêu lão Long nói là tu luyện Long chi cấm chú, không biết là xa như vậy là làm gì.

Nhưng, đối mặt đầu siêu lão Long thâm bất khả trắc, Lý Dật cung kính gật đầu, không có biểu hiện ra nội tâm nghĩ gì.

Siêu lão Long thấy Lý Dật gật đầu, sau đó hỏi một vấn đề:

- Ngươi biết Long chi cấm chú là cái gì không?

Công pháp? Đấu kỹ? Hay là trận pháp? Lý Dật một mảnh mờ mịt, sau đó thành thực lắc đầu. Cái vấn đề này tựa hồ đã ở trong dự liệu của siêu lão Long, hắn lập tức mỉm cười, chậm rãi nói:

- Tại thế giới loài người các ngươi, thiên ma đấu khí là công pháp lợi hại nhất, mà ở trong long tộc, Long chi cấm chú mới là thượng cổ bí pháp mà mỗi con rồng đều khát vọng tu luyện. Nhưng cùng giống như thiên ma đấu khí bị thế giới loài người cấm tu luyện, Long chi cấm chú tại trong long tộc cũng không cho phép tu luyện. Bởi vì Long chi cấm chú này trong quá trình tu luyện, cần long huyết phụ giúp mới có thể làm ít công to. Nếu như Long chi cấm chú tại Long Tộc lưu hành ra, như vậy ngươi chắc dự đoán được nó có hậu quả gì.

Lý Dật lần nữa nhẹ gật đầu, sau đó hỏi:

- Như vậy Long chi cấm chú rốt cuộc là vật gì? Rất lợi hại phải không?

- Long chi cấm chú là vật gì, ngay cả ta cũng không biết, từ thời thượng cổ Hồng hoang đã bị Long Tộc cấm tu luyện. Sở dĩ truyền thừa xuống, chính là vì dự phòng thế giới loài người xuất hiện Dương Cao ác ma. Như vậy ngươi đã chuẩn bị tốt, lúc này theo ta đi Long các.

Dứt lời, siêu lão Long xoay người lại, nhìn ra mặt biển rộng mênh mông nghểnh cổ thét dài, thanh âm rồng ngâm kéo dài vang xa, làm Lý Dật đối với siêu lão Long cực kỳ khâm phục.

Theo tiếng rồng ngâm của siêu lão Long không dứt, bốn phía thiên địa linh khí đột nhiên cuồn cuộn, trên mặt biển mãnh liệt ba đào đều xuất hiện toàn qua, sau đó là một hồi kịch liệt không gian ba động, vách núi đối diện trống rỗng xuất hiện cao lầu, huyền phù tại giữa không trung.

Đối mặt với ảo ảnh, Lý Dật lập tức trợn mắt kinh ngạc. Cái cao lầu này, ít nhất cũng nặng trăm tấn, muốn duy trì huyền phù tại giữa không trung như vậy cần bao nhiêu năng lượng đay?

- Đến đây đi.

Siêu lão Long lần này liền dương hai cánh, long thể khổng lồ trực tiếp hướng đại lâu đi đến.

Đại lâu phỏng theo kiến trúc nhân loại, toàn bộ do vật liệu gỗ xây dựng mà thành, mà ngay cả kiến trúc, cũng nhìn ra được xuất từ nhân loại. Đương nhiên, so sánh với kiến trúc nhân loại, thì kiến trúc này đồ sộ hơn nhiều.

Nơi này được siêu lão Long gọi là Long các, bên trong kiến trúc quả nhiên là thiết trí theo nhân loại tàng kinh các, cự loại kệ gỗ, bày đầy quyển trục, ngọc bài, thậm chí sách vở giấy bình thường.

- Tòa Long các này là lễ vật của nhân loại thượng cổ Á lý Sĩ đưa cho Long Tộc ta.

Siêu lão Long nhếch miệng cười:

- Đáng tiếc nó quá lớn, căn bản không cách nào đặt ở bàn long chi sơn, cho nên Long Tộc chúng ta không thể không mở một không gian khác cất giấu vào.

Lý Dật kinh nghi nói:

- Long Tộc không phải trời sinh thiên phú tu luyện đấu khí, còn cần những quyển trục, ngọc bài này sao?

- Không sai, Long Tộc xác thực không cần những vật này. nhưng trí tuệ của nhân loại các ngươi thức sự quá mạnh, nhân loại cường giả không ngừng khiêu chiến cực hạn, đấu khí sinh sôi nảy nở đến cực hạn, lúc trước nhân loại cùng Long Tộc đều cho rằng cảnh giới cao nhất là Đấu Thánh, về sau lại đột phá đến Đấu Thần, thế cho nên xuất hiện Dương Cao phong hào Đấu Thần. Ai biết nhân loại sẽ còn xuất hiện cái dạng nghịch thiên cường giả gì nữa? Cho nên, đừng cho là Long Tộc chúng ta đối với loài người loại thờ ơ, kỳ thật chúng ta thời khắc nào cũng chú ý các ngươi, dù sao nhân loại, vô luận thực lực hay là số lượng, đều là Chúa Tể thế giới này.

Siêu lão Long nói ra, Lý Dật thấy Long Tộc lý giải đối với nhân loại có cách nhìn một trời một vực, Long Tộc kiêu ngạo, thì ra cũng giống nhân loại nghiên cứu, hiện tại đang nghiên cứu nhân loại.

Trong lúc nói chuyện, bỗng nhiên vang lên một hồi tiếng bước chân, tại trên bậc thang xuất hiện ba lão siêu lão Long, chĩnh là ba vị các lão.

Bốn siêu lão Long nhìn nhau, chậm rãi đi đến, sau đó bốn đạo đấu khí từ trên thân thể lão Long phát ra. Bốn đạo đấu khí dung hợp tại một chỗ, hình thành một đạo hình trụ quang hoa chói mắt. Tại hoa trụ, dần dần hiện ra một quyển trục xanh ngọc.

Siêu lão Long mỉm cười, một đám đấu khí xoáy lên quyển trục xanh ngọc, chậm rãi di động đến trước mặt Lý Dật.

- Cầm lấy đi, nhân loại tiểu tử, ngàn vạn năm, vô luận là nhân loại hay là Long Tộc, ngươi là một người duy nhất tu luyện bộ bí pháp này.

Lý Dật có vẻ sợ hãi cùng kích động, nếu có thể được Long Tộc coi trọng như thế, Long chi cấm chú dù thế nào cũng không quá yếu, nếu tu luyện thành công, vậy cũng thêm một lá bài tẩy. Nhưng không biết Long chi cấm chú đối với mình tu luyện đấu khí có chỗ tốt gì không, hay là dệt hoa trên gấm.