Đấu Thần

Chương 720: Khuyên Can



Bị An Đức Lược quát lớn, Dương Ma Thiên đột nhiên thấy áy náy, thi lễ cười hì hì nói: “Xin lỗi, xin lỗi, ta không ngờ sẽ đụng ngài như vậy, thật ra ta không có ác ý!”

Điều không ngờ chính là tình huống này, An Đức Lược không ngờ, Lý Dật cũng không ngờ!

Đánh giá lại lần nữa, Lý Dật nhất thời rùng mình, Dương Ma Thiên trước mắt, tuy vẫn là hình tượng của Dương Ma Thiên, nhưng thần thái khí chất thì là hai người! Lẽ nào, đây là Dương Ma Thiên đã bị linh hồn mới khống chế? Lý Dật lập tức cảm thấy vô cùng bi thống, nếu sau khi phá tù ra sẽ đại khai sát giới, thậm chí quấy động Long đảo đến long trời lở đất, Lý Dật cũng sẽ không có cái cảm giác này. Nhưng Dương Ma Thiên trước mặt, là một Dương Ma Thiên trong trạng thái khiêm tốn, khiến Lý Dật phát điên.

“Ngươi, ngươi rốt cuộc là ai?” thần trí An Đức Lược như điên cuồng rốt cuộc cũng tỉnh lại được một chút, nhìn thấy quái nhân trước mắt, hắn trở nên cà lăm.

“Ta sao? Ngài có thể gọi ta là tiểu Thiên, ừ, đúng, tên của ta là tiểu Thiên. Chuyện kia, ta muốn hỏi một chút, các ngươi tại sao lại đánh nhau?” đột nhiên chuyển hướng nhìn Lý Dật, cẩn thận đánh giá, rồi nói: “Dường như ta quen ngươi, ngươi là Lý…Lý Dật, đúng không?”

Lý Dật biết rõ sau khi phục dụng Thiên yêu quả, linh hồn mới ra đời, thường sẽ có tính cách trái ngược mới linh hồn gốc, nhưng không tưởng tượng được tính cách của tiểu Thiên này và Dương Ma Thiên khác nhau một trời một vực như vậy. Phải biết rằng, Dương Ma Thiên vì tu luyện Thiên Ma Đấu khí, đã giết không biết bao nhiêu người, những cường giả có danh tiếng đã chết dưới tay hắn e rằng nếu không phải một vạn thì là tám ngàn, từ mới mới có uy danh hiển hách với cái tên “Đại ác ma”, đến cả Long tộc cũng phải kính sợ cực kì.

Lẽ nào vì Dương Ma Thiên giết người quá nhiều, không ngại giết chóc, nên linh hồn mới mới ôn lương vô hại như vậy?

Nhưng bất kể nói thế nào, thì cũng vì tiểu Thiên đột nhiên hiện thân, mới kéo lại mạng sống cho mẫu tử Lý Dật khi đang cận kề cái chết, trong sự vô tình lại khiến cho tiểu Thiên trở có một nhân tình rất lớn.

“Ta chính là Lý Dật, tiểu Thiên ngươi đoán không sai!” Lý Dật thử nói với cách nói chuyện như bình thường: “Bằng hữu, ta có thể nhờ ngươi giúp một chuyện được không?”

“Rất vui khi được cống hiến vì ngài!” tiểu Thiên cười nhẹ.

“Tên đại ác nhân này, hắn muốn giết ta và mẫu thân, tiểu Thiên, ngươi có thể giúp ta đánh lui hắn không?” Lý Dật chỉ An Đức Lược, nhấn mạnh vào ba chữ “đại ác nhân”.

“Thật quá khéo!” tiểu Thiên vỗ tay một cái, cười nói: “Ta lựa chọn chỗ này để xuất hiện, chính là vì thấy các người đang đánh nhau. Lý Dật, hay là bị đại ác..Ách, lão tiên sinh, hãy nghe ta nói, đánh nhau là không đúng, có chuyện gì thì cứ nói ra là tốt nhất. Ngài chưa nghe qua câu nói này sao: ngươi đánh ta, ta đánh ngươi, chẳng qua là mượn người khác đánh chính mình. Hôm nay ngài giết hắn, ngày mai con hắn đến tìm ngươi báo thù, cứ đánh giết như vậy, cuối cùng đâu ai có lợi ích gì đâu chứ!”

Lý Dật càng thêm phát điên! Trở nên tao nhã thì thôi không nói, còn biến thành một tên thích nói, điều này thực sự có chút khiến ngươi ta không chịu nổi. Nếu không phải bây giờ tiểu Thiên có can hệ tới mạng sống của Lý Dật và mẫu thân thì Lý Dật thật sự rất đạp một cục gạch vào đầu hắn.

"Tiểu Thiên ngươi nói đúng, ta thật không muốn đánh nhau với hắn, nhưng thực lực của hắn mạnh hơn ta rất nhiều, chính là muốn chạy cũng không chạy được!”

Tiểu Thiên thỏa mãn gật đầu, quay sang An Đức Lược, khuyên giải nói: “Nếu Lý Dật đã nhận thức được đánh nhau là không tốt, hơn nữa cũng không muốn đánh nhau cùng ngài, lão tiên sinh, chi bằng ngài cũng phủi tay, đường ai nấy đi, há chẳng phải chuyện tốt hơn sao!”

“Tốt cái đầu ngươi!” An Đức Lược có vẻ bắt đầu phát điên lên. Không hiểu ở đâu chui ra một tiểu Thiên thích nói lí, ôn văn tao nhã, cao thâm mạt trắc, đây là chuyện gì chứ.

“Mắng chửi mặc dù tốt hơn đánh nhau một chút, nhưng cũng không phải là chuyện tốt đẹp gì. Lão tiên sinh, ngài xem ngươi đã lớn tuổi như vậy rồi, đúng ra nên ở nhà an hưởng niềm vui tuổi tác cùng gia đình, tội gì chạy đến đây để đánh nhau đến mức không chết không thôi…”

"Câm miệng!" An Đức Lược phẫn nộ quát lên, chỉ vào Lý Dật, nói: “Trừ phi tiểu tử này giao Thiên Ma cửu biến công pháp ra, không thì, hôm nay hắn nhất định phải chết!”

“Nổi giận sẽ hại gan đó! Lão tiên sinh, Thiên Ma cửu biến công pháp mà ngài nói, ai, kù thật cũng không phải là vật gì tốt đẹp, cứ cho là ngài có rồi, ta khuyên ngài tốt nhất không nên tu luyện. Loại công pháp hại người này, thật sự là luyện công rồi sẽ biến ra hàng vạn xương cốt khô, vì sự tu luyện của một người, mà phải hại nhiều sinh mạng con người như vậy, Thiên lý khó dung! Thiên lý khó dung đó!”

Hiển nhiên, nếu nghe tiếp An Đức Lược sẽ giống như yêu tinh trong “Đại thoại Tây Du”, nên thắt cổ thì thắt cổ, nên cắt cổ thì cắt cổ. An Đức Lược không muốn mình sống mà bị nói đến chết, vì thế hắn quyết định động thủ, nhưng mục tiêu ra tay không phải là Lý Dật, vì Lý Dật đối với hắn giờ là miếng thịt nằm trên thớt rồi, trở ngại lớn nhất bây giờ, chính là tên trung niên cổ quái tên gọi tiểu Thiên kia.

Thủ quyết khẽ động, ánh sáng ngũ sắc nhanh chóng được súc thế đến cực hạn xuất hiện, An Đức Lược thực sự không thấu hiểu người trung niên quỷ dị kia, đối với đối thủ mà mình không thấu hiểu, An Đức Lược ra tay hiển nhiên sẽ không nương tay một chút nào, vừa ra tay thì đã là Đấu khí pháp tắc, ý đồ muốn nhét tiểu Thiên vào trong Đấu khí pháp tắc của mình.

Nhưng, An Đức Lược có nằm mơ cũng không ngờ, người mà hắn đối mặt là một Phong hào Đấu Thần cường giả! Nếu An Đức Lược biết mình đang khiêu chiến với một Phong hào Đấu Thần cường giả, vì hẳn vị cường giả đảo khuynh thiên hạ này hẳn sẽ bị sự cả gan của mình hù cho đến chết.

Đấu khí ngũ sắc không chút lo lắng bao bọc lấy tiểu Thiên, ngay lúc An Đức Lược thúc dục Đấu khí hòng xé xác kẻ trung niên không biết sống chết không hiểu chuyện này ra, thì tiểu Thiên lại bắt đầu lải nhải: “Lão tiên sinh, ta thấy ngài tu luyện đến cảnh giới Đấu Thánh cường giả cũng không dễ gì, với loại cảnh giới này của ngài, còn có chuyện gì ở Đấu Thần Đại lục mà không làm được, vì sao cứ phải hết lần này tới lần khác gây khó dễ cho một vị thiếu niên? Nếu ngài đánh ta có thể làm ngài bớt giận, ta tuyệt đối không đánh lại, để mặc ngài đánh! Nhưng sau khi đánh xong, thì phải hòa hảo cùng Lý Dật, thế nào?”

Ở trong Đấu khí pháp tắc của mình mà còn có thể bình tĩnh nhàn nhã nói như vậy, An Đức Lược lúc này mới ý thức được sự việc có chút không ổn. Nhưng An Đức Lược không phải loại người gặp chút khó khắn đã thối lui. Nên lại thúc dục toàn lực lần nữa, Đấu khí hình thành một vòng xoaú, một vòng xoáy có năng lượng xoay trong tốc độ cao, trong không gian thậm chí cả ánh sáng cũng chiếu vào tiểu Thiên.

Tiểu Thiên quả nhiên không nuốt lời, không vận dụng Đấu khí hoặc bất cứ thủ đoạn nào để chống lại sức mạnh Đấu khí pháp tắc của An Đức Lược, lại càng không có chút suy nghĩ sẽ đánh trả nào, mà thả mình theo mây trôi nước chảy để bị đánh!

Sau khi liên tiếp phát mấy chục Đấu khí oanh kích, An Đức Lược mới hoàn toàn tỉnh ra! Hắn bắt đầu ý thức được, người trung niên quỷ dị trước mắt, thực lực không phải là cao hơn hắn, mà là cao hơn hắn rất nhiều! Đối kháng với một cường giả siêu cấp như vậy, thật buồn cười giống như một con kiến đang khiêu chiến với một con voi.

Không để mình tiếp tục bị cười nhạo, An Đức Lược dừng tay.

“Tiểu Thiên, ngươi rốt cuộc có lai lịch thế nào? Ngươi không phải người của Đấu Thần đại lục, tuyệt đối không phải, lẽ nào ngươi là cường giả ở Thần chi lĩnh vực!” ở Đấu Thần Đại lục không ai có thể chống lại mình, rõ ràng những cường giả như tử y điện sĩ, Tứ đại Ma tông tông chủ, ẩn thế cao nhân như Băng đảo đảo chủ, những người như vậy không phải là số ít. Nhưng cho dù là cường giả chuẩn Đấu Thần cấp như Đấu Thần điện điện chủ, cũng tuyệt đối không vui vẻ để mình bị nạp vào trong Đấu khí pháp tắc. Một khi tiến vào Đấu khí pháp tắc của mình, chính là tiến vào lãnh địa của mình, muốn đột phá đi ra, cứ cho là thành công thì cũng phải trả một cái giá rất đắt.

Tiểu Thiên này, rốt cuộc là cường giả cấp bậc gì? Hay nói cách khác, hắn tu luyện Đấu kĩ đặc thù gì mà có thể chống lại được sức mạnh của Đấu khí pháp tắc?

“Lai lịch của ta sao, cũng không dấu ngươi, không phải là Thần chi lĩnh vực, mà là đến từ Đấu Thần Đại lục. Chỉ là, đó là chuyện rất lâu về trước rồi, nơi ta thực sự sinh ra, nên là nơi này, Long đảo!”

Nghe đến đó, An Đức Lược hơi giật mình” An Đức Lược cũng là người thông minh tuyệt đỉnh, sự chấn động vừa rồi chẳng qua là vì tâm tình với Thiên Ma cửu biến pháp quá bức bách. Nghe tiểu Thiên giới thiệu lai lịch của mình, chỉ đơn giản vài câu, nhưng An Đức Lược liền liên tưởng đến việc Tù thiên chi động bị sụp xuống!

Trên Long đảo, ngoại trừ Dương Ma Thiên, không có cường giả con người nào, hoặc là chiến sĩ Long tộc có thể cười nói điềm nhiên trong Đấu khí pháp tắc của hắn! Điều này có nghĩa là, người khiêm tốn tao nhã trước mắt này, có thể chính là vị Phong hào Đấu Thần cường giả duy nhất của Đấu Thần Đại lục từ Thượng cổ cho tới giờ!

Sắc mặt An Đức Lược bắt đầu trắng ra, càng ngày càng trắng, trắng đến mức dường như làn da trở nên trong suốt!

"Ngươi...... Ngươi...... Ngươi là Dương Ma Thiên?”

“Ta không phải Dương Ma Thiên! Thật sự, Dương Ma Thiên đã chết rồi, hoặc gần như là đã chết. Ta là tiểu Thiên!”

"Đừng đùa với ta!" An Đức Lược bỗng nhiên the thé hét lên, sau đó nhanh chân bỏ chạy, thân pháp rất nhanh, rất phù hợp với thân phận Đấu Thánh cường giả của hắn. Viện trưởng An Đức Lược đáng thương, hiển nhiên không biết sự tình về Thiên yêu quả. Mà biểu hiện của tiểu Thiên, tự nhiên hắn sẽ nhìn nhận là Dương Ma Thiên đang cố ý đùa giỡn hắn. Trước mặt một Phong hào Đấu Thần, một Đấu Thánh nho nhỏ như hắn, ngoại trừ việc hận bản thân không thể có tám chân để chạy thoát chết, thì còn có thể làm gì được nữa?

Thấy bóng của An Đức Lược nhanh chóng biến mất, Lý Dật bắt đầu cười, một nụ cười sung sướng từ trong nội tâm, cứ cười đến độ không thể đứng dậy được. Chuyện có thể kết thúc như vậy, một Đại ác ma vạn người đang tìm kiếm, hóa ra lại được tái sinh với thân phận một người khiêm tốn, không biết đây có được coi là Thiên ý không hay ông trời đang muốn đùa giỡn một chuyện quá lớn như vậy.

"Dật nhi, rốt cuộc là chuyện gì vậy?” Thiên Ma Thánh nữ không hiểu gì hết không nhịn được nên lên tiếng hỏi.

Còn tiểu Thiên mặt mũi cũng đầy nghi vấn: “Lý Dật, ngươi cười cái gì?”

“Mẫu thân, đợi đến lúc thích hợp con sẽ nói với người. Tiểu Thiên, ngươi có biết không, ở Tù thiên chi động, đang có vô số cường giả con người và Long tộc đang chờ ngươi xuất hiện đó?”

Đương nhiên biết rõ rồi, những gia hỏa đó khẳng định sẽ đánh nhau cùng ta. Vậy nên ta không hiện thân, phí chút lực khí đến đây luôn.”

“Vậy kế tiếp đây, tiểu Thiên, ngươi định làm thế nào?” Lý Dật hỏi dò. Trong lòng đang nhanh chóng tính toán, nếu có thể đem một người tính cách ôn hòa mà thực lực chí tôn như tiểu Thiên theo bên mình, thì thật tốt biết mấy, mặc dù tiểu Thiên không thể ủng hộ những chuyện xấu mình hại người, nhưng với tính cách của hắn hiện nay thì sẽ không cho phép bất cứ kẻ nào làm hại mình.

Lý Dật bây giờ xem như đã đắc tội với Đấu Thần điện và Học viện La Lan, còn Tứ đại Ma tông kia, cứ cho là không chuốc phiền toái đến tìm Lý Dật hắn, thì Lý Dật sớm muộn cũng đến tìm xúi quẩy cho bọn họ. Ba thế lực hiển hách nhất Đấu Thần Đại lục, giờ đều coi như là kẻ thù của Lý Dật! Dưới tình hình này, có tiểu Thiên làm bùa hộ mệnh siêu cấp là điều rất quan trọng.

Nghe thấy vấn đề của Lý Dật, tiểu Thiên nghĩ ngợi, rồi trả lời: “Ta cũng không biết, cứ đi loạn như vậy đó, đến chỗ này chỗ kia xem một chút, thấy có người đánh nhau thì khuyên can. Ta cũng không có kế hoạch gì cả.”

“Nếu không, tiểu Thiên, ngươi cùng đi với chúng ta nhé, chúng ta đánh tính đi tới Thần chi lĩnh vực, nghe nói ở Thần chi lĩnh vực có không ít chuyện thú bị, chúng ta đi thử một phen, thế nào?”nơi thú vị gì chứ, là Lý Dật bịa chuyện thôi, mục đích của Lý Dật rât rõ ràng, là muốn đem tiểu Thiên theo, làm bảo tiêu siêu cấp cho mình.

Nhưng ý kiến của Lý Dật tiểu Thiên không cần thương lượng thì đã chối bỏ: “Ta không muốn đồng hành cùng bất cứ người nào, như vậy quá phiền phức, lão tiên sinh kia đã chạy mất rồi, chuyện tranh chấp của các ngươi cũng đã được giải quyết, vậy ra xin cáo từ!”

Chắp tay về phía Lý Dật, ngay lúc tay của tiểu Thiên đưa xuống, Phong hào Đấu Thần tính tình thay đổi khác biệt đã ở cao trên không cả trăm mét, thân pháp mau lẹ quỷ dị như vậy, ngoại trừ quỷ mị, Lý Dật không dám tin con người có thể làm được…